TIN TỨC
  • Thơ
  • Chùm thơ Khúc ru Đồng Lộc của Nguyễn Minh Khiêm

Chùm thơ Khúc ru Đồng Lộc của Nguyễn Minh Khiêm

Người đăng : phunghieu
Ngày đăng: 2024-08-17 12:22:12
mail facebook google pos stwis
773 lượt xem

Nhà thơ Nguyễn Minh Khiêm

 

Khúc ru Đồng Lộc

 

Xin ru các chị một câu

Bằng hương bồ kết, bằng màu trăng quê

Chim sau bom đạn đã về

Rừng sau bom đạn bồn bề thông reo

Tuổi xuân lộc biếc tình yêu

Thành muôn ngọn gió cho diều vút bay

Tóc xanh bết đạn bom cày

Thành ăm ắp lúa, thành đầy sắc hoa

Mắt dào dạt sóng sông La

Bao nhiêu dữ dội nõn nà sinh sôi

Bao nhiêu tiếng nổ xé trời

Ngọt về câu ví trên môi trăng rằm

Bao nhiêu ngột ngạt dưới hầm

Mùa xuân thành lá cỏ cầm trao nhau

Bao nhiêu thương tật đớn đau

Têm thành trái ngọt dâng trầu mẹ xơi

Bao nhiêu sức tuổi hai mươi

Thành sim mua tặng vùng đồi thanh tân.

 

Xin ru bằng tiếng chuông ngân

Các chị ngồi hát một lần thảnh thơi

Một lần rực rỡ áo phơi

Không lo bom nổ xé trời tóc bay

Một lần nón trắng cầm tay

Đi trong lễ hội bướm say ngợp lòng

Một lần gặt lúa trên đồng

Tiếng cười vang cả thôn trong xóm ngoài

Một lần nâng cánh hoa tươi

Dưới trăng mười sáu trao người mình thương

Xe hoa lộng lẫy cung đường

Lính về từ mọi chiến trường đưa dâu

Lại thì thụp đấm lưng nhau

Lại như nắc nẻ cười sau cái nhìn

Hạt rụng xuống bật chồi lên

Cái cây cái lá đọc tên tuổi mình

Cơm không phải ủ để dành

Mẹ không phải níu gãy cành gọi con

 

Xin ru bằng củ ấu tròn

Ngã Ba Đồng Lộc trăng non gọi rằm

Tuổi tên các chị thành trầm

Cho non nước mãi nghìn năm màu cờ

Thanh tân ngọn gió non tơ

Hoa trinh nữ hát sau giờ bom rung

Trường Sơn xanh mướt màu thông

Lược gương bồ kết về chung mái nhà

Mấy lần mây trắng thành bà

Các chị mãi mãi vẫn là thanh niên!

Giở trang nhật ký ra xem

Mười sao Trinh Nữ sáng trên bầu trời!

Long lanh cái thuở ngủ ngồi

Lá ngụy trang hát cả nơi giường nằm

Mảnh bom bỏng ngón tay cầm

Đến khi chợp mắt thành tằm nhả tơ.

Cung đường đã dệt thành thơ

Hồng Lam, Linh Cảm…ngẩn ngơ thuở nào

Hân hoan những chuyến xe vào

Tưng bừng nhộn nhịp vẫy chào xe ra

Mười chị vẫn ở Ngã Ba

Như thời cả nước lao ra chiến trường

Cuốc cào đỡ nhớ cung đường

Cái kim sợi chỉ đỡ thương nhớ nhà.

Hỡi ai tới đặt vòng hoa

Xin đừng viết chữ vắt qua mặt người

Các chị biết họ tên rồi

Không đền ơn được cả đời ăn năn!

Còn bận lắng tiếng xe lăn

Làm sao nhớ hết bước chân mà tìm?

 

Tôi về xin một quả sim

Nghe lại nhịp đập trái tim cung đường

Câu thơ thắp một nén hương

Ngã Ba Đồng Lộc thỉnh chuông nguyện hồn.

 

 

Cưỡi trâu về lại tuổi thơ

 

Cưỡi trâu về lại tuổi thơ

Quần đùi rách đũng đến giờ vẫn nguyên

Gió lùa qua tuổi thiếu niên

Vô tư giọt nắng thôi miên tiếng cười

Một đời bao thứ đánh rơi

Dây thừng buộc được mình tôi trở về!

 

Cào cào đá rách cơn mê

Mắt cong lá cỏ chiều quê gió lồng

Mấy vành nón xoạc bỏ đồng

Quay như chong chóng mùa đông mùa hè

Chiếc diều đứt mắc bờ tre

Giấc mơ trĩu nặng mấy bè gỗ lim

Chái nhà lách chách tiếng chim

Hồn ra ngõ đứng qua đêm thấu ngày

Ngắm làng qua chỉ vân tay

Nốt bung đồng cạn, nốt lầy đồng sâu

 

Bầu trời mở trên lưng trâu

Tuổi thơ xanh biếc một màu lá sen

Đi qua thế giới đồng tiền

Đôi khi tưởng chẳng bình yên trở về

Vẫn răng rứa, vẫn mô tê

Bao nhiêu lá rụng chẳng hề cành thưa

 

Tồng ngồng giọt nắng tắm mưa

Nồng nàn hơn cả ngày chưa xa làng.

 

 

Mảnh ruộng cuối cùng

 

Thẫn thờ gói bạc trong tay

Ruột như xát muối, ớt cay xé lòng!

Còn một mảnh ruộng cuối cùng

Bao cửa ép xuống, bao vòng ép lên!

Giấy mời hội họp triền miên

Cấp dưới giải thích, cấp trên thỉnh cầu!

Lời xa rào trước đón sau

Lời gần nghe tiếng thớt dao lạnh người!

Nào con cái lớn cả rồi

Chẳng nhẽ cứ sống mãi nơi xó nhà?

Nào đảng viên của quê ta

Chưa ai loại bốn, loại ba bao giờ!

Đạn bom dần đã nhạt mờ

Từ trong khuất lấp bất ngờ lại rung!

Bao đời gốc rễ nhà nông

Vần xoay phút chốc bỗng không ruộng cày!

Cầm tiền là để trắng tay

Cầm tiền là để rồi đây bỏ làng!

Tấc đất vái lạy tấc vàng

Càng đô thị hoá làng càng chênh chao!

Mượn làng một khúc ca dao

Làm nơi bỏ nắm đất vào thắp hương!

Bắt đầu một cuộc tha phương…

Giá mà cứ ở chiến trường như xưa!

 

 

Trên bàn cờ thế

 

Thông sao hiểu được nỗi người

Trúc sao hiểu được nỗi đời thẳm sâu

Đá sao hiểu được lòng đau

Suối sao hiểu được sóng trào trong mơ!

Côn Sơn mình một cuộc cờ

Mình một thế trận bao giờ giải xong?

Ức Trai ơi, tình một phong*

Muôn sau có mở nổi không hỡi Người?

Bốn phương giặc dã tan rồi

Cần chi tuyệt bút viết lời hùng thư?

Người về núi lánh nạn ư?

Bao nhiêu lưới độc giăng từ Hoàng Cung!

Hoa văn chạm dưới bệ rồng

Đều là lá ngón, đều cung nỏ bày!

Dù người cưỡi hạc vào mây

Làm sao thoát được lưới vây trập trùng!

Triều đình một nửa gian hùng

Một nửa bất chính, nửa ngông bạo quyền.

Nhiễu điều thành Lệ Chi Viên

Cỗ xe tâm phúc thành miền xe tang!

Tấu trình toàn giọng hoạn quan

Cầm cân luật pháp thì toàn lâu la!

Dạn dày trận mạc xông pha

Không hề biết lối vượt qua gian thần!

Dù tru di đến mấy lần

Sao Khuê vẫn sáng trong ngần muôn sau!

Câu thơ rũ hận thù sâu

Ung dung vào chốn thanh cao vĩnh hằng.

Hình như trong phấn thông vàng

Trên bàn cờ thế Người đang trở về.

 

Nguyễn Minh Khiêm

Bài viết liên quan

Xem thêm
Rừng trong lòng tay – Chùm thơ Nguyễn Đăng Khương
Bằng vẻ đẹp của tâm hồn con người với những cung bậc cảm xúc. Tác giả đã tô đậm tình yêu quê hương đất nước, tình cảm gia đình bằng lối chắt lọc ngôn từ, hình ảnh, biểu tượng, ẩn dụ, so sánh tinh tế. Rừng là một motif giàu tầng nghĩa với vẻ đẹp khác nhau. Với sắc thái tĩnh lặng, u buồn, là nơi để nhân vật trữ tình gửi gắm tâm sự. Thơ Nguyễn Đăng Khương vừa lắng sâu nội tâm, vừa bồng bềnh của những hoài vọng bộn bề về triết lý nhân sinh. Lối gieo vần và rơi chữ là một nét chấm phá độc đáo trong thơ tác giả. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Nguyễn Đăng Khương.
Xem thêm
Nỗi lòng người lính – Khi một vị tướng trở lại với thi ca
Tập thơ Nỗi lòng người lính là một phần kỷ niệm khó quên của một đời binh nghiệp và một tâm hồn trĩu nặng nhân tình. Với 46 năm trong quân ngũ, Thiếu tướng Trần Bá Dũng mang vào thơ mình hơi thở của thao trường, ký ức chiến tranh và tình người hậu chiến – những gì thiêng liêng, day dứt mà cũng đầy ấm áp.
Xem thêm
“Chân trời điểm hẹn”: Góc nhìn khác về Trung tướng Nguyễn Đức Hải
Chùm 5 bài thơ rút từ tập truyện ký - thơ Chân trời điểm hẹn.
Xem thêm
Giới thiệu chùm thơ Lê Bá Duy – Từ Tình Giang tôi lớn
Nhà thơ Lê Bá Duy, sinh năm 1966 tại làng Tình Giang, xã Phước Hiệp, huyện Tuy Phước, tỉnh Bình Định (nay là tỉnh Gia Lai), là nhà giáo, nhà thơ, Hội viện Hội Văn học Nghệ thuật Gia Lai.
Xem thêm
Huỳnh Ngọc Lan - Người đàn bà đi qua mùa gió
Thơ Huỳnh Ngọc Lan là tiếng nói của một tâm hồn đàn bà từng trải và đầy mộng mị.
Xem thêm
Kỷ niệm về mẹ - Chùm thơ Ngô Quỳnh Lan
Nữ nhà thơ Ngô Quỳnh Lan, bút danh Quỳnh Minh, sinh 1949 tại Sóc Trăng. Tốt nghiệp ngành Ngữ văn, đại học Tổng hợp Hà Nội. Hội viên Hội VHNT tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu (cũ) - nay là Thành phố Hồ Chí Minh.
Xem thêm
Phía sau những lũy tre làng - Chùm thơ Hà Thiên Sơn
Với cách diễn giải thật bình dị nhưng tươi vui, thơ Hà Thiên Sơn gần gũi như với đời thường, để khi đọc qua, người ta có thể cảm nhận một cách chân thật nhất những hình ảnh trong cuộc sống. Những bài thơ của tác giả kể về câu chuyện của thôn làng, của vùng miền quê hương, ở nơi đó ghi dấu bao ký ức tuổi thơ mỗi người và tình cảm lứa đôi thật đẹp. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh giới thiệu chùm thơ của tác giả Hà Thiên Sơn – Phía sau những lũy tre làng.
Xem thêm
Hồ Xoa và chùm thơ Lời mây khói
Với chất nhân tình thấm đẫm, cuốn hút, những dòng thơ theo thể thơ tứ tuyệt – lục bát được Hồ Xoa viết lên tròn đầy ý nghĩa và giàu cảm xúc, ngôn ngữ gãy gọn súc tích. Mỗi bài thơ đều mang trong đó một câu chuyện của mộng thực, trong cõi xa xăm, từ địa đàng đến ngôi đền cổ, hóa ra tận mây trời. Bằng bút pháp ẩn dụ và tả thực, giàu mỹ cảm, thơ Hồ Xoa hiện lên vẻ đẹp bình yên đầy mộng mị. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Hồ Xoa – Lời mây khói.
Xem thêm
Thơ Đoàn Trọng Hải – Tìm mình trong góc khuất hiện sinh
Cchùm thơ của nhà thơ Đoàn Trọng Hải do nhà thơ nhà thơ Vũ Thanh Hoa chọn & giới thiệu.
Xem thêm
Thơ Trương Nguyễn: những câu chữ biết mang sẹo
Nhà thơ Trương Nguyễn, tên thật Nguyễn Trương, sinh năm 1948 tại Cam Thành, Cam Lộ, Quảng Trị. Hiện trú tại thị trấn Ngãi Giao, tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu (cũ) - nay là TP. Hồ Chí Minh.
Xem thêm
Phan Thành Đạt và chùm thơ Trầm tích thời gian
Phan Thành Đạt là một tác giả trẻ trên văn đàn thi ca, tuy nhiên anh đã khẳng định mình bằng những dòng thơ đẹp, đậm chất trữ tình, sâu lắng. Thơ Phan Thành Đạt mang nỗi khắc khoải giàu tự sự. Ngôn ngữ chắt lọc, sâu lắng, nhẹ và rung động như tiếng thở giữa tĩnh lặng. Là nét thấm đẫm tự tình của một tâm hồn đủ trưởng thành trong “Lặng”. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Phan Thành Đạt – Trầm tích thời gian.
Xem thêm
Người đi – tình thơ còn ở lại
Cựu chiến binh, nhà thơ Trần Trí Thông – hội viên Hội Nhà văn Việt Nam và Hội Nhà văn TPHCM, người đồng hành nhiều năm cùng Câu lạc bộ Thơ Phương Nam – vừa rời cõi tạm vào tối 29/10/2025, để lại bao thương tiếc trong lòng bạn hữu.
Xem thêm
Nhà thơ Trần Trí Thông mang “tiếng gà gáy trong ba lô” đi khắp chiến trường
Chiến tranh đã lùi xa, nhưng hào khí một thời cùng những nỗi niềm bi hùng vẫn âm vang trong lòng dân tộc, thổn thức mỗi khi ta đọc thơ của những người lính – những người may mắn trở về hay đã mãi mãi nằm lại nơi chiến trường, hóa thành tuổi hai mươi bất tử.
Xem thêm
Còn lâu (2) – Thơ Lâm Xuân Thi, Nhạc Hoài Phúc
Một cuộc đối thoại lạ lùng giữa con người và định mệnh – giữa cái hữu hạn của kiếp người và cái vô tận của linh hồn.
Xem thêm
Thơ khóc bạn của Trần Hóa
Vào 19h31’ cùng ngày, nhà thơ – cựu chiến binh Trần Trí Thông, hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, Phó Chủ nhiệm CLB Thơ Phương Nam, đã vĩnh viễn ra đi tại tư gia, hưởng thọ 70 tuổi.
Xem thêm
Trong cõi hư không vẫn một mình – Chùm thơ Thụy Sơn
Bằng những dòng thơ trữ tình và đầy cảm xúc, Tổ quốc trong thơ Thụy Sơn mang cái linh thiêng của hồn dân tộc, là sự lừng lững của mảnh đất hình chữ S đi qua bao binh biến, suốt chiều dài lịch sử với xương máu và tiếng vọng thâm trầm của người ngã xuống. Với lối lục bát rơi vần, tác giả đã vẽ lên một ngữ điệu bài thơ tròn trịa trong câu tứ và lời thơ đầy mộng mị. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Thụy Sơn – Trong cõi hư không vẫn một mình.
Xem thêm
Thơ của người gieo mùa trên đồng chữ
Giống như nghề giáo đạm bạc mà cao quý, thơ của tác giả Nguyễn Văn Đào - hiện là Phó chủ tịch CLB VHNT Nguồn Việt Quảng Nam, cũng nhờ thế mà tao nhã giản dị, đọc qua một lần thấy dễ thấm và đồng cảm.
Xem thêm
Cánh đồng quê mẹ - chùm thơ Tịnh Bình
Bằng những lời thơ nhẹ nhàng truyền cảm, Tịnh Bình thể hiện một cách rất tinh tế và sâu sắc tâm trạng của người con khi rời xa quê mẹ, để mỗi câu thơ đong đầy nỗi nhớ thương, đầy chiều sâu và thấm đẫm nỗi lòng khi nhớ về mảnh khói lam chiều, với bờ lau trước ngõ. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Tịnh Bình.
Xem thêm
Chiều đông sa – chùm thơ Chu Long
Mùa đông cũng là mùa của ký ức, khi mùa đông đã cận kề, tiết trời se lạnh, qua khung cửa kính, vẻ đẹp thi vị và thơ mộng gieo vào lòng người những cung bậc trầm lắng. Mùa đông cũng mang những dịu nồng của mối tình đã qua, của những mênh mông trong tâm hồn lữ khách. Bằng những lời thơ đẹp, giàu tự sự, Chu Long đã viết về mùa đông bằng những cảm xúc nồng nàn, của những kỷ niệm ngày xưa cũ. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Chu Long – Chiều đông sa.
Xem thêm
Đinh Nho Tuấn: Mỗi bài thơ là máu đỏ của tôi
Ẩn sau những câu chữ được gọt giũa kỹ lưỡng là một trái tim nồng ấm, biết yêu thương say đắm, biết nhớ quê hương da diết, và trên hết, là một quan niệm sáng tác nghiêm cẩn: Mỗi bài thơ là máu đỏ của tôi.
Xem thêm