- Thơ
- Chùm thơ Ngã Du Tử
Chùm thơ Ngã Du Tử
Khi Làm Thơ Yêu Em
Khi tôi làm thơ yêu em
Nắng hồn nhiên thổi qua bờ sông nhớ
Gió lãng mạn trôi theo từng hơi thở
Tôi ngập ngừng những con chữ yêu thương
Ngày tháng tư, xác hoa phượng ngập đường
Còn thơm mùi hương góc phố
Em eo thon, tóc vướng phía sân trường
Làm xao xuyến bao chàng trai thời đại
Làm thơ yêu em ngây thơ vụng dại
Viết thành thơ chưa dám ngỏ, lạ kỳ
Ngày suy tư ngây ngất đến mê ly
Về chung lối, cứ tha hồ đùa giỡn
Em mỹ lệ dưới khung trời mơ mộng
Vẫn ngại ngần nhút nhát cánh thơ trao
Tháng tư ơi, binh biến chẳng kịp chào
Rồi mộng mị áo cơm mùa giông bão
...
Xa tít tắp phía nghìn trùng mưa nắng
Em xưa ơi, còn nhớ buổi hẹn hò
Vẫn như thuở yêu em viết vội thành thơ
Hương con chữ còn thơm theo ngày tháng
Nhà thơ Ngã Du Tử
Sông Hoài Nhận Mãi Vầng Trăng
Trăng trần thế nghìn năm còn soi rạng
Buổi ta đi trăng - mới chớm dậy thì
Yêu lắm vầng trăng em vừa chớm nụ
Biết thẹn thùng một dáng dấp hào hoa
Vài mươi năm chắc em đã đàn bà
Mùa dong ruổi quên vầng trăng chớm nụ
Mãi miết thị thành áo cơm chưa đủ
Nợ một đời đánh mất tình yêu trăng
Đêm cố hương. Vầng trăng em xuất hiện
Mắt ngỡ ngàng. Ngại thất lễ mùa xưa
Không trách ai, chỉ tiếc thuở trăng vừa
Dang tay hứng - Thiếu tâm tình đón nhận
Ta cúi xuống thâm tạ tình - ân hận
Màu trăng xưa huyền nhiệm đến vô cùng
Con đường vàng mật ngọt chẳng đi chung
Mắt em ướt, hồn ta như gió bão
Ngày trở về lòng như không xiêm áo
Trăng đầu hiên vò võ một cung trầm
Ước mai này trên vạn nẻo trần gian
Sông muôn đời nhận vầng trăng em soi rạng
Giao Mùa Thu Đông
Chiếc lá cuối cùng của mùa thu rơi rụng
mùa thu ơi, giả biệt rất thường tình
đã tận hiến cho loài người cảm giác
là dịu êm, thơ mộng cõi nhân sinh
Đời có tụ lẽ thường rồi sẽ tán
đông đi qua - trở lại với cuộc đời
đan cái lạnh biết bao điều thú vị
tìm đến nhau cho ấm áp mỗi người
Thương đông xưa, hồn mình đang rét cóng
có em về sưởi ấm trái tim anh
sao nhớ quá con đường xưa mây trắng
những tự tình trời đất vẫn màu xanh
Rồi trở lại như một lần tình tự
em mùa đông, anh mùa hạ - dung hòa
thương biết mấy lòng ai ngày đông lạnh
về đi em cho kịp buổi giao mùa
Ngã Du Tử