TIN TỨC
  • Thơ
  • Đà Lạt – hoài niệm và tình ca trong thơ Xuân Lộc

Đà Lạt – hoài niệm và tình ca trong thơ Xuân Lộc

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2025-08-26 06:55:07
mail facebook google pos stwis
1128 lượt xem

Trong chùm thơ viết ở Trại sáng tác Đà Lạt 2025, Xuân Lộc đã để lại những vần thơ vừa hoài niệm, vừa tươi mới. Từ ‘mười năm trở lại’ phố núi với bao nỗi ngỡ ngàng, đến ‘Đà Lạt không em’ đầy xao xuyến, rồi những ‘đoản khúc lục bát’ ngợi ca cảnh sắc quen thuộc, tất cả đều gắn liền với tình yêu, ký ức và niềm vui bè bạn. Đọc thơ Xuân Lộc, ta có thể cảm nhận được một Đà Lạt mờ sương nhưng chan chứa tình người...

 

XUÂN LỘC

 

10 NĂM TRỞ LẠI

 

Mười năm trở về phố núi

Thấy mình vừa lạ vừa quen

Vẫn là Forget me not

Sao đành: Xin đừng quên em.

 

Âm thầm anh đi qua ngõ

Hình như em đã lấy chồng

Khóm hồng rã cành xơ xác

Có chùm cải bẹ trổ bông.

 

Ghế đá bên hồ cũng vậy

Những cặp tình nhân khác ngồi

Ta đã thành người xưa cũ

Chỉ còn kỷ niệm mà thôi.

 

Quán Tùng vẫn y như thế

Chỉ toàn khách lạ em ơi

Diễm Xưa ướt mi người mới

Sỏi đá... mình anh đơn côi.

 

Hai ly cà phê cuộn khói

Uống cả cho người cách xa,

Thầm mong em được hạnh phúc

Trăm năm duyên-nợ chỉ là...
 

Mười năm trở về phố núi

Nhớ người viết vội vài câu

Đã qua cái thời nông nổi

Gửi vào thơ mộng ban đầu...

 

Nhà thơ Xuân Lộc

 

ĐÀ LẠT KHÔNG EM

 

Bởi em không về Đà Lạt cùng anh

Con dốc thân quen giờ thành xa lạ

Anh đứng trước ngôi nhà xưa, vội vã

Chỉ sợ mình không ngăn được lệ rơi.

 

Nước mắt đàn ông mặn lắm em ơi

Yêu Đà Lạt mà rời xa Đà Lạt

Chẳng khác nào một người tình phụ bạc

Duyên hết thôi, không nợ cũng đành...

 

Sau cơn mưa trời lại trong xanh

Hoa vẫn thắm vướng lối mòn anh bước

Chỉ có tâm hồn anh treo ngược

Nên bơ vơ giữa gió núi mây ngàn.

 

Con phố nào cũng thay đổi khang trang

Góc quán cũ anh tìm về chẳng thấy

Ghế đá bên hồ những chiều thứ bảy

Mình nhìn mây trôi giờ cũng chẳng còn.

 

Ngồi một mình Thuỷ Tạ ngắm hoàng hôn

Chẳng đợi chờ ai vẫn nghe lòng thổn thức

Những tháng ngày tưởng chừng như đã mất

Bồng bềnh trôi theo tiếng nhạc ùa về...

 

Thêm một lần trở lại bến mê

Em xa quá Đà Lạt thì gần quá,

Có gót chân son vừa lướt qua vội vã

Anh giật mình tưởng người ấy là em.

 

 

ĐOẢN KHÚC LỤC BÁT VỀ ĐÀ LẠT

 

Bảo Lộc

Nào đâu vượt thác băng đèo
Đường lên Bảo Lộc vòng vèo chút thôi

Em cười trưa vỡ làm đôi

Bao nhiêu mệt nhọc cũng trôi về chiều.

 

Đà Lạt

Qua đèo rồi lại vượt đèo
Pren dẫn lối men theo núi ngàn

Con đường nhuộm ánh huyền quang
Ngàn hoa đua sắc chen ngang lối về.

 

Hồ Xuân Hương

Liễu gầy buông mái tóc thề

Mặt hồ soi bóng nghiêng về ngàn năm

Em nghiêng về phía xa xăm
Anh ngồi khấy nát cả trăm vạn điều.

 

Đồi Cù

Nằm ưỡn ngực giữa cô liêu

Thi nhân mặc khách ai liều bỏ qua?

Xiêm y gấm vóc kiêu sa

Thơ tình cứ nở như hoa bốn mùa.

 

Hồ Than Thở

Đồi thông hai mộ chiều mưa
Cây nhang em thắp như vừa cháy lên
Nếu lời khấn hoá linh thiêng
Thi đừng Than Thở mà phiền luỵ nhau.

 

Thung lũng Tinh yêu

Đến rồi mà được yêu đâu

Đã là Thung lũng thì mau đi về

Lỡ ra buông một câu thề
Làm sao trả hết một bề thẳm sâu.

 

Đồi Mộng mơ

Tóc xanh giờ đã hai màu

Vẫn yêu như thủa ban đầu, lạ chưa

Bên em một buổi tình cờ

Đồi mộng mơ hoá bài thơ nhiệm màu.

 

Thác Cam Ly

Dù có đi đâu về đâu

Bao giờ quên được nỗi sầu Cam Ly?

Từ ngày em bước chân đi

Tình anh như thác rầm rì chẳng yên.

 

Lang Biang

Cổng trời một buổi em lên

Như mơ như tỉnh như quên lối về

Tình yêu một thủa đam mê

Ngàn năm vẫn giữ lời thề Lang-Biang.

 

Suối vàng

Bước chân đi khắp mọi miền

Hôm nay mới thực đường lên Suối Vàng

Lộc trời ban tặng nhân gian

Hồ nước lớn lượn dọc ngang đỉnh đồi.

 

Lạc Dương tiên cảnh

Cùng em dạo bước đây rồi

Lên xe vẫn thấy bồi hồi làm sao

Núi rừng mây gió lao xao

Lạc Dương tiên cảnh chênh chao cõi trần.

 


Hồ Tuyền Lâm

Mái chèo khấy nước Tuyền Lâm

Thông reo Thiền viện, hương trầm bay xa

Tiếng chuông vọng cõi ta bà

Trúc Lâm dẫn lối, quan hà vững chân.

 

Khúc về

Ra về lòng dạ bâng khuâng
Đà Lạt ơi, biết bao lần được yêu.

Xin cho nới lỏng dây diều

Để tình ta với những chiều bay xa.

 

 

NGẬP NGỪNG
 

Có cơn mưa chiều lạc vào phố núi

Có người tóc rối tựa vai một người

Có ly cà phê chạm vào môi ấm

Có chàng thi sĩ đường về chơi vơi.

 

Có con dốc dài đi vào ký ức

Có dấu chân son những sớm mai hồng

Một ngày bên nhau một đời nhung nhớ

Đà Lạt xa rồi em tiếc gì không?

 

Chiều nay Sài Gòn mưa rơi bất chợt

Đưa tay hứng mưa gặp phút vai kề

Có ai đang ngồi mơ về Đà Lạt?

Câu thơ ngập ngừng nửa tỉnh nửa mê.

Bài viết liên quan

Xem thêm
“Nước mắt và đồng hồ” - Chùm thơ Đinh Nho Tuấn
Từ danh vọng, nhịp bước đời người cho đến nước mắt người viết, mỗi tứ thơ đều như một sự tự vấn lặng lẽ, nơi cảm xúc không ồn ào mà đằm sâu, để lại dư vang bền bỉ sau mỗi lần đọc.
Xem thêm
Phan Thành Đạt và chùm thơ 1-2-3 Giao thừa sum họp
Thơ 1-2-3 đến nay vẫn được xem là thể thơ có nhiều sự mới mẻ, sáng tạo, với những câu chữ không bị bó buộc theo niêm luật như những dạng thơ cũ. Kết hợp hình ảnh đơn giản, chân phương cho đến việc xây dựng chất liệu đạt đến tính hình tượng, là sự kết tinh từ trí tuệ và văn hóa lâu bền, xuất hiện đúng thời điểm đời sống sáng tạo thi ca cần đến. Trong những vầng thơ của tác giả trẻ Phan Thành Đạt mang sự tươi mới trong nắng xuân, của những ngày trời đất giao mùa, mang theo cái đẹp của vạn điều ước vọng. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ 1-2-3 của tác giả Phan Thành Đạt.
Xem thêm
Hành trình về với ký ức – Chùm thơ Trần Ngọc Phượng
Chùm ba bài thơ sau đây của nhà thơ CCB Trần Ngọc Phượng là hành trình xúc động về với những miền ký ức thiêng liêng.
Xem thêm
Chùm thơ đoạt giải B sáng tác về bộ đội hậu cần kỹ thuật 2025
Câu chuyện này tôi đã ấp ủ trong những ngày tháng ở Điện Biên trong đợt công tác dài ngày nhân dịp kỷ niệm 50 năm Chiến thắng lịch sử Điện Biên Phủ (7/5/2025 - 30/4/2025). Khi đó, tiếp xúc với các cựu chiến binh tham gia Chiến dịch Điện Biên Phủ tuổi đều trên dưới 90, có cụ đã trên trăm tuổi được nghe những câu chuyện đã trở thành huyền thoại trong chiến tranh. Tôi rất nhớ có một cụ nguyên là chiến sĩ anh nuôi của đại đội Công binh trong Đại đoàn Công - Pháo đã kể lại câu chuyện khi đơn vị hành quân qua dốc Pha Đin đã phân công người dừng lại khi nghe tiếng kêu cứu của một phụ nữ người dân tộc sắp sinh con. Và người chiến sĩ Hậu cần vừa mới chưa tròn hai mươi tuổi đã bất đắc dĩ làm bà đỡ trong tiếng súng pháo giờ xung trận. Bài thơ ra đời từ bối cảnh trên.
Xem thêm
Nồng nàn phương Nam – Chùm thơ Nguyễn Đinh Văn Hiếu
Nhà giáo, nhà thơ Nguyễn Đinh Văn Hiếu tên thật là Nguyễn Văn Hiếu, sinh năm 1977 trên mảnh đất Tiểu Cần - Trà Vinh. Anh là Hội viên Hội Văn nghệ dân gian Việt Nam; Hội viên Hội VHNT Trà Vinh. Đã xuất bản các tác phẩm: “Thủ thỉ phù sa” Tập thơ 1-2-3, 2022; Một số bài thơ, truyện ngắn in chung trong các tập: “Lạc giữa mùa xuân”, 2016; “Viễn Châu - Tác phẩm đi cùng năm tháng”, 2019; “Quà mưa”, 2021; “Trên đồng gió thổi”, 2022; “Nhân nghĩa đất phương Nam”, 2022; “Vũ khúc sen”, 2023; “Nồng nàn phương Nam” thơ, Nxb Hội Nhà văn 2025.
Xem thêm
Hoàng Quý: những câu thơ mang bóng thời gian
Mời bạn đọc chùm thơ của nhà thơ Hoàng Qúy, do nhà thơ Nguyễn Xuân Sang tuyển chọn & giới thiệu.
Xem thêm
Lĩnh Hồ Quang và chùm thơ Nhắn gửi mùa thu
Với sự rung động nội cảm, lặng lẽ trôi, nhưng càng đọc, người ta càng thấy mình bị cuốn vào cái chảy ấy, dẫn lối người đọc đến thế giới tâm hồn của nhân vật trữ tình trong thơ. Bằng những lời thơ rung động mãnh liệt, tinh tế, và ấn tượng, khơi mở những xúc cảm trong tâm hồn con người trước cuộc sống, được nén chặt cảm xúc của tác giả. Với bút pháp tinh tế của nghệ thuật đặc tả kết hợp điệp cấu trúc câu, đã gieo vào lòng người nhiều suy tư về những thăng trầm đã qua, như một dòng chảy lênh đênh trên phận người. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Lĩnh Hồ Quang – Rồi có một ngày.
Xem thêm
Thi ca điểm hẹn: Triệu Kim Loan dịu dàng khi chữ gọi mùa trăng
Với 54 bài thơ giàu nữ tính trong “Chữ gọi mùa trăng”; người phụ nữ, người mẹ, người vợ, cô giáo Triệu Kim Loan đã mượn trăng và cùng trăng để gửi gắm, để bộc bạch cùng con chữ những nỗi niềm nhân thế và nỗi niềm của chính mình;
Xem thêm
Thi ca điểm hẹn: Phạm Thị Cúc Vàng gửi niệm lành vào thơ
“Niệm lành” là tập thơ thứ 7 của nhà thơ gốc Hải Phòng Phạm Thị Cúc Vàng
Xem thêm
Nguyễn Hồng Quang và chùm thơ Cao Nguyên thức giấc
Nơi hiện hữu núi rừng trùng điệp, đẹp đẽ và thơ mộng đã nuôi dưỡng, đã hun đúc nên những vần thơ giàu biểu cảm. Với lối khai thác triệt để, linh hoạt qua các biện pháp nghệ thuật nhưng cách hiệp vần, gieo vần, liên vận phối hợp cũng thật nghiêm chỉnh, sự hòa quyện giữa cảm xúc mãnh liệt và tư tưởng nhân văn cao đẹp cất lên từ hiện thực cuộc đời. Lời thơ nhẹ nhàng, tự nhiên, ngôn từ không một chút gọt giũa công phu nhưng lại đẹp, thơ Nguyễn Hồng Quang mang chất lắng sâu của đồng quê và tính triết lí sâu sắc. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Nguyễn Hồng Quang – Cao nguyên thức giấc.
Xem thêm
Rừng trong lòng tay – Chùm thơ Nguyễn Đăng Khương
Bằng vẻ đẹp của tâm hồn con người với những cung bậc cảm xúc. Tác giả đã tô đậm tình yêu quê hương đất nước, tình cảm gia đình bằng lối chắt lọc ngôn từ, hình ảnh, biểu tượng, ẩn dụ, so sánh tinh tế. Rừng là một motif giàu tầng nghĩa với vẻ đẹp khác nhau. Với sắc thái tĩnh lặng, u buồn, là nơi để nhân vật trữ tình gửi gắm tâm sự. Thơ Nguyễn Đăng Khương vừa lắng sâu nội tâm, vừa bồng bềnh của những hoài vọng bộn bề về triết lý nhân sinh. Lối gieo vần và rơi chữ là một nét chấm phá độc đáo trong thơ tác giả. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Nguyễn Đăng Khương.
Xem thêm
Nỗi lòng người lính – Khi một vị tướng trở lại với thi ca
Tập thơ Nỗi lòng người lính là một phần kỷ niệm khó quên của một đời binh nghiệp và một tâm hồn trĩu nặng nhân tình. Với 46 năm trong quân ngũ, Thiếu tướng Trần Bá Dũng mang vào thơ mình hơi thở của thao trường, ký ức chiến tranh và tình người hậu chiến – những gì thiêng liêng, day dứt mà cũng đầy ấm áp.
Xem thêm
“Chân trời điểm hẹn”: Góc nhìn khác về Trung tướng Nguyễn Đức Hải
Chùm 5 bài thơ rút từ tập truyện ký - thơ Chân trời điểm hẹn.
Xem thêm
Giới thiệu chùm thơ Lê Bá Duy – Từ Tình Giang tôi lớn
Nhà thơ Lê Bá Duy, sinh năm 1966 tại làng Tình Giang, xã Phước Hiệp, huyện Tuy Phước, tỉnh Bình Định (nay là tỉnh Gia Lai), là nhà giáo, nhà thơ, Hội viện Hội Văn học Nghệ thuật Gia Lai.
Xem thêm
Huỳnh Ngọc Lan - Người đàn bà đi qua mùa gió
Thơ Huỳnh Ngọc Lan là tiếng nói của một tâm hồn đàn bà từng trải và đầy mộng mị.
Xem thêm
Kỷ niệm về mẹ - Chùm thơ Ngô Quỳnh Lan
Nữ nhà thơ Ngô Quỳnh Lan, bút danh Quỳnh Minh, sinh 1949 tại Sóc Trăng. Tốt nghiệp ngành Ngữ văn, đại học Tổng hợp Hà Nội. Hội viên Hội VHNT tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu (cũ) - nay là Thành phố Hồ Chí Minh.
Xem thêm
Phía sau những lũy tre làng - Chùm thơ Hà Thiên Sơn
Với cách diễn giải thật bình dị nhưng tươi vui, thơ Hà Thiên Sơn gần gũi như với đời thường, để khi đọc qua, người ta có thể cảm nhận một cách chân thật nhất những hình ảnh trong cuộc sống. Những bài thơ của tác giả kể về câu chuyện của thôn làng, của vùng miền quê hương, ở nơi đó ghi dấu bao ký ức tuổi thơ mỗi người và tình cảm lứa đôi thật đẹp. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh giới thiệu chùm thơ của tác giả Hà Thiên Sơn – Phía sau những lũy tre làng.
Xem thêm
Hồ Xoa và chùm thơ Lời mây khói
Với chất nhân tình thấm đẫm, cuốn hút, những dòng thơ theo thể thơ tứ tuyệt – lục bát được Hồ Xoa viết lên tròn đầy ý nghĩa và giàu cảm xúc, ngôn ngữ gãy gọn súc tích. Mỗi bài thơ đều mang trong đó một câu chuyện của mộng thực, trong cõi xa xăm, từ địa đàng đến ngôi đền cổ, hóa ra tận mây trời. Bằng bút pháp ẩn dụ và tả thực, giàu mỹ cảm, thơ Hồ Xoa hiện lên vẻ đẹp bình yên đầy mộng mị. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Hồ Xoa – Lời mây khói.
Xem thêm
Thơ Đoàn Trọng Hải – Tìm mình trong góc khuất hiện sinh
Cchùm thơ của nhà thơ Đoàn Trọng Hải do nhà thơ nhà thơ Vũ Thanh Hoa chọn & giới thiệu.
Xem thêm
Thơ Trương Nguyễn: những câu chữ biết mang sẹo
Nhà thơ Trương Nguyễn, tên thật Nguyễn Trương, sinh năm 1948 tại Cam Thành, Cam Lộ, Quảng Trị. Hiện trú tại thị trấn Ngãi Giao, tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu (cũ) - nay là TP. Hồ Chí Minh.
Xem thêm