TIN TỨC
  • Thơ
  • Giữa biển khơi, nhớ đất liền – Chùm thơ Đào Xuân Mai

Giữa biển khơi, nhớ đất liền – Chùm thơ Đào Xuân Mai

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2025-09-21 16:26:17
mail facebook google pos stwis
613 lượt xem

(Mời click vào logo trên đây để truy cập thư mục)

Văn chương TPHCM: Từ nay, Hội Nhà văn TP.HCM có thêm một số lượng đáng kể hội viên mới chuyển về từ Ban Văn học của các Hội VHNT Bà Rịa – Vũng Tàu (cũ) và Bình Dương (cũ). Văn chương TP.HCM xin chọn giới thiệu tác phẩm của các “hội viên mới” này, như một cách chào đón và gắn kết. Lần này, chúng tôi trân trọng giới thiệu chùm thơ của Đào Xuân Mai – một gương mặt từ Vũng Tàu, với thơ ca gắn bó mật thiết đời thợ dầu khí, giàn khoan, biển khơi, đồng thời chan chứa tình quê, tình mẹ và ký ức chiến tranh.

__________

Nhà thơ Đào Xuân Mai, sinh ngày 27 tháng 9 năm 1954 tại xã Quỳnh Thạch, huyện Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ An. Hội viên Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu. Đã xuất bản tập thơ “Phía ấy quê nhà” do Nhà xuất bản Hội Nhà văn ấn hành năm 2007 và thơ in trong một số tuyển tập thơ. Anh đang chuẩn bị ra mắt tập thơ tiếp theo.

Nhà thơ Đào Xuân Mai, nguyên công tác ở Xí nghiệp Khoan và Sửa Giếng thuộc Liên doanh Dầu khí VietSovpetro. Do đặc thù nghề nghiệp, quanh năm suốt tháng anh cùng đội ngũ kỹ sư công nhân Việt Nam và Liên bang Nga làm việc trên khu mỏ Bạch Hổ, quây quần 11 giàn khoan. Đêm về ánh điện sáng lung linh như khu phố nổi giữa biển Đông mênh mông, ầm ào sóng vổ và lồng lộng gió thổi.

Nên phần lớn thơ anh viết về dầu khí, về giàn khoan, về biển, về nỗi nhớ đất liền. Trong bài thơ: “Nói với con” sự day dứt của người cha khi biền biệt xa con, do đặc thù công việc: “Con ơi con!/ Bố đi biển mỗi năm/ Là một trăm tám mươi hai ngày rưỡi/ Suốt nửa đời với biển/ Mà đường đi chẳng giữ nổi một lối mòn/ Nửa cuộc đời/ Gắn bó với giàn khoan…”. Trong công việc không kém phần vất vả, hiểm nguy, đôi lúc nhà thơ hài hước, tếu táo cho công việc đỡ mệt nhọc hơn và nguôi ngoai phần nào nỗi nhớ người thân: “Em làm bên dầu khí/ Suốt đời đi tìm dầu/ Khoan cả đời chửa mệt/ Khoan nông …rồi … khoan sâu!” (Với nhà thơ Tùng Bách).


Nhà thơ Đào Xuân Mai

Mời bạn đọc chùm thơ của nhà thơ Đào Xuân Mai do nhà thơ Nguyễn Xuân Sang tuyển chọn và giới thiệu.

 

ĐÀO XUÂN MAI

 

NÓI VỚI CON

Con ơi con!
Bố đi biển mỗi năm -
Là một trăm tám mươi hai ngày rưỡi
Suốt nửa đời với biển
Mà đường đi chẳng giữ nổi một lối mòn
Nửa cuộc đời gắn bó với giàn khoan
Mùa hạ nóng, mùa đông thì gió mạnh
Nên những âu lo đời thường toan tính
Cũng chẳng bằng nỗi nhớ các con đâu
Khi các con lớn khôn, tóc bố cũng nhạt màu
Bởi có nhiều bữa ăn thiếu rau mà dư thừa chất đạm
Những mùa sóng yên, những chiều biển lặng
Ngắm ánh trăng lên cũng thèm một chút hương vườn
Con đừng tin rằng ở trên những giàn khoan
Nơi ở, nơi ăn người ta cứ ví bằng sao này, sao nọ
Bố thường đã quen với nơi nhiều nắng gió
Nên cứ nặng lòng trong những chuyến phải đi xa.

 

MƯA XIÊN

Chẳng phải mưa rừng mà mưa ở biển xa
Giữa trùng dương biển chiều giăng khói sóng
Giàn khoan đứng giữa bốn bề trống vắng
Gió khơi xanh dựng muôn sóng bạc đầu

Chẳng phải ngày này anh không nhớ em đâu
Mùng tám tháng ba chưa kịp mua quà tặng
Chưa kịp nói lời yêu thương chín mặn
Những nồng nàn ngày đôi lứa yêu nhau

Biển chiều nay mang nặng những ưu sầu
Hạt mưa xiên đan chéo vào lòng biển
Thương ngọn gió từ phương em gửi đến
Nên hạt mưa cũng ấm đến nao lòng

Ơi hạt mưa lành rơi xuống giữa ngày xuân
Giữa mênh mông của một màu xanh thẳm
Ta mới hiểu những gừng cay muối mặn
Em và mùa xuân buông dịu một góc chiều.

 

ĐÓN XUÂN Ở GIÀN KHOAN

Chẳng có xuân nào như mùa xuân ở đây
Nơi biển lớn giàn khoan là phố nhỏ
Ta đón xuân bằng những cành mai không có lá
Chỉ có những nụ hoa kết bằng lụa thôi em

Ta vẫn thèm những góc phố thân quen
Ước được đi bên em – tiễn mùa đông ở lại
Với ta mùa xuân vẫn đang còn trẻ mãi
Em thì như cánh hoa mỏng mảnh giữa đời thường

Mùa xuân lại về trên những gian khoan
Biển vẫn đẹp, trời vẫn trong xanh đấy
Những đuốc lửa suốt đêm ngày đang cháy
Để đón phút giao duyên khúc hát biển và trời

Ở nơi này chẳng hiếm những buồn vui
Thừa ánh sáng, thiếu sắc màu cảm xúc
Thôi thì cứ hẹn một ngày đẹp nhất
Ta trở về xuân thắm lại màu xuân.

 

MẸ TÔI

Cơi trầu thì bảo hộp dầu
Tôi tìm điên cả cái đầu vẫn chưa
Nhà thốt thì bảo dột mưa
Chín mươi năm mẹ vẫn chưa thuộc bài

Kể từ quan họ về đây
Mần zu xứ Nghệ đến ngày mẹ đi
Đường làng lối ngõ sớm khuya
Bước chân mẹ vẫn đi về sớm trưa

Tôi ngồi thấm lại ngày xưa
Thương con mẹ ủ nắng mưa trắng đầu
Mớ rau, quả bí, quả bầu
Mẹ ngồi hong cả gió lào nuôi con

Mẹ tôi trăng khuyết, trăng tròn
Bước chân thập thững đã mòn lối mưa
Muốn về thăm lại ngày xưa
Bờ sông lạnh gió vẫn chưa gặp người.

 

TIẾNG RỪNG

Thôi em cứ về dưới phố
Để anh ở lại với rừng
Nằm nghe mưa tuôn thác đổ
Cho lòng bất chợt rưng rưng

Để nghe rậm rịch bước chân
Những ngày hành quân đuổi giặc
Để nghe rộn khúc quân hành
Giữa mùa mưa rừng cơm vắt

Để nghe tiếng rừng vọng gọi
Đông Trường Sơn, Tây Trường Sơn
Những người còn, người nằm lại
Trẻ mãi giữa muôn cánh rừng

Để nghe… thôi không kể nữa
Cứ ở buồn vui với rừng
Ngắm màu chiều buông trên lá
Đợi buồn bất chợt rưng rưng.

                              ĐXM.

Bài viết liên quan

Xem thêm
Rừng trong lòng tay – Chùm thơ Nguyễn Đăng Khương
Bằng vẻ đẹp của tâm hồn con người với những cung bậc cảm xúc. Tác giả đã tô đậm tình yêu quê hương đất nước, tình cảm gia đình bằng lối chắt lọc ngôn từ, hình ảnh, biểu tượng, ẩn dụ, so sánh tinh tế. Rừng là một motif giàu tầng nghĩa với vẻ đẹp khác nhau. Với sắc thái tĩnh lặng, u buồn, là nơi để nhân vật trữ tình gửi gắm tâm sự. Thơ Nguyễn Đăng Khương vừa lắng sâu nội tâm, vừa bồng bềnh của những hoài vọng bộn bề về triết lý nhân sinh. Lối gieo vần và rơi chữ là một nét chấm phá độc đáo trong thơ tác giả. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Nguyễn Đăng Khương.
Xem thêm
Nỗi lòng người lính – Khi một vị tướng trở lại với thi ca
Tập thơ Nỗi lòng người lính là một phần kỷ niệm khó quên của một đời binh nghiệp và một tâm hồn trĩu nặng nhân tình. Với 46 năm trong quân ngũ, Thiếu tướng Trần Bá Dũng mang vào thơ mình hơi thở của thao trường, ký ức chiến tranh và tình người hậu chiến – những gì thiêng liêng, day dứt mà cũng đầy ấm áp.
Xem thêm
“Chân trời điểm hẹn”: Góc nhìn khác về Trung tướng Nguyễn Đức Hải
Chùm 5 bài thơ rút từ tập truyện ký - thơ Chân trời điểm hẹn.
Xem thêm
Giới thiệu chùm thơ Lê Bá Duy – Từ Tình Giang tôi lớn
Nhà thơ Lê Bá Duy, sinh năm 1966 tại làng Tình Giang, xã Phước Hiệp, huyện Tuy Phước, tỉnh Bình Định (nay là tỉnh Gia Lai), là nhà giáo, nhà thơ, Hội viện Hội Văn học Nghệ thuật Gia Lai.
Xem thêm
Huỳnh Ngọc Lan - Người đàn bà đi qua mùa gió
Thơ Huỳnh Ngọc Lan là tiếng nói của một tâm hồn đàn bà từng trải và đầy mộng mị.
Xem thêm
Kỷ niệm về mẹ - Chùm thơ Ngô Quỳnh Lan
Nữ nhà thơ Ngô Quỳnh Lan, bút danh Quỳnh Minh, sinh 1949 tại Sóc Trăng. Tốt nghiệp ngành Ngữ văn, đại học Tổng hợp Hà Nội. Hội viên Hội VHNT tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu (cũ) - nay là Thành phố Hồ Chí Minh.
Xem thêm
Phía sau những lũy tre làng - Chùm thơ Hà Thiên Sơn
Với cách diễn giải thật bình dị nhưng tươi vui, thơ Hà Thiên Sơn gần gũi như với đời thường, để khi đọc qua, người ta có thể cảm nhận một cách chân thật nhất những hình ảnh trong cuộc sống. Những bài thơ của tác giả kể về câu chuyện của thôn làng, của vùng miền quê hương, ở nơi đó ghi dấu bao ký ức tuổi thơ mỗi người và tình cảm lứa đôi thật đẹp. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh giới thiệu chùm thơ của tác giả Hà Thiên Sơn – Phía sau những lũy tre làng.
Xem thêm
Hồ Xoa và chùm thơ Lời mây khói
Với chất nhân tình thấm đẫm, cuốn hút, những dòng thơ theo thể thơ tứ tuyệt – lục bát được Hồ Xoa viết lên tròn đầy ý nghĩa và giàu cảm xúc, ngôn ngữ gãy gọn súc tích. Mỗi bài thơ đều mang trong đó một câu chuyện của mộng thực, trong cõi xa xăm, từ địa đàng đến ngôi đền cổ, hóa ra tận mây trời. Bằng bút pháp ẩn dụ và tả thực, giàu mỹ cảm, thơ Hồ Xoa hiện lên vẻ đẹp bình yên đầy mộng mị. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Hồ Xoa – Lời mây khói.
Xem thêm
Thơ Đoàn Trọng Hải – Tìm mình trong góc khuất hiện sinh
Cchùm thơ của nhà thơ Đoàn Trọng Hải do nhà thơ nhà thơ Vũ Thanh Hoa chọn & giới thiệu.
Xem thêm
Thơ Trương Nguyễn: những câu chữ biết mang sẹo
Nhà thơ Trương Nguyễn, tên thật Nguyễn Trương, sinh năm 1948 tại Cam Thành, Cam Lộ, Quảng Trị. Hiện trú tại thị trấn Ngãi Giao, tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu (cũ) - nay là TP. Hồ Chí Minh.
Xem thêm
Phan Thành Đạt và chùm thơ Trầm tích thời gian
Phan Thành Đạt là một tác giả trẻ trên văn đàn thi ca, tuy nhiên anh đã khẳng định mình bằng những dòng thơ đẹp, đậm chất trữ tình, sâu lắng. Thơ Phan Thành Đạt mang nỗi khắc khoải giàu tự sự. Ngôn ngữ chắt lọc, sâu lắng, nhẹ và rung động như tiếng thở giữa tĩnh lặng. Là nét thấm đẫm tự tình của một tâm hồn đủ trưởng thành trong “Lặng”. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Phan Thành Đạt – Trầm tích thời gian.
Xem thêm
Người đi – tình thơ còn ở lại
Cựu chiến binh, nhà thơ Trần Trí Thông – hội viên Hội Nhà văn Việt Nam và Hội Nhà văn TPHCM, người đồng hành nhiều năm cùng Câu lạc bộ Thơ Phương Nam – vừa rời cõi tạm vào tối 29/10/2025, để lại bao thương tiếc trong lòng bạn hữu.
Xem thêm
Nhà thơ Trần Trí Thông mang “tiếng gà gáy trong ba lô” đi khắp chiến trường
Chiến tranh đã lùi xa, nhưng hào khí một thời cùng những nỗi niềm bi hùng vẫn âm vang trong lòng dân tộc, thổn thức mỗi khi ta đọc thơ của những người lính – những người may mắn trở về hay đã mãi mãi nằm lại nơi chiến trường, hóa thành tuổi hai mươi bất tử.
Xem thêm
Còn lâu (2) – Thơ Lâm Xuân Thi, Nhạc Hoài Phúc
Một cuộc đối thoại lạ lùng giữa con người và định mệnh – giữa cái hữu hạn của kiếp người và cái vô tận của linh hồn.
Xem thêm
Thơ khóc bạn của Trần Hóa
Vào 19h31’ cùng ngày, nhà thơ – cựu chiến binh Trần Trí Thông, hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, Phó Chủ nhiệm CLB Thơ Phương Nam, đã vĩnh viễn ra đi tại tư gia, hưởng thọ 70 tuổi.
Xem thêm
Trong cõi hư không vẫn một mình – Chùm thơ Thụy Sơn
Bằng những dòng thơ trữ tình và đầy cảm xúc, Tổ quốc trong thơ Thụy Sơn mang cái linh thiêng của hồn dân tộc, là sự lừng lững của mảnh đất hình chữ S đi qua bao binh biến, suốt chiều dài lịch sử với xương máu và tiếng vọng thâm trầm của người ngã xuống. Với lối lục bát rơi vần, tác giả đã vẽ lên một ngữ điệu bài thơ tròn trịa trong câu tứ và lời thơ đầy mộng mị. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Thụy Sơn – Trong cõi hư không vẫn một mình.
Xem thêm
Thơ của người gieo mùa trên đồng chữ
Giống như nghề giáo đạm bạc mà cao quý, thơ của tác giả Nguyễn Văn Đào - hiện là Phó chủ tịch CLB VHNT Nguồn Việt Quảng Nam, cũng nhờ thế mà tao nhã giản dị, đọc qua một lần thấy dễ thấm và đồng cảm.
Xem thêm
Cánh đồng quê mẹ - chùm thơ Tịnh Bình
Bằng những lời thơ nhẹ nhàng truyền cảm, Tịnh Bình thể hiện một cách rất tinh tế và sâu sắc tâm trạng của người con khi rời xa quê mẹ, để mỗi câu thơ đong đầy nỗi nhớ thương, đầy chiều sâu và thấm đẫm nỗi lòng khi nhớ về mảnh khói lam chiều, với bờ lau trước ngõ. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Tịnh Bình.
Xem thêm
Chiều đông sa – chùm thơ Chu Long
Mùa đông cũng là mùa của ký ức, khi mùa đông đã cận kề, tiết trời se lạnh, qua khung cửa kính, vẻ đẹp thi vị và thơ mộng gieo vào lòng người những cung bậc trầm lắng. Mùa đông cũng mang những dịu nồng của mối tình đã qua, của những mênh mông trong tâm hồn lữ khách. Bằng những lời thơ đẹp, giàu tự sự, Chu Long đã viết về mùa đông bằng những cảm xúc nồng nàn, của những kỷ niệm ngày xưa cũ. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Chu Long – Chiều đông sa.
Xem thêm
Đinh Nho Tuấn: Mỗi bài thơ là máu đỏ của tôi
Ẩn sau những câu chữ được gọt giũa kỹ lưỡng là một trái tim nồng ấm, biết yêu thương say đắm, biết nhớ quê hương da diết, và trên hết, là một quan niệm sáng tác nghiêm cẩn: Mỗi bài thơ là máu đỏ của tôi.
Xem thêm