TIN TỨC
  • Thơ
  • Trang thơ Lê Thành Nghị

Trang thơ Lê Thành Nghị

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2023-04-20 08:30:58
mail facebook google pos stwis
1840 lượt xem

Đại tá, nhà thơ Lê Thành Nghị sinh năm 1946, nguyên Phó tổng biên tập Tạp chí Văn nghệ Quân đội, đã xuất bản 8 tập thơ, 5 tập tiểu luận-phê bình văn học. Ông nhận được nhiều giải thưởng uy tín về văn chương, trong đó nổi bật là Giải thưởng Nhà nước về Văn học nghệ thuật, năm 2012.

“Nếu ví von mỗi bài thơ giống như một bông hoa thì bông hoa trong thơ Lê Thành Nghị luôn chứa thật nhiều hương sắc. Ông thường viết về sự quên, nhưng từ sự quên ấy lại khiến người ta nhớ. Ông cũng thường viết về những niềm xưa cũ để lắng sâu vào cái mới hôm nay. Lê Thành Nghị luôn cho thấy một tinh thần tĩnh tại, giàu chất chiêm nghiệm trong mỗi bài thơ của mình”.

Nhà thơ ĐOÀN VĂN MẬT giới thiệu


Về nơi sơ tán cũ
 

Ai bỏ quên ở Đại Từ mùa rét cũ

Khăn mùa đông giờ đã như mây

 

Ai cất giữ viên sỏi mòn qua lũ

Trên dốc dài sau vết chân quen

 

Nào đâu cánh rừng sấm gọi mùa măng mới

Nào đâu giảng đường buổi sớm sương giăng

 

Đâu núi Võ, núi Văn năm tháng trầm ngâm

Đâu ngọn đèn đêm thâu câu thơ nhớ bạn

 

Ta mải đi quên một chiều lau xám

Quên một mùa rét cũ phía rừng xa.
 


Côn Đảo
 

Côn Đảo

Vượt lên từ biển

Mùa hè trên tấm toan xanh

Hoa điệp vàng thả những ngôi sao xuống biển

Mỗi ngọn cỏ thắp lên một linh hồn!

 

Côn Đảo

Nghe trong sóng

Ngân lên tiếng hát xà lim

Từ Hàng Dương

Từ chuồng cọp

Mỗi bước rung lên một nốt trầm!

 

Côn Đảo

Trời trên đầu chói xanh

Đất dưới chân nhói buốt

Trắng là xương, nâu là thịt

Các anh chị nằm kê núi cao lên

Mỗi ngọn núi mang hình một trái tim!

 

Côn Đảo

Tóc thề ngang vai

Xanh trong nắng sớm

Lối chị Sáu ra trường bắn hôm nào

Xôn xao cúc dại tím

Mỗi bông nhỏ nhìn ta như mỗi mắt người!

 

Côn Đảo

Mỗi người hóa một nén hương chờ lửa đến!

 

 

Chiều mưa

       Nhớ bác Xuân Thiều
 

Chiều muộn

Lá rụng ngoài hiên

Mưa đi trên mái

Một vệt tiếng chim lấp loáng đèn!

 

Những gì xa, giờ đã xa biền biệt

Những tháng năm như một lớp bụi mờ

 

Những gì vắng, giờ thêm hun hút vắng

Gió một mình trên mặt đường mưa

 

Đáng ra phải là những chiều như những chiều xưa

Cuối ngõ Hàng Hương ngồi cụng ly,

 ngắm ngày đang xuống

 

Nhưng chiều nay hương bay, rượu lạnh

Một chiếc đèn đêm đứng úa vàng!

 


Về lại Tân Trào
 

Vừa theo gió tràn qua Đèo Khế

Đã sông Lô xô dào dạt trong chiều

 

Vừa Khuổi Tát bước thương vương bước nhớ

Đã Ngòi Thia từng bậc đá lên cao

 

Suối đang hát dắt theo lối nhỏ

Lán khuất trong cây, mây lặng trong hồ

 

Trời thu vắng, nắng mê trên lá

Hoa tím trên cây, mây trắng trên đầu

 

Tre trúc nói gì xanh trên đỉnh núi

Lời nước non vang vọng giữa mây cao

 

Vạt hoa nói gì vàng mơ dọc suối

Lời mùa thu lộng lẫy giữa Tân Trào.

 

 

Tháp Chàm

 

Cây mọc chênh vênh trên mái tháp

Thời gian mải miết không ngừng trôi

 

Những vũ nữ Chàm nhô dưới đá

Như vẫn chờ xanh với cỏ cây

 

Chân trời lui mãi xa vô tận

Một chén vương triều váng vất say

 

Bao nhiêu xiêm áo mê trong nắng

Giờ đã hoang tàn bay với mây

 

Nhân thế bao la như biển rộng

Nỗi buồn một giọt cũng ngầm đau

 

Tháp đứng trầm ngâm nghe gạch rụng

Những tiếng ngân dài giữa đêm sâu.

 


Hoa rừng Cúc Phương

 

Âm u đại ngàn

Không một bóng người, không một vệt chim

Tơ nhện giăng ngập lối!

 

Trong bóng tối

Một nhánh lan vàng

Hương ngập tràn mặt suối!

 

Hoa đâu chỉ đẹp và thơm

Chỗ đông bàn chân tới!

 

 

 Suối nhỏ

 

Gói một chút sen tàn thành kỷ niệm

Mang về rừng ủ trong lá mùa thu  

Mùi men chín cất từ trái chín

Như gió lay cây, như sóng lay bờ.

 

Câu thơ cũ Ba Vì mây trắng

Giờ đã yên như nước dưới thung sâu

Từng bậc đá xô chiều đổ bóng

Nắng nhẹ trên cây, mây nhẹ trên đầu

 

Miên man nước về ngang hốc núi

Chẳng ai hay giọt nước ban đầu

Buổi đầu tiên, lần đầu tiên... độ ấy

Đến bây giờ giọt nước ấy về đâu?

 

Nếu mệnh thủy hãy mềm như nước

Hãy theo sông về biển lớn ngoài kia

Con tàu trẻ ánh đèn pha sáng rực

Chân mây xa huyền ảo náo nức chờ

 

Núi sẽ đứng im lìm trong dáng đá

Mấy trăm năm như chẳng nghĩa lý gì

Nước cứ chảy dẫu xa muôn dặm cỏ

Chờ hạt mưa nhớ núi quay về.

 

 

Yên Tử

 

Hoa đại y nguyên lời ước hẹn

Trăm năm vẫn rụng trắng sân chùa

 

Gió lạnh thổi từ năm ngoái đến

Tiếng chuông tê buốt suốt mùa thu

 

Nến cháy thôi miên cùng kinh kệ

Lung linh mờ tỏ những nhang đèn

 

Lòng trải vô biên cùng dương thế

Bóng chiều chưa dễ tắt ngoài hiên

 

Người về ngơ ngẩn cùng tre trúc

Kìa lối vào mây để cửa thiền!

-------------

Minh họa: KHÔI NGUYÊN

Nguồn: Báo Quân đội nhân dân

Bài viết liên quan

Xem thêm
Từ Vũng Tàu đến Cực Đông Tổ quốc – Chùm thơ Đỗ Xuân Thu
Đây là một chùm thơ kết hợp nhuần nhị giữa tình riêng và tình đất nước, để lại dư vị lắng sâu cho người đọc.
Xem thêm
Từ di ngôn đến phút giây vĩnh cửu – Chùm thơ Tần Hoài Dạ Vũ
Đây là tiếng nói chân thành, vừa đau đáu vừa nhân bản, của một thi sĩ luôn tìm kiếm sự thật trong nỗi buồn và ánh sáng trong tình yêu.
Xem thêm
Thơ Nguyễn Xuân Sang – những miền đất gọi nhớ
Với giọng điệu mộc mạc, chân tình, thơ anh vừa khơi dậy hoài niệm chiến tranh, vừa gợi mở niềm yêu thương tha thiết dành cho quê hương, đất nước và những kỷ niệm đời thường khó phai.
Xem thêm
Thanh Tùng và chùm thơ Sợi nắng mong manh
Bằng chất thơ nhẹ nhàng, ngọt ngào, giàu hình ảnh, thơ của Thanh Tùng không kể mà vẫn tái hiện được những sắc màu cuộc sống, là thu vàng, là mây trời, là góc quê nhà với cánh diều chiều tím, lối nhỏ ven sông. Những vẻ đẹp đan xen, không ào ạt mà trầm lắng làm nên vần thơ gần gũi nhưng cũng đầy xúc cảm. Văn chương thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Thanh Tùng.
Xem thêm
Nghẽn mạch nào cơ thể cũng chông chênh - Chùm thơ Bảo Bình
Bằng ngôn ngữ tượng hình giàu chất triết lý, thơ Bảo Bình sâu lắng và da diết, đi vào lòng người bằng sự thổn thức, bồi hồi. Ngôn từ chắt lọc, mang tính hư thực đưa người đọc trôi vào dòng thơ đa sắc màu cảm xúc. Văn chương thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ của nhà thơ Bảo Bình.
Xem thêm
Để cho dạ nhớ, nước ròng trăm năm…Chùm thơ Trần Lưu
Những dòng thơ dạt dào cảm xúc đầy chất quê, gần gũi mà lay động, như câu chuyện lòng của người lữ khách nhớ về miền quê cũ với con đò, một người thương, Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ của tác giả Trần Lưu
Xem thêm
Tân Vương Huy và Chùm thơ Qua dâu bể
Bằng những câu thơ mộc mạc, rơi nhịp hợp lý, như một câu chuyện kể đầy thâm trầm. Những hình ảnh đa sắc màu, hiện lên trong những dòng thơ trữ tình, sâu lắng. Người đọc cảm nhận một khoảng không gian của hồn quê, của mùa thu qua từng câu chữ chắt lọc, giàu hình ảnh. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Qua dâu bể của tác giả Tân Vương Huy.
Xem thêm
Khúc tráng ca của đất – Chùm thơ Đinh Nho Tuấn
Có một ngôn ngữ đất tha thiết, giản dị mà cũng đầy lôi cuốn, luôn thì thầm cùng trái tim những đứa con xa quê.
Xem thêm
Theo dấu chân Người – từ Ba Đình 1945 đến hôm nay
“Theo dấu chân Người” – bài thơ mới của Đại tá, nhà thơ Trần Thế Tuyển – là một bản hùng ca kết hợp hài hòa sử thi và trữ tình.
Xem thêm
Một Đà Lạt dịu dàng và day dứt trong thơ Phan Thị Nguyệt Hồng
Nhà thơ Phan Thị Nguyệt Hồng – người từng xuất hiện khá sớm trên văn đàn, in chung thơ với Đoàn Vị Thượng và Lê Minh Quốc từ thập niên 1980, nhiều sáng tác được phổ nhạc thành ca khúc quen thuộc như “Tình phai” – nay mang đến chùm thơ mới viết trong Trại sáng tác Đà Lạt 2025.
Xem thêm
Đà Lạt – hoài niệm và tình ca trong thơ Xuân Lộc
Từ ‘mười năm trở lại’ phố núi với bao nỗi ngỡ ngàng, đến ‘Đà Lạt không em’ đầy xao xuyến, rồi những ‘đoản khúc lục bát’ ngợi ca cảnh sắc quen thuộc, tất cả đều gắn liền với tình yêu, ký ức và niềm vui bè bạn. Đọc thơ Xuân Lộc, người ta thấy một Đà Lạt mờ sương nhưng chan chứa tình người, để mỗi kỷ niệm lại hóa thành một khúc hát ngân dài.
Xem thêm
Đà Lạt trong nỗi nhớ - Chùm thơ Nguyễn Vĩnh Bảo
Qua chùm thơ viết về Đà Lạt, Nguyễn Vĩnh Bảo đã gửi gắm nỗi niềm cùng phố núi qua những con dốc, rừng thông, hoa xuyến chi, phượng tím, hồ Xuân Hương...
Xem thêm
Hoa, núi và ký ức – Đà Lạt trong thơ Huệ Triệu
Khi dã quỳ vàng và thông xanh cùng ngân dài cảm xúc
Xem thêm
Tình cờ ta đi ngang đời – Chùm thơ Nhật Chiêu
Bằng ngôn từ bay bổng, những vần thơ tình lắng đọng đưa người đọc vào một trời ký ức của tình yêu, những hồi ức đã qua với vết tình còn dang dở. Chút luyến tiếc bồi hồi thời gian cũ và hoài niệm những dấu yêu xưa. Mời quý độc giả cùng thưởng thức chùm thơ của Nhà thơ Nhật Chiêu
Xem thêm
Đà Lạt trong miền nhớ của P.N. Thường Đoan
Mời quý độc giả cùng lắng nghe lời ru của P.N. Thường Đoan qua chùm thơ từ Trại Sáng tác Đà Lạt 8-2025 của Hội Nhà văn TP. Hồ Chí Minh.
Xem thêm
Mùa Thu bất diệt - Chùm thơ Nguyễn Ngọc Thành
Bằng chất thơ hào hùng và giàu cảm xúc, những dòng thơ đã khơi lại mốc son đầy oanh liệt của dân tộc Việt Nam, trải qua bao giai đoạn đấu tranh gian khổ. Là tiếng vọng của hồn thiêng sông núi khắc họa nên một nước Nam đầy bi tráng nhưng cũng thật kiên trung, gieo vào lòng người đọc những xúc cảm mạnh mẽ. Mời quý độc giả cùng thưởng thức chùm thơ “Mùa thu bất diệt” của tác giả Nguyễn Ngọc Thành.
Xem thêm
Nguyễn Thánh Ngã với ba gam màu của phố núi
ừ Trại sáng tác Đà Lạt 2025, nhà thơ Nguyễn Thánh Ngã mang đến một chùm thơ ba sắc thái: Thiền, Tình và Đà Lạt.
Xem thêm
Sắc hoa và mây núi Đà Lạt - Chùm thơ Trần Kim Dung
Mỗi bài thơ là một lát cắt giàu cảm xúc về Đà Lạt và Lâm Đồng. Ở đó, thiên nhiên không chỉ là phông nền mà còn hóa thân thành ký ức, thành tri âm đồng vọng với bước chân người thơ.
Xem thêm
Một miền lạnh, một miền sương, một miền tưởng niệm - Chùm thơ Minh Hạnh
Ba bài thơ – ba gam màu – soi chiếu, bù đắp cho nhau, làm nên một gương mặt thơ vừa mới mẻ vừa thấm đẫm nghĩa tình.
Xem thêm
Nguyễn Quang Toản và Chùm thơ Tương tư
Những lời thơ bình dị như tiếng tự tình, được trao gởi đến người yêu thương, đầy hoài niệm, tha thiết, bằng cảm xúc buồn pha lẫn chút vấn vương của một thời đã qua. Bằng những dòng thư lục bát tự tình, nối kết liền mạnh từ những từ trong bài thơ đã tạo ra những xúc cảm đặc biệt. Mời quý độc giả cùng thưởng thức chùm thơ của nhà thơ Nguyễn Quang Toản
Xem thêm