TIN TỨC
  • Thơ
  • Dòng sông và giấc mơ mái ấm - Chùm thơ Lương Lan

Dòng sông và giấc mơ mái ấm - Chùm thơ Lương Lan

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2025-09-29 16:23:03
mail facebook google pos stwis
103 lượt xem

(Mời click vào logo trên đây để truy cập thư mục)
 

Nữ nhà báo, nhà thơ Lương Lan, sinh năm 1970 quê xã Nhật Tân, huyện Tiên Lữ, tỉnh Hưng Yên. Nguyên giáo viên dạy văn, hiện chị là thư ký Hội Nhà báo tỉnh, Ủy viên Ban chấp hành Ban văn học, Hội Văn học Nghệ thuật Bà Rịa - Vũng Tàu (cũ), nay là hội viên Hội Nhà văn Thành phố Hồ Chí Minh.

Lương Lan đã xuất bản tập thơ “Niềm Riêng” với Phạm Hoài Phương, Nxb Hội Nhà văn, 2006; Tập thơ “Tự tình em gái”, Nxb Thanh Niên, 1995. Ngoài viết báo, làm thơ, chị còn viết truyện ngắn.

Thơ Lương Lan dịu dàng, đằm thắm, khát khao tình yêu, tình vợ chồng, mong ước có một tổ ấm gia đình hạnh phúc…

Mời bạn đọc chùm thơ của nữ nhà báo, nhà thơ Lương Lan do nhà thơ Nguyễn Xuân Sang tuyển chọn & giới thiệu.


Nhà thơ Lương Lan.

 

ĐỪNG GIẬN EM!

 

Khi anh buồn, em biết nói gì hơn

Trưa mùa hạ nghẹn ngào ngấn nắng

Hoa phượng cháy cạn mình trên phố vắng

Biết bây giờ anh đang ở đâu…

 

Bao nhớ thương câu hát đợi bên cầu

Hoàng hôn đổ tím vai gầy đứng đợi

Vừa bên em, anh lại xa vời vợi

Ánh mắt buồn giận dỗi níu theo chân

 

Nửa vầng trăng bàng bạc dải sông Ngân

Em khắc khoải con thuyền ai rẽ nước

Anh xa vắng, em làm sao nén được

Tiếng sóng cồn xa xót trái tim nhau

 

Anh giận hờn để em khổ đau

Câu trách cứ theo về bên em ngủ

Hai mươi tuổi một thời tơ liễu rủ

Chẳng thể nào em đã hết vô tâm

 

Tiếng đàn ai buông mãi những nốt trầm

Nghe buồn quá. Cánh diều bối rối

Trăng khuyết lẻ bởi muôn đời nông nổi

Biết bao giờ mới hiểu hết lòng nhau

 

Ngày hôm nay và cả mai sau

Em hoá đá một mình bên bến đợi

Yêu thương nhé xin đừng xa vời vợi

Hết mưa rồi con nhện lại vương tơ…

 

 

THƠ CHO RIÊNG ANH

 

Em chẳng bao giờ có thể chối bỏ đâu

Câu thơ cháy khung trời hai mươi tuổi

Những tháng năm trẻ thơ rong ruổi

Tìm ánh sao chiều sóng sánh một dòng thương…

 

Em chẳng thể nào bỏ nổi những tơ vương

Những khao khát suốt một thời con gái

Hoa phượng đỏ, ngàn năm còn đỏ mãi

Con ve ngân thương nhớ tận bây giờ

 

Sẽ chẳng bao giờ nguôi tắt ước mơ

Câu chuyện cổ xưa: Lọ Lem và Hoàng tử

Dẫu hoàng hôn đổ tím vai ngày lữ thứ

Em một mình, không có anh bên…

 

Sẽ chẳng bao giờ em có thể vùi quên

Năm tháng cũ, mặn mòi câu thơ viết

Sóng nước cồn cào, nhớ thương da diết

Em tê lòng nghe nhói trái tim đau

 

Dẫu em giận hờn: ta không là của nhau

Ánh sao chiều vùi chôn nơi dĩ vãng…

Anh cũng đừng buồn, cho dù em im lặng

Em chẳng bao giờ có thể hết yêu anh!

 

 

THƠ MỘT DÒNG SÔNG

 

Một mình em trở lại bến sông

Nơi một thời ta chung dòng nước mát

Nơi ngày xưa hai đứa mình khao khát

Sẽ suốt đời chung mãi một dòng thương

 

Thời gian dài, kỷ niệm vẫn tơ vương

Trái tim vẫn nồng nàn không hiểu nổi

Sông vẫn đôi bờ phù sa đắp đổi

Bên lở bên bồi, con nước đầy vơi

 

Nơi ngày xưa em tìm ánh sao rơi

Trong mắt anh. Lặng nghe anh hát

Lời ca ngọt ru lòng em ấm áp

Khóc thương ánh trăng vàng ngàn năm đơn côi

 

Chiếc lá rơi nghiêng như một làn môi

Dịu dàng đặt nụ hôn lên sóng biếc

Ôi con sóng cũng dường như nuối tiếc

Nên bạc đầu vỗ cát suốt ngàn năm

 

Bến sông xưa nay mình em về thăm

Sóng cồn cào kỷ niệm thời thơ dại

Triền đê dài em đi tìm mãi

Biết nơi nào anh gửi lại tình yêu?

 

Ai đã thay em tìm hái sao chiều?

Bên dòng sông ai nghe anh hát?

Em đứng lặng nghe lòng mình đắng chát

Hoàng hôn buồn tê tái một dòng sông…

 

 

NÓI VỚI ANH

                            

Có thể nào nói hết với nhau không

Tất cả mọi điều, dù xót xa, cay đắng

Trong ngực trẻ con tim chết lặng

Có thể nào nói hết được không anh?

 

Đã từ lâu vắng những giấc mơ lành

Em vật vã bao đêm dài nhức nhối

Thức trắng đêm mặt vùi trong gối

Nghe ngoài trời vần vũ bão giông

 

Có thể nào nói hết với nhau không

Cái náo nức của một thời con gái

Cái si mê của tình đầu thơ dại

Những hão huyền mơ mộng tuổi đôi mươi…

 

Cứ ngỡ đâu đã đến đỉnh cuộc đời

Nhưng cuộc đời vẫn đang còn phía trước

Điều đơn giản vậy thôi không hiểu được

Để bây giờ đau buốt trái tim

 

Quá viển vông khi em cứ đi tìm

Cứ khao khát một mối tình vô giá

Cứ mong mỏi một Ngân hà kỳ lạ

Những tưởng cuộc đời vẫn có Romeo…

 

Bàng hoàng khi những đợt sóng xô

Cơn bão cát dội lòng em xối xả

Em bơ vơ giữa đô thành xa lạ

Em lẻ loi giữa thật giả cuộc đời

 

Chẳng có gì là vô giá! Trời ơi!

Con ảo tưởng - phải thế chăng, hỡi Chúa?

Trời đất tối sầm và tim con máu ứa

Có lẽ nào con có tội khi yêu?

 

Đừng trách con đã mơ ước quá nhiều

Trái tim con không hề có lỗi

Tình yêu có bao giờ thôi nông nổi

Gió có bao giờ thôi ước chốn biển khơi

 

Chợt thấy thương, thương quá tuổi đôi mươi

Ánh hào quang, và trái tim bỏ ngỏ

Đêm mưa giông thương con dế nhỏ

Nỗi chi mà nức nở suốt canh thâu

 

Chẳng thể nào nói hết với nhau đâu

Em tê tái giữa một trời giông gió

Đau xé lòng, lệ trào như máu rỏ

Chẳng thể nào nói hết được đâu anh…

 

 

TA MƠ NGÔI NHÀ BÃO DỪNG SAU CÁNH CỬA

 

Nếu trong lòng nặng trĩu bởi mưa rơi

Chồng chất những nỗi đau

Không thể cùng chia sẻ

Thì tại sao

Lại không nhìn mưa và ước ao

Ngày mới nắng vàng rực rỡ khát khao

Niềm hạnh phúc không thể nào đoán trước...

 

Bao nỗi niềm không chia sẻ được

Ta đơn côi ngay giữa chính nhà mình

Mỗi hoàng hôn

Mỗi bình minh

Chỉ mình ta đi ngược chiều gió thổi

 

Nửa đời người vẫn chưa thôi nông nổi

Biết trách ai?

Hay định mệnh xoay vần!

Ánh mắt con thơ níu giữ bước chân

Ta không dám nghĩ đến một lần làm lại

 

Hoang mang giữa bao nhiêu điều khôn dại

Trái tim đau con sóng cũng bạc đầu

Vẫn khát khao giữa cuộc bể dâu

Một ngôi nhà bão dừng sau cánh cửa*

 

Xin đừng làm tổn thương nhau thêm nữa

Bát nước hắt đi sao vớt lại cho đầy

Dẫu mong manh vẫn góp nhặt dựng xây

Một ngôi nhà bão dừng sau cánh cửa...
 

 (* “Ngôi nhà bão dừng sau cánh cửa”- ý thơ Bằng Việt)

Bài viết liên quan

Xem thêm
Chu Long và chùm thơ tình Mùa hạ
Trong thi ca, mùa hạ luôn là mùa nhiều kỷ niệm với những năm tháng học trò. Với chùm hoa phượng đỏ, tà áo trắng tinh khôi. Mùa hạ trong thơ Chu Long ngọt ngào mà cũng đầy thi vị, lời thơ dung dị, mộc mạc gợi lại cho mỗi người chúng ta những hoài niệm một thời áo trắng đầy hồn nhiên, thơ mộng. Ở góc sân trường có những đôi bạn trẻ đứng chuyện trò, bồi hồi với những lời tạ từ ngày cũ, nơi lưu bút còn vẹn nguyên kỷ niệm với những mối tình non trẻ tuổi học trò, những đôi mắt, nụ cười trong veo như nắng. Văn chương thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ “mùa hạ” của Chu Long.
Xem thêm
Mặc niệm sen – Chùm thơ Tịnh Bình
Đến với chùm thơ mùa Thu của Tịnh Bình, người đọc có thể cảm nhận một khoảng không gian của hoài niệm, vấn vương, những lời thơ đẹp và nhẹ nhàng, mang trong đó những nỗi buồn lắng đọng, gợi lên xúc cảm thi nhân khi chạm ngõ mùa Thu. Sen trong thơ Tịnh Bình không chỉ là một loài hoa mà còn là hồn thơ của người yêu sen, là sự thanh thoát, sắc son giữa cuộc đời nhiều phiền não. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Tịnh Bình.
Xem thêm
Từ máu lửa đến chiêm nghiệm đời thường - Chùm thơ Châu Hoài Thanh
Nữ nhà thơ Châu Hoài Thanh là cây bút sung sức, chị “tung hoành” trên tất cả các thể loại văn học: Thơ, Truyện ngắn, Tiểu thuyết, Bút ký, Phê bình, Tản văn; thậm chí chị còn “đá” qua lĩnh vực âm nhạc - sáng tác ca khúc.
Xem thêm
Trần Lưu và chùm thơ Đêm như giếng cạn
“Ta chờ ai đến... bơ vơ cả đời... đã gợi lên cảm xúc cô đơn, chờ đợi trong miên viễn, là tâm trạng bơ vơ trong cuộc đời được khắc họa bằng lời thơ mang tính triết lý sâu sắc. Đêm như giếng cạn đã nhấn mạnh sự cô đơn, trống vắng bởi nỗi mất mát trong tâm hồn một người, ở đó họ đang chênh vênh lạc lõng. Và “ta ngồi vá khúc tình xa tác giả đã một lần nữa tìm lại cảm xúc tiếc nuối, mong mỏi được hàn gắn lại mối tơ duyên đã rạn nứt. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Trần Lưu
Xem thêm
Thi ca điểm hẹn: Bài thơ cánh võng - Lời ru đất nước của Nguyễn Vũ Quỳnh
“Bài thơ cánh võng” là tên tập thơ mới nhất của Thiếu tá quân đội, nhà thơ, nhà báo gốc Thanh Hóa Nguyễn Vũ Quỳnh sau các tập thơ: Khúc hát xa quê, Ru lời yêu em, Đối thoại với thời gian, Chép lên khoảng trời, Chạm vào nỗi nhớ, Ru lại lời quê.
Xem thêm
Nhớ núi ngàn nhớ lại kỷ niệm thương – Chùm thơ Phương Uyên
Thơ Phương Uyên mang những hoài vọng, yêu thương dành cho miền quê với lớp bụi mờ thời gian đọng trên thôn bản, nơi con đường đến lớp nhiều kỷ niệm, ở đó mùa thu thật đẹp với nét phiêu bồng lãng mạn mà cũng thật nhiều xúc cảm của người con đi xa được về lại quê nhà. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Phương Uyên
Xem thêm
Giữa biển khơi, nhớ đất liền – Chùm thơ Đào Xuân Mai
Lần này, chúng tôi trân trọng giới thiệu chùm thơ của Đào Xuân Mai – một gương mặt từ Vũng Tàu, với thơ ca gắn bó mật thiết đời thợ dầu khí, giàn khoan, biển khơi, đồng thời chan chứa tình quê, tình mẹ và ký ức chiến tranh.
Xem thêm
Nơi chân ta không thể đặt – Chùm thơ Đinh Nho Tuấn
Văn chương TPHCM trân trọng giới thiệu chùm thơ giàu trí tuệ này, một món quà tinh thần dành cho những ai yêu thích những áng văn thơ khơi gợi suy ngẫm.
Xem thêm
Dựa vai nhau khi nắng nhạt nghiêng tàn – Chùm thơ Jos. Nhật Quang
Với những lời thơ đầy chất tự tình nhưng cũng thật gần gũi, người đọc có thể dễ dàng cảm nhận những nỗi niềm khát khao từ những ký ức đã qua trong bài thơ “Áng mây trời lãng du” và một Sài Gòn đầy hoa mộng với hình ảnh những tà áo trắng của nữ sinh trên Bến Bạch Đằng, những hoài niệm một thời đã cũ. Sài Gòn sẽ càng đẹp và thi vị khi mùa thu gõ cửa trên từng con đường, qua từng góc phố. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ của Tác giả Jos. Nhật Quang.
Xem thêm
Sắc thu – Chùm thơ Võ Văn Thọ
Mùa thu trong thơ Võ Văn Thọ nghe chênh chao những niềm xao xuyến, của nỗi buồn phảng phất trong nắng vàng, trong ký ức kỷ niệm một thời xưa cũ. Bên cạnh những câu từ lãng mạn của mùa thu thì cũng trầm hùng khi tái hiện lại cuộc chiến oanh liệt nơi thành cổ Quảng Trị, có lẽ ai khi đọc qua cũng hồi tưởng lại những năm tháng bi hùng, oanh liệt của những người lính đã hy sinh thân mình cho một nền độc lập tự do. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Võ Văn Thọ.
Xem thêm
Từ Vũng Tàu đến Cực Đông Tổ quốc – Chùm thơ Đỗ Xuân Thu
Đây là một chùm thơ kết hợp nhuần nhị giữa tình riêng và tình đất nước, để lại dư vị lắng sâu cho người đọc.
Xem thêm
Từ di ngôn đến phút giây vĩnh cửu – Chùm thơ Tần Hoài Dạ Vũ
Đây là tiếng nói chân thành, vừa đau đáu vừa nhân bản, của một thi sĩ luôn tìm kiếm sự thật trong nỗi buồn và ánh sáng trong tình yêu.
Xem thêm
Thơ Nguyễn Xuân Sang – những miền đất gọi nhớ
Với giọng điệu mộc mạc, chân tình, thơ anh vừa khơi dậy hoài niệm chiến tranh, vừa gợi mở niềm yêu thương tha thiết dành cho quê hương, đất nước và những kỷ niệm đời thường khó phai.
Xem thêm
Thanh Tùng và chùm thơ Sợi nắng mong manh
Bằng chất thơ nhẹ nhàng, ngọt ngào, giàu hình ảnh, thơ của Thanh Tùng không kể mà vẫn tái hiện được những sắc màu cuộc sống, là thu vàng, là mây trời, là góc quê nhà với cánh diều chiều tím, lối nhỏ ven sông. Những vẻ đẹp đan xen, không ào ạt mà trầm lắng làm nên vần thơ gần gũi nhưng cũng đầy xúc cảm. Văn chương thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Thanh Tùng.
Xem thêm
Nghẽn mạch nào cơ thể cũng chông chênh - Chùm thơ Bảo Bình
Bằng ngôn ngữ tượng hình giàu chất triết lý, thơ Bảo Bình sâu lắng và da diết, đi vào lòng người bằng sự thổn thức, bồi hồi. Ngôn từ chắt lọc, mang tính hư thực đưa người đọc trôi vào dòng thơ đa sắc màu cảm xúc. Văn chương thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ của nhà thơ Bảo Bình.
Xem thêm
Để cho dạ nhớ, nước ròng trăm năm…Chùm thơ Trần Lưu
Những dòng thơ dạt dào cảm xúc đầy chất quê, gần gũi mà lay động, như câu chuyện lòng của người lữ khách nhớ về miền quê cũ với con đò, một người thương, Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ của tác giả Trần Lưu
Xem thêm
Tân Vương Huy và Chùm thơ Qua dâu bể
Bằng những câu thơ mộc mạc, rơi nhịp hợp lý, như một câu chuyện kể đầy thâm trầm. Những hình ảnh đa sắc màu, hiện lên trong những dòng thơ trữ tình, sâu lắng. Người đọc cảm nhận một khoảng không gian của hồn quê, của mùa thu qua từng câu chữ chắt lọc, giàu hình ảnh. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Qua dâu bể của tác giả Tân Vương Huy.
Xem thêm
Khúc tráng ca của đất – Chùm thơ Đinh Nho Tuấn
Có một ngôn ngữ đất tha thiết, giản dị mà cũng đầy lôi cuốn, luôn thì thầm cùng trái tim những đứa con xa quê.
Xem thêm
Theo dấu chân Người – từ Ba Đình 1945 đến hôm nay
“Theo dấu chân Người” – bài thơ mới của Đại tá, nhà thơ Trần Thế Tuyển – là một bản hùng ca kết hợp hài hòa sử thi và trữ tình.
Xem thêm
Một Đà Lạt dịu dàng và day dứt trong thơ Phan Thị Nguyệt Hồng
Nhà thơ Phan Thị Nguyệt Hồng – người từng xuất hiện khá sớm trên văn đàn, in chung thơ với Đoàn Vị Thượng và Lê Minh Quốc từ thập niên 1980, nhiều sáng tác được phổ nhạc thành ca khúc quen thuộc như “Tình phai” – nay mang đến chùm thơ mới viết trong Trại sáng tác Đà Lạt 2025.
Xem thêm