Cơn gió lùa vị mặn
xuyên qua hơi thở lan khắp tế bào
rờn rợn tiếng vọng xa xăm
Từ những ngày thơ ấu
Uống nước dòng sông Lam
Lớn lên lại biền biệt
Dạt trôi về phương Nam
Con tìm vẽ những bức tường gạch cũ
Màu phố xưa ấm áp lửa già
Gặp lại mình lẫn trong rêu thẳm
Đã hẹn rồi
sao không vào tháng Sáu cùng em?
để cơn mưa dùng dằng
gương mặt người… chờ đợi
ên làng nghèo ven sông
Sống bằng nghề chài lưới
Suôi về hướng Thanh Đa,
Còn có dân Bình Quới...
Ngày anh về nhè nhẹ mưa bay
Ngọn gió chiều Thu mang về kỷ niệm.
Và em hiểu từng chiếc lá vàng rụng xuống
Là ươm mầm tương lai.
Em khẽ gọi: Mùa Thu ơi!