TIN TỨC
  • Thơ
  • Thơ Trương Nguyễn: những câu chữ biết mang sẹo

Thơ Trương Nguyễn: những câu chữ biết mang sẹo

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2025-11-01 18:26:32
mail facebook google pos stwis
88 lượt xem

(Mời click vào logo trên đây để truy cập thư mục)

Nhà thơ Trương Nguyễn, tên thật Nguyễn Trương, sinh năm 1948 tại Cam Thành, Cam Lộ, Quảng Trị. Hiện trú tại thị trấn Ngãi Giao, tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu (cũ) - nay là TP. Hồ Chí Minh.

Ông là hội viên Hội VHNT tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu, đã xuất bản các tập thơ: “Mảnh đời riêng” Nxb Trẻ, 1998; “Ngọn cỏ thiên đường” Nxb Trẻ, 2002; “Lửa đêm” Nxb Văn Nghệ TP. HCM, 2006; “Trầm ngâm thế kỷ 1” Nxb Văn Nghệ TP. HCM, 2009; “Trầm ngâm thế kỷ 2” Nxb Văn học, 2016. Nhận Giải thưởng Văn học lần thứ 3 (2009 - 2014) Hội VHNT Bà Rịa - Vũng Tàu.

Nhà thơ Trương Nguyễn thành viên Hướng đạo từ tuổi thiếu thời đến nay. Sau năm 1975, Trương Nguyễn viết thơ Đạo đăng tạp chí Phật giáo. Thơ ông suy tư, sâu lắng, day dứt nỗi niềm nhân thế và phản ánh cuộc mưu sinh đầy nghị lực của ông. Thơ viết về những người ruột thịt, khi đọc lên ta nghe nghẹn đắng: Về cha: “Cha tôi thường cõng tôi vượt sông lánh nạn với chiếc khăn lông không đủ ấm”. Về mẹ: “Mẹ tôi buôn tảo, bán tần không may bị viên đạn xuyên qua ngực phải, từ đó đứa bé thơ tội nghiệp không còn sữa mẹ”. Về bà: “Bà ngoại tôi thường đi chợ phiên mua từng lon sữa bò, dấu thật kỹ mang về nuôi tôi trong buổi đầu đời bất hạnh. Ngày ấy đã mở đầu một trang đời khó khăn nghiệt ngã, ám ảnh tôi suốt mấy chục năm qua”. Về vợ, con: “Con rách rưới, vợ tìm manh áo cũ/ Lật trái ra lòng đau quặn đủ điều!”. Về mình: “Cả một đời chân chưa lần được nghỉ/ Nợ áo cơm nên thân vạc bơ phờ”.

Nhà thơ Dương Kỳ Anh từng nhận xét: “Thơ Trương Nguyễn như cánh rừng đầy các loài cây mang hình dáng triết học. Khi đọc thơ ông, tôi thật sự xúc động, thưởng thức phong vị lạ lẫm, không biết là Thiền hay Triết nhưng tôi thấy những con chữ biết nói, biết nhảy múa, biết tâm sự...”

Mời bạn đọc chùm thơ của nhà thơ Trương Nguyễn do nhà thơ Nguyễn Xuân Sang tuyển chọn & giới thiệu.


Hai trong số các tác phẩm của nhà thơ Trương Nguyễn.

 

TÔI ĐI CHỢ TẾT
 

Sáng nay đi chợ Tết

Đôi bàn tay rỗng không

Ngắm hàng hoa thỏa thích

Ghi vào tận đáy lòng

 

Đi qua hàng bánh mứt

Khoai - dừa - gừng - bí đao

Tiếng chào mời không dứt

Lấp lánh đủ sắc màu

 

Bên kia quầy quần áo

Người từng lớp lao xao

Ngửi thơm mùi vải mới

Tay chẳng dám … sờ vào!

 

Thương con quần áo rách

Thơ chẳng bán được đâu

Vợ ngược xuôi quần quật

Công nợ ngập quá đầu

 

Thôi đành thôi, thôi vậy

Nghèo khó mà yêu thương

Năm sau khi xuân đến

Ta đi mua sắm nhiều…

 

QUAY LƯNG SỐ PHẬN
 

Ta cả tin

Niềm tin sâu đậm

Ước mơ về một chân trời

Nên đã viết hàng trăm bài viết

Chở nỗi buồn trang giấy đẫm mồ hôi

Vết thương mọi người

Hòa lẫn suốt thơ mình

Ướt sủng hết đôi khi không còn chỗ

Nơi ta ngồi ngóp ngoi hơi thở

Giọng đặc khàn ngân khúc yêu thương

Ngày mới lên

Đêm sớm lụi tàn

Ươm cây lá cho mùa hy vọng mới

À cứ vậy!

Phăng phăng bước tới

Nợ ơn đời không nỡ để rêu phong

Cuộc sống đẹp như cánh hoa hồng

Đầy gai nhọn làm ta thương tích!

Nghiền ngẫm – suy tư – phân tích

Vắt trái tim rùng mình thành giai điệu

Mang cho người giấc mơ xanh kỳ diệu

Và không ngờ …

Số phận

          Mãi quay lưng.

 

Nhà thơ Trương Nguyễn (bên trái) và tác giả.

 

LỖI HẸN CÙNG XUÂN
 

Tôi có hẹn

Xuân này mua sắm

Gói trà thơm mời khách phương xa

Nào bánh mứt nem hồng chả lụa

Bó trầm nhang thắp tưởng niệm ông bà

Nhưng số phận

Ngày ngày đen đũi

Bản thảo nhiều nước mắt bấy nhiêu

Con rách rưới, vợ tìm manh áo cũ

Lật trái ra lòng đau quặn đủ điều!

Chúa xuân đến

Mai già héo rũ

Mỗi ngày ngập mặn suối nguồn thơ

Cả một đời chân chưa lần được nghỉ

Nợ áo cơm nên thân vạc bơ phờ

Tay run

Viết câu chúc Tết

Thêm một lần vuột mất xuân qua

Mai bạn đến khỏi bỏ công tìm kiếm

Bởi nơi đây có đề bảng … “Bán nhà”.

 

NGƯỜI BẠN ĐƯỜNG

(Những ngày bán hàng rong tại Vũng Tàu)
 

Ta đi dưới làn mưa mồ hôi

Giữa buổi trưa hè bước vội

Chiếc xe đạp chở hàng không cân đối

Như vai ta nặng nợ gánh cuộc đời

Ta len lỏi từng con đường, góc phố

Bán hàng rao miệng đắng, môi khô

Quanh đây người luống hững hờ

Nhìn ta trơ trọi, bơ vơ giữa đời

Ta vẫn bước dù tấm thân thấm mệt

Gối mỏi, chân chồn, hai tay đến rã rời

Từng mặt người đi qua không cảm xúc

Ngoài trời đang nóng bức

Cố gắng rao thật hăng

 Nợ áo cơm là sức mạnh tòan năng

Ta vẫn đi giữa làn mưa mồ hôi

Nắng đổ dài, trời chiều quá vội

Chiếc xe đạp kiên gan không giận dỗi

Bạn cùng ta hôm sớm trên đường…

                              Viết năm 1984.

                   

NIỆM KHÚC
 

Tôi sinh ra ở một làng quê ven dòng Hiếu Giang

Những ngày quê hương ngập chìm bom đạn.

Cha tôi thường cõng tôi vượt sông lánh nạn với chiếc khăn lông không đủ ấm

Mẹ tôi buôn tảo, bán tần không may bị viên đạn xuyên qua ngực phải, từ đó đứa bé thơ tội nghiệp không còn sữa mẹ.

Bà ngoại tôi thường đi chợ phiên mua từng lon sữa bò, dấu thật kỹ mang về nuôi tôi trong buổi đầu đời bất hạnh.

Ngày ấy đã mở đầu một trang đời khó khăn nghiệt ngã, ám ảnh tôi suốt mấy chục năm qua.

Nhìn lại quá khứ tối đen buồn thảm tôi không ngừng nổ lực, phấn đấu cho đến ngày hôm nay thì những người thân yêu ấy không còn nữa.

Ước gì tôi mãi được úp mặt vào chiếc lưng trần khét nắng của cha và bầu sữa ngọt thơm của mẹ.

Ước gì!...

TRƯƠNG NGUYỄN

Bài viết liên quan

Xem thêm
Phan Thành Đạt và chùm thơ Trầm tích thời gian
Phan Thành Đạt là một tác giả trẻ trên văn đàn thi ca, tuy nhiên anh đã khẳng định mình bằng những dòng thơ đẹp, đậm chất trữ tình, sâu lắng. Thơ Phan Thành Đạt mang nỗi khắc khoải giàu tự sự. Ngôn ngữ chắt lọc, sâu lắng, nhẹ và rung động như tiếng thở giữa tĩnh lặng. Là nét thấm đẫm tự tình của một tâm hồn đủ trưởng thành trong “Lặng”. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Phan Thành Đạt – Trầm tích thời gian.
Xem thêm
Người đi – tình thơ còn ở lại
Cựu chiến binh, nhà thơ Trần Trí Thông – hội viên Hội Nhà văn Việt Nam và Hội Nhà văn TPHCM, người đồng hành nhiều năm cùng Câu lạc bộ Thơ Phương Nam – vừa rời cõi tạm vào tối 29/10/2025, để lại bao thương tiếc trong lòng bạn hữu.
Xem thêm
Nhà thơ Trần Trí Thông mang “tiếng gà gáy trong ba lô” đi khắp chiến trường
Chiến tranh đã lùi xa, nhưng hào khí một thời cùng những nỗi niềm bi hùng vẫn âm vang trong lòng dân tộc, thổn thức mỗi khi ta đọc thơ của những người lính – những người may mắn trở về hay đã mãi mãi nằm lại nơi chiến trường, hóa thành tuổi hai mươi bất tử.
Xem thêm
Còn lâu (2) – Thơ Lâm Xuân Thi, Nhạc Hoài Phúc
Một cuộc đối thoại lạ lùng giữa con người và định mệnh – giữa cái hữu hạn của kiếp người và cái vô tận của linh hồn.
Xem thêm
Thơ khóc bạn của Trần Hóa
Vào 19h31’ cùng ngày, nhà thơ – cựu chiến binh Trần Trí Thông, hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, Phó Chủ nhiệm CLB Thơ Phương Nam, đã vĩnh viễn ra đi tại tư gia, hưởng thọ 70 tuổi.
Xem thêm
Trong cõi hư không vẫn một mình – Chùm thơ Thụy Sơn
Bằng những dòng thơ trữ tình và đầy cảm xúc, Tổ quốc trong thơ Thụy Sơn mang cái linh thiêng của hồn dân tộc, là sự lừng lững của mảnh đất hình chữ S đi qua bao binh biến, suốt chiều dài lịch sử với xương máu và tiếng vọng thâm trầm của người ngã xuống. Với lối lục bát rơi vần, tác giả đã vẽ lên một ngữ điệu bài thơ tròn trịa trong câu tứ và lời thơ đầy mộng mị. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Thụy Sơn – Trong cõi hư không vẫn một mình.
Xem thêm
Thơ của người gieo mùa trên đồng chữ
Giống như nghề giáo đạm bạc mà cao quý, thơ của tác giả Nguyễn Văn Đào - hiện là Phó chủ tịch CLB VHNT Nguồn Việt Quảng Nam, cũng nhờ thế mà tao nhã giản dị, đọc qua một lần thấy dễ thấm và đồng cảm.
Xem thêm
Cánh đồng quê mẹ - chùm thơ Tịnh Bình
Bằng những lời thơ nhẹ nhàng truyền cảm, Tịnh Bình thể hiện một cách rất tinh tế và sâu sắc tâm trạng của người con khi rời xa quê mẹ, để mỗi câu thơ đong đầy nỗi nhớ thương, đầy chiều sâu và thấm đẫm nỗi lòng khi nhớ về mảnh khói lam chiều, với bờ lau trước ngõ. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Tịnh Bình.
Xem thêm
Chiều đông sa – chùm thơ Chu Long
Mùa đông cũng là mùa của ký ức, khi mùa đông đã cận kề, tiết trời se lạnh, qua khung cửa kính, vẻ đẹp thi vị và thơ mộng gieo vào lòng người những cung bậc trầm lắng. Mùa đông cũng mang những dịu nồng của mối tình đã qua, của những mênh mông trong tâm hồn lữ khách. Bằng những lời thơ đẹp, giàu tự sự, Chu Long đã viết về mùa đông bằng những cảm xúc nồng nàn, của những kỷ niệm ngày xưa cũ. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Chu Long – Chiều đông sa.
Xem thêm
Đinh Nho Tuấn: Mỗi bài thơ là máu đỏ của tôi
Ẩn sau những câu chữ được gọt giũa kỹ lưỡng là một trái tim nồng ấm, biết yêu thương say đắm, biết nhớ quê hương da diết, và trên hết, là một quan niệm sáng tác nghiêm cẩn: Mỗi bài thơ là máu đỏ của tôi.
Xem thêm
Thi ca điểm hẹn: Hoa của nước - những bông hoa bất tử trong trường ca của Trầm Hương
Trường ca “Hoa của nước” vừa được nữ tác giả của “Người đẹp Tây Đô” phát hành gồm có 3 chương: Hoa thủy sinh, Hoa tôi gặp trên đường thiên lý, Hoa thời hậu chiến... xâu chuỗi nhiều loài hoa, nhiều số phận, những kỳ tích và những nỗi mất mát hy sinh…
Xem thêm
Những khoảng lặng trong thơ Lê Ngọc Mai
Nữ nhà thơ Lê Ngọc Mai sinh năm 1969 tại huyện Hoằng Hóa, tỉnh Thanh Hóa; Hội viên Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu, hiện chị sinh sống tại phường 11, Thành phố Vũng Tàu (cũ) - Nay là Thành phố Hồ Chí Minh.
Xem thêm
Nguyễn Ngọc Thành và chùm thơ Chuyện hai người đàn bà
Mỗi người phụ nữ là một “bông hoa” đẹp, tài năng và trí tuệ, phụ nữ luôn mang lại nguồn cảm hứng trong thi ca, mở ra chiều sâu của tĩnh lặng. Những người phụ nữ trong thơ Nguyễn Ngọc Thành với những cuộc đời khác nhau nhưng tựu trung vẫn là sự hy sinh, khao khát yêu thương và những gánh nặng mưu sinh, chờ đợi…với lời thơ dung dị nhưng giàu cảm xúc, có sự thăng hoa của hồn thơ và có cả cách sử dụng ngôn từ thâm trầm, mang lại cho người đọc những nỗi buồn lắng đọng và khắc khoải. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Nguyễn Ngọc Thành – Chuyện hai người đàn bà.
Xem thêm
Hồng Quang và chùm thơ Chăn mùa trên đá
Trên miền cao nguyên đá khắc nghiệt, người dân vẫn bền bỉ gieo hạt, chắt chiu từng giọt nước, từng tia nắng để nuôi dưỡng mùa màng. Họ đã “chăn mùa trên đá” như chăn dắt đàn con bằng mồ hôi, đôi tay và niềm tin vào sự sống. Bằng sự biến hoá của ngôn từ, bài thơ “Gió mới sang mùa” cho thấy một sự thay đổi của vùng quê nghèo hẻo lánh, giờ đây đã được khai sáng cả tư tưởng và sinh hoạt bản làng, không còn những tập tục mê tín như xưa. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Hồng Quang - Chăn mùa trên đá.
Xem thêm
Mùa trong mắt mẹ - chùm thơ Trần Lưu
Mẹ luôn là nguồn cảm hứng trong thi ca bởi tình mẹ bao la như trời biển. Mẹ là cội nguồn yêu thương, là mái ấm cho mỗi người, giữa thăng trầm biến động, mẹ là điểm tựa bình yên. Với những lời thơ cảm động như lời tự sự của người con dành cho mẹ đã gieo vào lòng người đọc những bồi hồi rung cảm. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Trần Lưu – Mùa trong mắt mẹ.
Xem thêm
Mưa ngâu lối cũ - Chùm thơ Bùi Trọng Hiển
Từ “Mưa Ngâu lối cũ” đến “Bản Sonata cho em”, những câu chữ đều ngân lên âm điệu của nỗi nhớ – nhẹ nhàng, sâu lắng và rất người.
Xem thêm
Một Lâm Xuân Thi đa diện: Từ tự trào đến triết luận
Nhân Ngày Doanh nhân Việt Nam (13/10), Văn chương TPHCM xin trân trọng giới thiệu chùm thơ của nhà thơ - doanh nhân Lâm Xuân Thi.
Xem thêm
Dưới cánh rừng tàng thức - chùm thơ Nguyễn Đăng Khương
Trong hành trình kiến tạo chữ nghĩa, thơ Nguyễn Đăng Khương như tiếng vọng thổn thức của đại ngàn, của giam hãm tận cùng cảm xúc và trỗi dậy khát vọng yêu thương. Lời thơ là sự bứt phá khỏi khuôn khổ tâm trạng bị dồn nén để miên man trong một thế giới thong dong của sự hồi sinh, của linh cảm và đổ vỡ. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Nguyễn Đăng Khương – Trên bến bờ linh cảm.
Xem thêm
Thơ Cao Tiến Sĩ: Giản dị mà đằm sâu như “Vầng mây ấm”
Với “Vầng mây ấm”, người cựu chiến binh Cao Tiến Sĩ mang đến một thế giới thơ bình dị mà đằm sâu, nơi con người sống trọn trong yêu thương, tri ân và khát vọng.
Xem thêm
Thơ Bùi Ngọc Phúc: Giữa lặng yên và rung động nhân sinh
Ở tuổi ngoài bảy mươi, Bùi Ngọc Phúc vẫn giữ cho mình giọng thơ trầm tĩnh và nhân hậu – nơi ký ức, quê hương và tình người hòa làm một.
Xem thêm