- Thơ
- Dâng lên mùa yêu | Chùm thơ Võ Thị Như Mai
Dâng lên mùa yêu | Chùm thơ Võ Thị Như Mai
VÕ THỊ NHƯ MAI
Võ Thị Như Mai hiện là giáo viên tiểu học ở Tây Úc. Chị làm thơ tiếng Việt rất nhiều, đồng thời còn có sở thích viết lại thơ của các bạn bằng tiếng Anh. Cuối năm 2023, Võ Thị Như Mai vừa đem đến niềm vui cho bạn thơ bằng tuyển tập song ngữ thật ấn tượng NHỊP ĐIỆU VIỆT. Văn chương TPHCM xin giới thiệu chùm thơ mới của chị.
Như nhiên
Hôm qua vườn hát thật thà
Lùa miền ký ức trầm kha cuộc ngày
Thanh tân vạt nắng thương vay
Cuồng say chuếnh choáng đọa đày đơm bông
Nhớ ai môi mặn tràn sông
Thương ai gió nổi, cánh đồng chao nghiêng
Vì ai cơn bão cũng hiền
Nợ ai một nhánh cúc viền trang thơ
Chúng mình ra khỏi cơn mơ
Nâng hoa hàm tiếu ngẩn ngơ mắt tình
Choàng vai dạo bước lặng thinh
Uống hương mùa cũ quyện hình trong nhau
Ngày xưa ngoại thắp vườn trầu
Mảnh trăng tinh tấn hàng cau trổ buồng
Ngày nay vườn đành yêu suông
Dặn nhau tri kỷ khởi nguồn. Như nhiên!
Hoa cúc
Mùa thu không nhớ anh bận trải hương hoa cúc
Mùa thu không nhớ em bởi con tim uẩn khúc
Lau dòng nước mắt buồn ta hướng về chân như
Bởi nhân gian chẳng thể hát thay lời tạ từ
Khi sóng lòng dâng đầy cùng em thắp bình minh
Khi đêm dung dưỡng ngày anh đi tìm chân lý
Anh nâng niu tri kỷ hát thay lời yêu thương
Anh về với con đường cùng em xoay hướng gió
Em ơi trăng sáng tỏ kén tằm lúa tháng năm
Đuôi mắt em vẫn rằm hoa cúc vàng nhung nhớ
Chúng mình nên duyên nợ tách trà xanh mỗi ngày
Thành câu chuyện trao tay phơi hành lang ký ức
Hôm qua nhìn lá rụng vàng thẫm một góc trường
Anh gom hết tơ vương trao về em thế giới
Hoa cúc bên anh đợi cùng em viết chuyện tình
Hoa cúc bên em đợi tựa vai ngắm bình minh
Dâng lên mùa yêu
Chúng mình mỉm cười nhìn vào mắt nhau
Nghe như hồi chuông giáo đường đám cưới
Rừng lá thông vọng âm thanh mừng tuổi
Tình yêu là gì, cổ tích vượt thời gian
Tình yêu là gì, dòng chảy miên man
Trở về thời kỳ giản đơn vài phút
Quay lại thuở sinh viên chiều mưa trút
Dòng thác nào ghi dấu miền thơ ngây
Tiếng chuông ngân kể chuyện đêm ngày
Bằng nốt nhạc quê hương, mây lấp lánh
Bằng nguyện cầu, thế giới xanh sóng sánh
Thương tổn địa cầu, cúi xin bình yên
May anh của em rất đỗi dịu hiền
Xoa dịu vết thương cuộc đời lỡ chạm
Niềm vui kết tinh chuông bạc thanh đạm
Tiếng gọi kinh chiều dâng lên mùa yêu
Tỉnh táo
Gió tỉnh táo nhấp ngụm trà hoa cúc
Tử đinh hương ô cửa sổ lặng buồn
Thời gian đếm nhọc nhằn xoay chiếc cốc
Mỗi ngày là thiên niên kỷ riêng mang
Ánh sáng ban mai kết thúc đêm trường
Hoàng hôn bắt đầu bằng men nghịch lý
Niềm vui chảy sau từng lời thủ thỉ
Bởi cách xa đo nhung nhớ tình gầy
Mây tỉnh táo lướt hoài trên sóng bạc
Hơi thở mùa phả sau gáy hàng cây
Vòng ôm núi ngân vang từng nốt nhạc
Khắc khoải chia xa để hẹn sum vầy
Em tỉnh táo giữa nhớ quên lặng lẽ
Giữa chân như tính khởi nhị nguyên hồng
Mà sao vậy, suốt đời em không thể
Tỉnh táo một lần trong đáy mắt anh
Love
Những gì nàng học được
Chỉ để yêu trọn một người
Vũ điệu xuân tình thắm
Đan luyến nhớ khung trời mơ
Xen mây xám ơ hờ
Sóng sánh chân trời hi vọng
Trên đường băng thở dốc
Đắm đuối chiều hun hút anh
Chú thiên nga biếc xanh
Soi giấc mơ phản chiếu mình
Chúng ta hôn từ biệt
Đoá sen thơm ngát bùn nâu
Khoảng cách của nhiệm mầu
Mùa xuân tưng bừng trẩy hội
Hái chùm hoa bé dại
Lời tỏ tình hoàn hảo. Love!