TIN TỨC
  • Thơ
  • Thi ca điểm hẹn: Quang Chuyền - thơ và đời

Thi ca điểm hẹn: Quang Chuyền - thơ và đời

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2023-08-02 08:26:32
mail facebook google pos stwis
883 lượt xem

 

“Tôi là tôi của ngày xưa

Chiêm bao với núi, ước mơ với rừng

Tôi là tôi của rưng rưng

Đêm nghe lá dột đếm từng giọt mưa

Tôi là tôi của đợi chờ

Bạn vào trận đánh sao giờ bặt tin?

Tôi là tôi của lặng im

Câu thơ tìm ở khuất chìm ngày xa…”

 

Nhà thơ Quang Chuyền quê quán ở Vĩnh Phúc. Ông làm báo, viết văn từ năm 1965 ở Tạp chí Văn nghệ Việt Bắc. Năm 1968, ông nhập ngũ vào binh chủng Thông tin liên lạc. Ông nguyên là Trung tá, Phó tổng biên tập báo Thông Tin, nguyên Phó chủ nhiệm Chính trị Lữ đoàn 596 (thuộc Bộ Tư lệnh Thông tin). Với hơn 400 trang sách, “Quang Chuyền - Thơ và Đời” (NXB Hội Nhà văn, 2023) tập hợp các sáng tác chọn lọc từ 20 tập thơ đã xuất bản của tác giả Quang Chuyền, được ông xếp theo 3 giai đoạn trong hành trình 60 năm cầm bút nhiều thăng trầm, bao gồm: Từ nguồn (1965-1985), Theo sông (1985-2010), Về biển (2010-2023). Ngoài ra, phần sau tuyển tập còn giới thiệu nhiều bài bình thơ, bài cảm nhận của các nhà thơ, nhà báo, bạn bè văn chương cùng với nhiều tác phẩm thơ phổ nhạc...

 

"Ta là một gã nhà quê

Bước đời không định, lạc về phố đông

Bữa cơm thường thích cua đồng

Dưa chua, tương mặn, cải ngồng bãi soi

Khát khao sau khuất tường vôi

Đêm nghe tiếng ếch vọng nơi chân giường

Sông bươn chải, sóng tha hương

Trái tim trao tặng con đường nổi trôi…"
 

NƠI ẤY...LÒNG RỪNG

Nơi ấy bây giờ xanh lá

Đất mờ dấu tích ngày xưa

 

Nơi ấy lặn sâu ký ức

Lấp vào ngày nắng, ngày mưa

 

Nơi ấy có chi vương lại

Họa chăng chiếc dép lẻ đôi

 

Nơi ấy khuất trong tê tái

Họa chăng vài mảnh xương rời

 

Nơi ấy bóng mây còn nhớ

Lửa đêm khói đạn thiêu trời

 

Nơi ấy dáng cây còn nhớ

Xác người, xác mảnh trăng rơi…

 

Nơi ấy không gì để mất

Lắng sâu thăm thẳm cõi người!...

 

 BẾN XƯA

Thuyền xưa đậu ở bến này

Người xưa chèo lái đưa ngày qua sông

 

Mái chèo khuấy đục hừng đông

Mẹ tôi sang chợ gánh gồng tiếng rao

 

Dòng sông có tự khi nào

Ai đem trăng khuyết neo vào bến quê

 

Tôi đi từ bấy chưa về

Thành ra lỗi một lời thề với sông

 

Người xưa thì đã theo chồng

Còn đâu đò chở những dòng ca dao

 

Cầu vồng bắc nối chiêm bao

Bến sông từ ấy khuất vào dòng sông

 

Tôi tìm bến cũ, người không

Chỉ nghe sóng vỗ phập phồng bãi xa…

 

 LY THỜI GIAN

Thời gian được rót tràn ly

Uống cho vợi bớt những gì đầy vơi:

 

Này ly cho khoảng lỡ thời

Này ly cho một đoạn đời long đong

Này ly cho quãng đường vòng

Này ly cho bước tận cùng là đâu …

 

Ly vui ta trộn ly sầu

Tay ta, ta tự cụng vào ly ta

 

Cầm năm, cầm tháng rót ra

Trong ly lóng lánh toàn là hư không…
 

TRỞ LẠI CÁNH RỪNG

Tôi trở lại cánh rừng thủa trước

Ký ức một thời chìm lấp sau cây

Dưới lớp lá…

Nơi nào in chân bước

Ngã ba nào…

Tôi với bạn chia tay…?

 

Đâu khoảng suối kỳ lưng nhau tắm táp

Đâu chạc ba cây bắc võng, treo nồi

Đâu bãi khách trăng soi tìm mái lán

Đâu con đường ba lô cõng mưa rơi ?

Và đâu nữa đêm đất rừng chảy máu

Bom phạt, cây tan, dép mũ lạc người…

Cả bia mo cũng lạc tên tuổi bạn

Chỉ đất còn lưu giữ dáng người thôi…!

 

Rừng ơi…

Bạn ơi…

Tha lỗi cho tôi

Chẳng kịp nhớ nơi bạn từng nằm lại

Cây thay lá để cho màu xanh mãi

Ta mất nhau rồi

Còn lại rừng thôi…

 

Ngược đường về

Ký ức xa xôi

Thấy thấp thoáng

                          dáng người

Trong mây trắng

Nghe đâu đó

                    ai cười bên suối vắng

Ơ ngã ba nào…

                      Tôi với bạn chia tay…?

 

Ở NƠI… LÀNG ẤY

Ở nơi thiếu vắng đàn ông

Như nhà thiếu cột, như sông vắng thuyền

Ở nơi thừa thãi trinh nguyên

Là nơi gái hóa thành Tiên cõi người

 

Đũa đôi mà chả thành đôi

Mâm cơm kê lệch, chỗ ngồi để hoang

Chỉn chu cũng hóa hoang toàng

Là làng sao thiếu hồn làng…người ơi!...

 

Thương thay kiếp trẻ chào đời

Mồ côi từ ở bụng người mang thai

Làm cha bé ấy…là ai?...

Cái câu hỏi…cứ giằng dai nỗi niềm…

 

Đời người đau đáu triền miên

Chiến tranh mòn khuyết trăng liềm trời cao

Có trầu đời thiếu quả cau

Người tan phía ấy…kẻ đau nẻo này?…

 

Ở nơi âm khí giăng đầy

Dòng sông vỗ sóng hao gầy chảy qua

Ở nơi thiếu vắng người cha

Người ơi làng ấy có là làng không?...


Mời truy cập kỷ yếu Quang Chuyền

Bài viết liên quan

Xem thêm
Hồn thiêng non nước và những nỗi niềm biên ải - chùm thơ Trần Đôn
Thơ Trần Đôn như một bức tranh cảm xúc nhiều gam màu về Tổ quốc - khi thì thổn thức với nỗi niềm biên viễn, lúc lại ngân nga khúc tình tự dân tộc.
Xem thêm
Tháng Tư - Ký ức và khát vọng – chùm thơ Trần Ngọc Phượng
Chùm thơ mới 3 bài: Những người bạn tháng Tư; Sài Gòn ngọc sáng từ đâu; Hoa bằng lăng tháng Tư
Xem thêm
Cung bậc tình yêu – Chùm thơ Phạm Đình Phú
Thơ Phạm Đình Phú mang đến một thế giới giàu cảm xúc, nơi hoài niệm hòa quyện cùng những triết lý về cuộc đời, tình yêu và lý tưởng.
Xem thêm
Từ quê đến phố – Chùm thơ Thùy Vy
Chùm thơ của Thùy Vy là những lát cắt về cuộc sống, với những suy tư về tình thân, nỗi niềm xa xứ, và nét đẹp của thiên nhiên, con người.
Xem thêm
Chùm thơ Đặng Tường Vy
Dẫu hoa đời không nở Lời khen chê cũng thừa Ngược dòng con bến lỡ Giữ tâm bình như chưa
Xem thêm
Hồn quê trong chùm thơ Nguyễn Bá Vượng
Chùm thơ 6 bài của một cây bút xứ Nghệ
Xem thêm
Chùm thơ Trần Quang Khánh - Dấu chân lính trên những đám mây mùa thu
Mỗi bài thơ trong Những đám mây mùa thu như một nốt nhạc trong bản giao hưởng ký ức.
Xem thêm
Quảng Huệ với những câu thơ viết từ ký ức
Lũ chúng tôi! Bọn người trên bảy chục/ Ngày mẹ sinh, hơ trên lửa Napalm
Xem thêm
Phố Giang và bản giao hưởng tình yêu
Chùm thơ 5 bài của Phố Giang
Xem thêm
Hương sắc yêu thương – Chùm thơ Trần Kim Dung
Chùm thơ 5 bài rút từ tập Những dấu chân thơ
Xem thêm
Di chúc một người phương Nam | thơ Đào Phong Lan - nhạc Nguyễn Văn Thái
Ca khúc phổ từ bài thơ đoạt giải Nhì cuộc thi Nhân nghĩa đất phương Nam
Xem thêm
Giới thiệu thơ Lê Văn Hóa
Hương thời gian ngào ngạt bủa vây quanhTình trăng gió nồng nàn hương huyền diệuVới cuộc sống tình yêu không thể thiếuVì tâm hồn nguyên liệu của tình yêuChân lý cuối cùng, vẫn chỉ có bấy nhiêuTình bất diệt, yêu, yêu là lẽ sống.
Xem thêm
Chùm thơ Hồng Quang
Xa xôi biên ải phía trời tâySương giăng, nắng phủ ngủ vai gầyĐôi chân em bước nghiêng đồi núiThắp sáng tương lai mảnh đất này.
Xem thêm