Còn nhớ năm 2010, nhà thơ Hữu Thỉnh công bố tập lý luận phê bình đầu tiên nhan đề “Lý do của hy vọng” chúng tôi đã viết bài khẳng định, do phải làm công tác Hội Nhà văn nên nhà thơ buộc phải viết lý luận phê bình. Bởi phải chủ trì các hội thảo, hội nghị, các lần trao đổi học thuật, các đợt triển khai nghị quyết của cấp trên.
Tôi may mắn quen biết (1986) và thỉnh thoảng cùng ngồi Hội đồng Khoa học với PGS.TS. Hồ Thế Hà (từ năm 2002 đến nay); và cũng thật may mắn được anh tặng cho hầu hết những cuốn sách anh đã xuất bản. Tôi chưa dám viết về bất kì cuốn sách nào của anh, bởi trong anh, có nhiều nhà trong một nhà - Nhà khoa học, Nhà lý luận phê bình, Nhà văn, Nhà báo…
Thường tôi ít khi xen vào những tranh luận không mấy liên quan, không phải tôi hững hờ với cuộc sống chung quanh, mà vốn tôi không có thời gian. Gần đây, truyện ngắn “Trăm ngàn” của cây bút trẻ Ngô Tú Ngân bỗng nổi lên như một “hiện tượng” đã làm tôi chú ý.
Những độc giả đã từng yêu mến giọng thơ tình sâu sắc và đầy nữ tính của nữ tác giả trong “Đó là em”, “Ngược đêm”, “Mây mưa với chữ”,…chắc hẳn sẽ bất ngờ khi đọc qua “Những ngọn gió biên cương”.
Giữa không gian thơ mộng ven sông ở phường Bình Hòa, TP. Hồ Chí Minh, buổi ra mắt tập sách “Con chữ – Tấm lòng” – “đứa con tinh thần” thứ 7 của nhà thơ – cựu chiến binh Phạm Trung Tín – đã diễn ra thật ấm cúng và đầy xúc cảm vào sáng ngày 27/7/2025. Sự kiện được tổ chức đúng vào Ngày Thương binh – Liệt sĩ, như một lời tri ân sâu sắc và đầy ý nghĩa của người lính, người thơ đối với đất nước và đồng đội đã hy sinh.