TIN TỨC
  • Thơ
  • Đà Lạt – hoài niệm và tình ca trong thơ Xuân Lộc

Đà Lạt – hoài niệm và tình ca trong thơ Xuân Lộc

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2025-08-26 06:55:07
mail facebook google pos stwis
896 lượt xem

Trong chùm thơ viết ở Trại sáng tác Đà Lạt 2025, Xuân Lộc đã để lại những vần thơ vừa hoài niệm, vừa tươi mới. Từ ‘mười năm trở lại’ phố núi với bao nỗi ngỡ ngàng, đến ‘Đà Lạt không em’ đầy xao xuyến, rồi những ‘đoản khúc lục bát’ ngợi ca cảnh sắc quen thuộc, tất cả đều gắn liền với tình yêu, ký ức và niềm vui bè bạn. Đọc thơ Xuân Lộc, ta có thể cảm nhận được một Đà Lạt mờ sương nhưng chan chứa tình người...

 

XUÂN LỘC

 

10 NĂM TRỞ LẠI

 

Mười năm trở về phố núi

Thấy mình vừa lạ vừa quen

Vẫn là Forget me not

Sao đành: Xin đừng quên em.

 

Âm thầm anh đi qua ngõ

Hình như em đã lấy chồng

Khóm hồng rã cành xơ xác

Có chùm cải bẹ trổ bông.

 

Ghế đá bên hồ cũng vậy

Những cặp tình nhân khác ngồi

Ta đã thành người xưa cũ

Chỉ còn kỷ niệm mà thôi.

 

Quán Tùng vẫn y như thế

Chỉ toàn khách lạ em ơi

Diễm Xưa ướt mi người mới

Sỏi đá... mình anh đơn côi.

 

Hai ly cà phê cuộn khói

Uống cả cho người cách xa,

Thầm mong em được hạnh phúc

Trăm năm duyên-nợ chỉ là...
 

Mười năm trở về phố núi

Nhớ người viết vội vài câu

Đã qua cái thời nông nổi

Gửi vào thơ mộng ban đầu...

 

Nhà thơ Xuân Lộc

 

ĐÀ LẠT KHÔNG EM

 

Bởi em không về Đà Lạt cùng anh

Con dốc thân quen giờ thành xa lạ

Anh đứng trước ngôi nhà xưa, vội vã

Chỉ sợ mình không ngăn được lệ rơi.

 

Nước mắt đàn ông mặn lắm em ơi

Yêu Đà Lạt mà rời xa Đà Lạt

Chẳng khác nào một người tình phụ bạc

Duyên hết thôi, không nợ cũng đành...

 

Sau cơn mưa trời lại trong xanh

Hoa vẫn thắm vướng lối mòn anh bước

Chỉ có tâm hồn anh treo ngược

Nên bơ vơ giữa gió núi mây ngàn.

 

Con phố nào cũng thay đổi khang trang

Góc quán cũ anh tìm về chẳng thấy

Ghế đá bên hồ những chiều thứ bảy

Mình nhìn mây trôi giờ cũng chẳng còn.

 

Ngồi một mình Thuỷ Tạ ngắm hoàng hôn

Chẳng đợi chờ ai vẫn nghe lòng thổn thức

Những tháng ngày tưởng chừng như đã mất

Bồng bềnh trôi theo tiếng nhạc ùa về...

 

Thêm một lần trở lại bến mê

Em xa quá Đà Lạt thì gần quá,

Có gót chân son vừa lướt qua vội vã

Anh giật mình tưởng người ấy là em.

 

 

ĐOẢN KHÚC LỤC BÁT VỀ ĐÀ LẠT

 

Bảo Lộc

Nào đâu vượt thác băng đèo
Đường lên Bảo Lộc vòng vèo chút thôi

Em cười trưa vỡ làm đôi

Bao nhiêu mệt nhọc cũng trôi về chiều.

 

Đà Lạt

Qua đèo rồi lại vượt đèo
Pren dẫn lối men theo núi ngàn

Con đường nhuộm ánh huyền quang
Ngàn hoa đua sắc chen ngang lối về.

 

Hồ Xuân Hương

Liễu gầy buông mái tóc thề

Mặt hồ soi bóng nghiêng về ngàn năm

Em nghiêng về phía xa xăm
Anh ngồi khấy nát cả trăm vạn điều.

 

Đồi Cù

Nằm ưỡn ngực giữa cô liêu

Thi nhân mặc khách ai liều bỏ qua?

Xiêm y gấm vóc kiêu sa

Thơ tình cứ nở như hoa bốn mùa.

 

Hồ Than Thở

Đồi thông hai mộ chiều mưa
Cây nhang em thắp như vừa cháy lên
Nếu lời khấn hoá linh thiêng
Thi đừng Than Thở mà phiền luỵ nhau.

 

Thung lũng Tinh yêu

Đến rồi mà được yêu đâu

Đã là Thung lũng thì mau đi về

Lỡ ra buông một câu thề
Làm sao trả hết một bề thẳm sâu.

 

Đồi Mộng mơ

Tóc xanh giờ đã hai màu

Vẫn yêu như thủa ban đầu, lạ chưa

Bên em một buổi tình cờ

Đồi mộng mơ hoá bài thơ nhiệm màu.

 

Thác Cam Ly

Dù có đi đâu về đâu

Bao giờ quên được nỗi sầu Cam Ly?

Từ ngày em bước chân đi

Tình anh như thác rầm rì chẳng yên.

 

Lang Biang

Cổng trời một buổi em lên

Như mơ như tỉnh như quên lối về

Tình yêu một thủa đam mê

Ngàn năm vẫn giữ lời thề Lang-Biang.

 

Suối vàng

Bước chân đi khắp mọi miền

Hôm nay mới thực đường lên Suối Vàng

Lộc trời ban tặng nhân gian

Hồ nước lớn lượn dọc ngang đỉnh đồi.

 

Lạc Dương tiên cảnh

Cùng em dạo bước đây rồi

Lên xe vẫn thấy bồi hồi làm sao

Núi rừng mây gió lao xao

Lạc Dương tiên cảnh chênh chao cõi trần.

 


Hồ Tuyền Lâm

Mái chèo khấy nước Tuyền Lâm

Thông reo Thiền viện, hương trầm bay xa

Tiếng chuông vọng cõi ta bà

Trúc Lâm dẫn lối, quan hà vững chân.

 

Khúc về

Ra về lòng dạ bâng khuâng
Đà Lạt ơi, biết bao lần được yêu.

Xin cho nới lỏng dây diều

Để tình ta với những chiều bay xa.

 

 

NGẬP NGỪNG
 

Có cơn mưa chiều lạc vào phố núi

Có người tóc rối tựa vai một người

Có ly cà phê chạm vào môi ấm

Có chàng thi sĩ đường về chơi vơi.

 

Có con dốc dài đi vào ký ức

Có dấu chân son những sớm mai hồng

Một ngày bên nhau một đời nhung nhớ

Đà Lạt xa rồi em tiếc gì không?

 

Chiều nay Sài Gòn mưa rơi bất chợt

Đưa tay hứng mưa gặp phút vai kề

Có ai đang ngồi mơ về Đà Lạt?

Câu thơ ngập ngừng nửa tỉnh nửa mê.

Bài viết liên quan

Xem thêm
Một Lâm Xuân Thi đa diện: Từ tự trào đến triết luận
Nhân Ngày Doanh nhân Việt Nam (13/10), Văn chương TPHCM xin trân trọng giới thiệu chùm thơ của nhà thơ - doanh nhân Lâm Xuân Thi.
Xem thêm
Dưới cánh rừng tàng thức - chùm thơ Nguyễn Đăng Khương
Trong hành trình kiến tạo chữ nghĩa, thơ Nguyễn Đăng Khương như tiếng vọng thổn thức của đại ngàn, của giam hãm tận cùng cảm xúc và trỗi dậy khát vọng yêu thương. Lời thơ là sự bứt phá khỏi khuôn khổ tâm trạng bị dồn nén để miên man trong một thế giới thong dong của sự hồi sinh, của linh cảm và đổ vỡ. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Nguyễn Đăng Khương – Trên bến bờ linh cảm.
Xem thêm
Thơ Cao Tiến Sĩ: Giản dị mà đằm sâu như “Vầng mây ấm”
Với “Vầng mây ấm”, người cựu chiến binh Cao Tiến Sĩ mang đến một thế giới thơ bình dị mà đằm sâu, nơi con người sống trọn trong yêu thương, tri ân và khát vọng.
Xem thêm
Thơ Bùi Ngọc Phúc: Giữa lặng yên và rung động nhân sinh
Ở tuổi ngoài bảy mươi, Bùi Ngọc Phúc vẫn giữ cho mình giọng thơ trầm tĩnh và nhân hậu – nơi ký ức, quê hương và tình người hòa làm một.
Xem thêm
Những vần thơ lặng lẽ từ một đại tá thương binh
Văn chương TP. HCM trân trọng giới thiệu chùm thơ rút từ tập thơ này - Đi qua cơn gió mùa (NXB Hội Nhà văn, 2025) – năm bài thơ tiêu biểu cho những mảng cảm xúc đã làm nên giọng điệu riêng của người lính thi sĩ U95.
Xem thêm
Bao giờ hết lũ miền Trung - Chùm thơ Cẩm Thạch
Như một dòng chảy liền mạch, những lời thơ lay động, nhẹ nhàng, mang tình yêu quê hương, đất nước, con người trải dài trong mỗi bài thơ, nơi đó có tiếng mẹ ru con, có cô gái nuôi tằm nơi thôn bản, là một thành phố hoa lệ Sài Gòn vươn mình đứng dậy, hay nỗi thương da diết khúc ruột miền Trung, chìm trong bão lũ…Những bài thơ của Cẩm Thạch đưa người đọc cảm nhận sâu sắc những dấu ấn của mỗi vùng miền, gắn kết trong đó là nỗi niềm nhớ thương, kỳ vọng. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Cẩm Thạch – Bao giờ hết lũ miền Trung.
Xem thêm
Giọt lệ hạnh phúc – Chùm thơ Hồng Quang
Bằng những lời thơ gần gũi nhưng giàu tượng hình, những câu thơ trong chùm thơ Hồng Quang mang vẻ đẹp đời thực, chạm đến lòng người. Nơi có bóng mẹ già bên khói bếp lam chiều, là bóng ngoại nơi ngôi vườn trĩu quả. Là đêm trung thu ở cánh đồng quê với tiếng hát thơ bé trong đêm hội trăng rằm. Hình ảnh những người mang tấm lòng đến với miền cao luôn là những điều làm người ta rung cảm, bởi nơi đó là hiện thân của sự cống hiến, hy sinh, là nét đẹp từ những tấm lòng yêu thương, rộng mở. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh giới thiệu qua chùm thơ tác giả Hồng Quang.
Xem thêm
Phía không nhau - Chùm thơ Nguyễn Trọng Hòa
Chùm thơ Nguyễn Trọng Hòa từ Bà Rịa - Vũng Tàu
Xem thêm
Ta dại khờ thương nhớ tuổi mười lăm – Chùm thơ Phạm Mỹ Hằng
“Tuổi mười lăm” là bài thơ dung dị, mộc mạc với những kỷ niệm về một thời ấu thơ trong trẻo, gieo vào lòng người những xúc cảm bồi hồi khi nhớ về mái nhà đơn sơ. Bằng ngôn từ nhẹ nhàng, lời thơ dịu ngọt, mùa thu trong thơ Phạm Mỹ Hằng như vạt khói mỏng manh, vẽ lên bức tranh một Hà Nội thanh tao, thơ mộng, của lá vàng, ngõ nhỏ, góc quán quen…Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Phạm Mỹ Hằng.
Xem thêm
Để tan cho hết đọa đày theo sương – Chùm thơ Trần Lưu
“Còn nợ mùa đông” là bài thơ mang những hoài niệm tiếc nuối về mối tình chưa trọn vẹn, để mỗi mùa đông đến luôn làm lòng người bồi hồi và day dứt. Thơ của Trần Lưu mang nét đẹp triết lý của văn học hiện sinh, tươi mới nhưng cũng trầm mặc. Khơi mở tinh tế trong lối diễn ngôn, tràn đầy xúc cảm. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Trần Lưu.
Xem thêm
“Danh giá làm người” – Thơ nhân bản của Dương Xuân Linh
“Danh giá làm người” là tập thơ thứ 19 của Đại tá, nhà thơ Dương Xuân Linh. Văn chương TPHCM trân trọng trích giới thiệu chùm 5 bài từ tập thơ mới này của ông.
Xem thêm
Nơi này có một ngày xưa – Chùm thơ Lê Thanh Hùng
Lưới chiều với những lời thơ sâu sắc mang nỗi buồn khắc khoải khi nhớ về những ngày tháng ở miền quê xưa, có bếp lửa bên sông, cá đớp bóng trăng, có ánh nắng cong cả chiều phẳng lặng…là hoài mộng tiếc nuối về mối tình còn dở dang . Thơ Lê Thanh Hùng lãng mạn, giàu ý tứ, mang cái đẹp của tình yêu và cuộc sống. Câu thơ trữ tình, hàm chứa sự chiêm nghiệm, được mất, có cả chơi vơi, thương cho mình và thương cho phận người đàn bà cả đời tảo tần vất vả…Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Lê Thanh Hùng.
Xem thêm
Từ khát vọng đến nỗi niềm - Chùm thơ Lê Vinh Dự
Xin giới thiệu chùm thơ của nhà giáo, nhà thơ Lê Vinh Dự do nhà thơ Nguyễn Xuân Sang tuyển chọn và giới thiệu.
Xem thêm
Phía chân trời luôn toả sáng ánh bình minh – Chùm thơ Vũ Đăng Bút
Bằng những lời thơ giàu cảm xúc, mang linh hồn của đá, tạo nên nét đẹp của miền biên cương vững chãi, hay những đồi núi, nương ngô, qua bao mùa khai hoang để trở thành những phố phường tươi đẹp, mở ra một giai đoạn phát triển vươn mình. Lời thơ dung dị, gần gũi như khắc họa lên nét tảo tần của người nông dân, đậm nghĩa tình, giàu tình yêu với ruộng đồng, nương rẫy, với quê hương đất nước. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Vũ Đăng Bút.
Xem thêm
Lời của đất, lòng của người – Chùm thơ về miền Trung
Miền Trung, miền Trung... thương nhớ mãi trong tôi!
Xem thêm
Miền Trung – nỗi đau và sức sống trong thơ
Chùm thơ dưới đây của Nguyễn Đức Hạnh, Nguyên Hùng, Minh Hạnh là ba tiếng nói đồng vọng: vừa da diết nỗi đau, vừa thắp lên niềm tin và hy vọng.
Xem thêm
Những ngày mưa cuối thu - Chùm thơ Đỗ Thị Kim Thoa
Tình yêu lứa đôi, tình yêu quê hương luôn mang lại cho mỗi người những hoài niệm và day dứt, luôn là nguồn cảm hứng vô tận trong thi ca. Với Đỗ Kim Thoa, những lời thơ như vết cắt vào lòng người khi chạm đến những khổ đau của cõi đời trần tục, nơi con người luôn phải ngụp lặn đắm chìm trong muôn vàn sầu thương và tiếc nuối, của những được mất, tan vỡ. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Đỗ Thị Kim Thoa.
Xem thêm
Chu Long và chùm thơ tình Mùa hạ
Trong thi ca, mùa hạ luôn là mùa nhiều kỷ niệm với những năm tháng học trò. Với chùm hoa phượng đỏ, tà áo trắng tinh khôi. Mùa hạ trong thơ Chu Long ngọt ngào mà cũng đầy thi vị, lời thơ dung dị, mộc mạc gợi lại cho mỗi người chúng ta những hoài niệm một thời áo trắng đầy hồn nhiên, thơ mộng. Ở góc sân trường có những đôi bạn trẻ đứng chuyện trò, bồi hồi với những lời tạ từ ngày cũ, nơi lưu bút còn vẹn nguyên kỷ niệm với những mối tình non trẻ tuổi học trò, những đôi mắt, nụ cười trong veo như nắng. Văn chương thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ “mùa hạ” của Chu Long.
Xem thêm
Dòng sông và giấc mơ mái ấm - Chùm thơ Lương Lan
Thơ Lương Lan dịu dàng, đằm thắm, khát khao tình yêu, tình vợ chồng, mong ước có một tổ ấm gia đình hạnh phúc…
Xem thêm
Mặc niệm sen – Chùm thơ Tịnh Bình
Đến với chùm thơ mùa Thu của Tịnh Bình, người đọc có thể cảm nhận một khoảng không gian của hoài niệm, vấn vương, những lời thơ đẹp và nhẹ nhàng, mang trong đó những nỗi buồn lắng đọng, gợi lên xúc cảm thi nhân khi chạm ngõ mùa Thu. Sen trong thơ Tịnh Bình không chỉ là một loài hoa mà còn là hồn thơ của người yêu sen, là sự thanh thoát, sắc son giữa cuộc đời nhiều phiền não. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Tịnh Bình.
Xem thêm