Lâu lắm rồi đêm nay bà Sáu mới lại nghe một tiếng vạc sành đơn côi, trong cái hơi lạnh rờn rợn của mùa gió chướng. Không hiểu sao bà muốn lên bàn thờ đốt cho ông Sáu cây nhang. Con dâu bà nó cứ càm ràm mùi nhang giờ toàn hóa chất độc hại, hay má chuyển sang nhang điện. Bà không ưng. Bà thích hửi cái mùi nhang khói thiệt lẩn quẩn trong nhà, trong gian thờ vào lúc chạng vạng, nghe ấm cúng bình an không có tả được.
Hành quân chưa hết quả đồi
Bỗng nghe tiếng hát lả lơi cánh bèo
"Yêu nhau chín núi cũng trèo
Chín sông cũng lội, tam tứ đèo cũng qua..."
Là người Việt, không thể không có một dòng sông trong đời. Như một sợi liên kết gắn bó, dòng sông không chỉ là nguồn cảm hứng cho văn thơ, âm nhạc mà còn là nguồn sống, là điểm đến của những mơ ước và dự định thay đổi cuộc sống và cộng đồng.
Lớn lên ở Jamaica, từng nghĩ bà ngoại là mẹ mình, khi bà đã dạy anh học chữ viết trên hiên nhà với bảng đen. Bây giờ Jason Allen-Paisant dự định bay tới Ethiopia để gặp cha lần đầu tiên.
Mỗi độ xuân về, người con xa xứ không tránh khỏi rưng rức, chạnh lòng. Nỗi nhớ trong lòng người tha hương rất lạ: sâu lắng, dịu dàng, chôn kín. Như gái đôi mươi thầm thương trộm nhớ một ai đó, âm thầm, mãnh liệt, nồng nàn, tha thiết.
Ngắm người ví như ngắm hoa
Người vừa thoáng gặp, nhận ra nết người