Đội ngũ các nhà thơ xuất thân từ nhà giáo từ khắp mọi miền quê đất nước khá đông đảo. Riêng ở Sài Gòn, có thể kể đến các chị: Đặng Nguyệt Anh, Tôn Nữ Thu Thuỷ, Nguyễn Thị Thanh Long, Huệ Triệu… Nét nổi bật trong thơ của các nhà sư phạm phái đẹp là sự đằm sâu, với nhiều tìm tòi mới mẻ, song vẫn giữ được sự điềm đạm, và đầy trách nhiệm công dân.
Văn học, cũng như các lĩnh vực khác, theo tôi đều có những dòng chảy nối tiếp âm thầm, tạo nên nhiều sự giao thoa, đan cài giữa cũ và mới, quen thuộc và khác lạ
Với sự rung động nội cảm, lặng lẽ trôi, nhưng càng đọc, người ta càng thấy mình bị cuốn vào cái chảy ấy, dẫn lối người đọc đến thế giới tâm hồn của nhân vật trữ tình trong thơ. Bằng những lời thơ rung động mãnh liệt, tinh tế, và ấn tượng, khơi mở những xúc cảm trong tâm hồn con người trước cuộc sống, được nén chặt cảm xúc của tác giả. Với bút pháp tinh tế của nghệ thuật đặc tả kết hợp điệp cấu trúc câu, đã gieo vào lòng người nhiều suy tư về những thăng trầm đã qua, như một dòng chảy lênh đênh trên phận người. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Lĩnh Hồ Quang – Rồi có một ngày.
Tây Ninh vang khúc tự hào” – sáng tác của Đặng Phượng, Chủ tịch Hội VHNT Tây Ninh – là một khúc ca cổ mang âm hưởng rộn ràng và đầy tự tôn như chính nhịp sống của quê hương.
Với 54 bài thơ giàu nữ tính trong “Chữ gọi mùa trăng”; người phụ nữ, người mẹ, người vợ, cô giáo Triệu Kim Loan đã mượn trăng và cùng trăng để gửi gắm, để bộc bạch cùng con chữ những nỗi niềm nhân thế và nỗi niềm của chính mình; ở đó có tình yêu, có nỗi nhớ, thân phận người phụ nữ, nghề giáo, quê hương và lịch sử dân tộc; có con đường văn chương còn gian nan, vời vợi...
“Niệm lành” là tập thơ thứ 7 của nhà thơ gốc Hải Phòng Phạm Thị Cúc Vàng sau các tập: “Tiếng chim và nhánh rẽ”, “Ẩn dụ tiếng đêm”, “Lục Bát Cúc Vàng”, “Muộn phiền xanh”, “Người thiếu phụ hồn nhiên”, “Gọi mặt trời thức giấc”. 77 bài thơ trong tập “Niệm lành” là tiếng thơ đầy an nhiên, tĩnh tại của người đàn bà đa đoan Cúc Vàng sau những thăng trầm của cuộc đời…