TIN TỨC
  • Thơ
  • Chùm thơ La Mai Thi Gia

Chùm thơ La Mai Thi Gia

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2024-10-07 20:21:11
mail facebook google pos stwis
2510 lượt xem

LA MAI THI GIA

La Mai Thi Gia sinh ngày 15-10-1980 tại Tam Kỳ, Quảng Nam, là tiến sĩ ngữ văn, giảng viên Khoa Văn học, Trường Đại học Khoa học xã hội & Nhân văn TP Hồ Chí Minh, hội viên Hội Văn nghệ dân gian Việt Nam.
Ngoài sáng tác thơ, La Mai Thi Gia còn là tác giả, đồng tác giả nhiều công trình nghiên cứu văn hoá dân gian và viết phê bình văn học


Tác phẩm thơ đã xuất bản:

In riêng:

  • Thơ trắng (thơ, NXB Hội Nhà văn, 2017)
  • Gia ơi, đời xanh đấy! (thơ, NXB Hội Nhà Văn, 2018)

In chung:

  • Hội ngộ tháng tư (NXB Văn nghệ, 2005)
  • Sông tiên tự tình khúc (in chung, NXB Văn Nghệ, 2005)
  • Gói mây trong áo (in chung, NXB Trẻ, 2005)
  • Ký ức Văn Khoa – Tổng Hợp -Xã hội Nhân văn (in chung, NXB Trẻ, 2017)
  • Sài Gòn của em (Thơ thiều nhi, in chung, Hội NVTP.HCM, 2024).
     

Chùm thơ đăng trong Tập thơ "Dòng chảy của nước"


Cánh cửa

 

Nàng cầm tay tôi ấn vào vết sẹo mổ bắt con rồi nói:

Hôn em đi

Tôi thấy đôi môi mình bỏng rát

Vết nứt đầy dấu kim khâu

 

Nàng kể tôi nghe khi những chiếc nướu xinh của con trồi lên

Đầu ngực nàng bắt đầu những ngày tươm máu

(Ôi, có khác gì anh lúc hờn ghen)

 

Quờ tay chạm cuống rốn của mình

Tôi thiếp đi trong giấc mơ đầy hương thơm của mẹ

 

Ai đó kéo tôi lọt qua cánh cửa

Rất hẹp và rất trơn

Ánh sáng phủ đầy tôi chói lóa

Tiếng một người reo lên

“Lành lặn đủ đầy mẹ nhé”

 

Một đôi tay thật mềm khe khẽ

Áp mặt tôi vào làn da ẩm ướt

Mùi mồ hôi quen và nhịp tim quen

 

Tôi bừng dậy trong tiếng thở của nàng

Ra giường trắng phau

Mùi thuốc sát trùng phảng phất

Đầu ngực nàng đỏ au

 

Nàng vùi hai tay vào tóc tôi và bảo:

Hôn em nữa đi!

 

(10/11/2023)

 

 

Đây là một bài thơ

 

Ở đây có một bài thơ

Là thơ đấy

Nhắc lại theo em lần nữa: Đây là một bài thơ

 

Anh lặp lại trong tiếng thở của mình: bài thơ, bài thơ

Nàng nũng nịu: thơ hay?

Anh dùng chút âm lực cuối cùng, hét lên:

Hay lắm

Và vẫn kịp thấy bóng đèn chao đi trên trần nhà trước khi khép mắt

 

2 giờ sáng

Lũ mèo vờn nhau ngoài lan can nghe như trẻ khóc

Anh thấy mình ớn lạnh

Mồ hôi tuôn ra đầm đìa trên lưng và bẹn

Anh cố nhớ lại từng dòng bài thơ mà anh đã đọc

Nhưng chỉ nghe tiếng mèo rên như trẻ khóc

 

Bóng đèn vẫn chao đi trên trần nhà

Anh mở lại bài thơ tìm đến cuối dòng

Xem có phải kết thúc bằng: xinh đẹp

Anh bàng hoàng nhận ra hình như mình vừa ăn mất bài thơ?

 

Nàng lại khúc khích cười: Anh nhắc lại đi

Bài thơ hay

Kết thúc bằng xinh đẹp!

 

(22/01/24)

 

 

Sự tĩnh lặng biến mất

 

Nếu anh không dang tay ra

Em sẽ chìm xuống mất

Em không thể nào bơi thêm được nữa

Thế gian xin bớt lời giảng đạo:

Đàn bà khôn ngoan phải tự cứu lấy mình

 

Không

Em không thể

Và em cần anh cứu lấy em!

 

Cuộc sống này buồn quá

Hôm qua lũ chim đi vắng

Không đến thăm những bông hồng trong khu vườn nhỏ

Thiếu lời ca, bông hoa không nở thêm được nữa

Cánh khép tàn buồn hiu

Lũ sâu trườn mình trong lá

Nuốt đầy hương thơm trong mớ răng gớm ghiếc của mình

 

Và em buồn quá

Những ngày lễ hội lao xao đầm đìa xiêm áo

Thừa mứa tiếng người hỏi han nhau, chúc tụng nhau, khen ngợi nhau

Vắng lời chân thật

 

Em chìm mất

Trong hỗn loạn này

Làm ơn

Đưa em đi theo với

Khi lòng em bây giờ là một mớ cồng chiêng, đàn sáo, trống kèn

 

Sự tĩnh lặng biến mất

Em biến mất

Chỉ còn phiên bản ồn ào, náo động

Và tuyệt vọng

Không

Đừng bảo đàn bà khôn ngoan phải tự cứu lấy mình

Và em cần anh cứu lấy em!

 

(14/11/22)
 

 

Lên đồng

 

Tháng 7 vía cha, tháng 3 vía mẹ

Mình quên dặn nhau khi lên điện hôm nào

Gặp mẹ gặp cha đừng cầu duyên nợ

Mẹ cha nào muốn xa con đâu

 

Cha cho con nước thuận hòa

Mẹ cho mùa màng tươi tốt

Cho anh vạm vỡ con trai

Cho em dịu dàng con gái

Nhưng vạm vỡ anh không về Ngọc Trản

Dịu dàng em không đến Huệ Nam

 

Đồng nữ làm mưa

Đồng nam làm gió

Gọi bão về cuồn cuộn phía Thuận An

Em cũng muốn lên đồng làm bóng

Lạy mẹ cho mình cột buộc với nhau

 

Vua cầu ngôi báu, lòng dân

Mẹ mang mộng lành đến sớm

Dân cầu cá tôm mẹ giữ thuyền vượt sóng

Thuỷ phủ, thượng ngàn nghe mẹ thương dân

Em là con gái thượng ngàn

Anh là con trai thủy phủ

Mơ giấc trăm năm chồng chồng vợ vợ

Mình có tội tình gì mà sao mẹ chẳng thương?

 

Điện Hòn Chén mờ sương

Một ngày tháng 7

Mình lên đồng thoát xác để yêu nhau.

 

(2/8/2023)

 

 

Chín nốt cho anh

 

Em thường hôn chiếc áo ngực của mình

Bằng đôi môi xót xa

Nỗi xót xa nhiều dần lên theo từng size áo giảm

Quanh khuôn ngực của mình, em thấy thanh xuân đi qua

 

Em cũng từng nhiều lần rơi nước mắt

Khi cài chiếc áo mong manh bằng đôi nút trong cùng

Giọt nước mắt thương mình ngày con gái

Cài đôi nút ngoài cùng mới thấy vừa xinh

 

Nhớ những sớm tinh khôi khi em vừa thức dậy

Bầu ngực em như đôi quả mọng cành

Đôi quả chín ươm tình em ở đó

Hương sắc đầu mùa yêu thương cho anh

 

Yêu thương cho con đôi mắt tròn xoe ôm bầu vú mẹ

Mẹ trở giấc trong đêm, con no sữa ngủ vùi

Những bé thơ lần lượt lớn lên

Đôi quả mọng giữa mùa không thể mọng thêm

 

Em thường hôn chiếc áo ngực của mình

Trong nỗi biết ơn dịu dàng cho mẹ

Đôi quả mọng giữa mùa son trẻ

Nẹ nuôi em thơ ngây khôn lớn vẹn lành

 

Khi em hôn chiếc áo ngực của mình

Em chạm… dấu môi anh

Đôi môi thật ngoan, nồng nàng, trẻ dại

Nhanh nào người ơi, mùa không chờ ta mãi

Đôi quả mọng cành

Chín nốt để cho anh.

 

(17/8/2017)

Bài viết liên quan

Xem thêm
Lĩnh Hồ Quang và chùm thơ Nhắn gửi mùa thu
Với sự rung động nội cảm, lặng lẽ trôi, nhưng càng đọc, người ta càng thấy mình bị cuốn vào cái chảy ấy, dẫn lối người đọc đến thế giới tâm hồn của nhân vật trữ tình trong thơ. Bằng những lời thơ rung động mãnh liệt, tinh tế, và ấn tượng, khơi mở những xúc cảm trong tâm hồn con người trước cuộc sống, được nén chặt cảm xúc của tác giả. Với bút pháp tinh tế của nghệ thuật đặc tả kết hợp điệp cấu trúc câu, đã gieo vào lòng người nhiều suy tư về những thăng trầm đã qua, như một dòng chảy lênh đênh trên phận người. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Lĩnh Hồ Quang – Rồi có một ngày.
Xem thêm
Thi ca điểm hẹn: Triệu Kim Loan dịu dàng khi chữ gọi mùa trăng
Với 54 bài thơ giàu nữ tính trong “Chữ gọi mùa trăng”; người phụ nữ, người mẹ, người vợ, cô giáo Triệu Kim Loan đã mượn trăng và cùng trăng để gửi gắm, để bộc bạch cùng con chữ những nỗi niềm nhân thế và nỗi niềm của chính mình;
Xem thêm
Thi ca điểm hẹn: Phạm Thị Cúc Vàng gửi niệm lành vào thơ
“Niệm lành” là tập thơ thứ 7 của nhà thơ gốc Hải Phòng Phạm Thị Cúc Vàng
Xem thêm
Nguyễn Hồng Quang và chùm thơ Cao Nguyên thức giấc
Nơi hiện hữu núi rừng trùng điệp, đẹp đẽ và thơ mộng đã nuôi dưỡng, đã hun đúc nên những vần thơ giàu biểu cảm. Với lối khai thác triệt để, linh hoạt qua các biện pháp nghệ thuật nhưng cách hiệp vần, gieo vần, liên vận phối hợp cũng thật nghiêm chỉnh, sự hòa quyện giữa cảm xúc mãnh liệt và tư tưởng nhân văn cao đẹp cất lên từ hiện thực cuộc đời. Lời thơ nhẹ nhàng, tự nhiên, ngôn từ không một chút gọt giũa công phu nhưng lại đẹp, thơ Nguyễn Hồng Quang mang chất lắng sâu của đồng quê và tính triết lí sâu sắc. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Nguyễn Hồng Quang – Cao nguyên thức giấc.
Xem thêm
Rừng trong lòng tay – Chùm thơ Nguyễn Đăng Khương
Bằng vẻ đẹp của tâm hồn con người với những cung bậc cảm xúc. Tác giả đã tô đậm tình yêu quê hương đất nước, tình cảm gia đình bằng lối chắt lọc ngôn từ, hình ảnh, biểu tượng, ẩn dụ, so sánh tinh tế. Rừng là một motif giàu tầng nghĩa với vẻ đẹp khác nhau. Với sắc thái tĩnh lặng, u buồn, là nơi để nhân vật trữ tình gửi gắm tâm sự. Thơ Nguyễn Đăng Khương vừa lắng sâu nội tâm, vừa bồng bềnh của những hoài vọng bộn bề về triết lý nhân sinh. Lối gieo vần và rơi chữ là một nét chấm phá độc đáo trong thơ tác giả. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Nguyễn Đăng Khương.
Xem thêm
Nỗi lòng người lính – Khi một vị tướng trở lại với thi ca
Tập thơ Nỗi lòng người lính là một phần kỷ niệm khó quên của một đời binh nghiệp và một tâm hồn trĩu nặng nhân tình. Với 46 năm trong quân ngũ, Thiếu tướng Trần Bá Dũng mang vào thơ mình hơi thở của thao trường, ký ức chiến tranh và tình người hậu chiến – những gì thiêng liêng, day dứt mà cũng đầy ấm áp.
Xem thêm
“Chân trời điểm hẹn”: Góc nhìn khác về Trung tướng Nguyễn Đức Hải
Chùm 5 bài thơ rút từ tập truyện ký - thơ Chân trời điểm hẹn.
Xem thêm
Giới thiệu chùm thơ Lê Bá Duy – Từ Tình Giang tôi lớn
Nhà thơ Lê Bá Duy, sinh năm 1966 tại làng Tình Giang, xã Phước Hiệp, huyện Tuy Phước, tỉnh Bình Định (nay là tỉnh Gia Lai), là nhà giáo, nhà thơ, Hội viện Hội Văn học Nghệ thuật Gia Lai.
Xem thêm
Huỳnh Ngọc Lan - Người đàn bà đi qua mùa gió
Thơ Huỳnh Ngọc Lan là tiếng nói của một tâm hồn đàn bà từng trải và đầy mộng mị.
Xem thêm
Kỷ niệm về mẹ - Chùm thơ Ngô Quỳnh Lan
Nữ nhà thơ Ngô Quỳnh Lan, bút danh Quỳnh Minh, sinh 1949 tại Sóc Trăng. Tốt nghiệp ngành Ngữ văn, đại học Tổng hợp Hà Nội. Hội viên Hội VHNT tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu (cũ) - nay là Thành phố Hồ Chí Minh.
Xem thêm
Phía sau những lũy tre làng - Chùm thơ Hà Thiên Sơn
Với cách diễn giải thật bình dị nhưng tươi vui, thơ Hà Thiên Sơn gần gũi như với đời thường, để khi đọc qua, người ta có thể cảm nhận một cách chân thật nhất những hình ảnh trong cuộc sống. Những bài thơ của tác giả kể về câu chuyện của thôn làng, của vùng miền quê hương, ở nơi đó ghi dấu bao ký ức tuổi thơ mỗi người và tình cảm lứa đôi thật đẹp. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh giới thiệu chùm thơ của tác giả Hà Thiên Sơn – Phía sau những lũy tre làng.
Xem thêm
Hồ Xoa và chùm thơ Lời mây khói
Với chất nhân tình thấm đẫm, cuốn hút, những dòng thơ theo thể thơ tứ tuyệt – lục bát được Hồ Xoa viết lên tròn đầy ý nghĩa và giàu cảm xúc, ngôn ngữ gãy gọn súc tích. Mỗi bài thơ đều mang trong đó một câu chuyện của mộng thực, trong cõi xa xăm, từ địa đàng đến ngôi đền cổ, hóa ra tận mây trời. Bằng bút pháp ẩn dụ và tả thực, giàu mỹ cảm, thơ Hồ Xoa hiện lên vẻ đẹp bình yên đầy mộng mị. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Hồ Xoa – Lời mây khói.
Xem thêm
Thơ Đoàn Trọng Hải – Tìm mình trong góc khuất hiện sinh
Cchùm thơ của nhà thơ Đoàn Trọng Hải do nhà thơ nhà thơ Vũ Thanh Hoa chọn & giới thiệu.
Xem thêm
Thơ Trương Nguyễn: những câu chữ biết mang sẹo
Nhà thơ Trương Nguyễn, tên thật Nguyễn Trương, sinh năm 1948 tại Cam Thành, Cam Lộ, Quảng Trị. Hiện trú tại thị trấn Ngãi Giao, tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu (cũ) - nay là TP. Hồ Chí Minh.
Xem thêm
Phan Thành Đạt và chùm thơ Trầm tích thời gian
Phan Thành Đạt là một tác giả trẻ trên văn đàn thi ca, tuy nhiên anh đã khẳng định mình bằng những dòng thơ đẹp, đậm chất trữ tình, sâu lắng. Thơ Phan Thành Đạt mang nỗi khắc khoải giàu tự sự. Ngôn ngữ chắt lọc, sâu lắng, nhẹ và rung động như tiếng thở giữa tĩnh lặng. Là nét thấm đẫm tự tình của một tâm hồn đủ trưởng thành trong “Lặng”. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Phan Thành Đạt – Trầm tích thời gian.
Xem thêm
Người đi – tình thơ còn ở lại
Cựu chiến binh, nhà thơ Trần Trí Thông – hội viên Hội Nhà văn Việt Nam và Hội Nhà văn TPHCM, người đồng hành nhiều năm cùng Câu lạc bộ Thơ Phương Nam – vừa rời cõi tạm vào tối 29/10/2025, để lại bao thương tiếc trong lòng bạn hữu.
Xem thêm
Nhà thơ Trần Trí Thông mang “tiếng gà gáy trong ba lô” đi khắp chiến trường
Chiến tranh đã lùi xa, nhưng hào khí một thời cùng những nỗi niềm bi hùng vẫn âm vang trong lòng dân tộc, thổn thức mỗi khi ta đọc thơ của những người lính – những người may mắn trở về hay đã mãi mãi nằm lại nơi chiến trường, hóa thành tuổi hai mươi bất tử.
Xem thêm
Còn lâu (2) – Thơ Lâm Xuân Thi, Nhạc Hoài Phúc
Một cuộc đối thoại lạ lùng giữa con người và định mệnh – giữa cái hữu hạn của kiếp người và cái vô tận của linh hồn.
Xem thêm
Thơ khóc bạn của Trần Hóa
Vào 19h31’ cùng ngày, nhà thơ – cựu chiến binh Trần Trí Thông, hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, Phó Chủ nhiệm CLB Thơ Phương Nam, đã vĩnh viễn ra đi tại tư gia, hưởng thọ 70 tuổi.
Xem thêm
Trong cõi hư không vẫn một mình – Chùm thơ Thụy Sơn
Bằng những dòng thơ trữ tình và đầy cảm xúc, Tổ quốc trong thơ Thụy Sơn mang cái linh thiêng của hồn dân tộc, là sự lừng lững của mảnh đất hình chữ S đi qua bao binh biến, suốt chiều dài lịch sử với xương máu và tiếng vọng thâm trầm của người ngã xuống. Với lối lục bát rơi vần, tác giả đã vẽ lên một ngữ điệu bài thơ tròn trịa trong câu tứ và lời thơ đầy mộng mị. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Thụy Sơn – Trong cõi hư không vẫn một mình.
Xem thêm