Theo con đường trên mặt đê phía tả ngạn sông Hồng chúng tôi xuôi về phố Hiến để đến với vùng đất nổi tiếng một thời của xứ đàng ngoài mà từng được người đời truyền tụng là tiểu Tràng An và đi liền cùng với câu ca “Thứ nhất Kinh kỳ, thứ nhì Phố Hiến”.
Vài tấm hình được quăng trên chiếc bàn kính, bên trong hiện rõ hình hai người dường như có cảm giác đang tựa vào nhau nhưng vẫn còn do dự vì bị sự ràng buộc bởi miệng lưỡi của người đời. Bóng chiều tà từ từ đổ xuống khung cửa sổ bằng kính của ngôi nhà sang trọng. Thứ ánh sáng cuối ngày có màu hồng đậm vẫn kịp hắt vào khiến đôi mắt người phụ nữ đột nhiên cũng ửng hồng và bắt đầu đong đầy hoàng hôn trong đó.
Với giọng thơ thủ thỉ, đầy khắc khoải, Huệ Triệu đã đưa chúng ta vào một Đà Lạt rất riêng, nơi nỗi nhớ, sự chia ly và nỗi cô đơn được ẩn mình sau từng cành thông, đoá hoa cúc quỳ hay giọt sương đêm. Đây là một chùm thơ tinh tế, đầy cảm xúc, chạm đến những góc khuất sâu thẳm nhất trong lòng mỗi người.
Thuôn không muốn lão Nhạc vào nhà. Lão Nhạc già lụ khụ, ăn mặc lôi thôi, dù con cái lão cũng chẳng đến nỗi nào.
Hội Nhà văn Thành phố Hồ Chí Minh và Bệnh viện Quốc tế Minh Anh tổ chức ra mắt sách: Hồi ức “Những ngày ở Paris”- PGS.TS.BS. Nhà văn Nguyễn Hoài Nam.
Chủ đề và nội dung trong MIỀN NHỚ xoay quanh ký ức quê hương, tình mẫu tử, nghĩa làng nghĩa xóm, thiên nhiên, tình yêu đôi lứa, nỗi buồn mất mát, cùng những triết lý đời thường.