Bon bon xe về cuối chạp
Chim ngàn mõi cánh vời xa
Tiếng chiều nao tình thao thiết
Đáu đau niềm nỗi quê nhà
Cũng đành buông tay tháng giêng.
Một mình lội qua sông vắng, chiều nghiêng trên đôi cánh trắng, đàn cò về tả ngạn sông.
Tiếng chuông buồn trôi mênh mông.
Đêm len lỏi gốc bần già, xua bầy đom đóm bay lên, chuyện đời nhớ nhớ quên quên.
Chú bác cô dì, bạn bè và em ta nữa
Hãy yên ngủ ngàn năm…
Trước tượng đài “Côvit” - Sài Gòn trăm năm
Tôi tự thán
Hậu thế đời sau nhang khói mỗi ngày
Như Sài Gòn mỗi sáng lại lao xao…
Tôi biết Nguyễn Minh Thuận (nguyên Tỉnh ủy viên, Giám đốc Sở Tư pháp Đắk Lắk) làm thơ đã lâu, dễ hơn ba chục năm trước, thỉnh thoảng anh vẫn đọc cho tôi nghe và rải rác anh cho đăng trên facebook Trương Thị Hiền - vợ anh (TS, giảng viên Trường Đại học Tây Nguyên).
Xuất phát từ khu nhà giá rẻ cho thuê
nửa đêm chập chờn cúp điện
bà chủ lọ mọ soi đèn
tìm giấc mơ về quê ăn tết cho từng khách trọ
Đào phai, mai vàng là sự kì diệu của tháng giêng. Chúa của các loài hoa tháng ba chính là hoa gạo. Xuân sắp sửa đi qua, hạ lấp ló ở đầu ngõ. Hoa gạo đẹp theo nét riêng và tùy vào thời tiết. Hôm nào trời quang hoa đỏ thắm, ngời sắc trong khoảng không. Ríu rít đàn chim, lao xao ong bướm. Hoa như đốm lửa thắp sáng cả bình minh. Hôm nào sương dày đặc, nhìn hoa như ánh lửa đêm đông, lập lòe mang đến sự ấm áp lạ thường.