TIN TỨC
  • Thơ
  • Người đi – tình thơ còn ở lại

Người đi – tình thơ còn ở lại

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2025-10-31 17:56:07
mail facebook google pos stwis
163 lượt xem

Cựu chiến binh, nhà thơ Trần Trí Thông – hội viên Hội Nhà văn Việt Nam và Hội Nhà văn TPHCM, người đồng hành nhiều năm cùng Câu lạc bộ Thơ Phương Nam – vừa rời cõi tạm vào tối 29/10/2025, để lại bao thương tiếc trong lòng bạn hữu.

Chùm thơ sau đây là những nén tâm nhang của các bạn thơ cùng thế hệ, cùng chiến tuyến, cùng một miền yêu chữ – những người đã từng sẻ chia với anh trong hành trình thơ và đời.

Mỗi bài một sắc độ: có người nghẹn lời trong hồi ức, có người hóa lặng trong chiêm nghiệm, có người chọn sự bình thản để gọi tên cái vĩnh hằng. Nhưng tất cả đều chung một nhịp: Người đi – tình thơ còn ở lại. Văn chương TP. HCM xin trân trọng chia sẻ cùng bạn đọc.

Nhà thơ Trần Trí Thông (bìa trái) hát cùng đồng đội.

 

Nhật Quỳnh

TIỄN BIỆT NGƯỜI! 
 

"Bắt đền sao được" người ơi

mắt người đã khép phía trời bão giông

Bỏ bờ, bỏ bến, bỏ sông

Người đi

Ừ nhỉ

nhẹ lòng người đi!

phút giây trước nẻo chia lìa

cớ sao nước mắt vẫn tê buốt lòng

đêm nay trăng khuyết nửa vầng

bàn chân ngồi khóc bàn chân ngậm ngùi

mưa hay nước mắt của trời

từ nay câu lục khép lời rưng rưng

lòng đau ngàn sợi tơ trùng

bàn tay vừa nắm lại buông hững hờ

kiếp tằm đã nhả hết tơ

đưa người qua tận bến bờ phù sinh

người đi khép lại bóng hình

còn nghe câu bát vặn mình trổ đau

đời như cổ tích không màu

câu thơ như ngọn cỏ lau cuối mùa

buồn này gửi hết cho ta

Người thành mây trắng bay qua cuối trời

ngậm ngùi ta tiễn biệt Người!
 

                         Saigon 29.10.2025

 

Minh Hạnh

TRƯỚC LÚC SINH TỬ

 

Anh nằm nghe gió bên thềm

Nghe chim gõ cửa gọi tên một người

Ánh nhìn lặng giữa khoảng trời

Như chưa hề biết cuộc đời sắp xa

 

Gió lay tóc trắng hiền hòa

Như mây trôi nhẹ, hồn nhòa sắc không

Một đời nhẹ gót thong dong

Mới hay hư thực chẳng mong cách rời

 

Nếu mai tới cõi luân hồi

Xin anh để lại nụ cười nhân gian

Một lần nắm lại bàn tay

Thấy thương… hương khói lan đầy thế gian

 

Anh đi nhẹ tựa mây ngàn

Trả thân cho đất, nắng vàng cho hoa

Một đời vui vẻ chan hòa

Một đời người lính khúc ca  quân hành 

 

Em ngồi nhìn nến cháy nhanh

Nhìn hương khói quyện… ngỡ anh trở về

Một miền tĩnh lặng lắng nghe

Thấy anh trong gió hương quê trở mình....
    

Phan Nhật Tiến

GIAO THỪA HAI CÕI

 

Ông trời sao thật phũ phàng

Để câu lục bát dở dang bộn bề

Cõi mênh mông bạn tìm về

Bụi trần trút sạch hẹn thề cùng ta

 

Vum tròn tay Mẹ đêm xa

Cho con ôm trọn tiếng gà hành quân

Đường xa nay đã đến gần

Nỗi lo ngày ấy cõi trần hôm nay

 

Niềm thương giờ lại dâng đầy

Anh về phía ấy nước mây mịt mờ

Trải lòng theo những vần thơ

Gởi người ở lại, vẫn chờ mai sau

 

Hương trầm khóe mắt ai đau

Để cho đời mãi nhắc câu ân tình

Xin yên lòng nhé nghe Anh

Bạn thơ xin hóa gió lành Thiên Tây

 

Nén nhang tiễn biệt từ đây

Bạn đang còn bận khâu mây vào trời

Thảo câu thơm chữ đầy vơi

Tạ từ nhau nhé trọn đời nhớ thương.

 

Phạm Trung Tín

KHÓC BẠN 5 CÙNG

            Tặng hương linh hồn nhà thơ Trần Trí Thông

Phạm Trung Tín và Trần Trí Thông cùng quê hương Hải phòng, cùng tuổi bính thân và cùng đơn vị huấn luyện quân chi viện chiến trường Nam bộ. Cả hai cùng đam mê sáng tác văn chương và cùng đảm trách cương vị bí thư chi bộ. 
Xin gởi vài câu thơ thay lời điếu tiễn bạn ta về miền mây trắng.

Cuồng phong từ biển xa ào ạt

Trút mưa ngàn chìm ngập lương dân

Chiều qua sét đánh thất thần

Bạn ta sảy bước phong trần ... biệt ly...

 

Giã biệt mẹ cha, đi chiến đấu

Năm mươi năm lưu dấu can trường

Chim bằng sải cánh ngàn phương

Chiến trường sinh tử - thương trường tỉnh mê

 

Cùng đơn vị, cùng quê, cùng tuổi

Cùng đam mê theo đuổi văn chương

Bạn thành danh chốn thi trường

Trời cho thơ phú toả hương bốn mùa

 

Giữa thế cuộc được - thua, còn - mất

Minh định danh phẩm chất nghĩa tình

Bốn mươi tuổi đảng trung trinh

Bí thư chi bộ hành trình đảm đương

 

Người đất Cảng can trường, tiết tháo

Chấp chi phường giá áo túi cơm

Hữu xạ tất tự nhiên thơm

Tằm ăn dâu sạch - kén ươm tơ vàng

 

Chẳng nao núng dù mang bạo bệnh

Sáu năm chí kiên định cứu người

Sinh - lão - bệnh - tử luật đời

Đành thôi mưa gió thay trời tiếc thương,,,

 

Người hiền đức lên đường viễn xứ

Tài hoa thơ dành tứ tặng đời

Thanh thản nhé Trí Thông ơi

Rượu biệt ly tiễn người rời trần gian.

 

Phạm Đình Phú

BẠN “ĐI XA” THẬT RỒI

 (Tiễn nhà thơ - CCB Trần Trí Thông)

 

Trần Trí Thông ơi!

Cuộc đời là những chuyến “đi xa”

Chặng đường bao la, rộng dài, mênh mông đấn vậy!

Và Trí Thông bỏ lại hiện sinh như cánh sao hồng

 

Mây ngơ ngác vấn vành khăn trắng

Gió nghẹn ngào ru nấc nhạc đưa

Khóe mắt bạn bè ngấn đọng những hạt mưa

Mỗi mình Trí Thông

Chỉ mỗi mình Thông tươi nguyên, thanh thản!

 

Đồng nghiệp thơ văn, người thân, gia đình, bè bạn

Đồng đội Thông – những chiến sĩ ngoan cường, một thời bên nhau

Chiến đấu nơi chiến hào, bom đạn

Tiễn người đồng chí “đi xa”

Dẫu là phận số vờn qua

Mãi trong xanh tình đời, lung linh lấp lánh

 

Hiểm nguy gian khổ đến tận cùng

Dép lốp ba lô, vượt Trường Sơn, góp sức cùng “Mùa xuân đại thắng”

Hành quân qua bao “Mùa cửa gió”

Thiếu đói xanh xao

Và “Những ngày cuối cuộc chiến tranh”

 

Gần “50” mùa xuân tuổi Đảng

Lý tưởng ước mơ

Chiến công rực rỡ

Tận tụy, hiếu trung

Không bất lực tước bao điều nhiễu nhương, ngang trái

 

Chứng bệnh nan y

Sức yếu

Luật trời đâu dễ tránh

Như nắng, như mưa, như lửa đạn, phong ba...

Thử thách Thông tròn đầy – lần sau cuối

Thăng hoa!

 

“Đi xa”, Trần Trí Thông chưa hề “vĩnh biệt”

Vẫn đọc thơ

Viết lời bình

Nụ cười tươi...

Ai cũng bồi hồi thương tiếc

Nỗi se thắt

Quặn đến nao lòng!

                     
30/10 /2025

 

Nguyễn Thị Phương Nam

KHÔNG CÓ MỘT PHÉP MÀU

(Vĩnh biệt Nhà thơ Trần Trí Thông)

 

Tôi với Thông thường nhắn tin qua lại

Trong những ngày ở Quân y viện 175

Tôi bị ốm và đưa chồng vào cấp cứu

Cùng các con cứ hồi hộp bất an.

 

Tôi với Thông thường nhắn tin qua lại

Để biết tình hình sức khoẻ ra sao

Còn nghĩ đến ngày Ra mắt sách:

Gió Phương Nam 4 -Câu lạc bộ thân yêu .

 

Thông bảo: “Còn mười hai ngày nữa chị

Chắc lúc đó mình về dự được chị ơi!”

Thông về nhà vài hôm quay lại viện

Sau 26 tháng 10 tin nhắn chẳng hồi âm.

 

Thông mệt rồi bên cạnh hai người thân

Em và con chăm nom chu đáo

Cơn bạo bệnh hành Thông ghê quá

“Em ăn không ngon, miệng cứ đắng nghét hoài”.

 

Từ ngày hai bảy, hai tám, hai chín tháng Mười

Chẳng hồi âm, chẳng hỏi han, tin nhắn

Sốt ruột quá mà không sao đến được

Vì không được rời người bệnh đang chăm

Chỉ một câu cầu chúc cho Thông

“Mong sao có một phép màu sẽ đến

Cho Trần Trí Thông được khoẻ mạnh như xưa”.

 

Thông nhắn lại: “Vâng xin cầu mong cho một phép màu chị ạ!”

Tin nhắn 26/10 ghi dấu ấn Thông ơi!

Đó là tin nhắn cuối cùng Thông gửi

Và tối 29/10 Thông mãi mãi ra đi

Không có phép màu, thất vọng quá Thông ơi!

 

Thông vội ra đi bản trường ca dang dở

Thông muốn viết thêm hồi ức một thời quân ngũ

Viết về những ngày tháng trên quê hương hoa phượng đỏ anh hùng

Nơi có cha mẹ già, bè bạn, người thân...

 

Thông nói với tôi

“Em sẽ hoàn thành kế hoạch

Bản Trường ca tiếp theo sẽ ra mắt nay mai!”

 

Thông vội vả ra đi! Ôi! Định mệnh cuộc đời

Sao nghiệt ngã, khắt khe với người thiết tha cuộc sống???

 

Thôi đành vậy, làm sao níu giữ được

Thanh thản đi về miền Cực lạc Thông ơi!

Vĩnh biệt Thông nước mắt chảy dài

Còn đâu ngày sinh hoạt định kỳ ra mở cửa

Còn đâu ấm trà thơm ngon mỗi bữa

Còn đâu những tin nhắn gọi hội viên

Còn đâu những buổi giới thiệu chương trình hấp dẫn

Bao kỷ niệm cứ ùa về -Nhớ lắm...!

 

Thôi Thông hãy đi nhẹ nhàng thanh thản

Hãy an yên đừng lo nghĩ gì nhiều

Vĩnh biệt Trí Thông với bao tình cảm thương yêu!
 

30/10/2025.

 

Đào Văn Sử

ANH ĐI, ĐỂ LẠI NGHĨA TÌNH

 

Thương đau quá,

                 anh Trần Trí Thông ơi!...

Anh đi để lại nụ cười

Nụ cười nhân ái của người thân thương

Anh đi để lại tấm gương

Tấm gương đoàn kết, nhịn nhường, giúp nhau

Anh đi để lại sắc màu

Sắc màu của Đảng thắm mầu tiên phong

Anh đi để lại tấm lòng

Tấm lòng rộng mở, sáng trong, nghĩa tình

Anh đi để lại dáng hình

Dáng hình cao đẹp, thư sinh, đường hoàng

Anh đi để lại tiếng vang

Tiếng vang trong Hội, họ hàng ngợi ca

Anh đi để lại Tiếng gà

“Tiếng gà gáy” ấy giao hòa… ba lô

Anh đi để lại hồn thơ

Hồn thơ lục bát mộng mơ, ngọt ngào

Anh đi để lại phong trào

Phong trào Đổi mới thấm vào lòng dân

 

Anh đi để đức chuyên cần

Chuyên cần việc Đảng, việc dân, việc nhà

Anh đi để lại bài ca

Bài ca phổ nhạc, thơ là của anh

Anh đi xa dòng sông xanh

Sông xanh Vàm Thuật anh lành nghề câu

Anh đi, đi mãi… về đâu?

Về đâu cũng viết những câu thơ tình…

 

Tập 5 Câu lạc bộ mình

Vẫn in thơ với tấm hình của anh!

--------
Bảy bài thơ trên đây được viết trong những ngày tiễn biệt nhà thơ Trần Trí Thông. Không đặt nặng yêu cầu về nghệ thuật và mong được xem như những nén hương lòng của bạn bè, đồng nghiệp gửi đến anh.

Bài viết liên quan

Xem thêm
Phan Thành Đạt và chùm thơ Trầm tích thời gian
Phan Thành Đạt là một tác giả trẻ trên văn đàn thi ca, tuy nhiên anh đã khẳng định mình bằng những dòng thơ đẹp, đậm chất trữ tình, sâu lắng. Thơ Phan Thành Đạt mang nỗi khắc khoải giàu tự sự. Ngôn ngữ chắt lọc, sâu lắng, nhẹ và rung động như tiếng thở giữa tĩnh lặng. Là nét thấm đẫm tự tình của một tâm hồn đủ trưởng thành trong “Lặng”. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Phan Thành Đạt – Trầm tích thời gian.
Xem thêm
Nhà thơ Trần Trí Thông mang “tiếng gà gáy trong ba lô” đi khắp chiến trường
Chiến tranh đã lùi xa, nhưng hào khí một thời cùng những nỗi niềm bi hùng vẫn âm vang trong lòng dân tộc, thổn thức mỗi khi ta đọc thơ của những người lính – những người may mắn trở về hay đã mãi mãi nằm lại nơi chiến trường, hóa thành tuổi hai mươi bất tử.
Xem thêm
Còn lâu (2) – Thơ Lâm Xuân Thi, Nhạc Hoài Phúc
Một cuộc đối thoại lạ lùng giữa con người và định mệnh – giữa cái hữu hạn của kiếp người và cái vô tận của linh hồn.
Xem thêm
Thơ khóc bạn của Trần Hóa
Vào 19h31’ cùng ngày, nhà thơ – cựu chiến binh Trần Trí Thông, hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, Phó Chủ nhiệm CLB Thơ Phương Nam, đã vĩnh viễn ra đi tại tư gia, hưởng thọ 70 tuổi.
Xem thêm
Trong cõi hư không vẫn một mình – Chùm thơ Thụy Sơn
Bằng những dòng thơ trữ tình và đầy cảm xúc, Tổ quốc trong thơ Thụy Sơn mang cái linh thiêng của hồn dân tộc, là sự lừng lững của mảnh đất hình chữ S đi qua bao binh biến, suốt chiều dài lịch sử với xương máu và tiếng vọng thâm trầm của người ngã xuống. Với lối lục bát rơi vần, tác giả đã vẽ lên một ngữ điệu bài thơ tròn trịa trong câu tứ và lời thơ đầy mộng mị. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Thụy Sơn – Trong cõi hư không vẫn một mình.
Xem thêm
Thơ của người gieo mùa trên đồng chữ
Giống như nghề giáo đạm bạc mà cao quý, thơ của tác giả Nguyễn Văn Đào - hiện là Phó chủ tịch CLB VHNT Nguồn Việt Quảng Nam, cũng nhờ thế mà tao nhã giản dị, đọc qua một lần thấy dễ thấm và đồng cảm.
Xem thêm
Cánh đồng quê mẹ - chùm thơ Tịnh Bình
Bằng những lời thơ nhẹ nhàng truyền cảm, Tịnh Bình thể hiện một cách rất tinh tế và sâu sắc tâm trạng của người con khi rời xa quê mẹ, để mỗi câu thơ đong đầy nỗi nhớ thương, đầy chiều sâu và thấm đẫm nỗi lòng khi nhớ về mảnh khói lam chiều, với bờ lau trước ngõ. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Tịnh Bình.
Xem thêm
Chiều đông sa – chùm thơ Chu Long
Mùa đông cũng là mùa của ký ức, khi mùa đông đã cận kề, tiết trời se lạnh, qua khung cửa kính, vẻ đẹp thi vị và thơ mộng gieo vào lòng người những cung bậc trầm lắng. Mùa đông cũng mang những dịu nồng của mối tình đã qua, của những mênh mông trong tâm hồn lữ khách. Bằng những lời thơ đẹp, giàu tự sự, Chu Long đã viết về mùa đông bằng những cảm xúc nồng nàn, của những kỷ niệm ngày xưa cũ. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Chu Long – Chiều đông sa.
Xem thêm
Đinh Nho Tuấn: Mỗi bài thơ là máu đỏ của tôi
Ẩn sau những câu chữ được gọt giũa kỹ lưỡng là một trái tim nồng ấm, biết yêu thương say đắm, biết nhớ quê hương da diết, và trên hết, là một quan niệm sáng tác nghiêm cẩn: Mỗi bài thơ là máu đỏ của tôi.
Xem thêm
Thi ca điểm hẹn: Hoa của nước - những bông hoa bất tử trong trường ca của Trầm Hương
Trường ca “Hoa của nước” vừa được nữ tác giả của “Người đẹp Tây Đô” phát hành gồm có 3 chương: Hoa thủy sinh, Hoa tôi gặp trên đường thiên lý, Hoa thời hậu chiến... xâu chuỗi nhiều loài hoa, nhiều số phận, những kỳ tích và những nỗi mất mát hy sinh…
Xem thêm
Những khoảng lặng trong thơ Lê Ngọc Mai
Nữ nhà thơ Lê Ngọc Mai sinh năm 1969 tại huyện Hoằng Hóa, tỉnh Thanh Hóa; Hội viên Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu, hiện chị sinh sống tại phường 11, Thành phố Vũng Tàu (cũ) - Nay là Thành phố Hồ Chí Minh.
Xem thêm
Nguyễn Ngọc Thành và chùm thơ Chuyện hai người đàn bà
Mỗi người phụ nữ là một “bông hoa” đẹp, tài năng và trí tuệ, phụ nữ luôn mang lại nguồn cảm hứng trong thi ca, mở ra chiều sâu của tĩnh lặng. Những người phụ nữ trong thơ Nguyễn Ngọc Thành với những cuộc đời khác nhau nhưng tựu trung vẫn là sự hy sinh, khao khát yêu thương và những gánh nặng mưu sinh, chờ đợi…với lời thơ dung dị nhưng giàu cảm xúc, có sự thăng hoa của hồn thơ và có cả cách sử dụng ngôn từ thâm trầm, mang lại cho người đọc những nỗi buồn lắng đọng và khắc khoải. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Nguyễn Ngọc Thành – Chuyện hai người đàn bà.
Xem thêm
Hồng Quang và chùm thơ Chăn mùa trên đá
Trên miền cao nguyên đá khắc nghiệt, người dân vẫn bền bỉ gieo hạt, chắt chiu từng giọt nước, từng tia nắng để nuôi dưỡng mùa màng. Họ đã “chăn mùa trên đá” như chăn dắt đàn con bằng mồ hôi, đôi tay và niềm tin vào sự sống. Bằng sự biến hoá của ngôn từ, bài thơ “Gió mới sang mùa” cho thấy một sự thay đổi của vùng quê nghèo hẻo lánh, giờ đây đã được khai sáng cả tư tưởng và sinh hoạt bản làng, không còn những tập tục mê tín như xưa. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Hồng Quang - Chăn mùa trên đá.
Xem thêm
Mùa trong mắt mẹ - chùm thơ Trần Lưu
Mẹ luôn là nguồn cảm hứng trong thi ca bởi tình mẹ bao la như trời biển. Mẹ là cội nguồn yêu thương, là mái ấm cho mỗi người, giữa thăng trầm biến động, mẹ là điểm tựa bình yên. Với những lời thơ cảm động như lời tự sự của người con dành cho mẹ đã gieo vào lòng người đọc những bồi hồi rung cảm. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Trần Lưu – Mùa trong mắt mẹ.
Xem thêm
Mưa ngâu lối cũ - Chùm thơ Bùi Trọng Hiển
Từ “Mưa Ngâu lối cũ” đến “Bản Sonata cho em”, những câu chữ đều ngân lên âm điệu của nỗi nhớ – nhẹ nhàng, sâu lắng và rất người.
Xem thêm
Một Lâm Xuân Thi đa diện: Từ tự trào đến triết luận
Nhân Ngày Doanh nhân Việt Nam (13/10), Văn chương TPHCM xin trân trọng giới thiệu chùm thơ của nhà thơ - doanh nhân Lâm Xuân Thi.
Xem thêm
Dưới cánh rừng tàng thức - chùm thơ Nguyễn Đăng Khương
Trong hành trình kiến tạo chữ nghĩa, thơ Nguyễn Đăng Khương như tiếng vọng thổn thức của đại ngàn, của giam hãm tận cùng cảm xúc và trỗi dậy khát vọng yêu thương. Lời thơ là sự bứt phá khỏi khuôn khổ tâm trạng bị dồn nén để miên man trong một thế giới thong dong của sự hồi sinh, của linh cảm và đổ vỡ. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Nguyễn Đăng Khương – Trên bến bờ linh cảm.
Xem thêm
Thơ Cao Tiến Sĩ: Giản dị mà đằm sâu như “Vầng mây ấm”
Với “Vầng mây ấm”, người cựu chiến binh Cao Tiến Sĩ mang đến một thế giới thơ bình dị mà đằm sâu, nơi con người sống trọn trong yêu thương, tri ân và khát vọng.
Xem thêm
Thơ Bùi Ngọc Phúc: Giữa lặng yên và rung động nhân sinh
Ở tuổi ngoài bảy mươi, Bùi Ngọc Phúc vẫn giữ cho mình giọng thơ trầm tĩnh và nhân hậu – nơi ký ức, quê hương và tình người hòa làm một.
Xem thêm
Những vần thơ lặng lẽ từ một đại tá thương binh
Văn chương TP. HCM trân trọng giới thiệu chùm thơ rút từ tập thơ này - Đi qua cơn gió mùa (NXB Hội Nhà văn, 2025) – năm bài thơ tiêu biểu cho những mảng cảm xúc đã làm nên giọng điệu riêng của người lính thi sĩ U95.
Xem thêm