Tôi quen anh Đỗ Duy Ngọc cũng đã trên ba mươi năm, biết anh là họa sỹ có tài, có tranh đẹp, là “Vua bìa sách” phía Nam
Hội viên Hội Văn nghệ TP. Cần Thơ
Hội viên Hội Nhà văn TP. Hồ Chí Minh.
trái tim anh kho tàng nhạc cụ
đâu rồi/ cả nhạc trưởng và nhạc công thực thụ như em.
Lâm lặng lẽ móc giỏ bánh mochi đậu đỏ lên nắm đấm cửa nhà đối diện. Sáng sớm khi thức dậy tung cửa ra ngoài, hẳn bà cụ và Bắp sẽ ngạc nhiên lắm.
Nói về thơ Nguyễn Bính, trước nay người ta vẫn sử dụng một định thức quen thuộc: thi sĩ chân quê. Thì cũng chẳng sai. Nhưng trong thơ Nguyễn Bính còn hiện diện cả một phần thành thị, vừa như một đối trọng lại vừa như một sự bổ sung cho cái phần quê kiểng đậm đặc mà ai cũng nhận thấy kia.
Chân cò
Nhẩm dấu đồng sâu
Qua đêm
Mưa gió từ đâu tràn về…
Sông ngầu đục. Dọi chiều quê
Nước chảy xiết. Ánh trăng thề ngả nghiêng