- Thơ
- Thơ dự thi của Phan Thanh Tâm và Bùi Kim Thảo Uyên
Thơ dự thi của Phan Thanh Tâm và Bùi Kim Thảo Uyên
PHAN THANH TÂM
Gói
À ơi!
Con ngủ cho say
Mẹ cha bận níu bóng ngày dần buông
Mơ đi con
Giấc mơ tròn
Mênh mênh cỏ biếc
Dập dờn bướm bay...
Mẹ sụt sùi suốt trưa nay
Ở - đi
Giằng xé
Quắt quay nỗi niềm...
Ai quay lưng?
Ai trốn tìm?
Ai dang tay đỡ
nổi chìm thế nhân?
Về chăng?
Thẳm nỗi phong trần
Ở chăng?
Đâu chốn dung thân lần hồi?
Dẫu rằng nhân nghĩa muôn nơi
Nhưng đâu thể cứ nương vời
Lăn trôi?
Mơ ngoan
Con nhoẻn môi cười
Để cha gói nốt phận đời
Mang theo...
Thương yêu 16/08/2021.
Ảnh Internet.
Trong dài nỗi nhớ
(Viết cho Saigon của tôi trong mùa dài nỗi nhớ...)
Những con đường nắng rải mênh mang
Thênh thênh phố vắng
Em ngắm phố qua màu rèm trở cũ
Mới dăm hôm đã quay quắt bạc màu...
Trời rất cao soi bóng mái nhấp nhô
Mà ngày dường đã khác
Phố trân mình, trôi dài nỗi nhớ
Giấu lòng nao trong từng ô cửa đóng
Im ỉm đợi chờ
Chong chong mắt ngước chờ tin với
Sợ hãi náu mình trong bóng tối
Mâm cơm quây quần mà ngai ngái...
Mai ơi!
Vỉa hè này còn in dấu chân qua
Hàng quán nọ còn ươm mùi tóc mới
Đâu ngã tư bổi hổi vòng tay xiết...
Đèn phố gục đầu da diết nhớ hôm qua...
Em thương tiếng kèn xe inh ỏi những ban mai
Chiếc lá me rơi vàng trên cổ áo
Thương gánh hàng rong
cung đường hò hẹn
Náo nức. Mọc mời
Ngược xuôi dòng người, xe hối hả
Thả tiếng cười trong nhịp ngày rộn rã
Gói niềm vui trong âm sắc xoay vần...
Đêm sắp vơi...
Trời sẽ sáng phải không anh?
Lũ vách ngăn thôi còn chia cắt phố
Mình sẽ khoác vai nhau men theo đường lộng gió
Vồn vã trao nhau dáng dấp nụ cười...
Mùa dài 09/08/2021.
BÙI KIM THẢO UYÊN
Ấm áp đất nghĩa tình
Vậy là - trời đất đã sang thu
Nắng Sài Gòn vương tóc mây nhiều sợi bạc
Ngã ba ngã tư - chim ngang trời ngơ ngác
Vắng bóng người xuôi ngược bước trên đường
Nhớ tiếng rao nghiêng bóng nhỏ tha hương
Cùng mưa nắng trùm mưu sinh hối hả
Thương vòng tay choàng cái ôm - thời nghiệt ngã
Bát gạo - mớ rau - bếp lửa ấm lòng
Sài Gòn đau - bao thân phận long đong
Nhiều gánh nặng đè vai người khốn khó
Trời Sài Gòn - cứ nắng và cứ gió
Phố lặng thinh trong cơn sốt tột cùng
Phố chìm trong quay quắt nỗi nhớ nhung
Giọt nước mắt nén đau xuyên lồng ngực
Sài Gòn cuốn theo vòng xoay mở - thắt
Thực hiện 5K, tiêm đủ vắc xin
Lời hẹn thầm cho một cuộc hồi sinh
Nỗi đau ấy sẽ không còn âm ỉ
Động viên nhau lạc quan trong suy nghĩ
Sẽ bớt đau... cùng chống dịch quanh mình
Sài Gòn xanh - ấm áp đất nghĩa tình
Sẽ cộng hưởng thương yêu nhân gấp bội
Xin cám ơn những trái tim biết nói
Rực rỡ dưới trời nhân nghĩa phương Nam.
Ảnh Internet.
Ru ta trong mùa Covid
Ta ru giấc ngủ không về
Cửa cài then đóng bốn bề giăng dây
Nghe tin Covid đêm ngày
Thanh âm điện thoại buốt đầy ngón tay
Vương mùi nhung nhớ đâu đây
Cà phê góc phố những ngày có đôi
Ru từng cái lạnh run môi
Rùng mình một bóng mình tôi chạm buồn
Ngoài trời đổ hạt mưa tuôn
Đếm từng nhịp thở trong buồng cách ly
Bàn chân chạm đất không đi
Ô hay lòng cứ thầm thì quặn đau
Tiếng còi hú giữa đêm thâu
Ai còn ai mất nhuốm màu tang thương
Bức tường trắng toát như gương
Phận người góp nhặt mười phương tìm về
Mưa sầu dai dẳng lê thê
Vầng trăng lật ngược trăm bề mắt cay
Thèm mơ hơi ấm vòng tay
Nâng niu hạnh phúc phút giây trùng phúng
Ru lòng vào những nhớ nhung
Uống viên thuốc đắng bao dung ngọt ngào.