TIN TỨC
  • Truyện
  • “Mấy anh trên Tổng cục” | Trần Minh Hợp   

“Mấy anh trên Tổng cục” | Trần Minh Hợp   

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2022-11-30 21:30:12
mail facebook google pos stwis
1282 lượt xem

CUỘC THI TRUYỆN NGẮN HAY 2022

TRẦN MINH HỢP

“Đồng chí Tri - Phó phòng công tác sinh viên phối hợp tổ chức buổi biểu diễn với Đoàn nghệ thuật” - Chữ viết bằng bút máy của thầy Hiệu phó mang nét đẹp cổ điển, uy quyền và dạt dào.

Công văn vừa đến sáng nay tại phòng Văn thư trường. Tờ công văn của Đoàn kịch viết rõ: “Biểu diễn phục vụ những tác phẩm kịch về đề tài ca ngợi tinh thần truyền thống dân tộc, đồng thời phục vụ nhu cầu thưởng thức nghệ thuật chính thống cho sinh viên. Khơi gợi, bồi dưỡng, nâng cao ý thức xây dựng văn hóa, bảo vệ văn hóa cho thế hệ trẻ”.

Tri nhanh như chớp, vừa cầm tờ công văn vừa chạy đi các phòng ban nhờ giúp đỡ trong ngày đón đoàn kịch.

Đoàn kịch Lúa Mới đang lưu diễn miền Nam, tuần này sẽ diễn ở trường.

*

- Như anh đã biết, đoàn kịch Lúa Mới với nhiệm vụ quốc gia là khơi gợi, bồi dưỡng, nâng cao ý thức xây dựng văn hóa, bảo vệ văn hóa… thông qua nghệ thuật - Đại diện đoàn kịch mở đầu cuộc nói chuyện.

- Ừa, bây giờ kịch nhảm trên mạng nhiều quá. Nói tục, chửi thề, nói cà khịa tràn làn, làm các em tưởng những lời nói đó là đúng nên học theo. Có kịch từ nghệ sĩ chính thống như tụi anh thì hay quá… Kịch sân khấu chuyên nghiệp bây giờ cũng pha màu giật gân câu khách gần hết, vì sức ép của thị trường - Tri tiếp lời bằng giọng nói hừng hực của một cán bộ làm công tác chính trị.

Sau khi thống nhất lịch biểu diễn, Tri gấp sổ, đậy nắp viết, rót thêm trà cho phó đoàn.

- Bên mình hỗ trợ được bao nhiêu cho anh em ạ? Bữa mấy tỉnh miền núi, cũng hơi khó khăn nhưng ủng hộ đoàn 20 triệu. Bên em đơn vị dưới quyền trực tiếp của Tổng cục Trưởng, nên cũng có nhiều mối quan hệ ngoài Tổng cục. Nên mấy ảnh có hỏi về trường, thì tụi em cũng dễ nói chuyện.

Dòng nước trà Ô Long như chảy lệch ra khỏi mép ly vì tay Tri bị co giật.

- Tất nhiên có chứ! Mình biết anh em diễn cực mà! Mình biết anh em phải tập luyện nhiều, rồi tiền trang phục, trang điểm, đạo cụ. Mình yêu nghệ thuật mà nên mình biết. Mà mấy khi đơn vị được đoàn đến biểu diễn, mình biết, vì có hàng trăm đơn vị của Tổng cục mình ở miền Nam, mình biết, đoàn nhớ đến trường, đó cũng là cái vui, cái vinh hạnh, mình biết - Tri trả lời giả lả để chống chọi lại cơn sốc.

- Vậy bên anh cho em con số cụ thể được không ạ?

Tri đã bàn về con số với thầy hiệu phó nhưng vẫn giật mình với thái độ “chốt giá” của đại diện đoàn nghệ thuật.

- Thì các đơn vị khác nhiêu, thì bên mình nhiêu, mình biết anh em diễn kịch cũng cực mà!

- Vậy 20 triệu đúng không ạ? Em biết sớm để báo cáo với thủ trưởng chứ không có gì…

- Ừa, chắc cỡ đó, đó anh!

*

Tiểu phẩm “Chuyện lạ trên hòn đảo hoang” là câu chuyện có 3 nhà nghiên cứu lịch sử đang công tác trên một hòn đảo hoang vu, nơi không có người dân sinh sống. Nút thắt mở của tiểu phẩm là lúc người vợ một trong ba nhà lịch sử học đang mang thai vẫn ra đảo thăm chồng. Chị lên cơn đau đẻ giữa một ngày gió bão đang vây lấy hòn đảo bé nhỏ. Các câu thoại hài diễn ra trên tình huống nhà nghiên cứu chạy ra chạy vô giữa vợ mình và trưởng nhóm để báo cáo diễn biến của cơn vượt cạn. Mỗi lần báo cáo, thủ trưởng cũng chỉ đạo cho ông “mụ” bất đắc dĩ như chỉ đạo một dự án nghiên cứu. Kết thúc tiểu phẩm là nhà nghiên cứu bồng đứa con lên, hò reo: Thế là ngành ta lại có thêm một ông nghiên cứu lịch sử con rồi…

“Không biết mọi người có tập vở kịch này không hay họ diễn cương, kiểu tùy cơ ứng biến trên sân khấu như trong cải lương” - Tri bần thần tự hỏi, rã rời rời hội trường.

*

- Hy vọng những tiếng cười sẽ giúp các em bớt căng thẳng trong những ngày học hành căng thẳng. Kịch đôi khi chỉ cần nhẹ nhàng vậy thôi anh nhỉ, anh em bây giờ diễn chính kịch nhiều quá, nặng, khó xem, dễ chán, khó nuốt, khó cảm - Phó đoàn kịch nói chuyện trong bữa ăn chia tay sau đêm diễn.

Tiễn đoàn lên xe, Tri đi dạo đêm trong sân trường, nơi 15 năm trước, Tri hay tập kịch cùng các bạn trong lớp.

Các sinh viên đang tập vở kịch về câu chuyện về cuộc đời người tình báo trong chiến tranh Việt Nam. Anh bị gia đình từ mặt khi buộc phải gia nhập lính Việt Nam Cộng hòa để thu thập tin tình báo cho quân đội Giải phóng. Gương mặt của cô gái diễn vai người mẹ miền Tây đủ làm cho Tri thấy sự giằng xé giữa tình thương con và nỗi đau có người con “phản quốc”. Anh cũng chợt như thấy đâu đó một vết thương của đất nước, lâu lâu vẫn lên cơn đau.

*

“Mấy anh bên Tổng cục đề xuất tụi em diễn tiếp ở miền Nam, nên gọi điện xin anh sắp xếp cho tụi em diễn một buổi chiều. Tụi em cũng muốn có cơ hội phục vụ anh em miền Nam, vì đường sá xa xôi, chẳng mấy khi mới được vào. Mấy anh trên Tổng cục có ý kiến thế, nên em gọi cho bên anh! Phục vụ ngành hết anh ạ!” - Đại diện đoàn kịch lại gọi điện cho Tri.

“Dạ, bên em mới tổ chức cuộc thi kịch sinh viên. Mấy anh trên Tổng cục có dự, cũng có khen dữ lắm. Mấy ảnh nói các em sinh viên diễn tốt lắm. Nhất là tiết mục “Người con phản quốc”. Mấy ảnh nói nhìn cảnh trí sân khấu giống như miền quê Nam bộ trước 1975, nhất là cái hàng rào, à, mấy ảnh nói là cái bờ giậu. Mấy ảnh cũng khen vở “Trái tim Mỹ Thuận”, kể một anh cứu hộ, lặn xuống sông Tiền trong 3 ngày đêm để tìm xác của một đứa trẻ bị chết đuối. Tụi nhỏ làm mô hình cầu Mỹ Thuận như thật. Với lại, nhiệm vụ tuyên truyền tháng này bên em đã tạm hoàn thành. Báo cáo cũng đã gửi ra mấy anh trên Tổng cục. Nên chắc hẹn với đoàn trong đợt Nam tiến khác, anh nhé!.

Bài viết liên quan

Xem thêm
Xóm thốt nốt - Truyện ngắn của Lệ Hồng
Truyện đăng báo Nghệ An số ngày 9-3-2025
Xem thêm
Tình muộn – Truyện ngắn Võ Đào Phương Trâm
Huân bước chân vào ngôi nhà, ngôi nhà đã 15 năm anh vắng mặt vì thi hành án phạt tù cho tội danh buôn lậu. 15 năm Huân trở về, ngôi nhà vẫn vậy, không gian vẫn không có gì thay đổi, chỉ là cũ kỹ hơn bởi những mảng tường phủ rêu xanh, dưới chân tường hoen ố một lớp màu quằng quện.
Xem thêm
Nỗi buồn sương khói – Truyện ngắn của Cao Chiến
Nhà văn Cao Chiến, Phó chủ tịch Hội đồng Văn xuôi, Hội Nhà văn TP. Hồ Chí Minh.
Xem thêm
Thầm lặng một đời người – Truyện ngắn của Hồng Chiến
Già làng buôn Thi sống hơn tám chục mùa rẫy, tóc trắng như mây buổi sáng trên đỉnh Chư Yang Sin (1) mùa khô, da mặt nhiều nếp nhăn nhưng không giấu được khuôn mặt phúc hậu; ngồi như hóa đá, lưng tựa cột nhà.
Xem thêm
Mùa hoa về trên núi
Đêm nay gã lại say. Say là gã chửi. Đầu tiên, gã chửi vợ. Gã chửi vợ là con đàn bà không biết đẻ, đẻ đến lần thứ ba mà vẫn chỉ ra toàn con gái. Gã muốn vợ đẻ cho gã một đứa con trai để sau này khi gã chết đi còn có đứa cúng ma, nhưng vợ gã đã kiên quyết, nếu cứ bắt đẻ nữa nó sẽ ăn lá ngón mà chết. Đương nhiên gã sợ vợ chết, nếu nó chết thì sẽ không có người đi nương, trồng lúa để đổi lấy rượu cho gã uống. Mà không có rượu để uống thì gã bứt rứt, khó chịu trong người lắm. Mà con vợ, gã có chửi thế nào nó vẫn cứ nằm mà ngủ được chứ, nó ôm đứa con gái út quay lưng vào tường, mặc gã ở gian ngoài cứ chửi.
Xem thêm
Nặng một chữ thương - Truyện ngắn của Minh Phong
Truyện đăng Tạp chí Văn nghệ TP. Hồ Chí Minh số Xuân Ất Tỵ 2025
Xem thêm
Người cha thầm lặng - Truyện ngắn của Lê Thanh Huệ
Bài đăng báo Văn nghệ - Hội Nhà Văn Việt Nam số 3382
Xem thêm
Chính ủy và tôi - Truyện ngắn của Phạm Minh Mẫn
Tôi gặp Chính uỷ trong những năm tháng hào hùng thật khó quên. Dạo đó quân đi như nước chảy vào các chiến trường. Những bài hành khúc hát tưởng mòn vẹt đi từng nốt nhạc
Xem thêm
Về quê - Truyện ngắn của Lê Thanh Huệ
Ông Ban trằn trọc. Không thể nằm mãi, ông bật dậy, sờ soạng bấm công tắc.
Xem thêm
Khúc biệt ly màu tím - Truyện ngắn của Trầm Hương
Có một cái gì đó không giải thích được cho một chuyến đi. Vì công việc, vì được mời mọc, ham vui, vì một sức mạnh vô hình vẫy gọi…
Xem thêm
Bến nguyện – Truyện ngắn của Ninh Giang Thu Cúc
Bước chậm chậm, Dã Quỳ để mặc cho làn mưa bụi hắt vào mặt những sợi nước li ti mát lạnh, gió xuân mơn man vuốt nhẹ từng lọn tóc thả hững hờ trên đôi vai tròn trịa, chiếc áo dài bằng lụa màu tím than ôm sít sao dáng vóc gợi cảm của người thiếu phụ.
Xem thêm
Quy cố hương - truyện ngắn Châu Đăng Khoa
Để anh nhớ xem. Mẹ vẫn gọi là loài trên cạn em à. Tín hiệu mẹ cài trong đầu mình đó, em tìm lại xem. Gọi gì cũng được, mình cứ gọi theo tổ tiên thôi.
Xem thêm