TIN TỨC
  • Thơ
  • Trang thơ Lê Thành Nghị

Trang thơ Lê Thành Nghị

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2023-04-20 08:30:58
mail facebook google pos stwis
1418 lượt xem

Đại tá, nhà thơ Lê Thành Nghị sinh năm 1946, nguyên Phó tổng biên tập Tạp chí Văn nghệ Quân đội, đã xuất bản 8 tập thơ, 5 tập tiểu luận-phê bình văn học. Ông nhận được nhiều giải thưởng uy tín về văn chương, trong đó nổi bật là Giải thưởng Nhà nước về Văn học nghệ thuật, năm 2012.

“Nếu ví von mỗi bài thơ giống như một bông hoa thì bông hoa trong thơ Lê Thành Nghị luôn chứa thật nhiều hương sắc. Ông thường viết về sự quên, nhưng từ sự quên ấy lại khiến người ta nhớ. Ông cũng thường viết về những niềm xưa cũ để lắng sâu vào cái mới hôm nay. Lê Thành Nghị luôn cho thấy một tinh thần tĩnh tại, giàu chất chiêm nghiệm trong mỗi bài thơ của mình”.

Nhà thơ ĐOÀN VĂN MẬT giới thiệu


Về nơi sơ tán cũ
 

Ai bỏ quên ở Đại Từ mùa rét cũ

Khăn mùa đông giờ đã như mây

 

Ai cất giữ viên sỏi mòn qua lũ

Trên dốc dài sau vết chân quen

 

Nào đâu cánh rừng sấm gọi mùa măng mới

Nào đâu giảng đường buổi sớm sương giăng

 

Đâu núi Võ, núi Văn năm tháng trầm ngâm

Đâu ngọn đèn đêm thâu câu thơ nhớ bạn

 

Ta mải đi quên một chiều lau xám

Quên một mùa rét cũ phía rừng xa.
 


Côn Đảo
 

Côn Đảo

Vượt lên từ biển

Mùa hè trên tấm toan xanh

Hoa điệp vàng thả những ngôi sao xuống biển

Mỗi ngọn cỏ thắp lên một linh hồn!

 

Côn Đảo

Nghe trong sóng

Ngân lên tiếng hát xà lim

Từ Hàng Dương

Từ chuồng cọp

Mỗi bước rung lên một nốt trầm!

 

Côn Đảo

Trời trên đầu chói xanh

Đất dưới chân nhói buốt

Trắng là xương, nâu là thịt

Các anh chị nằm kê núi cao lên

Mỗi ngọn núi mang hình một trái tim!

 

Côn Đảo

Tóc thề ngang vai

Xanh trong nắng sớm

Lối chị Sáu ra trường bắn hôm nào

Xôn xao cúc dại tím

Mỗi bông nhỏ nhìn ta như mỗi mắt người!

 

Côn Đảo

Mỗi người hóa một nén hương chờ lửa đến!

 

 

Chiều mưa

       Nhớ bác Xuân Thiều
 

Chiều muộn

Lá rụng ngoài hiên

Mưa đi trên mái

Một vệt tiếng chim lấp loáng đèn!

 

Những gì xa, giờ đã xa biền biệt

Những tháng năm như một lớp bụi mờ

 

Những gì vắng, giờ thêm hun hút vắng

Gió một mình trên mặt đường mưa

 

Đáng ra phải là những chiều như những chiều xưa

Cuối ngõ Hàng Hương ngồi cụng ly,

 ngắm ngày đang xuống

 

Nhưng chiều nay hương bay, rượu lạnh

Một chiếc đèn đêm đứng úa vàng!

 


Về lại Tân Trào
 

Vừa theo gió tràn qua Đèo Khế

Đã sông Lô xô dào dạt trong chiều

 

Vừa Khuổi Tát bước thương vương bước nhớ

Đã Ngòi Thia từng bậc đá lên cao

 

Suối đang hát dắt theo lối nhỏ

Lán khuất trong cây, mây lặng trong hồ

 

Trời thu vắng, nắng mê trên lá

Hoa tím trên cây, mây trắng trên đầu

 

Tre trúc nói gì xanh trên đỉnh núi

Lời nước non vang vọng giữa mây cao

 

Vạt hoa nói gì vàng mơ dọc suối

Lời mùa thu lộng lẫy giữa Tân Trào.

 

 

Tháp Chàm

 

Cây mọc chênh vênh trên mái tháp

Thời gian mải miết không ngừng trôi

 

Những vũ nữ Chàm nhô dưới đá

Như vẫn chờ xanh với cỏ cây

 

Chân trời lui mãi xa vô tận

Một chén vương triều váng vất say

 

Bao nhiêu xiêm áo mê trong nắng

Giờ đã hoang tàn bay với mây

 

Nhân thế bao la như biển rộng

Nỗi buồn một giọt cũng ngầm đau

 

Tháp đứng trầm ngâm nghe gạch rụng

Những tiếng ngân dài giữa đêm sâu.

 


Hoa rừng Cúc Phương

 

Âm u đại ngàn

Không một bóng người, không một vệt chim

Tơ nhện giăng ngập lối!

 

Trong bóng tối

Một nhánh lan vàng

Hương ngập tràn mặt suối!

 

Hoa đâu chỉ đẹp và thơm

Chỗ đông bàn chân tới!

 

 

 Suối nhỏ

 

Gói một chút sen tàn thành kỷ niệm

Mang về rừng ủ trong lá mùa thu  

Mùi men chín cất từ trái chín

Như gió lay cây, như sóng lay bờ.

 

Câu thơ cũ Ba Vì mây trắng

Giờ đã yên như nước dưới thung sâu

Từng bậc đá xô chiều đổ bóng

Nắng nhẹ trên cây, mây nhẹ trên đầu

 

Miên man nước về ngang hốc núi

Chẳng ai hay giọt nước ban đầu

Buổi đầu tiên, lần đầu tiên... độ ấy

Đến bây giờ giọt nước ấy về đâu?

 

Nếu mệnh thủy hãy mềm như nước

Hãy theo sông về biển lớn ngoài kia

Con tàu trẻ ánh đèn pha sáng rực

Chân mây xa huyền ảo náo nức chờ

 

Núi sẽ đứng im lìm trong dáng đá

Mấy trăm năm như chẳng nghĩa lý gì

Nước cứ chảy dẫu xa muôn dặm cỏ

Chờ hạt mưa nhớ núi quay về.

 

 

Yên Tử

 

Hoa đại y nguyên lời ước hẹn

Trăm năm vẫn rụng trắng sân chùa

 

Gió lạnh thổi từ năm ngoái đến

Tiếng chuông tê buốt suốt mùa thu

 

Nến cháy thôi miên cùng kinh kệ

Lung linh mờ tỏ những nhang đèn

 

Lòng trải vô biên cùng dương thế

Bóng chiều chưa dễ tắt ngoài hiên

 

Người về ngơ ngẩn cùng tre trúc

Kìa lối vào mây để cửa thiền!

-------------

Minh họa: KHÔI NGUYÊN

Nguồn: Báo Quân đội nhân dân

Bài viết liên quan

Xem thêm
Tháng Tư - Ký ức và khát vọng – chùm thơ Trần Ngọc Phượng
Chùm thơ mới 3 bài: Những người bạn tháng Tư; Sài Gòn ngọc sáng từ đâu; Hoa bằng lăng tháng Tư
Xem thêm
Cung bậc tình yêu – Chùm thơ Phạm Đình Phú
Thơ Phạm Đình Phú mang đến một thế giới giàu cảm xúc, nơi hoài niệm hòa quyện cùng những triết lý về cuộc đời, tình yêu và lý tưởng.
Xem thêm
Từ quê đến phố – Chùm thơ Thùy Vy
Chùm thơ của Thùy Vy là những lát cắt về cuộc sống, với những suy tư về tình thân, nỗi niềm xa xứ, và nét đẹp của thiên nhiên, con người.
Xem thêm
Chùm thơ Đặng Tường Vy
Dẫu hoa đời không nở Lời khen chê cũng thừa Ngược dòng con bến lỡ Giữ tâm bình như chưa
Xem thêm
Hồn quê trong chùm thơ Nguyễn Bá Vượng
Chùm thơ 6 bài của một cây bút xứ Nghệ
Xem thêm
Chùm thơ Trần Quang Khánh - Dấu chân lính trên những đám mây mùa thu
Mỗi bài thơ trong Những đám mây mùa thu như một nốt nhạc trong bản giao hưởng ký ức.
Xem thêm
Quảng Huệ với những câu thơ viết từ ký ức
Lũ chúng tôi! Bọn người trên bảy chục/ Ngày mẹ sinh, hơ trên lửa Napalm
Xem thêm
Phố Giang và bản giao hưởng tình yêu
Chùm thơ 5 bài của Phố Giang
Xem thêm
Hương sắc yêu thương – Chùm thơ Trần Kim Dung
Chùm thơ 5 bài rút từ tập Những dấu chân thơ
Xem thêm
Di chúc một người phương Nam | thơ Đào Phong Lan - nhạc Nguyễn Văn Thái
Ca khúc phổ từ bài thơ đoạt giải Nhì cuộc thi Nhân nghĩa đất phương Nam
Xem thêm
Giới thiệu thơ Lê Văn Hóa
Hương thời gian ngào ngạt bủa vây quanhTình trăng gió nồng nàn hương huyền diệuVới cuộc sống tình yêu không thể thiếuVì tâm hồn nguyên liệu của tình yêuChân lý cuối cùng, vẫn chỉ có bấy nhiêuTình bất diệt, yêu, yêu là lẽ sống.
Xem thêm
Chùm thơ Hồng Quang
Xa xôi biên ải phía trời tâySương giăng, nắng phủ ngủ vai gầyĐôi chân em bước nghiêng đồi núiThắp sáng tương lai mảnh đất này.
Xem thêm
Chùm thơ Biện Tiến Hùng
Xuyên qua lá trăng tràn khắp mọi nẻo,Gọi giao mùa theo mỗi bước chân đi,Xuân đang đến bên ngoài cánh cửaĐông bần thần vì chưa muốn ra đi.
Xem thêm
Tản mạn đầu năm - Chùm thơ Trần Ngọc Phượng
Chuông chùa từng tiếng bâng quơ/ Mà mênh mang gió, mà bơ vơ lòng
Xem thêm
Năm Ất Tỵ lột vỏ - Chùm thơ Võ Kim Cương
Chùm thơ về tinh thần đổi mới của Tiến sĩ nhà thơ Võ Kim Cương
Xem thêm
Ngỏ với hoa mai - Chùm thơ Nguyễn Văn Mạnh
Nguồn: Trang web Hội Nhà văn Việt Nam
Xem thêm