Có phải Sài Gòn đã vào thu
trời thu se lạnh lá thu vàng
áo thu màu mắc em nơi ấy..
Tại cuộc vận động sáng tác và dàn dựng, quảng bá tác phẩm văn học, nghệ thuật với chủ đề “Thành phố Hồ Chí Minh - 50 năm tự hào bản anh hùng ca”, nhà văn Trầm Hương đã được trao tặng giải thưởng với truyện ký “Khoảng lặng nước mắt” (3 tập) gắn liền với chân dung những người Mẹ Việt Nam anh hùng trên khắp 3 miền Tổ quốc. Mỗi người mẹ một trái tim, một tình yêu và sự hy sinh dành cho đất nước. Mỗi câu chuyện về mẹ chính là một mảnh ghép làm nên sức mạnh dân tộc...
Kiệm lời và cô đặc. Dồn nén và chất chứa. Giản dị và sâu xa. Một mình một lối. Một mình một kiểu. Không giống ai và ai muốn giống, cũng khó! Không dễ đọc và cũng không dễ thấm... Nhưng một khi đã đọc thì phải nghiền ngẫm. Đó là cảm nhận của tôi sau khi đọc thơ Mai Quỳnh Nam thường xuyên, có hệ thống, từ nhiều năm nay.
Hồn thơ trong sáng vời vợi đã nẩy nở từ “Vàng son thời thiếu nữ/ Thương mình tím hoàng hôn”. Một giấc mơ thi vị đã thành thực ư! Vâng! Thực hơn thế là “ngoại” của hôm nay chưa bao giờ quên cái phút giây gặp lại nơi “trời thu trong vắt” đó.