Bài Viết
Nghe tin bão số 9 vào Đà Nẵng, mình điện hỏi thăm ông anh họ thì anh nói: “Năm ni bão rất “hiền”, nó vừa “ghé” Đà Năng được vài tiếng thì chạy ra Huế rồi. Lũ về nho nhỏ, bà con mình không sao cả, em yên tâm”. Nghe anh nói tôi thấy nhẹ lòng.
Anh Nhân và chú Phụng mời mình du lịch miền Trung. Trong đoàn có mình, Huynh, Thứ, Tô Minh, là lính thời chống Mỹ. Còn anh Nhân, An, Phụng, Ngọc Hùng, Lương là những cựu chiến binh thời chiến tranh biên giới Tây Nam. Anh em đi xe ô tô từ thành phố Hồ Chí Minh theo đường Trường Sơn ra Nghệ An, rồi quay về theo đường số 1, thăm các khu di tích lịch sử và các thành phố ven biển. Từ Tân Cảnh, Ngọc Hồi, xe bon bon theo đường Trường Sơn mới mở, hai bên là những cánh rừng xanh ngắt, thỉnh thoảng bắt gặp các bản làng và những con đường mòn vào rừng, lên núi. Trong kháng chiến, chúng tôi phải vượt Trường Sơn hơn 4 tháng trời, không nhớ nổi phải qua bao đèo, bao suối, vượt qua bao thác ghềnh nguy hiểm, chịu bao nhiêu bom đạn để vào đến nơi tập kết ở Bà Rá, Phước Long. Lòng ai cũng rưng rưng theo những bài ca Trường Sơn mà cậu lái xe mở: “Ta vượt lên đỉnh núi cao Trường Sơn, đá mòn mà đôi gót không mòn”. Những đoàn quân nối tiếp nhau như dòng thác chảy, hành quân trong mưa bom bão đạn, trong đói ăn thiếu thốn cùng cực.
Ngày 09/8/2024, Bộ Văn hóa Thể thao và Du lịch công bố danh mục Văn hóa Phi vật thể Quốc gia đối với phở Hà Nội, phở Nam Định. Nước ta đang xây dựng hồ sơ nghề phở Việt Nam đề nghị UNESCO công nhận Di sản Văn hóa Phi vật thể Thế giới.
Người dẫn đường giới thiệu trong những Tổng công trình sư xây dựng Tử Cấm Thành có một người Việt tên là A Lưu. Tìm hiểu mới biết A Lưu là tên Tàu. Tên Việt của ông là Nguyễn An (1381-1453). Ông là một hoạn quan nổi tiếng về kiến trúc và trị thủy.
Về rồi tháng chín ta yêu
Biết bao nỗi nhớ lòng xiêu giống Kiều...
Bố mẹ mong thằng chống gậy mà lại nặn ra đứa “ngồi xổm” là tôi tên Tính. Ngược lại, mẹ bạn tôi thích có con gái để "chấy rận" lại sòn đứa công tử "đầu đinh" tên Tiên. Tôi và Tiên chơi với nhau rất thân từ hồi "cởi chuồng, chân đất đuổi rượt chạy khắp triền đê khi cỏ ngậm ngọc sương đến lúc mặt trời kéo "chăn núi" đi ngủ cho những kỷ niệm thi thoảng trốn học đi mót khoai lang cuối vụ, bắt con cua đùn cong cớn có cái càng đành hanh. Cuộc sống vùng quê thanh bình, bình dị, nên thơ lắm có khói lam chiều đậu, bay trên những nóc bếp thơm mùi ngô, sắn...
Một đêm trước trung thu, trời mưa dầm như mọi năm. Nằm trong căn phòng ấm áp, chăn trùm kín tận cổ, thấy thương những người nhiễm covid nguy kịch đang vật vả níu kéo từng hơi thở trong các ICU.
Thời kháng chiến chống Pháp, trong giai đoạn đầu cuộc đấu tranh gian lao vì sự nghiệp giải phóng dân tộc còn thiếu thốn quân dụng, có một hình tượng đặc biệt đậm màu sắc quê hương, không thể thiếu đối với nhân dân lao động và những chiến sĩ yêu nước tham gia kháng chiến. Đó là chiếc nóp bàng mà người dân Nam Bộ sống cách đây bảy thập niên đều biết đến.
Miền Trung được ví như chiếc đòn tre cứng cáp gánh hai đầu Nam - Bắc. Dưới là thềm lục địa, trên là rừng núi dọc dài. Đẹp và cũng đầy thương tích từ sự giận dữ của thiên nhiên. Miền đất này được cả nước gọi một cách trìu mến là “Khúc ruột miền Trung”.
Mấy năm trước có một số bạn văn và bạn đọc đã đề nghị tôi và Elena nên in chung một tập truyện. Và tập truyện mà các bạn đang cầm trên tay có chủ đề về những mối quan hệ trong gia đình và tình nghĩa vợ chồng. Sự sắp xếp này này là hoàn toàn ngẫu nhiên, lựa chọn các truyện ngắn đã viết trong những năm qua, vì nếu chọn chủ đề rồi mới viết thì các bài viết có lẽ sẽ khác và thiếu tự nhiên.