TIN TỨC

Cảm nhận tiểu thuyết Sóng Đời của Lương Hữu Quang

Người đăng : phunghieu
Ngày đăng:
mail facebook google pos stwis
160 lượt xem

Phùng Hiệu

"Sóng Đời" là một cuốn tiểu thuyết khá tinh tế và sâu sắc của nhà văn Lương Hữu Quang. Với ngòi bút chuyên chú và sự nhạy cảm, nhà văn Lương Hữu Quang đã xây dựng một bức tranh sống động về cuộc sống nông thôn Việt Nam qua nhân vật chính là Nhẫn. Tiểu thuyết không chỉ đơn thuần kể lại cuộc hành trình đầy thăng trầm của Nhẫn từ quê nhà đến đảo Phú Quốc mà còn khắc họa những bi kịch gia đình, những mâu thuẫn nội tâm, và sự đối mặt với những cơn sóng gió cuộc đời. Với ngòi bút tinh tế và sự am hiểu sâu sắc về tâm lý con người, tác giả đã dựng lên bức tranh tổng thể về xã hội, về những giá trị truyền thống và sự đấu tranh để tồn tại trong một thế giới đầy biến động. Và nhà văn Lương Hữu Quang đã thành công trong việc tạo nên một tác phẩm giàu cảm xúc, đầy ý nghĩa và ấn tượng đáng để cho chúng ta suy ngẫm.

Nhà thơ Lương Hữu Quang

Mở đầu tiểu thuyết, nhà văn đưa người đọc trở về với tuổi thơ của Nhẫn, một cậu bé sinh ra trong một gia đình nông dân nghèo ở vùng quê Bắc Bộ. Những mô tả chi tiết về cảnh làng quê, cuộc sống gắn bó với đồng ruộng, và những giá trị truyền thống của gia đình đã tạo nên nền tảng vững chắc cho tính cách của Nhẫn. Từ khi sinh ra, Nhẫn đã được kỳ vọng là người nối dõi tông đường, một niềm tự hào nhưng cũng là một gánh nặng vô hình đè lên vai cậu.

Qua những trang viết đầu tiên, người đọc có thể cảm nhận được sự khắc nghiệt của cuộc sống nông thôn, nơi mà từng miếng cơm, manh áo đều phải đổi bằng mồ hôi và nước mắt. Hình ảnh Nhẫn cùng gia đình đối mặt với nghèo đói, phải cho các chị gái bỏ học giữa chừng để đi làm, đã khắc họa rõ nét sự bất lực và hy sinh mà những người nông dân nghèo phải trải qua. Sự kỳ vọng của gia đình vào Nhẫn, đứa con trai duy nhất, càng làm tăng thêm áp lực lên đôi vai nhỏ bé của cậu.

Một chi tiết đáng chú ý là sự căng thẳng giữa bố mẹ Nhẫn về việc sinh con trai nối dõi. Mặc dù đã có tám đứa con, trong đó chỉ có một mình Nhẫn là con trai, nhưng gia đình vẫn không ngừng mong muốn có thêm con trai để đảm bảo tương lai của dòng họ. Tâm lý "trọng nam khinh nữ" này không chỉ gây ra những bi kịch trong gia đình Nhẫn mà còn phản ánh một hiện thực xã hội đương thời, nơi mà giá trị của người phụ nữ bị đánh giá thấp hơn so với đàn ông.

Những cảnh Nhẫn chứng kiến cha mình chìm đắm trong rượu, hay những lúc cha con cùng nhau lên đồi chăm sóc mộ phần của tổ tiên, đều là những khoảnh khắc sâu lắng, mang đầy tính biểu tượng. Qua đó, nhà văn Lương Hữu Quang đã khéo léo thể hiện mối liên hệ mật thiết giữa nhân vật với quê hương, với truyền thống gia đình, đồng thời cũng đặt nền móng cho những biến cố lớn sẽ đến với cuộc đời Nhẫn

Rồi Nhẫn rời bỏ quê hương, bước vào cuộc hành trình đầy gian nan để tìm kiếm cơ hội mới tại Phú Quốc. Đây là bước ngoặt lớn trong cuộc đời của Nhẫn, khi cậu phải đối mặt với những thử thách mà cậu chưa từng trải qua. Từ một cậu bé ngây thơ, Nhẫn dần trưởng thành qua những trải nghiệm khắc nghiệt của cuộc sống nơi đất khách quê người.

Hành trình của Nhẫn đến Phú Quốc không chỉ là hành trình về mặt địa lý, mà còn là hành trình tìm kiếm bản thân, đối mặt với những nỗi sợ hãi, và học cách tự đứng vững trong cuộc sống. Những khó khăn ban đầu, từ việc đối phó với những kẻ lừa đảo trên đường, cho đến việc phải làm quen với môi trường sống mới, đều được nhà văn mô tả một cách chân thực và sống động.

Sự xuất hiện của chú Hải – người bạn chí cốt của cha Nhẫn – đã mở ra một trang mới trong cuộc đời cậu. Chú Hải là hình mẫu của một người đàn ông từng trải, đã vượt qua nhiều sóng gió cuộc đời để đạt được thành công trên đảo Phú Quốc. Qua sự dìu dắt của chú Hải, Nhẫn dần học được những kỹ năng cần thiết để sinh tồn và phát triển trong môi trường khắc nghiệt này.

Những mô tả về cuộc sống trên tàu, những chuyến đi xa đầy gian truân, và công việc vận tải biển đã giúp Nhẫn trưởng thành hơn rất nhiều. Tuy nhiên, cùng với sự trưởng thành đó, Nhẫn cũng phải đối mặt với những mâu thuẫn nội tâm ngày càng phức tạp. Những áp lực từ quá khứ, những kỳ vọng của gia đình, và sự đấu tranh giữa lòng trung thành với quê hương và khát vọng thoát khỏi cuộc sống nghèo khó, đã tạo nên những xung đột sâu sắc trong tâm hồn cậu.

Cuối cùng, những mâu thuẫn, thử thách mà Nhẫn đã trải qua, cũng là thời điểm mà mọi quyết định, mọi hành động của Nhẫn sẽ dẫn đến những hệ quả sâu rộng không chỉ cho bản thân cậu mà còn cho cả gia đình và dòng họ.

 Nhẫn đã đạt được những thành công nhất định, nhưng cậu cũng phải trả giá bằng những mối quan hệ tan vỡ, sự mất mát và đau đớn. Bi kịch gia đình, những xung đột với người thân, và sự phản bội trong tình yêu đã khiến Nhẫn nhận ra rằng cuộc đời không phải lúc nào cũng đi theo kế hoạch mà mình đã vạch ra.

Những sóng gió trong cuộc sống, dù đau đớn đến đâu, cũng là những bài học quý giá giúp Nhẫn nhận ra giá trị thực sự của cuộc sống. Từ những thất bại và mất mát, cậu học cách buông bỏ những thứ không thuộc về mình, chấp nhận những gì đã qua và bước tiếp với lòng kiên trì và sự lạc quan.

Tiểu thuyết Sóng Đời là sự hòa quyện giữa những cung bậc cảm xúc mạnh mẽ và những bài học sâu sắc về những thân phận con người trong xã hội. Ngoài nhân vật chính là Nhẫn, tác giả đã xây dựng lên những nhân vật phụ đáng chú ý như ông Linh, ông Trưc và ông Hải… Họ là những người vào sinh ra tử, là những người sót lại sau cuộc chiến tranh thần thánh của dân tộc. Họ đã trực tiếp chứng kiến đồng đội mình xương tan thịt nát nơi chiến trường giao tranh khốc liệt. Họ may mắn hơn chỉ bỏ lại những phần thân thể của chính mình làm phân bón cho rừng xanh… Khi đất nước hòa bình họ lại gánh chịu di chứng tàn phá kinh hoàng của chất dộc Đioxin nhưng họ vẫn hiên ngang đứng dậy vượt qua đau đớn dập vùi, chống chọi với cuộc sống vật vả mưu sinh để tồn tại, dù trong bất cứ hoàn cảnh nào những người lính ấy vẫn dữ vững nhân cách tốt đẹp của người chiến binh đáng kính. Đó là những con người bước lên mạnh mẽ từ tận cùng mất mát tang thương mà chúng ta phải ngã mũ thán phục.  Nhân vật bà Ân bà Hương và bà Xuyến mỗi người một thân phận nổi chìm khác nhau. Là đại diện cho người phụ nữ chung thủy thương chồng thương con cam chịu trong mọi điều kiện hoàn cảnh họ sẵn sàng hi sinh tất cả để bảo vệ gia đình nhỏ của mình nhưng vẫn giữ nhân cách đạo đức công dung ngôn hạnh, tiết hạnh của người phụ nữ Việt Nam. Nhân vật Chung Lùn, Tùng Lụi, Hoa, Yến, Thúy là những thanh niên thế hệ mới họ vẫy vùng trong xã hội muôn màu để tồn tại nhưng sóng gió cuộc đời đã nhào nặn thân phận họ thành những cung bậc trong xã hội. Nói tóm lại tiểu thuyết đã lột tả được sự tàn khốc của chiến tranh, sự mất mát không thể đong đếm của những người lính, và vẽ lên bức tranh xã hôi đầy rẫy khó khăn cạm bẫy bất công gian khổ khôn lường nhuộm đa sắc màu tao nên số phận khác nhau tiêu biểu là cuộc hành trình đầy thăng trầm của Nhẫn, để lại trong lòng người đọc những suy nghĩ sâu xa về cuộc sống, về những gì chúng ta thực sự cần trong cuộc đời này.

"Sóng Đời" không chỉ là một câu chuyện về cuộc đời của một con người mà còn là bức tranh tổng thể về xã hội, về những giá trị truyền thống và sự đấu tranh để tồn tại trong một thế giới đầy biến động. Với ngòi bút tinh tế và sự am hiểu sâu sắc về tâm lý con người, nhà văn Lương Hữu Quang đã thành công trong việc tạo nên một tác phẩm giàu cảm xúc, đầy ý nghĩa và rất đáng để suy ngẫm.

Tập tiểu thuyết này không chỉ là một lời nhắc nhở về những giá trị truyền thống, mà còn là một tiếng nói mạnh mẽ về sự cần thiết của sự thay đổi, của việc vượt qua những rào cản để vươn tới những điều tốt đẹp hơn trong cuộc sống.

 

BOX: Nhà thơ Lương Hữu Quang sinh năm 1964 tai Thanh Hóa, từng là người lính, hiện tai sống và làm việc tại TPHCM, là Hội Viên Hội Nhà văn TPHCM, Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam. Anh đã xuất bản 4 tập thơ và 1 trường ca. Giải thưởng thơ Tạp chí Văn nghệ Quân đội; Giải thưởng thơ Chào mừng Đại lễ 1000 năm Thăng Long Hà Nội; Giải thưởng thơ Ủy ban văn học toàn quốc; Tặng thưởng tập thơ Hội Nhà văn Tp HCM; Giải thưởng tập trường ca 5 năm Bộ Quốc Phòng; Giải A Bộ Tư Lênh Hải Quân; Giải văn học 5 năm Thành Ủy TPHCM. Giải tôn vinh của Hội Nhà Văn Việt Nam….

 

TPHCM ngày 15/09/2024

P.H

Bài viết liên quan

Xem thêm
“Những nẻo đường sáng tạo thơ ở một số thi sĩ Việt Nam nổi tiếng thời hiện đại”
Nhà phê bình văn học là người có tâm hồn giao cảm mãnh liệt với từng lời văn, con chữ và những giai điệu du dương của thơ ca. Họ đã có những cảm nghiệm sâu sắc giữa thơ văn và đời mình. Với họ, mỗi tác phẩm văn học không chỉ là một tư tưởng cần được khám phá mà còn là một thế giới sống động, nơi những dòng chữ biết thủ thỉ cùng tâm hồn.
Xem thêm
Bùi Việt Mỹ - Nhà thơ của bức họa ngoại thành thủ đô
Tôi nhớ đầu năm 1991, Bùi Việt Mỹ về làm Chánh văn phòng Hội Văn Nghệ Hà Nội. Lúc ấy nhà thơ Vũ Quần Phương làm Chủ tịch Hội. Sau đó, nhà thơ Vũ Quần Phương chuyển sang làm Tổng Biên tập báo Người Hà Nội, nhà văn Tô Hoài trở về làm Chủ tịch Hội, cho đến năm 1996, khi nhà thơ Bằng Việt đang công tác ở Ủy ban Thành phố được bầu làm Chủ tịch Hội Liên hiệp Văn học Nghệ thuật Hà Nội. Văn nghệ Hà Nội có 9 hội chuyên ngành tới hiện giờ.
Xem thêm
Đi tìm đôi mắt theo suốt đời người
Nguồn: Tạp chí Văn nghệ TPHCM
Xem thêm
Nguyên Hùng với nghệ thuật lắp ghép, sắp đặt - hai trong một
Nguồn: Văn nghệ Công an số thứ Năm, ngày 17/10/2024
Xem thêm
Một cây bút nhạy bén, giàu tình
Nguồn: Thời báo Văn học Nghệ thuật
Xem thêm
Nhà thơ Nguyên Hùng với “Ký họa thơ” và “Trăm khúc hát một chữ duyên”
Phát biểu chia sẻ tại buổi ra mắt 2 tập sách Trăm khúc hát một chữ duyên và Ký họa thơ của Nguyên Hùng
Xem thêm
“Nắng dậy thì” Rọi lòng sâu thẳm
Nắng dậy thì là tập thơ thứ 4 trên hành trình sáng tạo của nhà thơ Nguyễn Ngọc Hạnh. Ở tập thơ này, Nguyễn Ngọc Hạnh thể hiện nỗi buồn thẳm sâu của một tâm hồn nhạy cảm, tha thiết yêu thương và đầy niềm trắc ẩn, như nhà thơ tâm sự: “Cho đến tập thơ này, nỗi buồn vẫn là nguồn mạch thơ tôi” (Thay lời mở). Thơ Nguyễn Ngọc Hạnh biểu hiện nỗi buồn gắn với một vùng quê cụ thể, với tình thân, bạn bè, người yêu, với dòng sông, bến nước, con đò, chợ quê hay cánh đồng làng. Những kỷ niệm thân thương và đau thương cứ “cằn cựa” trong tâm hồn người thơ để có những vần thơ độc đáo, đồng vọng trong lòng người đọc.
Xem thêm
Những vần thơ sáng nghĩa kim bằng
Nhà thơ Trinh Bửu Hoài là người bạn văn tốt của tôi đã quen thân nhau từ năm 1970 khi anh hoạt động văn nghệ ở An Giang. Cách nay hơn 10 năm, sau khi nhà văn quá cố Nguyễn Khai Phong đã vài lần giục tôi làm đơn xin gia nhập Hội Nhà văn Việt Nam cùng với tán thành của nhà thơ đánh kính Trịnh Bửu Hoài. Dù biết ở Cần Thơ mình là người mồ côi, kém tài lại vụng về trong giao tiếp nên ít có bằng hữu tình thâm, năm 1918, tôi vẫn đánh bạo nghe lời những người bạn tốt xin vô Hội Nhà văn Việt Nam với sự giới thiệu nhiệt tình cùng lúc của các nhà văn : Nguyễn Khai Phong, Trịnh Bửu Hoài, Lê Đình Bích, Lương Minh Hinh, Nguyễn Trọng Tín. Mặc dù biết rằng với mình, con đường về La Mã vẫn còn diệu vợi ! Hôm nay, nhà thơ Trịnh Bửu Hoài đã về với cõi Ly Tao bất diệt, tôi viết bài này để ân tình bày tỏ lòng nhớ ơn anh, một thi sĩ tài hoa nhân cách rất tốt với bạn bè.
Xem thêm
Nội trú trong ta một nỗi buồn
Bài viết của nhà thơ Đặng Huy Giang về “Năm ngón chưa đặt tên” của Đinh Nho Tuấn, NXB Hội Nhà văn 2024
Xem thêm
Thấy gì từ “Ký họa thơ” của Nguyên Hùng?
Bài viết của Lê Xuân Lâm, cộng tác viên tích cực của Văn chương TPHCM.
Xem thêm