TIN TỨC
  • Thơ
  • Từ máu lửa đến chiêm nghiệm đời thường - Chùm thơ Châu Hoài Thanh

Từ máu lửa đến chiêm nghiệm đời thường - Chùm thơ Châu Hoài Thanh

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2025-09-27 16:08:40
mail facebook google pos stwis
260 lượt xem

(Mời click vào logo trên đây để truy cập thư mục)
 

Châu Hoài Thanh (tên thật Nguyễn Thị Thư, sinh 10/10/1966 tại Vĩnh Tân, Vĩnh Linh, Quảng Trị), hiện sống và sáng tác tại Vũng Tàu. Chị từng là Trưởng Ban Văn học, Ủy viên BCH Hội VHNT Bà Rịa – Vũng Tàu, từ nay là hội viên Hội Nhà văn TP. Hồ Chí Minh.

Chị đã xuất bản nhiều tác phẩm thuộc nhiều thể loại: Đường đến bình minh (truyện ngắn, 2011), Mưa nắng sân trường (thiếu nhi, 2013), Những ý nghĩ nổi loạn (truyện ngắn, 2015), Thiên đường bóng tối (thiếu nhi, 2017), Lục bát riêng mình (thơ, 2018), Sợi nắng ban mai (thiếu nhi, 2019), Giấc mơ bay (thiếu nhi, 2020), và tiểu thuyết Người gõ trống (Nxb Hồng Đức, 9/2025).

Là cây bút sung sức, chị viết thơ, truyện ngắn, tiểu thuyết, bút ký, phê bình, tản văn, thậm chí sáng tác ca khúc. Tác phẩm của chị thường xuyên xuất hiện trên Báo Văn nghệ, Tạp chí Văn nghệ Quân đội cùng nhiều ấn phẩm trung ương và địa phương.

Châu Hoài Thanh đã nhận nhiều giải thưởng: Giải văn học Đài Truyền hình Bà Rịa – Vũng Tàu (2011–2013), Giải thưởng Hội VHNT tỉnh (2009–2013; 2014–2018), Giải C thơ Báo Văn nghệ (2019–2020), Giải Nhì truyện ngắn “Sống chết với rừng” (2020), cùng nhiều bằng khen, giấy khen cấp tỉnh và trung ương.

Nhà thơ Châu Hoài Thanh

Thơ Châu Hoài Thanh luôn làm mới mình, từ cách ngắt câu đến những câu thơ không vần, nhưng vì tứ thơ hay đã lôi cuốn người yêu thơ theo mạch cảm xúc dạt dào của người viết. Thơ chị giàu nữ tính, đằm thắm, sâu lắng và chan chứa tình yêu. Chủ đề luôn xuất hiện trong thơ chị là quê hương bị tàn phá hoang tàn trong chiến tranh, những người thân mất đi vì bom đạn Mỹ, một Vĩnh Linh lũy thép lũy hoa kiêu hãnh trên tuyến đầu đánh Mỹ, một đầu cầu Hiền Lương phía Bắc kiêu hãnh tung bay lá cờ giải phóng rộng 134 m2, cột cờ cao gần 39m đã đi vào lịch sử. Ta và địch giành nhau từng tấc đất trong Thành cổ Quảng Trị 81 ngày đêm khốc liệt, lúc ấy chị mới 6 tuổi trú ẩn dưới lòng sâu địa đạo. Hôm nay sống giữa đất trời phương Nam thanh bình, chị xem phim “Mưa Đỏ” rưng rưng nước mắt sụt sùi muốn khóc, thương Quảng Trị quá đỗi. Vì mảnh đất quê mình mùa hè thì nóng như nung gió Lào quạt lửa, nhiều nghĩa trang liệt sĩ nhất cả nước, hàng vạn thanh niên ưu tú vì Tổ quốc mà nằm lại nơi đây, những câu thơ nghẹn ngào như cứa vào lòng mỗi người đang sống hôm nay: “…Năm mươi năm gặp lại/ trận Mưa Đỏ cuồng phong/ Tất cả chúng con/ là những đứa con chưa kịp sinh ra/ thêm một lần giở trang Lịch sử/ Và…Máu!/ máu đỏ Thành Quảng Trị/ để hôm nay cờ đỏ rợp đất trời/ Chúng con cúi đầu trước những linh hồn/ của Tám mươi mốt ngày đêm Máu - Lửa/ những bông hoa như vành khăn tang/ nhẹ trôi dòng Thạch Hãn/ Hãy khóc đi!/ Những người mẹ, người cha/ những người chị, người em/ những người vợ chưa một lần áo cưới…” (Không thể khác - Cảm tác phim Mưa Đỏ).

Mời bạn đọc chùm thơ của nữ nhà thơ Châu Hoài Thanh do nhà thơ Nguyễn Xuân Sang tuyển chọn & giới thiệu.

 

KHÔNG THỂ KHÁC

(Cảm tác phim Mưa Đỏ)

 

Có thể

tất cả phải hy sinh

có thể thân xác này không còn nữa

 

Có thể

thêm một lần đau đớn

mẹ phải mất con

vợ phải xa chồng

con phải lìa cha mãi mãi

 

Ôi! Cái nắm tay vội vã

nụ hôn đầu là sau cuối em ơi

Có thể

anh chẳng cùng em đi cuối đất cùng trời

nghe gió hát

biển duềnh lên vách đá

và những đứa con của chúng ta

còn chưa kịp sinh ra...

 

Có thể

máu này trộn lẫn

máu của ông cha bao cuộc bể dâu

nước mắt theo dòng Thạch Hãn về đâu?

và con tim này sẽ thôi không đập nữa!

 

Có lúc nào cái chết lại nhẹ tênh

như nụ cười em mười tám

sau cái nhìn say đắm

anh mới kịp nhận ra

có những cánh chim bay về phương xa

một cánh diều hồng

chấp chới

 

Và bức thư này cũng là sau cuối

sẽ đến tay em khi đất nước hòa bình

em hãy tìm anh con sông Thạch Hãn

chuyến đò ngang

có đôi mắt đợi chờ...

 

Có thể

có thể

và có thể...

 

Nhưng... không thể khác

chúng ta phải chiến thắng!

Thành Cổ còn

chúng ta mất chẳng sá chi

 

Lệnh đã truyền đi tựa lời hịch non sông

thế đứng hiên ngang trên bàn đàm phán

 

Này những oai hùng, này những ngênh ngang

chúng bay vỗ ngực bằng tiếng máy bay

cỗ máy xay thịt nghiến răng con cóc

 

Thật nực cười

chúng tao đã thấy

thêm một lần

chúng bay thất bại

 

Lũ chúng bay làm sao hiểu được

chân lý Tự Do - Độc Lập sáng ngời

và tất cả chúng tao trước họng súng quân thù

chưa một lần sợ hãi...

 

Năm mươi năm gặp lại

trận Mưa Đỏ cuồng phong

 

Tất cả chúng con

là những đứa con chưa kịp sinh ra

thêm một lần giở trang Lịch sử

Và... Máu!

máu đỏ Thành Quảng Trị

để hôm nay cờ đỏ rợp đất trời

 

Chúng con cúi đầu trước những linh hồn

của Tám mươi mốt ngày đêm Máu - Lửa

những bông hoa như vòng khăn tang

nhẹ trôi dòng Thạch Hãn

 

Hãy khóc đi!

Những người mẹ, người cha

những người chị, người em

những người vợ chưa một lần áo cưới...

 

Sáng nay

ngày Hai tháng Chín năm Hai Không Hai Lăm

đi giữa Quảng Trường Hà Nội

cờ đỏ rợp hàng quân

 

Trái tim chúng con thêm một lần thổn thức

Tự hào là niềm vui có thực

Việt Nam – Vang mãi khúc quân hành....

 

 

BỨC THƯ KHÔNG GỬI

(Nói với anh trai: Liệt sỹ Ngô Trí Khoa)

 

Anh ạ!

có cuộc tiễn đưa ngắn hơn gang tay

có sự chờ đợi dài hơn ngày tháng

nhà mình lúc tiễn anh đi

cái ôm còn chưa kịp ấm

 

những bức thư như đòn gánh

quảy nặng hai đầu yêu thương

 

một ngày căn nhà hóa điên

tờ báo tử khét  mùi thuốc súng

mẹ cha ngồi câm lặng 

khói hương bay vòng theo đường vào Nam

 

em đã lớn bằng anh

căn nhà khóc buồn chỗ khuyết

mẹ kể về những giấc mơ có anh gọi cửa

cha đếm mùa trên những luống cày xa

 

từ sân ga

bao lần em đi tìm anh

làng mạc

núi đồi

Quảng Trị

Thừa Thiên

 

bốn mươi năm

máu xương đã tan vào đất

chỉ có cánh tay áo ngày mẹ trao anh là điều có thật

vỡ òa

khóc những nỗi đau!

 

thương biết mấy những đường chỉ khâu

vụng về như bàn tay của mẹ

ngôi nhà lấp đầy chỗ khuyết

run run những vòng khăn tang

 

Yên Thành quê hương

đón anh ngọt ngào thơm lúa

có ai vừa như gọi cửa

có phải anh về không anh?

 

đâu phải là ở rừng xanh

nghĩa trang không còn đơn lạnh

thương anh mỗi ngày mẹ hát

ru anh trên cánh tay gầy...

 

 

CHẲNG CÒN GÌ ĐỂ TIẾC NUỐI

 

Cánh cửa sổ như chiếc gương soi trên bàn trang điểm

tiếng chim vẽ giấc mơ líu lo

những bông hoa hé môi chưa kịp nói gì

bầu trời đã kịp hạ sinh thêm một ngày bình yên nữa

 

Hãy thức dậy đi em

mở mắt để nhìn cho rõ

tán lá bao quanh cho cây mọc thẳng

tuổi trẻ rồi sẽ như cơn gió chợt qua mùa

 

Mặt hồ phẳng lặng sau cơn mưa

qua

như chưa từng đến

 

Hãy soi gương trước bàn trang điểm

chải lọn tóc xuân sóng sánh mây bồng

tô cho làn môi mùa hè cháy bỏng

vẽ mắt mùa thu lấp lánh xinh tươi

 

Cánh cửa kia đã chạm mắt bầu trời

bàn tay em còn chưa kịp mở

buông!

là chẳng còn gì để tiếc nuối.

 

 

TRƯỚC CUỘC CHIA TAY

 

Trước mỗi cuộc chia tay

con đường luôn cúi đầu chào tôi

lời từ biệt lăn theo những bánh xe

ngược về nơi xuất phát

 

Trước mỗi cuộc chia tay

hàng cây luôn cúi đầu chào tôi

tán lá rì rào kể câu chuyện buồn vui

giấc mơ đêm qua nằm lại ở cuống

 

Trước mỗi cuộc chia tay

bạn rưng rưng giọt lệ

thời gian không là thứ vĩnh viễn cho cuộc gặp lần đầu

một bông hoa cài lên màn hình facebook hôm nay

thay cho lời tạm biệt

 

Tôi và bạn

cùng mặc áo cho những cơn ngủ muộn

lại xúng xính son môi

lấp lánh cổ cườm

nụ cười không thể rạng rỡ hơn

 

Chia tay

chỉ là nếp nhăn hồi tưởng...

 

 

TRẮNG VÀ ĐEN - SỰ THẬT VÀ GIẢ DỐI

 

Hồn nhiên

chưa một lần vết mực

nụ cười lấp lánh bình minh

bàn tay run run trước tờ giấy trắng

bỗng chạm vào tinh sương

 

Bóng tối như màn đêm

màu đen vấy lên vẫn đục

lũ xấu xa

trốn tránh mặt trời lẩn khuất

 

Không thể dung hòa

trắng và đen

sự thật và giả dối

 

Có những đêm anh không ngủ

ngọn đèn đốt mắt trầm tư

tiếng chuông thắp về quá khứ

ảo - hư chung một ánh đèn

 

Chẳng thể chờ cả thế giới lung linh

anh viết bài thơ khai sinh ngọn lửa

một que diêm thắp lên niềm tin

ánh sáng thơm từ trang giấy trắng...

 

 CHÂU HOÀI THANH

Bài viết liên quan

Xem thêm
Chu Long và chùm thơ tình Mùa hạ
Trong thi ca, mùa hạ luôn là mùa nhiều kỷ niệm với những năm tháng học trò. Với chùm hoa phượng đỏ, tà áo trắng tinh khôi. Mùa hạ trong thơ Chu Long ngọt ngào mà cũng đầy thi vị, lời thơ dung dị, mộc mạc gợi lại cho mỗi người chúng ta những hoài niệm một thời áo trắng đầy hồn nhiên, thơ mộng. Ở góc sân trường có những đôi bạn trẻ đứng chuyện trò, bồi hồi với những lời tạ từ ngày cũ, nơi lưu bút còn vẹn nguyên kỷ niệm với những mối tình non trẻ tuổi học trò, những đôi mắt, nụ cười trong veo như nắng. Văn chương thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ “mùa hạ” của Chu Long.
Xem thêm
Dòng sông và giấc mơ mái ấm - Chùm thơ Lương Lan
Thơ Lương Lan dịu dàng, đằm thắm, khát khao tình yêu, tình vợ chồng, mong ước có một tổ ấm gia đình hạnh phúc…
Xem thêm
Mặc niệm sen – Chùm thơ Tịnh Bình
Đến với chùm thơ mùa Thu của Tịnh Bình, người đọc có thể cảm nhận một khoảng không gian của hoài niệm, vấn vương, những lời thơ đẹp và nhẹ nhàng, mang trong đó những nỗi buồn lắng đọng, gợi lên xúc cảm thi nhân khi chạm ngõ mùa Thu. Sen trong thơ Tịnh Bình không chỉ là một loài hoa mà còn là hồn thơ của người yêu sen, là sự thanh thoát, sắc son giữa cuộc đời nhiều phiền não. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Tịnh Bình.
Xem thêm
Trần Lưu và chùm thơ Đêm như giếng cạn
“Ta chờ ai đến... bơ vơ cả đời... đã gợi lên cảm xúc cô đơn, chờ đợi trong miên viễn, là tâm trạng bơ vơ trong cuộc đời được khắc họa bằng lời thơ mang tính triết lý sâu sắc. Đêm như giếng cạn đã nhấn mạnh sự cô đơn, trống vắng bởi nỗi mất mát trong tâm hồn một người, ở đó họ đang chênh vênh lạc lõng. Và “ta ngồi vá khúc tình xa tác giả đã một lần nữa tìm lại cảm xúc tiếc nuối, mong mỏi được hàn gắn lại mối tơ duyên đã rạn nứt. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Trần Lưu
Xem thêm
Thi ca điểm hẹn: Bài thơ cánh võng - Lời ru đất nước của Nguyễn Vũ Quỳnh
“Bài thơ cánh võng” là tên tập thơ mới nhất của Thiếu tá quân đội, nhà thơ, nhà báo gốc Thanh Hóa Nguyễn Vũ Quỳnh sau các tập thơ: Khúc hát xa quê, Ru lời yêu em, Đối thoại với thời gian, Chép lên khoảng trời, Chạm vào nỗi nhớ, Ru lại lời quê.
Xem thêm
Nhớ núi ngàn nhớ lại kỷ niệm thương – Chùm thơ Phương Uyên
Thơ Phương Uyên mang những hoài vọng, yêu thương dành cho miền quê với lớp bụi mờ thời gian đọng trên thôn bản, nơi con đường đến lớp nhiều kỷ niệm, ở đó mùa thu thật đẹp với nét phiêu bồng lãng mạn mà cũng thật nhiều xúc cảm của người con đi xa được về lại quê nhà. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Phương Uyên
Xem thêm
Giữa biển khơi, nhớ đất liền – Chùm thơ Đào Xuân Mai
Lần này, chúng tôi trân trọng giới thiệu chùm thơ của Đào Xuân Mai – một gương mặt từ Vũng Tàu, với thơ ca gắn bó mật thiết đời thợ dầu khí, giàn khoan, biển khơi, đồng thời chan chứa tình quê, tình mẹ và ký ức chiến tranh.
Xem thêm
Nơi chân ta không thể đặt – Chùm thơ Đinh Nho Tuấn
Văn chương TPHCM trân trọng giới thiệu chùm thơ giàu trí tuệ này, một món quà tinh thần dành cho những ai yêu thích những áng văn thơ khơi gợi suy ngẫm.
Xem thêm
Dựa vai nhau khi nắng nhạt nghiêng tàn – Chùm thơ Jos. Nhật Quang
Với những lời thơ đầy chất tự tình nhưng cũng thật gần gũi, người đọc có thể dễ dàng cảm nhận những nỗi niềm khát khao từ những ký ức đã qua trong bài thơ “Áng mây trời lãng du” và một Sài Gòn đầy hoa mộng với hình ảnh những tà áo trắng của nữ sinh trên Bến Bạch Đằng, những hoài niệm một thời đã cũ. Sài Gòn sẽ càng đẹp và thi vị khi mùa thu gõ cửa trên từng con đường, qua từng góc phố. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ của Tác giả Jos. Nhật Quang.
Xem thêm
Sắc thu – Chùm thơ Võ Văn Thọ
Mùa thu trong thơ Võ Văn Thọ nghe chênh chao những niềm xao xuyến, của nỗi buồn phảng phất trong nắng vàng, trong ký ức kỷ niệm một thời xưa cũ. Bên cạnh những câu từ lãng mạn của mùa thu thì cũng trầm hùng khi tái hiện lại cuộc chiến oanh liệt nơi thành cổ Quảng Trị, có lẽ ai khi đọc qua cũng hồi tưởng lại những năm tháng bi hùng, oanh liệt của những người lính đã hy sinh thân mình cho một nền độc lập tự do. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Võ Văn Thọ.
Xem thêm
Từ Vũng Tàu đến Cực Đông Tổ quốc – Chùm thơ Đỗ Xuân Thu
Đây là một chùm thơ kết hợp nhuần nhị giữa tình riêng và tình đất nước, để lại dư vị lắng sâu cho người đọc.
Xem thêm
Từ di ngôn đến phút giây vĩnh cửu – Chùm thơ Tần Hoài Dạ Vũ
Đây là tiếng nói chân thành, vừa đau đáu vừa nhân bản, của một thi sĩ luôn tìm kiếm sự thật trong nỗi buồn và ánh sáng trong tình yêu.
Xem thêm
Thơ Nguyễn Xuân Sang – những miền đất gọi nhớ
Với giọng điệu mộc mạc, chân tình, thơ anh vừa khơi dậy hoài niệm chiến tranh, vừa gợi mở niềm yêu thương tha thiết dành cho quê hương, đất nước và những kỷ niệm đời thường khó phai.
Xem thêm
Thanh Tùng và chùm thơ Sợi nắng mong manh
Bằng chất thơ nhẹ nhàng, ngọt ngào, giàu hình ảnh, thơ của Thanh Tùng không kể mà vẫn tái hiện được những sắc màu cuộc sống, là thu vàng, là mây trời, là góc quê nhà với cánh diều chiều tím, lối nhỏ ven sông. Những vẻ đẹp đan xen, không ào ạt mà trầm lắng làm nên vần thơ gần gũi nhưng cũng đầy xúc cảm. Văn chương thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Thanh Tùng.
Xem thêm
Nghẽn mạch nào cơ thể cũng chông chênh - Chùm thơ Bảo Bình
Bằng ngôn ngữ tượng hình giàu chất triết lý, thơ Bảo Bình sâu lắng và da diết, đi vào lòng người bằng sự thổn thức, bồi hồi. Ngôn từ chắt lọc, mang tính hư thực đưa người đọc trôi vào dòng thơ đa sắc màu cảm xúc. Văn chương thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ của nhà thơ Bảo Bình.
Xem thêm
Để cho dạ nhớ, nước ròng trăm năm…Chùm thơ Trần Lưu
Những dòng thơ dạt dào cảm xúc đầy chất quê, gần gũi mà lay động, như câu chuyện lòng của người lữ khách nhớ về miền quê cũ với con đò, một người thương, Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ của tác giả Trần Lưu
Xem thêm
Tân Vương Huy và Chùm thơ Qua dâu bể
Bằng những câu thơ mộc mạc, rơi nhịp hợp lý, như một câu chuyện kể đầy thâm trầm. Những hình ảnh đa sắc màu, hiện lên trong những dòng thơ trữ tình, sâu lắng. Người đọc cảm nhận một khoảng không gian của hồn quê, của mùa thu qua từng câu chữ chắt lọc, giàu hình ảnh. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Qua dâu bể của tác giả Tân Vương Huy.
Xem thêm
Khúc tráng ca của đất – Chùm thơ Đinh Nho Tuấn
Có một ngôn ngữ đất tha thiết, giản dị mà cũng đầy lôi cuốn, luôn thì thầm cùng trái tim những đứa con xa quê.
Xem thêm
Theo dấu chân Người – từ Ba Đình 1945 đến hôm nay
“Theo dấu chân Người” – bài thơ mới của Đại tá, nhà thơ Trần Thế Tuyển – là một bản hùng ca kết hợp hài hòa sử thi và trữ tình.
Xem thêm
Một Đà Lạt dịu dàng và day dứt trong thơ Phan Thị Nguyệt Hồng
Nhà thơ Phan Thị Nguyệt Hồng – người từng xuất hiện khá sớm trên văn đàn, in chung thơ với Đoàn Vị Thượng và Lê Minh Quốc từ thập niên 1980, nhiều sáng tác được phổ nhạc thành ca khúc quen thuộc như “Tình phai” – nay mang đến chùm thơ mới viết trong Trại sáng tác Đà Lạt 2025.
Xem thêm