- Thơ
- Chùm thơ kỷ niệm ngày Thương binh - Liệt sĩ
Chùm thơ kỷ niệm ngày Thương binh - Liệt sĩ
Trường Sơn gửi lại
Gửi tặng các chiến sĩ nữ Bộ đội vàTNXP D24- E 6- F473, Đoàn 559 mở đưởng14 năm 1970-1975
Nơi bom đạn chiến tranh
Ở Trường Sơn giữa hai đầu trận đánh
Em đi hái rau rừng
Ngọn lá tàu bay non quá
Sau mưa dầm vắt bung lên cành lá
Búng vào khoảng lặng miên man
Tiếng tắc kè rung bật cánh phong lan
Anh ngắt lá mua… em đừng sợ vắt
Vòm ngực trần long lanh ánh mắt
Bất chợt đầu đời người ra trận hôm nay
Con đường ngoằn nghèo cua gấp nửa cùi tay
Những cô gái chênh vênh bên vách núi
Đôi mắt trong xanh bắp chân trần lấm đất
Gian khổ chẳng nề bom đạn giữa làn ranh
Xứ Lạng, xứ Đoài, xứ Nghệ, xứ Thanh
Cùng Hải Dương, Thái Bình, Hà Tĩnh…
Con nhà nông tiếng cười giòn ngộ nghĩnh
Mười tám đôi mươi má lúm đồng tiền
Giữa Trường Sơn giống như những nàng tiên
Những cái tên - Kết- Nụ -Hồng- Hoa
Phương- Vân- Vy- Như- Hòa- Thư- Thiết…
Con gái mở đường đi giữa bão giông
Đăkarông lạnh lắm suốt mùa Đông
Em xuống tắm cả dòng sông nổi nóng
Hoa ven bờ cũng thầm ghen bóng
Nụ em hồng ngà ngọc của Mẹ cho
Đời lính đi qua dốc Khỉ, đèo Ho
Chỉ áo xuân hè với vành mũ cối
Tiếng phập phồng con tim bối rối
Lúc nửa khuya xoa ngực bỗng bật cười
Đêm Mỹ thả bom tiếng nổ rung trời
Người ngã xuống không một lời trăn trối
Cái bếp thường ngày hôm nay không khói
Mặt đường ngả nghiêng tiếng gọi rã rời
Đi tìm nhau trên lưng chừng trời
Vẫn bồi hồi trái tim non khờ dại
Những cung đường có bao giờ em ngại
Nói người yêu e thẹn chưa từng
Những lá thư viết ở trong mùng
Nắn nót vẫn chung chiêng nghiêng ngửa
Đọc đôi lần còn thiếu gì đây nữa
Bỗng quên rồi chẳng nhớ nổi hòm thư
Sau Ba mươi tháng Tư bao suy nghĩ ưu tư
Những nấm mộ bên đường cỏ mới lên xanh
Chia tay Trường Sơn người không về với phố
Vẫn ao ước một lần thấm thía nụ hôn.
Đời người lính chẳng ai tính dại khôn
Nhưng rủi may là điều có thật
Có những tiếng cười hồn nhiên ngây ngất
Còn nhiều người số phận mãi long đong
Đến bây giờ nhiều đứa lính phòng không
Mãi miết cùng nhau nơi bến không chồng
Vẫn an nguyên với quãng đời tu hạnh
Tiếng chuông chùa se sắt bóng nhà Sư
Đã qua nhiều lần Ba mươi tháng Tư
Người xưa mở đường gửi lại hôm nay
Ai có biết đường Trường Sơn thời ấy
Đang lúc trên đường Hồ Chí Minh hôm nay.
(Trích Đường tôi ra trận, viết tại đường 14 tháng 8.1975 – Viết lại tháng 4.2020).
LÊ NGỌC THIỆN
Tìm đồng đội
(Viết về cựu binh Nguyễn Duy Tân ở Đoan Hùng, Phú Thọ đi tìm đồng đội)
Người lính già đội trên đầu mây trắng
Năm mươi năm về thăm lại chiến trường
Ngồi lặng lẽ bên những hàng bia mộ
Nghĩa trang chiều chỉ nghi ngút khói hương.
Châm điếu thuốc, rót đầy thêm li rượu
Tay cụng li miệng lẩm nhẩm khấn thầm
"Đồng đội ơi... ai nằm thay tôi thế"
Mắt lệ nhòa nhìn về phía xa xăm.
Người lính già ngồi khóc trước mộ mình
Năm bảy hai trời Đông Hà khói lửa
Những đồng đội hi sinh không về nữa
Giữa đất này sống mãi tuổi hai mươi.
"Đồng chí nào nằm dưới mộ thay tôi"
Sống khôn chết thiêng hãy về báo mộng
Bạn hy sinh đã gieo mầm sự sống
Tìm đúng tên cho Tổ quốc lưu danh.
Chiến trường xưa giờ trải ngát màu xanh
Hết cách chia non sông liền một dải
Trọn niềm vui nhưng nỗi đau còn mãi
Những hi sinh mất mát bởi chiến tranh.
TRẦN NGỌC PHƯỢNG
Cái ba lô con cóc
Mười năm đợi con
Mẹ nhận về tờ báo tin
cùng cái ba lô con cóc
Kỷ vật cuối cùng
Của đứa con độc nhất
Chiếc ba lô
Mẹ nhớ…
Ngày tiễn con
Me chạy theo nhét vào trong đó
Nắm xôi gà, quả trứng luộc để con ăn
Mẹ nhìn con
Khuất rặng tre xanh
Cái ba lô chồm lên trên vai con vạm vỡ
Bỗng giật mình
Tưởng tay con bá cổ
Ngày nào nhún nhảy trên lưng
Đòi Mẹ cõng ra đồng
Cái ba lô bac mầu
Lỗ chỗ vài vết đạn
Có chiếc khăn tay
Bạn gái nào thêu tặng
Có quyển sổ tay
Con tặng Mẹ bài thơ
Con biết rằng
Cả đời Mẹ mong chờ
Có cháu nhỏ để bồng, để bế
Mẹ ôm chiếc ba lô vào lòng
Như ôm đứa trẻ
Nỗi đau tuổi già
Khiến dáng mẹ xiêu xiêu!
Tháng 7/2018