TIN TỨC

Thu Bồn – Một dòng sông cuộn sóng, một ngọn núi cô đơn, một trái tim run rẩy

Người đăng : phunghieu
Ngày đăng:
mail facebook google pos stwis
627 lượt xem

Bên dòng sông cuộn sóng, trên ngọn núi cô đơn, với trái tim run rẩy thi sĩ dang hai tay về phía cao xanh: “cầu trời sóng gió bình yên – em về xin cứ thiên nhiên mà về và xin giông bão đừng vào đây nữa – gió mưa thôi hãy ở ngoài sân – vì trái tim đã trụi trần như thân xác – người ơi người xin hãy nhẹ bàn chân – cho mặt đất bình yên cây cỏ – một đời xanh như thể chẳng vì ai”…


Nhà thơ Thu Bồn (1935 – 2003)

Thi sĩ hành hương về ngôi đền tình yêu linh thiêng bằng trái tim chân thành, kính trọng. Bởi không dễ gì có được phút giây run rẩy: “tôi già hơn em một cuộc chiến tranh – trong buổi trưa nắng khát này – tôi nhận từ tay em bát nước quá đầy – bàn tay tôi run rẩy- làm sao khỏi sánh ra ngoài những gịot nước trong”. “Giọt nước trong”, giọt nước tình yêu, giọt nước hạnh phúc được cất từ dòng sông máu đỏ, dòng sông chảy qua thác ghềnh bom đạn, đau khổ, chia ly…

Với thi sĩ, tình yêu như vùng đất hứa: “thiên đàng hiện ra khi em đến với tôi. Có em! anh có tất cả những gì anh muốn”. Khi cung đàn tình yêu ngân lên giai điệu hạnh phúc: “muôn đời đẹp nhất là thơ – trong là nước mắt , ngu ngơ là tình- bài thơ ta viết cho mình – là bài thơ của mối tình ngu ngơ”; thi sĩ không một chút đắn đo từ giã “thiên hà ơi ta chán lắm những phù hoa” để “trốn về trái đất ăn năn một lần – rồi xin ở lại cõi trần – làm thơ nhóm bếp đỡ đần cho em”…

Nhưng tình yêu không phải lúc nào cũng hạnh phúc, bởi đôi khi: “em đến rồi em lại đi – biến anh thành gã Trương Chi không đàn”. Còn gì bi thương hơn “trải qua bao trận mưa dầm – đời còn chút nắng em cầm đi luôn”. Khi “dòng suối tóc em mang đi rồi” thi sĩ chỉ biết tự trách mình: “anh không quản thúc được mùa xuân – để những bông hồng trôi ra biển và nếu em bỏ ta đi không phải vì cái chết- anh sẽ tìm em từ phương Đông cho đến trời Tây – những cái gì sáng nhất trên đời cũng trở thành bóng tối-chỉ có gịọt nước trong mắt em- vỡ tan ra thành triệu mảnh sao trời” … Khi đối diện với “sự yên lặng thấm vào màn đêm đen sẫm” – “đó là lời giã biệt của em” thi sĩ tự an ủi: “linh hồn của đá là mây – linh hồn của đất là cây xanh rờn – phần con người có cô đơn – phần hoa đẹp có hương thơm không lời”…


Nhà thơ Trần Ngọc Tuấn và nhà thơ Thu Bồn.

Với thi sĩ, tình yêu đồng nghĩa với sự hiến dâng và chấp nhận hiện hữu: “có em anh trở thành triệu phú – có triệu niềm vui và có triệu niềm đau – anh đem triệu niềm vui làm tiệc đãi bao người hàng xóm – còn triệu cơn đau… anh cô thành cao nhấm nháp một mình” . Một mình với tiếng cô đơn không ngọn gió trả lời . Một mình với “một đời anh đi mãi chẳng về đâu”. Một mình với “tiếng rúc tù và… gọi đò mãi… bỗng nhớ ra gọi mình”. Một mình “anh trở về hóa đá phía bên kia”…

Bên dòng sông cuộn sóng, trên ngọn núi cô đơn, với trái tim run rẩy thi sĩ dang hai tay về phía cao xanh: “cầu trời sóng gió bình yên – em về xin cứ thiên nhiên mà về và xin giông bão đừng vào đây nữa – gió mưa thôi hãy ở ngoài sân – vì trái tim đã trụi trần như thân xác – người ơi người xin hãy nhẹ bàn chân – cho mặt đất bình yên cây cỏ – một đời xanh như thể chẳng vì ai”…

Chỉ có tình yêu, thiên nhiên cây cỏ mới có thể xoa dịu nỗi cô đơn thường trực của thi sĩ. Còn gì cao đẹp hơn một thi sĩ hiến dâng tất cả cho cuộc đời, khi từ giã cõi trần gian đầy đau thương nhưng rất đỗi đáng yêu này chỉ “xin gởi cho tôi một gói nhân tình” làm hành trang đi về phía bên kia bờ nhân thế!

Trần Ngọc Tuấn/Vanvn

 

Bài viết liên quan

Xem thêm
Kiên “Lục bát” – Người quê nâng những hồn quê
... Nguyễn Thế Kiên lại nhẹ nhàng hơn “Ngược xuôi đi giữa tảo tần/ Hồn rơm vía rạ hóa thân mà thành”, chỉ thế thôi mà ra cả cuộc đời.
Xem thêm
Nguyễn Thị Ngọc Hải làm sống lại một đời, một thời
Rút từ tập GÁNH CHỮ TRÊN NGÀN, Nxb Hội Nhà văn, 2022.
Xem thêm
Hồ Bá Thâm – Nhà triết học làm thơ
Chương trình “Người Nghệ muôn phương” của NTV
Xem thêm
Cặp vợ chồng thi sĩ đặc biệt
Bài viết của Nguyễn Văn Hòa
Xem thêm
Nhà thơ Vũ Thiên Kiều, du ca ấy như thời gian thơm thảo | Phùng Văn Khai
Đó chính là một du ca - du hành chữ nghĩa thảo thơm đầy đặn lắm thay.
Xem thêm
Gương soi | Bích Ngân
Nguồn: Báo Người Lao động
Xem thêm
Trái tim dũng cảm lang thang dưới bầu trời chữ nghĩa | Bài của Tiểu Mai
Những câu thơ như thế, ngay cả người không thích thơ cũng cảm thấy nặng lòng. Đó là biệt tài của Phùng Hiệu.
Xem thêm
Nhà văn Nguyễn Đình Thi, như tôi biết
Lần đầu tiên tôi được gặp Nguyễn Đình Thi là năm 1970, khi tiểu thuyết Vỡ bờ tập 2 của ông vừa ra đời.
Xem thêm
Thân gái chiến trường | Ký của Vương Trọng
Bài đăng Tạp chí Nhà văn & Cuộc sống số 13 (tháng 3&4/2023)
Xem thêm
Bạn tôi Bùi Mạnh Nhị
Bài đăng báo Văn nghệ số 8/2023
Xem thêm
Thơ có cần thiết cho đời sống?
Hình thức để làm gì, cách tân để làm gì khi trong lòng không một cảm xúc? Cảm xúc ấy cần cho thơ hơn cả hình thức nữa.
Xem thêm
Dương Tường – Người tình
Dương Tường hiện diện đời năm Nhâm Thân (4.8.1932) và giã biệt đời năm Quý Mão (24.2.2023).
Xem thêm
Nhà thơ, thiếu tá Phạm Vân Anh - Nữ chiến sĩ đa tài và tình yêu bền bỉ với văn chương
Nhắc đến nhà thơ thiếu tá Phạm Vân Anh, người ta sẽ nghĩ ngay đến hình ảnh một người phụ nữ mạnh mẽ và cũng đầy chất đàn bà. Chị đại diện cho người Hải Phòng đầy hào sảng, lúc “ăn sóng nói lớn”, lúc cũng rất dịu dàng.
Xem thêm
Dòng thơ giữa phố rung động bao nhiêu tâm hồn thi ca?
‘Dòng thơ giữa phố’ là tên gọi cuộc tọa đàm diễn ra sáng 4/2 thu hút nhiều nhà thơ quen thuộc, chính thức khởi động Ngày Thơ Việt Nam 2023 tại TP.HCM.
Xem thêm