TIN TỨC
  • Thơ
  • Nhớ núi ngàn nhớ lại kỷ niệm thương – Chùm thơ Phương Uyên

Nhớ núi ngàn nhớ lại kỷ niệm thương – Chùm thơ Phương Uyên

Người đăng : phunghieu
Ngày đăng: 2025-09-23 01:13:18
mail facebook google pos stwis
32 lượt xem

(Vanchuongthanhphohochiminh.vn) - Thơ Phương Uyên mang những hoài vọng, yêu thương dành cho miền quê với lớp bụi mờ thời gian đọng trên thôn bản, nơi con đường đến lớp nhiều kỷ niệm, ở đó mùa thu thật đẹp với nét phiêu bồng lãng mạn mà cũng thật nhiều xúc cảm của người con đi xa được về lại quê nhà. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Phương Uyên.

 

Ảnh: Nina May

SƯƠNG LÊN BẢN

 

Sớm đang về chân em lại lên bản

Trên đường đi chứa đầy về mù sương

Dưới bước chân đường đá mà không nản

Nhớ núi ngàn nhớ lại kỷ niệm thương

 

Kỷ niệm đó trong đầu em khắc mãi

Từ khi nhỏ đã được mẹ đeo vai

Bàn chân mẹ trên đường đi vất ấy

Luôn khó mà nhưng mẹ gắng vì em

 

Thời gian trôi đường sương mù em nhớ

Nhớ thu về là lớp học mở ra

Để lên lớp trên đường đi khó quá

Nhưng gắng mình cho tương lai tuyệt mà

 

Ngày hôm nay em trở lại về bản

Nhìn thấy mẹ trong sương mù phía xa

Mẹ đang chờ đón em về từ sớm

Em nhớ mẹ, và mẹ cũng nhớ em

 

Sương mù trắng nhưng tấm lòng lại ấm

Khi tình yêu và nỗi nhớ thật nhiều

Về nhà thôi có qua trường chân bước

Sương ôm trường em nhớ lại tuổi thơ.

 

LẠC QUAN...

 

Bệnh mệt mà nhưng em luôn cố gắng

Lạc quan nhiều đơn giản vì tình yêu

Dù bệnh mệt nhưng em không im lặng

Luôn cười vui nụ cười tươi thật nhiều

 

Em không nghĩ về bệnh tật gì đó

Mặc dù em không được khoẻ mạnh gì

Nhưng em vẫn chỉ nghĩ về người đó

Những người mà bên cạnh cùng em vui

 

Cuộc đời này ai cũng có bệnh tật

Dù em đây bệnh nặng và khổ đau

Nhưng cứ sống không nghĩ gì chữ mất

Mỗi phút đến không để lại nỗi sầu

 

Dù đau đớn và muôn điều khó nói

Nhưng lạc quan vui vẻ nụ cười tươi

Em vẫn thấy những ngày đẹp tươi mới

Người bên mình em hạnh phúc biết bao

 

Dù bệnh đó nhưng tai còn nghe thấy

Là vẫn sống có phải không nào em

Trái tim em câu hỏi ấy trỗi dậy

Mắt vẫn nhìn thì hãy sống thật êm

 

Từ tim em trả lời lên nhiều nhất

Có bệnh nặng em càng hiểu tình thương

Có bệnh nặng thời gian dù nhanh hết

Nhưng mỗi phút qua em lại yêu người thân

 

Hãy yêu đi và đừng để đánh mất

Thời gian trôi trong lạnh lẽo không màu

Hãy yêu mình và âu sầu đừng tới

Mắt nhìn, tai nghe là mình đang sống mà.

 

 

MỘT MÙA TRÊN LƯNG

 

Một mùa trở lại quê tôi

Khiến tim tôi thấy cứ ngồi nhớ quê

Nhớ thôn nhớ bản tôi về

Mang theo cảm xúc tràn trề nhớ thương

 

Chân vừa bước tới dốc nương

Làm tôi nhớ lại bóng hương của bà

Nhớ xưa với dốc đèo xa

Bàn chân bà gắng leo ra dốc đồi

 

Mùa thu lá rụng thân rời

Cành cây đau xót nhìn rồi khóc đêm

Còn trên dốc bản chẳng mềm

Có bà cố gắng bước thêm mỗi ngày

 

Nhìn bà con lại xót ngay

Khi chân bà nứt bàn tay máu trào

Mùa thu cũng lạnh xen vào

Vậy mà bà vẫn trèo cao lưng đồi

 

Hôm nay trở lại thôn rồi

Mùa thu trở lại bà ơi con về

Con về nước mắt tràn trề

Mùa thu trở lại chẳng nghe tiếng bà

 

Chỉ nhìn thấy cảnh trong xa

Hình bà xưa ấy cõng mùa trên lưng.

 

CON PHỐ MÙA THU

 

Lạ từng con phố mùa thu

Làm chân em bước nhớ khu ngõ này

Một đường ngõ nhỏ thơ ngây

Biết bao kỷ niệm từ đây có mà

 

Thu về lá rụng bay xa

Cành cây đau đớn nhìn ra nhớ hoài

Lá cây cứ mãi tả tơi

Cành thì khóc suốt không rời nỗi đau

 

Giống em thu đến lại sầu

Muốn quên ai đó nhưng đầu vẫn ghi

Cứ mùa lá rụng thầm thì

Trong lòng em nhớ về ai suốt ngày

 

Nhớ người em lại xuống đây

Con đường ngõ nhỏ đôi tay có người

Nhưng sao giờ lại xa rời

Mùa thu đến đó hỏi người nhớ không?

 

NEO ĐẬU BẾN QUÊ

 

Chiếc thuyền sầu chẳng lẻ đơn

Bởi bên sông vắng có hồn nước yêu

Biết bao cảm xúc thôn chiều

Nhớ sao sông nước thật nhiều hồn thương

 

Sáng thì thuyền đó tha phương

Chiều về thuyền nhớ sông hương hữu tình

Giống sao cô gái thôn mình

Dù chàng xa cách nhưng hình chẳng phai

 

Bến quê neo đậu mãi này

Thuyền xa đến mấy vẫn ngày nhớ quê

Nhớ khu thuyền đậu trở về

Nhớ bờ thương lắm thật mê lòng thuyền

 

Thuyền yêu về lại trăng lên

Ánh trăng soi nước hão huyền có đâu

Chỉ soi cho sáng thật lâu

Để thuyền luôn thấy thật sâu tình bờ.

 

THÁNG 9....

 

Tháng chín về mang lại những chiều thương

Mang xao xác một hồn thu đang dỗi

Mang chiếc lá xanh nhẹ nhàng trôi nổi

Em bước về...lắng đọng chiều buồn tênh

 

Tháng chín về gieo bao niềm thương nhớ

Có nỗi nhớ sao giờ đã cũ

Có ánh mắt một thời quyến rũ

Bụi thời gian chợt mờ phủ rêu phong

 

Tháng chín về biết bao sự trong lòng

Chiều tàn dần trên con phố người đông

Trong hơi thở gió heo may nhè nhẹ

Tự nhắc mình cứ hát trong khe khẽ

 

Tháng chín về...lòng nhớ...người hoang hoải

Nhớ mắt ai chờ tôi dưới hàng me

Ai đã cùng tôi trên một chiếc xe

Nghe hơi ấm còn in hằn lên má

 

Tháng chín về hồn tôi buồn như đá

Vẫn hằng đêm chờ đợi bóng người xa

Anh có về ngang qua con đường cũ

Ánh mắt nào nhìn lại phút tình xưa.

 

GIÓ MÙA

 

Gió mùa đập cửa vào đêm

Rét run cầm cập chăn mềm quấn thân

Cứ run cảm xúc bần thần

Nhớ cha nhớ mẹ người thân quê mình

 

Gió mùa đập cửa không hình

Làm con nhớ quá về tình nhà ta

Nhớ sao cảnh đó ngày xa

Gió mùa về tới mẹ cha càng gần

 

Gió mùa về đó nhắc thân

Về quê thăm mẹ bước chân nhanh nào

Đông về lạnh lắm trời trao

Nhưng mà vẫn ấm khi vào bếp yêu

 

Bếp yêu kỉ niệm thật nhiều

Hồng than mẹ nấu lên đều bữa cơm

Cha thì vẫn cứ sớm hôm

Gió mùa lạnh đó nhưng ôm cả nhà.

Phương Uyên

Bài viết liên quan

Xem thêm
Giữa biển khơi, nhớ đất liền – Chùm thơ Đào Xuân Mai
Lần này, chúng tôi trân trọng giới thiệu chùm thơ của Đào Xuân Mai – một gương mặt từ Vũng Tàu, với thơ ca gắn bó mật thiết đời thợ dầu khí, giàn khoan, biển khơi, đồng thời chan chứa tình quê, tình mẹ và ký ức chiến tranh.
Xem thêm
Nơi chân ta không thể đặt – Chùm thơ Đinh Nho Tuấn
Văn chương TPHCM trân trọng giới thiệu chùm thơ giàu trí tuệ này, một món quà tinh thần dành cho những ai yêu thích những áng văn thơ khơi gợi suy ngẫm.
Xem thêm
Dựa vai nhau khi nắng nhạt nghiêng tàn – Chùm thơ Jos. Nhật Quang
Với những lời thơ đầy chất tự tình nhưng cũng thật gần gũi, người đọc có thể dễ dàng cảm nhận những nỗi niềm khát khao từ những ký ức đã qua trong bài thơ “Áng mây trời lãng du” và một Sài Gòn đầy hoa mộng với hình ảnh những tà áo trắng của nữ sinh trên Bến Bạch Đằng, những hoài niệm một thời đã cũ. Sài Gòn sẽ càng đẹp và thi vị khi mùa thu gõ cửa trên từng con đường, qua từng góc phố. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ của Tác giả Jos. Nhật Quang.
Xem thêm
Sắc thu – Chùm thơ Võ Văn Thọ
Mùa thu trong thơ Võ Văn Thọ nghe chênh chao những niềm xao xuyến, của nỗi buồn phảng phất trong nắng vàng, trong ký ức kỷ niệm một thời xưa cũ. Bên cạnh những câu từ lãng mạn của mùa thu thì cũng trầm hùng khi tái hiện lại cuộc chiến oanh liệt nơi thành cổ Quảng Trị, có lẽ ai khi đọc qua cũng hồi tưởng lại những năm tháng bi hùng, oanh liệt của những người lính đã hy sinh thân mình cho một nền độc lập tự do. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Võ Văn Thọ.
Xem thêm
Từ Vũng Tàu đến Cực Đông Tổ quốc – Chùm thơ Đỗ Xuân Thu
Đây là một chùm thơ kết hợp nhuần nhị giữa tình riêng và tình đất nước, để lại dư vị lắng sâu cho người đọc.
Xem thêm
Từ di ngôn đến phút giây vĩnh cửu – Chùm thơ Tần Hoài Dạ Vũ
Đây là tiếng nói chân thành, vừa đau đáu vừa nhân bản, của một thi sĩ luôn tìm kiếm sự thật trong nỗi buồn và ánh sáng trong tình yêu.
Xem thêm
Thơ Nguyễn Xuân Sang – những miền đất gọi nhớ
Với giọng điệu mộc mạc, chân tình, thơ anh vừa khơi dậy hoài niệm chiến tranh, vừa gợi mở niềm yêu thương tha thiết dành cho quê hương, đất nước và những kỷ niệm đời thường khó phai.
Xem thêm
Thanh Tùng và chùm thơ Sợi nắng mong manh
Bằng chất thơ nhẹ nhàng, ngọt ngào, giàu hình ảnh, thơ của Thanh Tùng không kể mà vẫn tái hiện được những sắc màu cuộc sống, là thu vàng, là mây trời, là góc quê nhà với cánh diều chiều tím, lối nhỏ ven sông. Những vẻ đẹp đan xen, không ào ạt mà trầm lắng làm nên vần thơ gần gũi nhưng cũng đầy xúc cảm. Văn chương thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Thanh Tùng.
Xem thêm
Nghẽn mạch nào cơ thể cũng chông chênh - Chùm thơ Bảo Bình
Bằng ngôn ngữ tượng hình giàu chất triết lý, thơ Bảo Bình sâu lắng và da diết, đi vào lòng người bằng sự thổn thức, bồi hồi. Ngôn từ chắt lọc, mang tính hư thực đưa người đọc trôi vào dòng thơ đa sắc màu cảm xúc. Văn chương thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ của nhà thơ Bảo Bình.
Xem thêm
Để cho dạ nhớ, nước ròng trăm năm…Chùm thơ Trần Lưu
Những dòng thơ dạt dào cảm xúc đầy chất quê, gần gũi mà lay động, như câu chuyện lòng của người lữ khách nhớ về miền quê cũ với con đò, một người thương, Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ của tác giả Trần Lưu
Xem thêm
Tân Vương Huy và Chùm thơ Qua dâu bể
Bằng những câu thơ mộc mạc, rơi nhịp hợp lý, như một câu chuyện kể đầy thâm trầm. Những hình ảnh đa sắc màu, hiện lên trong những dòng thơ trữ tình, sâu lắng. Người đọc cảm nhận một khoảng không gian của hồn quê, của mùa thu qua từng câu chữ chắt lọc, giàu hình ảnh. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Qua dâu bể của tác giả Tân Vương Huy.
Xem thêm
Khúc tráng ca của đất – Chùm thơ Đinh Nho Tuấn
Có một ngôn ngữ đất tha thiết, giản dị mà cũng đầy lôi cuốn, luôn thì thầm cùng trái tim những đứa con xa quê.
Xem thêm
Theo dấu chân Người – từ Ba Đình 1945 đến hôm nay
“Theo dấu chân Người” – bài thơ mới của Đại tá, nhà thơ Trần Thế Tuyển – là một bản hùng ca kết hợp hài hòa sử thi và trữ tình.
Xem thêm
Một Đà Lạt dịu dàng và day dứt trong thơ Phan Thị Nguyệt Hồng
Nhà thơ Phan Thị Nguyệt Hồng – người từng xuất hiện khá sớm trên văn đàn, in chung thơ với Đoàn Vị Thượng và Lê Minh Quốc từ thập niên 1980, nhiều sáng tác được phổ nhạc thành ca khúc quen thuộc như “Tình phai” – nay mang đến chùm thơ mới viết trong Trại sáng tác Đà Lạt 2025.
Xem thêm
Đà Lạt – hoài niệm và tình ca trong thơ Xuân Lộc
Từ ‘mười năm trở lại’ phố núi với bao nỗi ngỡ ngàng, đến ‘Đà Lạt không em’ đầy xao xuyến, rồi những ‘đoản khúc lục bát’ ngợi ca cảnh sắc quen thuộc, tất cả đều gắn liền với tình yêu, ký ức và niềm vui bè bạn. Đọc thơ Xuân Lộc, người ta thấy một Đà Lạt mờ sương nhưng chan chứa tình người, để mỗi kỷ niệm lại hóa thành một khúc hát ngân dài.
Xem thêm
Đà Lạt trong nỗi nhớ - Chùm thơ Nguyễn Vĩnh Bảo
Qua chùm thơ viết về Đà Lạt, Nguyễn Vĩnh Bảo đã gửi gắm nỗi niềm cùng phố núi qua những con dốc, rừng thông, hoa xuyến chi, phượng tím, hồ Xuân Hương...
Xem thêm
Hoa, núi và ký ức – Đà Lạt trong thơ Huệ Triệu
Khi dã quỳ vàng và thông xanh cùng ngân dài cảm xúc
Xem thêm
Tình cờ ta đi ngang đời – Chùm thơ Nhật Chiêu
Bằng ngôn từ bay bổng, những vần thơ tình lắng đọng đưa người đọc vào một trời ký ức của tình yêu, những hồi ức đã qua với vết tình còn dang dở. Chút luyến tiếc bồi hồi thời gian cũ và hoài niệm những dấu yêu xưa. Mời quý độc giả cùng thưởng thức chùm thơ của Nhà thơ Nhật Chiêu
Xem thêm
Đà Lạt trong miền nhớ của P.N. Thường Đoan
Mời quý độc giả cùng lắng nghe lời ru của P.N. Thường Đoan qua chùm thơ từ Trại Sáng tác Đà Lạt 8-2025 của Hội Nhà văn TP. Hồ Chí Minh.
Xem thêm
Mùa Thu bất diệt - Chùm thơ Nguyễn Ngọc Thành
Bằng chất thơ hào hùng và giàu cảm xúc, những dòng thơ đã khơi lại mốc son đầy oanh liệt của dân tộc Việt Nam, trải qua bao giai đoạn đấu tranh gian khổ. Là tiếng vọng của hồn thiêng sông núi khắc họa nên một nước Nam đầy bi tráng nhưng cũng thật kiên trung, gieo vào lòng người đọc những xúc cảm mạnh mẽ. Mời quý độc giả cùng thưởng thức chùm thơ “Mùa thu bất diệt” của tác giả Nguyễn Ngọc Thành.
Xem thêm