TIN TỨC
  • Thơ
  • Từ máu lửa đến chiêm nghiệm đời thường - Chùm thơ Châu Hoài Thanh

Từ máu lửa đến chiêm nghiệm đời thường - Chùm thơ Châu Hoài Thanh

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2025-09-27 16:08:40
mail facebook google pos stwis
847 lượt xem

(Mời click vào logo trên đây để truy cập thư mục)
 

Châu Hoài Thanh (tên thật Nguyễn Thị Thư, sinh 10/10/1966 tại Vĩnh Tân, Vĩnh Linh, Quảng Trị), hiện sống và sáng tác tại Vũng Tàu. Chị từng là Trưởng Ban Văn học, Ủy viên BCH Hội VHNT Bà Rịa – Vũng Tàu, từ nay là hội viên Hội Nhà văn TP. Hồ Chí Minh.

Chị đã xuất bản nhiều tác phẩm thuộc nhiều thể loại: Đường đến bình minh (truyện ngắn, 2011), Mưa nắng sân trường (thiếu nhi, 2013), Những ý nghĩ nổi loạn (truyện ngắn, 2015), Thiên đường bóng tối (thiếu nhi, 2017), Lục bát riêng mình (thơ, 2018), Sợi nắng ban mai (thiếu nhi, 2019), Giấc mơ bay (thiếu nhi, 2020), và tiểu thuyết Người gõ trống (Nxb Hồng Đức, 9/2025).

Là cây bút sung sức, chị viết thơ, truyện ngắn, tiểu thuyết, bút ký, phê bình, tản văn, thậm chí sáng tác ca khúc. Tác phẩm của chị thường xuyên xuất hiện trên Báo Văn nghệ, Tạp chí Văn nghệ Quân đội cùng nhiều ấn phẩm trung ương và địa phương.

Châu Hoài Thanh đã nhận nhiều giải thưởng: Giải văn học Đài Truyền hình Bà Rịa – Vũng Tàu (2011–2013), Giải thưởng Hội VHNT tỉnh (2009–2013; 2014–2018), Giải C thơ Báo Văn nghệ (2019–2020), Giải Nhì truyện ngắn “Sống chết với rừng” (2020), cùng nhiều bằng khen, giấy khen cấp tỉnh và trung ương.

Nhà thơ Châu Hoài Thanh

Thơ Châu Hoài Thanh luôn làm mới mình, từ cách ngắt câu đến những câu thơ không vần, nhưng vì tứ thơ hay đã lôi cuốn người yêu thơ theo mạch cảm xúc dạt dào của người viết. Thơ chị giàu nữ tính, đằm thắm, sâu lắng và chan chứa tình yêu. Chủ đề luôn xuất hiện trong thơ chị là quê hương bị tàn phá hoang tàn trong chiến tranh, những người thân mất đi vì bom đạn Mỹ, một Vĩnh Linh lũy thép lũy hoa kiêu hãnh trên tuyến đầu đánh Mỹ, một đầu cầu Hiền Lương phía Bắc kiêu hãnh tung bay lá cờ giải phóng rộng 134 m2, cột cờ cao gần 39m đã đi vào lịch sử. Ta và địch giành nhau từng tấc đất trong Thành cổ Quảng Trị 81 ngày đêm khốc liệt, lúc ấy chị mới 6 tuổi trú ẩn dưới lòng sâu địa đạo. Hôm nay sống giữa đất trời phương Nam thanh bình, chị xem phim “Mưa Đỏ” rưng rưng nước mắt sụt sùi muốn khóc, thương Quảng Trị quá đỗi. Vì mảnh đất quê mình mùa hè thì nóng như nung gió Lào quạt lửa, nhiều nghĩa trang liệt sĩ nhất cả nước, hàng vạn thanh niên ưu tú vì Tổ quốc mà nằm lại nơi đây, những câu thơ nghẹn ngào như cứa vào lòng mỗi người đang sống hôm nay: “…Năm mươi năm gặp lại/ trận Mưa Đỏ cuồng phong/ Tất cả chúng con/ là những đứa con chưa kịp sinh ra/ thêm một lần giở trang Lịch sử/ Và…Máu!/ máu đỏ Thành Quảng Trị/ để hôm nay cờ đỏ rợp đất trời/ Chúng con cúi đầu trước những linh hồn/ của Tám mươi mốt ngày đêm Máu - Lửa/ những bông hoa như vành khăn tang/ nhẹ trôi dòng Thạch Hãn/ Hãy khóc đi!/ Những người mẹ, người cha/ những người chị, người em/ những người vợ chưa một lần áo cưới…” (Không thể khác - Cảm tác phim Mưa Đỏ).

Mời bạn đọc chùm thơ của nữ nhà thơ Châu Hoài Thanh do nhà thơ Nguyễn Xuân Sang tuyển chọn & giới thiệu.

 

KHÔNG THỂ KHÁC

(Cảm tác phim Mưa Đỏ)

 

Có thể

tất cả phải hy sinh

có thể thân xác này không còn nữa

 

Có thể

thêm một lần đau đớn

mẹ phải mất con

vợ phải xa chồng

con phải lìa cha mãi mãi

 

Ôi! Cái nắm tay vội vã

nụ hôn đầu là sau cuối em ơi

Có thể

anh chẳng cùng em đi cuối đất cùng trời

nghe gió hát

biển duềnh lên vách đá

và những đứa con của chúng ta

còn chưa kịp sinh ra...

 

Có thể

máu này trộn lẫn

máu của ông cha bao cuộc bể dâu

nước mắt theo dòng Thạch Hãn về đâu?

và con tim này sẽ thôi không đập nữa!

 

Có lúc nào cái chết lại nhẹ tênh

như nụ cười em mười tám

sau cái nhìn say đắm

anh mới kịp nhận ra

có những cánh chim bay về phương xa

một cánh diều hồng

chấp chới

 

Và bức thư này cũng là sau cuối

sẽ đến tay em khi đất nước hòa bình

em hãy tìm anh con sông Thạch Hãn

chuyến đò ngang

có đôi mắt đợi chờ...

 

Có thể

có thể

và có thể...

 

Nhưng... không thể khác

chúng ta phải chiến thắng!

Thành Cổ còn

chúng ta mất chẳng sá chi

 

Lệnh đã truyền đi tựa lời hịch non sông

thế đứng hiên ngang trên bàn đàm phán

 

Này những oai hùng, này những ngênh ngang

chúng bay vỗ ngực bằng tiếng máy bay

cỗ máy xay thịt nghiến răng con cóc

 

Thật nực cười

chúng tao đã thấy

thêm một lần

chúng bay thất bại

 

Lũ chúng bay làm sao hiểu được

chân lý Tự Do - Độc Lập sáng ngời

và tất cả chúng tao trước họng súng quân thù

chưa một lần sợ hãi...

 

Năm mươi năm gặp lại

trận Mưa Đỏ cuồng phong

 

Tất cả chúng con

là những đứa con chưa kịp sinh ra

thêm một lần giở trang Lịch sử

Và... Máu!

máu đỏ Thành Quảng Trị

để hôm nay cờ đỏ rợp đất trời

 

Chúng con cúi đầu trước những linh hồn

của Tám mươi mốt ngày đêm Máu - Lửa

những bông hoa như vòng khăn tang

nhẹ trôi dòng Thạch Hãn

 

Hãy khóc đi!

Những người mẹ, người cha

những người chị, người em

những người vợ chưa một lần áo cưới...

 

Sáng nay

ngày Hai tháng Chín năm Hai Không Hai Lăm

đi giữa Quảng Trường Hà Nội

cờ đỏ rợp hàng quân

 

Trái tim chúng con thêm một lần thổn thức

Tự hào là niềm vui có thực

Việt Nam – Vang mãi khúc quân hành....

 

 

BỨC THƯ KHÔNG GỬI

(Nói với anh trai: Liệt sỹ Ngô Trí Khoa)

 

Anh ạ!

có cuộc tiễn đưa ngắn hơn gang tay

có sự chờ đợi dài hơn ngày tháng

nhà mình lúc tiễn anh đi

cái ôm còn chưa kịp ấm

 

những bức thư như đòn gánh

quảy nặng hai đầu yêu thương

 

một ngày căn nhà hóa điên

tờ báo tử khét  mùi thuốc súng

mẹ cha ngồi câm lặng 

khói hương bay vòng theo đường vào Nam

 

em đã lớn bằng anh

căn nhà khóc buồn chỗ khuyết

mẹ kể về những giấc mơ có anh gọi cửa

cha đếm mùa trên những luống cày xa

 

từ sân ga

bao lần em đi tìm anh

làng mạc

núi đồi

Quảng Trị

Thừa Thiên

 

bốn mươi năm

máu xương đã tan vào đất

chỉ có cánh tay áo ngày mẹ trao anh là điều có thật

vỡ òa

khóc những nỗi đau!

 

thương biết mấy những đường chỉ khâu

vụng về như bàn tay của mẹ

ngôi nhà lấp đầy chỗ khuyết

run run những vòng khăn tang

 

Yên Thành quê hương

đón anh ngọt ngào thơm lúa

có ai vừa như gọi cửa

có phải anh về không anh?

 

đâu phải là ở rừng xanh

nghĩa trang không còn đơn lạnh

thương anh mỗi ngày mẹ hát

ru anh trên cánh tay gầy...

 

 

CHẲNG CÒN GÌ ĐỂ TIẾC NUỐI

 

Cánh cửa sổ như chiếc gương soi trên bàn trang điểm

tiếng chim vẽ giấc mơ líu lo

những bông hoa hé môi chưa kịp nói gì

bầu trời đã kịp hạ sinh thêm một ngày bình yên nữa

 

Hãy thức dậy đi em

mở mắt để nhìn cho rõ

tán lá bao quanh cho cây mọc thẳng

tuổi trẻ rồi sẽ như cơn gió chợt qua mùa

 

Mặt hồ phẳng lặng sau cơn mưa

qua

như chưa từng đến

 

Hãy soi gương trước bàn trang điểm

chải lọn tóc xuân sóng sánh mây bồng

tô cho làn môi mùa hè cháy bỏng

vẽ mắt mùa thu lấp lánh xinh tươi

 

Cánh cửa kia đã chạm mắt bầu trời

bàn tay em còn chưa kịp mở

buông!

là chẳng còn gì để tiếc nuối.

 

 

TRƯỚC CUỘC CHIA TAY

 

Trước mỗi cuộc chia tay

con đường luôn cúi đầu chào tôi

lời từ biệt lăn theo những bánh xe

ngược về nơi xuất phát

 

Trước mỗi cuộc chia tay

hàng cây luôn cúi đầu chào tôi

tán lá rì rào kể câu chuyện buồn vui

giấc mơ đêm qua nằm lại ở cuống

 

Trước mỗi cuộc chia tay

bạn rưng rưng giọt lệ

thời gian không là thứ vĩnh viễn cho cuộc gặp lần đầu

một bông hoa cài lên màn hình facebook hôm nay

thay cho lời tạm biệt

 

Tôi và bạn

cùng mặc áo cho những cơn ngủ muộn

lại xúng xính son môi

lấp lánh cổ cườm

nụ cười không thể rạng rỡ hơn

 

Chia tay

chỉ là nếp nhăn hồi tưởng...

 

 

TRẮNG VÀ ĐEN - SỰ THẬT VÀ GIẢ DỐI

 

Hồn nhiên

chưa một lần vết mực

nụ cười lấp lánh bình minh

bàn tay run run trước tờ giấy trắng

bỗng chạm vào tinh sương

 

Bóng tối như màn đêm

màu đen vấy lên vẫn đục

lũ xấu xa

trốn tránh mặt trời lẩn khuất

 

Không thể dung hòa

trắng và đen

sự thật và giả dối

 

Có những đêm anh không ngủ

ngọn đèn đốt mắt trầm tư

tiếng chuông thắp về quá khứ

ảo - hư chung một ánh đèn

 

Chẳng thể chờ cả thế giới lung linh

anh viết bài thơ khai sinh ngọn lửa

một que diêm thắp lên niềm tin

ánh sáng thơm từ trang giấy trắng...

 

 CHÂU HOÀI THANH

Bài viết liên quan

Xem thêm
Rừng trong lòng tay – Chùm thơ Nguyễn Đăng Khương
Bằng vẻ đẹp của tâm hồn con người với những cung bậc cảm xúc. Tác giả đã tô đậm tình yêu quê hương đất nước, tình cảm gia đình bằng lối chắt lọc ngôn từ, hình ảnh, biểu tượng, ẩn dụ, so sánh tinh tế. Rừng là một motif giàu tầng nghĩa với vẻ đẹp khác nhau. Với sắc thái tĩnh lặng, u buồn, là nơi để nhân vật trữ tình gửi gắm tâm sự. Thơ Nguyễn Đăng Khương vừa lắng sâu nội tâm, vừa bồng bềnh của những hoài vọng bộn bề về triết lý nhân sinh. Lối gieo vần và rơi chữ là một nét chấm phá độc đáo trong thơ tác giả. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Nguyễn Đăng Khương.
Xem thêm
Nỗi lòng người lính – Khi một vị tướng trở lại với thi ca
Tập thơ Nỗi lòng người lính là một phần kỷ niệm khó quên của một đời binh nghiệp và một tâm hồn trĩu nặng nhân tình. Với 46 năm trong quân ngũ, Thiếu tướng Trần Bá Dũng mang vào thơ mình hơi thở của thao trường, ký ức chiến tranh và tình người hậu chiến – những gì thiêng liêng, day dứt mà cũng đầy ấm áp.
Xem thêm
“Chân trời điểm hẹn”: Góc nhìn khác về Trung tướng Nguyễn Đức Hải
Chùm 5 bài thơ rút từ tập truyện ký - thơ Chân trời điểm hẹn.
Xem thêm
Giới thiệu chùm thơ Lê Bá Duy – Từ Tình Giang tôi lớn
Nhà thơ Lê Bá Duy, sinh năm 1966 tại làng Tình Giang, xã Phước Hiệp, huyện Tuy Phước, tỉnh Bình Định (nay là tỉnh Gia Lai), là nhà giáo, nhà thơ, Hội viện Hội Văn học Nghệ thuật Gia Lai.
Xem thêm
Huỳnh Ngọc Lan - Người đàn bà đi qua mùa gió
Thơ Huỳnh Ngọc Lan là tiếng nói của một tâm hồn đàn bà từng trải và đầy mộng mị.
Xem thêm
Kỷ niệm về mẹ - Chùm thơ Ngô Quỳnh Lan
Nữ nhà thơ Ngô Quỳnh Lan, bút danh Quỳnh Minh, sinh 1949 tại Sóc Trăng. Tốt nghiệp ngành Ngữ văn, đại học Tổng hợp Hà Nội. Hội viên Hội VHNT tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu (cũ) - nay là Thành phố Hồ Chí Minh.
Xem thêm
Phía sau những lũy tre làng - Chùm thơ Hà Thiên Sơn
Với cách diễn giải thật bình dị nhưng tươi vui, thơ Hà Thiên Sơn gần gũi như với đời thường, để khi đọc qua, người ta có thể cảm nhận một cách chân thật nhất những hình ảnh trong cuộc sống. Những bài thơ của tác giả kể về câu chuyện của thôn làng, của vùng miền quê hương, ở nơi đó ghi dấu bao ký ức tuổi thơ mỗi người và tình cảm lứa đôi thật đẹp. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh giới thiệu chùm thơ của tác giả Hà Thiên Sơn – Phía sau những lũy tre làng.
Xem thêm
Hồ Xoa và chùm thơ Lời mây khói
Với chất nhân tình thấm đẫm, cuốn hút, những dòng thơ theo thể thơ tứ tuyệt – lục bát được Hồ Xoa viết lên tròn đầy ý nghĩa và giàu cảm xúc, ngôn ngữ gãy gọn súc tích. Mỗi bài thơ đều mang trong đó một câu chuyện của mộng thực, trong cõi xa xăm, từ địa đàng đến ngôi đền cổ, hóa ra tận mây trời. Bằng bút pháp ẩn dụ và tả thực, giàu mỹ cảm, thơ Hồ Xoa hiện lên vẻ đẹp bình yên đầy mộng mị. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Hồ Xoa – Lời mây khói.
Xem thêm
Thơ Đoàn Trọng Hải – Tìm mình trong góc khuất hiện sinh
Cchùm thơ của nhà thơ Đoàn Trọng Hải do nhà thơ nhà thơ Vũ Thanh Hoa chọn & giới thiệu.
Xem thêm
Thơ Trương Nguyễn: những câu chữ biết mang sẹo
Nhà thơ Trương Nguyễn, tên thật Nguyễn Trương, sinh năm 1948 tại Cam Thành, Cam Lộ, Quảng Trị. Hiện trú tại thị trấn Ngãi Giao, tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu (cũ) - nay là TP. Hồ Chí Minh.
Xem thêm
Phan Thành Đạt và chùm thơ Trầm tích thời gian
Phan Thành Đạt là một tác giả trẻ trên văn đàn thi ca, tuy nhiên anh đã khẳng định mình bằng những dòng thơ đẹp, đậm chất trữ tình, sâu lắng. Thơ Phan Thành Đạt mang nỗi khắc khoải giàu tự sự. Ngôn ngữ chắt lọc, sâu lắng, nhẹ và rung động như tiếng thở giữa tĩnh lặng. Là nét thấm đẫm tự tình của một tâm hồn đủ trưởng thành trong “Lặng”. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Phan Thành Đạt – Trầm tích thời gian.
Xem thêm
Người đi – tình thơ còn ở lại
Cựu chiến binh, nhà thơ Trần Trí Thông – hội viên Hội Nhà văn Việt Nam và Hội Nhà văn TPHCM, người đồng hành nhiều năm cùng Câu lạc bộ Thơ Phương Nam – vừa rời cõi tạm vào tối 29/10/2025, để lại bao thương tiếc trong lòng bạn hữu.
Xem thêm
Nhà thơ Trần Trí Thông mang “tiếng gà gáy trong ba lô” đi khắp chiến trường
Chiến tranh đã lùi xa, nhưng hào khí một thời cùng những nỗi niềm bi hùng vẫn âm vang trong lòng dân tộc, thổn thức mỗi khi ta đọc thơ của những người lính – những người may mắn trở về hay đã mãi mãi nằm lại nơi chiến trường, hóa thành tuổi hai mươi bất tử.
Xem thêm
Còn lâu (2) – Thơ Lâm Xuân Thi, Nhạc Hoài Phúc
Một cuộc đối thoại lạ lùng giữa con người và định mệnh – giữa cái hữu hạn của kiếp người và cái vô tận của linh hồn.
Xem thêm
Thơ khóc bạn của Trần Hóa
Vào 19h31’ cùng ngày, nhà thơ – cựu chiến binh Trần Trí Thông, hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, Phó Chủ nhiệm CLB Thơ Phương Nam, đã vĩnh viễn ra đi tại tư gia, hưởng thọ 70 tuổi.
Xem thêm
Trong cõi hư không vẫn một mình – Chùm thơ Thụy Sơn
Bằng những dòng thơ trữ tình và đầy cảm xúc, Tổ quốc trong thơ Thụy Sơn mang cái linh thiêng của hồn dân tộc, là sự lừng lững của mảnh đất hình chữ S đi qua bao binh biến, suốt chiều dài lịch sử với xương máu và tiếng vọng thâm trầm của người ngã xuống. Với lối lục bát rơi vần, tác giả đã vẽ lên một ngữ điệu bài thơ tròn trịa trong câu tứ và lời thơ đầy mộng mị. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Thụy Sơn – Trong cõi hư không vẫn một mình.
Xem thêm
Thơ của người gieo mùa trên đồng chữ
Giống như nghề giáo đạm bạc mà cao quý, thơ của tác giả Nguyễn Văn Đào - hiện là Phó chủ tịch CLB VHNT Nguồn Việt Quảng Nam, cũng nhờ thế mà tao nhã giản dị, đọc qua một lần thấy dễ thấm và đồng cảm.
Xem thêm
Cánh đồng quê mẹ - chùm thơ Tịnh Bình
Bằng những lời thơ nhẹ nhàng truyền cảm, Tịnh Bình thể hiện một cách rất tinh tế và sâu sắc tâm trạng của người con khi rời xa quê mẹ, để mỗi câu thơ đong đầy nỗi nhớ thương, đầy chiều sâu và thấm đẫm nỗi lòng khi nhớ về mảnh khói lam chiều, với bờ lau trước ngõ. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Tịnh Bình.
Xem thêm
Chiều đông sa – chùm thơ Chu Long
Mùa đông cũng là mùa của ký ức, khi mùa đông đã cận kề, tiết trời se lạnh, qua khung cửa kính, vẻ đẹp thi vị và thơ mộng gieo vào lòng người những cung bậc trầm lắng. Mùa đông cũng mang những dịu nồng của mối tình đã qua, của những mênh mông trong tâm hồn lữ khách. Bằng những lời thơ đẹp, giàu tự sự, Chu Long đã viết về mùa đông bằng những cảm xúc nồng nàn, của những kỷ niệm ngày xưa cũ. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Chu Long – Chiều đông sa.
Xem thêm
Đinh Nho Tuấn: Mỗi bài thơ là máu đỏ của tôi
Ẩn sau những câu chữ được gọt giũa kỹ lưỡng là một trái tim nồng ấm, biết yêu thương say đắm, biết nhớ quê hương da diết, và trên hết, là một quan niệm sáng tác nghiêm cẩn: Mỗi bài thơ là máu đỏ của tôi.
Xem thêm