TIN TỨC

Văn chương và lòng yêu nước

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2025-06-03 07:06:53
mail facebook google pos stwis
336 lượt xem

Với bài viết “Cờ Tổ quốc trong trái tim tôi”, nhà thơ Trần Xuân Hóa (Đảng bộ phường Cát Lái) vừa được trao giải Khuyến khích tại cuộc thi viết cảm nhận “Quốc kỳ Tổ quốc Việt Nam” do Thành ủy TP. Thủ Đức tổ chức nhân kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước (30/4/1975 – 30/4/2025).

Bài viết là một dòng tâm huyết lắng sâu, kết tinh từ những trang sử hào hùng và ký ức thiêng liêng gắn liền với lá cờ đỏ sao vàng – biểu tượng không chỉ của độc lập, tự do mà còn là linh hồn của Tổ quốc. Với văn phong truyền cảm, xúc động và giàu chất sử thi, tác giả đã thắp lên tình yêu nước trong từng câu chữ, góp thêm một tiếng nói chân thành từ đời sống công dân – chiến sĩ trong dòng chảy văn chương đương đại.

Văn chương TP. Hồ Chí Minh trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc!

 

CỜ TỔ QUỐC TRONG TRÁI TIM TÔI


Tám mươi lăm năm qua, cờ Tổ quốc với hai màu – nền đỏ và ngôi sao vàng năm cánh – từ khi xuất hiện lần đầu vào ngày 23/11/1940 tại Mỹ Tho, Tiền Giang, trong cuộc khởi nghĩa Nam Kỳ, đến nay đã trở thành một biểu tượng không thể thay thế cho đất nước và con người Việt Nam chúng tôi – anh hùng, kiên gan, bất khuất.

Diệu kỳ như một sự lựa chọn tất yếu của lịch sử, lá cờ đỏ sao vàng – chỉ do một thầy giáo làng thiết kế, gia công và phổ biến, không qua bất cứ một kỳ thi tuyển mẫu cờ nào – vậy mà ngay sau Quốc khánh đầu tiên của nước nhà (2/9/1945), chỉ ba ngày sau, Lãnh tụ Hồ Chí Minh đã ra sắc lệnh chọn làm Quốc kỳ của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Lá cờ ấy từ đó trở thành Quốc hồn, Quốc túy, được tất cả các thế hệ người Việt chúng tôi tôn quý, giữ gìn, bảo vệ – thậm chí bằng chính xương máu của mình.

Trong suốt chiều dài hơn 80 năm dưới cờ thiêng Tổ quốc, đất Việt nhỏ bé mà dấu yêu của tôi đã trải qua biết bao cuộc chiến tranh vô cùng gian khổ, nhưng cũng oanh liệt và hào hùng. Chúng tôi từng đối đầu với những thế lực xâm lược tàn bạo, hùng mạnh nhất. Và trong mọi hoàn cảnh, lá cờ đỏ sao vàng vẫn luôn hiển hiện – như tiếng còi lệnh có sức hiệu triệu toàn dân, đồng lòng một khối, đưa đất nước vượt lên tất cả, chiến thắng mọi kẻ thù dù hung hãn đến đâu.

Bao câu chuyện về những chiến sĩ, đồng bào tôi đã vượt qua mọi khó khăn, gian khổ, hy sinh để bảo vệ lá cờ Tổ quốc thiêng liêng – khiến bạn bè năm châu nể phục, còn kẻ thù phải chùn tay, khiếp sợ.

Hỏi có nơi đâu trên thế giới, có dân tộc nào mà những người con trong tù đày khổ ải, dù bị đòn roi dã man vẫn nghiến răng chịu đựng, quyết không bước qua lá cờ linh thiêng của mình – như dân Việt chúng tôi? Bởi chúng tôi hiểu: bước qua Quốc kỳ là phản bội Tổ quốc, là có tội với bao xương máu cha anh đã ngã xuống nhuộm đỏ sắc cờ. Thà chết chứ không phản bội!

Khi đất nước còn bị chia cắt, vĩ tuyến 17, cầu Hiền Lương là ranh giới hai miền Nam – Bắc. Bất chấp hiểm nguy, bất chấp sự bắn phá điên cuồng của địch, bên bờ Bắc – lá đại kỳ đỏ sao vàng vẫn được những người con đất mẹ đội bom pháo địch dựng lên, để ngày đêm ngạo nghễ tung bay, như khí phách hiên ngang bất diệt của tinh thần dân tộc Việt.


Nhà thơ Trần Xuân Hóa

 

Giữ cờ là giữ linh hồn Tổ quốc. Cờ còn – Dân tộc còn.

Tôi cũng như biết bao triệu con tim người Việt đã nghẹn ngào, đau thắt mỗi khi nhớ về sự kiện Gạc Ma, về "Vòng tròn bất tử" của 64 chiến sĩ Hải quân Việt Nam trong cuộc chiến không cân sức với kẻ thù hung hãn, có vũ khí và quân số vượt trội. Tại đó, các anh đã quấn cờ quanh thân mình, kết thành một vòng tròn, không cho chúng cướp cờ, cướp đảo. Rồi lần lượt từng người ngã xuống, hy sinh trước họng súng và lưỡi lê của lũ giặc khát máu.

Hình ảnh người sĩ quan Hải quân Trần Văn Phương cầm cờ gục xuống sau khi trúng đạn, nhưng vẫn cố dướn người trao tay lại cho Trung sĩ Nguyễn Văn Lanh – rồi người lính trẻ này cũng ngã xuống sau đó vì bị giặc dùng lưỡi lê đâm thấu ngực. Trong tay anh vẫn nắm chặt cán cờ. Cứ như thế, lần lượt hơn 60 cán bộ, chiến sĩ Hải quân Việt Nam đã anh dũng hy sinh, kết thành một "vòng tròn bất tử", bảo vệ lá cờ Tổ quốc thiêng liêng.

Đó mãi mãi là biểu tượng oai hùng, hiện thân cho lòng yêu nước không đâu sánh được!

Mãi mãi hình tượng cờ Tổ quốc và câu chuyện Gạc Ma năm 1988 sẽ gây xúc động mạnh không chỉ với người dân Việt, mà còn với bất cứ ai có lương tri trên thế giới.

Lá cờ đỏ sao vàng chính là biểu trưng cao nhất cho tinh thần, cho khí phách quật cường của dân tộc Việt Nam.

Và như một lẽ tất yếu, một chân lý: Với một đất nước có những người con như thế, chẳng có kẻ thù nào không bị đánh bại!

Những ngày này, trên khắp mọi miền đất nước thân yêu, đâu đâu cũng ngời ngời một màu cờ đỏ sao vàng rực rỡ. Toàn dân tôi đang hân hoan, long trọng kỷ niệm 50 năm ngày giải phóng miền Nam – thống nhất đất nước.

Lá cờ Tổ quốc tung bay khắp chốn, từ nông thôn đến thành thị.

Có đất nước nào cờ nhiều như thế? Có dân tộc nào mà nhân dân yêu quý và tôn kính lá cờ Tổ quốc như ở đất nước chúng tôi?

Nhìn rừng cờ trong những ngày này, nước mắt tôi cứ rưng rưng – vì tự hào, vì xúc động.

Xin cảm ơn định mệnh đã cho tôi được làm người con của đất nước Việt Nam phi thường – với Quốc kỳ là lá cờ đỏ sao vàng kiêu hãnh và bất diệt – mà tôi và mỗi người dân chúng tôi đều yêu quý xiết bao!

Bài viết liên quan

Xem thêm
Ở nơi tận cùng con nước – Bút ký Hồng Sương
Nắng tắt bên sông Long Xuyên, vỡ thành từng mảnh nhỏ trong làn hơi nước mỏng tang. Thành phố vào giờ tan tầm, người xe chen nhau, nhưng trong nhịp hối hả ấy, có điều gì thật đỗi dịu dàng, thân quen. Tôi ngồi bên bờ hồ, tay cầm ly nước, ngắm nhìn đám lục bình trôi trên mặt nước xiết. Xa xa, những chiếc ghe đánh cá lặng lẽ như những kiếp người trôi giữa dòng đời, bền bỉ đi tìm cái sống trong mênh mang nước bạc.
Xem thêm
“Từ Bến Nhà Rồng đến Ba Đình” – Phần 2
Đây không chỉ là cuộc hành trình theo dòng lịch sử, mà còn là cuộc trở về trong tâm tưởng – nơi mỗi bước chân đều in dấu biết ơn, tự hào và khát vọng được góp phần làm đẹp thêm dáng hình Tổ quốc.
Xem thêm
Không còn bao lâu nữa!
Tùy bút của Trần Đôn
Xem thêm
Tuổi thơ, mùa bão lụt và quê hương thương khó
Câu chuyện của hai nhà giáo Phạm Phú Phong (Khoa Ngữ văn, Trường ĐH Khoa học - ĐH Huế) và Huỳnh Như Phương (Khoa Văn học, Trường ĐH Khoa học Xã hội và Nhân văn - ĐHQG TP. HCM)
Xem thêm
Với nhà văn Đoàn Thạch Biền
Làm một cuộc khảo sát bỏ túi với các anh chị và các bạn thế hệ 6X, 7X, 8X, 9X rằng người nào ảnh hưởng trong việc viết văn làm báo của mình nhất, đều nhận được câu trả lời: Nhà văn Đoàn Thạch Biền!
Xem thêm
Đoản khúc thời gian - Tản văn Hoàng Xuân
ời tháng 10 bầm dập những đoản khúc, lúc mưa, lúc nắng, lúc lại dỗi hờn vừa mưa vừa nắng. Lòng tôi lại chông chênh nhớ về quá khứ. Quá khứ của những cơn gió lạnh đầu đông, của tiết trời giao mùa vương vấn, phảng phất xem lẫn một miền ký ức. Bao giờ tiết trời giao mùa cũng thế, làm cho con người có nhiều nỗi nhớ nhung, và cũng có nhiều cảm xúc dâng trào.
Xem thêm
Trên chuyến xe cuối ngày - Tản văn của Võ Văn Bảo Quốc
Ngày cuối tuần của một chiều cuối thu. Trong làn không khí se se lạnh của khoảng giao mùa, tôi trở về căn trọ nhỏ sau một ngày học đầy uể oải. Nhìn quanh căn phòng chỉ có mỗi mình, thoáng chốc trong lòng dâng lên chút cô đơn, lặng lẽ xen lẫn cảm giác tủi thân nơi đất khách quê người.
Xem thêm
Đồng bào vẫn đang kêu cứu!
Ghi chép của nhà văn Hội An
Xem thêm
Giấc mộng Kinh đô và khát vọng người viết
Bài đăng Tạp chí Văn nghệ TP. Hồ Chí Minh số đặc biệt, 9/10/2025
Xem thêm
Nhớ mãi tác giả “Nhánh lan rừng”
Bài của Đại tá nhà thơ Trần Thế Tuyển
Xem thêm
Hương sắc mùa thu trên đèo Khau Phạ – Bút ký Phan Anh
Ngược quốc lộ 32, giữa nắng thu vàng óng ả, chúng tôi đến với xứ sở vùng cao Mù Cang Chải của núi ngàn Tây Bắc, theo tiếng bản địa của người H’Mông Mù Cang Chải có nghĩa là vùng đất gỗ khô. Nơi ấy có những đỉnh núi mờ sương cùng với vực sâu thăm thẳm. Những núi đá cao ngất quanh năm được mây sương bao phủ ấy cũng từng được nhiều người ví von tựa như nơi “đất trời gặp gỡ” và nổi tiếng với con đèo Khau Phạ, một con đèo cũng từng được liệt vào hàng trứ danh ở Việt Nam, nằm trong nhóm “tứ đại đỉnh đèo” (bốn con đèo hùng vĩ nhất, cao nhất, dài nhất, nguy hiểm nhất: đèo Mã Pí Lèng - tỉnh Tuyên Quang, đèo Ô Quy Hồ, Đèo Khau Phạ - tỉnh Lào Cai và đèo Pha Đin - nằm giữa hai tỉnh Sơn La và Điện Biên).
Xem thêm
Tuổi bốn mươi, một mùa lặng lẽ nở hoa – Tản văn Hồng Loan
Bốn mươi. Một chiều thu nào đó, trong làn nắng nhàn nhạt xuyên qua tán lá, chợt nghe ai đó gọi mình là “cô”, như một lời đánh thức dịu dàng. Mình khựng lại, không phải vì buồn, chỉ là một khoảnh khắc nhận ra: tuổi trẻ đã khẽ khàng rời đi, như cơn gió cuối hạ, nhẹ tênh nhưng đủ để làm lòng người thổn thức.
Xem thêm
Hương cốm xưa của mẹ – Tạp bút Võ Văn Trường
Mỗi lần có dịp ra Hà Nội trong tôi lại dâng lên những cảm xúc khó tả. Điều ấy cũng không mấy khó hiểu bởi tôi vốn là đứa trẻ sinh ra từ đất Bắc, mẹ là cô gái Hà thành đem lòng yêu mến và đến với ba tôi một cán bộ miền Nam tập kết. Hà Nội thật đẹp và quyến rũ, nhất là vào thu. Ngồi cà phê bên Hồ Hoàn Kiếm rồi lòng vòng những con phố cổ, tôi chợt nhận ra cứ đến tiết thu Hà Nội đâu chỉ có “hoa sưa thơm ven mặt hồ…” như lời hát trong “mối tình đầu” của nhạc sỹ Thế Duy mà Hà Nội còn là “vương quốc” mộng mơ của những gánh hàng hoa và Hà Nội của mùi hương cốm mới.
Xem thêm
Trở lại xứ sở Chùa Vàng
Ba thập kỷ sau, tôi trở lại Thái Lan không chỉ với tư cách du khách, mà còn là người kết nối văn hóa giữa hai dân tộc Việt – Thái, vốn có nhiều “mẫu số chung” về phong tục, tập quán và tôn giáo.
Xem thêm
Chuyện tình trắc trở của hai nghệ sĩ nổi tiếng quê Quảng Trị
Nhân đọc tập bút ký: “Đời như tiểu thuyết” của Trương Đức Minh Tứ
Xem thêm
Cả một trời thương - Tản văn Vừ Thị Mai Hương
Đến Hà Giang, bạn sẽ thấy. Hà Giang đẹp trong veo như nắng sớm bản Phùng, hiên ngang kiên cường như đá núi Đồng Văn và dịu dàng như ánh chiều rơi trên dòng Nho Quế. Hà Giang, như một nàng tiên bí ẩn mà cả đời bạn sẽ không bao giờ hiểu được hết, sẽ không bao giờ đi được đến tận cùng.
Xem thêm
Hậu Sơn Tinh, Thủy Tinh
“Hậu Sơn Tinh, Thủy Tinh” – bài phiếm đàm của Phạm Minh Mẫn, từ một truyền thuyết quen thuộc, đã mở ra nhiều liên tưởng bất ngờ.
Xem thêm
Khát vọng hòa bình – Ký của Nguyễn Minh Ngọc
Từ một nữ sinh Châu Sa giàu nghị lực đến vị Bộ trưởng Ngoại giao của Chính phủ Cách mạng lâm thời, rồi Phó Chủ tịch nước, cuộc đời bà là bản hùng ca về trí tuệ, bản lĩnh và khát vọng hòa bình của dân tộc Việt Nam.
Xem thêm
Văn hóa công trình
Nguồn: Báo Văn nghệ - Hội Nhà Văn Việt Nam số 34 (3417) ra thứ bảy ngày 23/8/2025.
Xem thêm