Sài Gòn chiều vội vã
giọt mưa vị khói xe
Sài Gòn cà phê hè
vợi em ngàn con chữ
Đêm huyền diệu rực lên màu cổ tích
Những tri ân trao gửi phía vô cùng
Ngàn vạn nến hoa - một triền sông đỏ
Chế Lan Viên là người mà sự nghĩ ngợi vận vào thơ như thể thơ cũng là thuốc, thơ chẩn ra được cái bệnh đau của kiếp người, và “Có vào nỗi đau mới có ích cho người”.
Trần Kiết Tường (1924-1999), cũng là tên thật của nhạc sĩ kháng chiến tiền phong ở Nam bộ. Ông sinh ra tại Ô Môn (Cần Thơ), bên cạnh tuyến lửa Vòng Cung, nơi đây cũng là quê hương của nhà giáo yêu nước Châu Văn Liêm, nhạc sĩ viện sĩ Lưu Hữu Phước.
Bao năm dằng dặc nỗi mong chờ
Đêm ngờ ngợ bàn tay Anh gọi cửa…
Không còn tin Anh sẽ về được nữa
Khăn trắng gấp đi
Em vẫn đợi
Vẫn chờ