TIN TỨC
  • Truyện
  • Fukushima: Thảm họa vẫn còn tiếp diễn

Fukushima: Thảm họa vẫn còn tiếp diễn

Người đăng : phunghieu
Ngày đăng: 2023-09-04 17:29:57
mail facebook google pos stwis
1070 lượt xem

Trích từ tiểu thuyết “Trò chuyện với thiên thần" của Trương Văn Dân

Ba đang ngồi đọc lại những trang viết về cuộc trò chuyện của cha con mình từ bấy đến nay. Và ngẫm ngợi lại những gì đã xảy ra trong chuyến Đông Du định mệnh.

Cho đến hôm nay người ta vẫn chưa biết phải giải quyết hậu quả do con người gây ra như thế nào.

một nơi chưa được xác định nằm dưới đáy thành phố Fukushima vẫn còn có 3 khối “blob” (là một chất lỏng đặc quánh, mang hình thù bất định) mà trong đó có chứa một chất phóng xạ cực kỳ nguy hiểm: Corium, phát sinh từ sự nóng chảy của 3 lõi trong 3 lò phản ứng hạt nhân. Bao nhiêu người liên quan và có trách nhiệm từ thảm họa này?

Trước đây, năm 1987, ở Chernobyl chỉ có một khối blob và nhanh chóng được xác định vị trí nên được ngăn cách với môi trường xung quanh bằng cách nhốt vào trong một hộp kín, nhưng ở Nhật thì không thể thực hiện điều này: Thảm họa vẫn tiếp tục và mỗi ngày nó tạo ra chừng 500 tấn nước bị nhiễm phóng xạ. Người ta tin rằng lượng nước nhiễm này sẽ thoát ra Thái Bình Dương vì 3 trung tâm nguyên tử đặt trên bờ biển bị hủy hoại bởi trận động đất và sóng thần.

Không những con người không thể đến gần nơi này, mà tất cả những con robot đưa vào để quan sát, tìm hiểu tình trạng, đều bị “chết” vì lượng phóng xạ quá mạnh làm hỏng các bộ phận điện tử.

Ngay trong những ngày vừa xảy ra khủng bố ở Bỉ và có việc bầu cử Âu Châu nhưng nghị viện Âu Châu và Nuclear Transparency Watch vẫn không bỏ họp để thảo luận về vấn đề hệ trọng này. Các nghị viên, ý thức rằng mình cần phải làm mọi cách để sinh hoạt trở lại bình thường.

Thảm họa bắt đầu từ trận động đất ở Fukushima đã ngắt dòng điện dẫn đến trung tâm nhà máy điện hạt nhân và sau đó sóng thần còn làm hư hại máy phát điện khẩn cấp chạy bằng diesel. Trung tâm nguyên tử phát ra điện, nhưng về phần nó, cũng phải được cung cấp điện năng khi xảy ra sự cố, nếu không thì không thể nào làm lạnh lò nguyên tử được và sau đó các phản ứng hạt nhân sẽ không còn kiểm soát được.

Tất cả những nỗ lực can thiệp của chính quyền đều tập trung vào trung tâm nguyên tử vì ai cũng tin là thảm họa nguyên tử tuy nghiêm trọng nhưng không nguy hiểm lắm, một phần do cơ quan quản lý Tepco ém nhẹm thông tin từ nhiều năm, kể từ ngày Fukishima bắt đầu xuất hiện trên trang nhất các tờ nhật báo.

Họ đã nói như thế nào để trấn an dư luận? Tepco thông báo là lò nguyên tử số 1 bị hư hại (chứ không phải nóng chảy!) chừng 70% nhiên liệu nguyên tử trong lò hạt nhân I; 30% trong lò hạt nhân II và “có khả năng hư hại” ở lò hạt nhân III. Nhưng sự thật là ở Fukushima đã xảy ra hiện tượng mà giới khoa học gọi là “melt through”: Theo đó nhiên liệu nguyên tử bị nóng chảy cùng với lớp thép bao quanh lò phản ứng và do đó trào ra ngoài. Nhưng mãi đến 8 tháng sau... Tepco mới thú nhận sự thật kinh hồn này, nhưng vẫn dùng ngôn ngữ nhập nhằng như “có thể bị hư hại” vỏ thép bao quanh lò hạt nhân số I. Sự thật vẫn con mơ hồ và cả chính quyền lẫn công chúng vẫn chưa hiểu hết.

Mãi đến thời gian sau... khi bắt đầu tìm kiếm những nguyên liệu nguyên tử còn lại để di dời hay cô lập nó như đã từng làm ở Chernobyl thì mới khám phá ra là ở lò nguyên tử số I không còn nhiên liệu và chỉ còn một ít ở lò II. Điều này có nghĩa là nhiên liệu đã trào ra sau khi làm nóng chảy lớp thép bao ngoài lò, tạo thành các blob. Lò thứ III cũng cùng số phận. Vậy thì các blob hiện đang ở đâu? Không ai biết. Toàn vùng bị phóng xạ rất nặng nên người hay robot đều không thể tiến hành các cuộc tìm kiếm!

Nhưng dù blob nằm ở đâu, nó cũng phải được làm lạnh liên tục. Hàng ngàn người hiện nay đang làm việc ở Fukushima phải chiến đấu với nhiễm xạ và nguồn nước nhiễm xạ. Hàng ngày người ta bơm 500 tấn nước ngầm bị thấm và nhiễm xạ nặng. Không ai biết phải làm gì để loại bỏ cho hết sự nhiễm xạ dù đã nhốt chúng vào các thùng chứa. Hiện nay ở gần trung tâm nguyên tử có hơn ngàn thùng chứa vĩ đại, mỗi thùng chứa hơn 1000 tấn nước và đang tiếp tục chế tạo các thùng chứa mới.

Ai cũng biết là nước ngầm sẽ thấm ra Thái Bình Dương nhưng cơ quan Tepco cho rằng sẽ hạn chế khả năng này bằng cách xây một bức tường ngầm bằng nước đá lạnh xung quanh nhà máy nguyên tử. Nhưng ý tưởng này bị bác bỏ vì khi làm như thế nước nhiễm xạ sẽ dâng cao bên trong bức tường, lên đến mặt đất, tràn ra ngoài, và cũng sẽ chảy vào biển.

Nói cách khác, chẳng ai biết phải làm gì.

Nước Đức vốn kiêu hãnh về trình độ công nghệ và kỷ cương cũng đã lập tức quay trở lại với chương trình “thoái hạt nhân”. Giới trí thức Đức vào tháng 3 hàng năm tưởng niệm thảm họa Fukushima với tên  phong trào SAYONARA GENPATSU - vĩnh biệt hạt nhân - để nhắc nhở nhà cầm quyền.

Còn ở Nhật, thảm họa hạt nhân tuy bị cầm lại phần nào, vẫn tiếp tục giữa một khu vực cấm nằm xung quanh nhà máy, nay đã trở thành một “vùng đất ma”. Tình trạng bấp bênh vì sự tháo gỡ những nhà máy tại Fukushima không khả thi, nên mỗi trận động đất, mỗi ngọn sóng thần, đều có thể khơi mào cho một thảm họa hạt nhân mới.

Tất cả các cường quốc đã không thể làm chủ được con quái vật hạt nhân khi nó sổ chuồng.

Albert Einstein đã từng nói: “Có hai thứ vô hạn: vũ trụ và sự ngu xuẩn của con người” (Two things are infinite: the universe and human stupidity)

Người ta có thể biết có bao nhiêu vì sao trong vũ trụ nhưng nhìn được sự vô đạo trong cuộc sống của chúng ta thì khó lắm, khó kinh khủng.

Kẻ nào mù quáng tin rằng mình thông thái thì họ lại càng chẳng biết gì. Nhà triết học Bertrand Russell từng nói: “Thế giới đầy những kẻ ngốc nghĩ mình khôn và những người thông minh luôn cho rằng mình thiếu hiểu biết”.

Thượng Đế Toàn Năng, xin Ngài tha thứ cho sự ngu muội dốt nát kiêu ngạo của con người. Ngài đã ban cho họ một vườn Địa Đàng thật tuyệt vời nhưng họ đui mù không biết vui hưởng với món quà này mà ngược lại, vì tánh ngông cuồng tham lam, họ đã lượm món này ráp món kia, tạo ra bom nguyên tử, rồi cắt xén ráp nối phá trật tự của nó khiến nơi này đang đi vào cơ hủy diệt theo sự làm việc của Lập Trình. Việc họ làm, không thể đi lùi lại được, đã quá trễ. Chỉ cầu mong sau cơn gió bụi thịnh nộ sắp đến rất gần này, những sinh linh tốt còn sót lại sẽ chung sức tái tạo, sống xứng đáng, sống thiện lành trong trời mới, và đất mới.

Trương Văn Dân

Bài viết liên quan

Xem thêm
Trạm xá - Truyện Võ Đào Phương Trâm
Đồng hồ bước qua 7 giờ tối, bên ngoài khuôn viên Trạm xá tối om như mực, bác sĩ Nguyên vẫn còn miệt mài với chồng hồ sơ bệnh án, thỉnh thoảng, anh khẽ ngước mặt nhìn ra khung cửa, từng đợt gió thổi nhẹ mang theo chút mùi hương hoa rừng.
Xem thêm
Bông hoa của bản – Truyện ngắn Nguyễn Thị Thu Trang
Tiếng khóc thút thít của Mai vọng từ phía buồng lại, xóa tan sự tĩnh lặng của đêm. Páo ngồi bên bếp, nồi nước đang sôi ùng ục bốc khói, tay Páo cầm thanh củi cời những viên than hồng rực, ánh mắt vô định nhìn những ngọn lửa bập bùng cháy cũng như lòng Páo lúc này đang không yên. Páo muốn đi vào trong phòng Mai, nói với Mai rằng hãy đứng dậy và bỏ đi cùng anh. Hãy bỏ lại tất cả cuộc sống hiện tại để đến một nơi khác bắt đầu cuộc sống mới như đôi chim cu tự xây tổ mới cho mình, như đôi hoẵng chạy vào rừng sâu sống cuộc sống yên bình... Từ nhỏ Páo đã chứng kiến Mai khổ quá rồi, giờ nếu tiếp tục để Mai chịu khổ hơn nữa anh thấy mình càng vô dụng như khúc gỗ dưới sàn nhà, như cây lá han trong rừng.
Xem thêm
Vùng đất hứa -Truyện Đông Sơn Lữ Khách
Vùng đất hứa – giấc mơ của biết bao người ở một phương trời xa xôi. Nhưng để chạm tới giấc mơ ấy, họ phải đánh đổi bằng mồ hôi, nước mắt, thậm chí cả máu và sinh mạng. Câu chuyện này được viết để nhắc rằng: Hạnh phúc thật sự không nằm nơi đất khách, mà ở chính quê hương, nơi có tình thân và vòng tay chờ đợi.
Xem thêm
Kịch bản hoàn hảo – Truyện Miên Tình
Đây rồi, cung điện Potala hiện ra như một huyền thoại hóa đá, đứng sững trên đỉnh núi Hồng Sơn, giống như một bài thơ viết bằng gió, bằng tuyết và bằng máu của thời gian. Mái ngói đỏ sậm, tường trắng ngà, tầng tầng lớp lớp như những lớp ký ức quyện vào nhau không thể bóc tách. Cô bước chậm từng bậc thang lên, mỗi bước như dấn thêm vào một thế giới không dành cho người vội vã, từng phút giây đều như chờ đợi giống như cô. Trái tim đập chậm lại, chẳng phải vì độ cao, mà vì một cảm giác vô danh của sự u buồn thánh thiện.
Xem thêm
Như là giấc mơ - Truyện ngắn Huỳnh Ngọc Lan
Nguyên nhà giáo, nhà văn Huỳnh Ngọc Lan sinh năm 1952 quê quán ở Huế nhưng sinh ra và lớn lên ở Vinh, bởi ba chị đi tập kết gặp mẹ chị ở Nghệ An. Thời kỳ Đế quốc Mỹ ném bom khốc liệt bất kể ngày đêm từ Vĩnh Linh đến Quảng Bình rồi Hà Tĩnh và Nghệ An. Lúc này chị đang theo học Trường đại học Tổng hợp Hà Nội, chuyên ngành hóa. Thật đau thương khôn xiết, khi Mẹ và ba người em của chị chết trong một trận bom vùi giữa đêm khuya; sau ngày đất nước thống nhất, chị theo ba về ở Huế quê nội.
Xem thêm
Dưới bóng núi – Truyện ngắn Nguyễn Thị Thu Trang
Mùa mưa ở vùng biên như một lời thách thức của thiên nhiên. Những con đường mòn dẫn vào bản bỗng hóa thành dải bùn đặc quánh, trơn như mỡ. Mây sà xuống tận mặt người, núi rừng hùng vĩ, hoang dại, đẹp đến nghẹt thở nhưng cũng dữ dằn không kém. Con đường này Khương đã thuộc đến từng khúc cua, từng con dốc và anh biết chỉ cần lỡ tay là sẽ lao xuống vực sâu hun hút. Vượt qua những khó khăn ấy, bản Khe Nặm hiện ra như nốt nhạc bình yên giữa bản giao hưởng dữ dội của núi rừng.
Xem thêm
Bàn tay vịn - Truyện ngắn của Hội An
Truyện ngắn in ở số 153 tạp chí Văn nghệ TP. HCM
Xem thêm
Bố vợ - truyện cực ngắn của Lê Thanh Huệ
Nguồn: Diễn đàn Văn nghệ Việt Nam số 40 tháng 9 năm 2025.
Xem thêm
Chuông chùa Chân Giáo – Truyện lịch sử Nguyễn Thị Việt Nga
Mùa đông năm ấy đến sớm. Mới cuối tháng mười âm lịch mà gió bấc đã rít lên từng đợt, khí lạnh xuyên da thịt. Gió quất nghiêng những ngọn cây bồ đề và gốc đại quanh chùa Chân Giáo. Không khí buốt giá và ảm đạm, sương đọng đầy trên cành khô, thấm cả vào đá, vào gạch, vào những pho tượng Phật im lặng như thời gian đã đông cứng lại, đóng khung vào những hình hài cụ thể.
Xem thêm
Giấc mơ hoa cúc vàng - Truyện ngắn của Tàn Tuyết
Tàn Tuyết tên thật là Đặng Tiểu Hoa, sinh năm 1953, là một nhà văn và phê bình văn học tiên phong của Trung Quốc. Những năm gần đây, Tàn Tuyết liên tục được đề cử trao giải Nobel văn học. Một số tác phẩm của bà đã được xuất bản ở Việt Nam như: Hoàng Nê phố, Bảng lảng trời xanh, Đào nguyên ngoài cõi thế, Những chuyện tình thế kỉ mới, Phố Ngũ Hương…
Xem thêm
Hoàng hôn trên bờ sông Main - Truyện ngắn của Trần Thủy
Tôi gặp em vào buổi chiều hôm ấy. Khi ánh mặt trời thoắt vàng như mật choàng ngập trên từng ngôi nhà rồi bất chợt lóng lánh màu hổ phách, đổ sang sắc rượu chát thành một vệt dài trầm mặc phủ kín đôi bờ sông Main.
Xem thêm
Mái tranh nghèo của mẹ - Truyện ngắn Đặng Chương Ngạn
Truyện ngắn được Giải Nhì (không có giải nhất) Giải thưởng Quỹ nhà văn Lê Lựu 2018-2020
Xem thêm
Bay trong gió núi - Truyện ngắn Vừ Thị Mai Hương
Tôi nằm đây nghe tiếng lục lạc kêu. Thứ âm thanh đinh đinh đang đang mỗi buổi chiều người ta lùa đàn bò đi qua khiến cho linh hồn tôi cảm thấy thật rộn ràng, vui tươi và khoan khoái lạ kỳ. Cái cảm giác này trước đây chưa bao giờ tôi có được. Giờ thì, tôi đã cảm nhận thấy thật rõ ràng thứ âm thanh đó, cùng với hương vị nồng nồng âm ấm của đất, mùi chan chát mằn mặn của đá, mùi thơm thoang thoảng của cỏ voi, mùi ngòn ngọt chua chua của những bông hoa tam giác mạch ai đó làm vương hạt trên nấm mộ tôi.
Xem thêm
Người phụ nữ nhỏ nhất thế giới - Truyện ngắn của Clarice Lispector
Trong tận vùng sâu thẳm của châu Phi xích đạo, nhà thám hiểm người Pháp Marcel Pretre, một thợ săn và kẻ sành đời, đã bắt gặp một bộ tộc Pygmy nhỏ bé đến đáng ngạc nhiên.
Xem thêm
Chiếc bọc nhung - Truyện ngắn Võ Đào Phương Trâm
Đốp! Con heo đất vỡ toang, mớ tiền nằm xen lẫn những mảnh vỡ, lăn lóc trên nền nhà gạch tàu cũ kỹ, Khiêm nhanh tay mở mấy tờ giấy bạc, bung ra cho thẳng thóm. Những tờ giấy bạc nhăn nhúm, phai màu vì nhuốm mồ hôi và nằm xộc xệch trong cái túi quần khi Khiêm nhét vội.
Xem thêm
Hận thù và Yêu thương – Truyện ngắn Đông Sơn Lữ Khách
Có những vết thương chiến tranh tưởng chừng đã ngủ yên trong ký ức, nhưng chỉ cần một ký hiệu, một hình xăm, một cái tên… tất cả lại ùa về như ngày hôm qua. Thế nhưng, giữa bóng tối ấy, tình yêu của một chàng trai Việt và một cô gái Hàn đã thắp sáng hi vọng – hi vọng rằng hận thù rồi cũng sẽ nhường chỗ cho yêu thương.”
Xem thêm
Kịch hay – Truyện ngắn Lê Hứa Huyền Trân
Vài tấm hình được quăng trên chiếc bàn kính, bên trong hiện rõ hình hai người dường như có cảm giác đang tựa vào nhau nhưng vẫn còn do dự vì bị sự ràng buộc bởi miệng lưỡi của người đời. Bóng chiều tà từ từ đổ xuống khung cửa sổ bằng kính của ngôi nhà sang trọng. Thứ ánh sáng cuối ngày có màu hồng đậm vẫn kịp hắt vào khiến đôi mắt người phụ nữ đột nhiên cũng ửng hồng và bắt đầu đong đầy hoàng hôn trong đó.
Xem thêm
Lời thề sinh tử - Truyện ngắn của Phạm Thanh Thúy
Thuôn không muốn lão Nhạc vào nhà. Lão Nhạc già lụ khụ, ăn mặc lôi thôi, dù con cái lão cũng chẳng đến nỗi nào.
Xem thêm
Người đến từ nghìn trùng – Truyện ngắn Chu Phương Thảo
Tôi sinh ra ở một làng chài nhỏ, nơi những triền cát trắng kéo dài đến tận chân trời, nơi gió và sóng chạm nhau cùng thì thầm những bản tình ca êm dịu. Tuổi thơ tôi trôi qua như một giấc mơ dịu ngọt, vắt qua những buổi chiều vàng nắng, theo tiếng cười hồn nhiên vang vọng bên những mái nhà thấp thoáng khói lam chiều. Cuộc sống tuy chật vật, nhưng lòng người nơi ấy rộng như biển cả, ấm như nắng sớm.
Xem thêm