Khi tôi ngỏ với mình tôi
Thời gian đâu dễ phai phôi nỗi niềm.
Tim tôi còn mãi vẹn nguyên,
Yêu em yêu cả thiên nhiên hữu tình.
Đó là Đại tá Hoàng Long Xuyên, sinh năm 1918, nguyên Đội trưởng đội du kích Hòa An - Cao Bằng, nguyên Giám đốc Công an Khu tự trị Việt Bắc kiêm Chỉ huy trưởng Công an nhân dân vũ trang (nay là Bộ đội biên phòng - BĐBP) Khu tự trị Việt Bắc.
Buổi ra mắt sách sự góp mặt của các nhà thơ nhà văn lão thành từng một thời là đồng đội của CCB, nhà thơ Quang Chuyền như: nhà thơ Hoài Vũ, nhà thơ Nguyễn Duy, nhà văn Tô Hoàng, nhà thơ Thái Thăng Long, nhà thơ Lê Thành Nghị, nhà thơ Nguyễn Thái Sơn …
Con trở về tìm lại tiếng nôi đưa
Bên khóm tre già trưa hè bóng rủ
Câu à ơi mẹ ru con ngủ
Năm tháng ấu thơ da diết quê nghèo
Công chúng ngưỡng mộ nhà viết kịch Lưu Quang Vũ (1948-1988) không chỉ bởi những vở diễn “Tôi và chúng ta”, “Hồn Trương Ba da hàng thịt”, “Tin ở hoa hồng”, “Lời thề thứ 9”, “Hoa cúc xanh trên đầm lầy”, “Lời nói dối cuối cùng”... có sức rung động mạnh mẽ, mà còn bởi trái tim đa cảm mà ông thổ lộ trong thơ “đã có lần tôi muốn nguôi yên/ khép cánh cửa lòng mình cho gió lặng/ nhưng vô ích làm sao quên được/ những yêu thương khao khát của đời tôi”.