Dưới đây là bài viết của Đại tá, Nhà văn Trần Thế Tuyển - một người lính, một nhà văn từng trực tiếp chứng kiến và tham gia vào những tháng năm ác liệt ấy. Với góc nhìn của một người trong cuộc, ông phân tích những giá trị hiện thực và thông điệp sâu sắc mà ê-kíp sáng tạo đã gửi gắm qua từng thước phim.
Nhà văn Nguyễn Quang Thiều - Chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam nhìn nhận nhiều nhà văn thời hiện đại đang đánh mất đi rất nhiều những vẻ đẹp quyền lực của những Đoàn Giỏi, Sơn Nam, Nguyễn Quang Sáng... đã làm được trước đây.
Tôi gặp em vào buổi chiều hôm ấy. Khi ánh mặt trời thoắt vàng như mật choàng ngập trên từng ngôi nhà rồi bất chợt lóng lánh màu hổ phách, đổ sang sắc rượu chát thành một vệt dài trầm mặc phủ kín đôi bờ sông Main.
Vùng đất miền Tây Nam Bộ đã luôn ghi khắc văn nghiệp của các nhà văn kỳ cựu, đưa tên tuổi họ trở thành những nguồn sáng rạng rỡ với những trang viết đậm hồn đất và tình người của xứ sở nơi đây. Có thể kể đến nhà văn, nhà nghiên cứu, học giả Nguyễn Chánh Sắt, Nguyễn Hiến Lê, Nguyễn Văn Hầu…; các nhà văn Sơn Nam, Anh Đức, Trang Thế Hy, Nguyễn Quang Sáng, Lê Văn Thảo, Nguyễn Lập Em, Phạm Trung Khâu, Lê Đình Trường, Ngô Khắc Tài…; các nhà thơ Thanh Hải, Phạm Hữu Quang, Đinh Thị Thu Vân, Trịnh Bửu Hoài, Thu Nguyệt, Phạm Nguyên Thạch, Ngọc Phượng, Song Hảo…
Câu chuyện về giọt mưa Nhút Nhát mang đến thông điệp giản dị mà sâu xa: hãy dám rời khỏi vùng an toàn, vượt qua nỗi sợ hãi để cùng nuôi dưỡng sự sống và trưởng thành. Một hành trình nhỏ bé nhưng chan chứa tình yêu thiên nhiên, niềm tin và hy vọng.
Giữa lúc tiểu thuyết và phim Mưa đỏ của Chu Lai làm dấy lên nhiều tranh cãi về ranh giới giữa lịch sử và hư cấu, bài viết của PGS-TS Nguyễn Văn Dân đem lại một cái nhìn hệ thống về tiểu thuyết lịch sử Việt Nam đương đại. Tác giả chỉ ra ba xu hướng chủ yếu – chương hồi khách quan, giáo huấn, và luận giải – đồng thời khẳng định hư cấu là cần thiết nhưng phải đúng mực để giữ vững tính chân thực lịch sử.