Hơn hai trăm năm đã trôi về phía sau lịch sử nhưng tên tuổi Nguyễn Du vẫn như ngọn hải đăng soi rọi vào đời sống tinh thần dân tộc. Từ những nếp nhà cổ ở Tiên Điền, đến các giảng đường văn chương, từ câu hát ru của người mẹ đến những trang sách mỏng lật qua tay lớp trẻ, bóng dáng người thi sĩ bạc mệnh vẫn hiện hữu, lặng lẽ mà bền bỉ.
Chương trình là dịp để hội viên, bạn viết và bạn đọc yêu văn chương gặp gỡ, lắng nghe và trao đổi cùng nhà thơ Murad Sudani về thơ ca đương đại Palestine, hành trình văn học trong bối cảnh chiến tranh – hòa bình, và những nhịp cầu văn hóa giữa hai nền văn học Việt – Palestine.
Trong khuôn khổ Trại sáng tác văn học trẻ 2025 của Hội Nhà văn TP.HCM, tọa đàm “Tác giả trẻ và hội nghề nghiệp” được tổ chức chiều 12/12 tại Đà Lạt.
Không phải để nhắc lại bão lũ, mà để nói về những con người đứng dậy sau bão lũ. Phú Yên – trong ký ức và hiện tại – vẫn là miền đất của nghĩa tình và khát vọng hồi sinh, nơi lòng người đủ ấm để sưởi ấm cả mùa nước dữ.
Biên cương trong tập thơ "Những ngọn gió biên cương" của Trần Mai Hường không chỉ là đường biên địa lý, mà còn là không gian của ký ức, tình người và mùi nhang khói gia đình. Một khúc sử thi nhỏ được kể bằng giọng thơ dịu lắng, nhắc ta yêu đất nước từ những điều gần nhất. Văn chương TP. Hồ Chí Minh trân trọng giới thiệu bài viết của Nguyên Anh, đăng trên Tạp chí Diễn đàn Văn nghệ Việt Nam, số 12/2025.
Giữa triền đồi Cheo Reo, nơi mùa cúc quỳ vẫn vàng như năm nào, một người lính trở lại tìm dấu chân tuổi trẻ. Chiến tranh đã đi qua, nhưng mùi khói hương, màu hoa dại và bóng áo trắng ngày ấy vẫn còn âm ỉ trong gió. Người lính và mùa hoa cúc quỳ không kể lại một cuộc tình – mà đánh thức một khoảng nắng đã chìm, một nỗi thương chưa từng kịp gọi tên.