Hò… ơi… anh ba, anh bảy, anh năm có thương chị sáu… nhớ thầm, mắc cỡ
chi; lỡ thương thì tới liền khi, chớ mà dại chậm thì người thương đi rồi; tiếc
chi con sáo xổ lồng, anh hai ngồi hát – chị ba bế bồng ở bên sông.
Nguyên Tiêu em áo dài vàng
Quần đen phi bóng thêm càng khổ… tôi
Trán tròn rụng giọt mồ hôi
Tôi biết về món canh cá rô đồng đã lâu theo lời kể của cô bạn đang ở thành phố mang tên Bác, toàn những tin nhắn như là: Ê! Trưa nay tớ đang ăn canh cá rô đồng nè.
Hoa nào mà chẳng đẹp
Cớ sao còn ghen với cả một nhành hoa!
Nguyên Hùng có nhiều bài thơ mang dáng dấp quê hương. Anh yêu quê hương đến độ khi viết về quê hương, câu chữ hóa thành thơ.