Bài Viết
“Ăn tùy miệng, trả tùy tâm” với slogan đó mà quán buffet chay Mãn Tự mỗi ngày thu hút lượng khách tới trên 5.000 người.
Elena Pucillo là nhà văn người Italia, từng dạy tiếng Pháp và văn minh Pháp tại ĐH Milano, Italia. Hiện bà đang dạy tiếng Italia tại Nhạc viện TP Hồ Chí Minh và văn hóa Pháp tại trường ĐH Khoa học Xã hội và Nhân văn TP Hồ Chí Minh. Bà sáng tác truyện ngắn, tùy bút, tản văn bằng tiếng Italia. Tác phẩm của bà đến với bạn đọc việt nam nhờ những bản dịch tiếng Việt của chồng là nhà văn Trương Văn Dân.
Mùa lá rụng rơi vào cuối thu, đầu đông. Những chiếc lá từ màu xanh chuyển dần sang màu vàng rồi đỏ thẩm. Chỉ một làn gió heo may nhẹ đủ bứt chúng ném vào không trung, chao liệng mấy vòng rồi rơi nhẹ xuống đất.
Sự tiếp nối và sự hoàn thiện là một hành trình nhọc nhằn, quá đỗi nhọc nhằn. Hành trình nhọc nhằn đó còn hiện diện trong tôi, trong bạn, trong anh, trong chị, trong mỗi chúng ta.
Văn chương TP. Hồ Chí Minh trân trọng giới thiệu bài viết của nhà văn Trần Thị Thắng về ông được rút từ tập “Con chữ soi bóng đời”, in năm 2005.
Một e ấp nụ chúm chím đông
Hai mê hoặc hoa hư ảo hồng
Đau thương, mất mát cũng đã làm cho con người xích lại gần nhau, yêu thương, đùm bọc, chở che. Nhiều người cầm bút không chỉ lao tâm khổ tứ bởi trang viết mà còn như một chiến sĩ nơi tuyến đầu chống dịch.
Tôi viết những dòng này không nhắm “rủa” ông bạn vàng của tôi- nhà văn Nguyễn Khắc Phục. Cũng không nhắm biện minh cho những gì anh đã và đang nói; đã và đang làm hôm nay.
Chiều nay, chiều mùa đông đầu tiên, tôi rảo bước trên con đường quen thuộc mà ngày xưa cha tôi đi dạy học thường qua đây. Ngọn gió mùa đông khua trên hàng cây thưa thớt, bứt tung lá vàng còn sót lại của ngày thu, gom nhặt về phía cuối đường. Ký ức mùa đông lại ùa về thăm thẳm trong hồn tôi với bóng hình người cha dắt bao mùa đông lầm lũi, buốt giá đi sau chiếc xe đạp đã cũ đến trường.
‘Những hy sinh thầm lặng’ là tên gọi cuộc thi bút ký vừa khép lại, do Hội Nhà văn TP.HCM tổ chức, nhằm tôn vinh giá trị nhân ái trong giai đoạn chống dịch Covid-19.