TIN TỨC
  • Truyện
  • Vợ chồng nhà Phó Nhọt – Truyện ngắn của Vũ Hùng

Vợ chồng nhà Phó Nhọt – Truyện ngắn của Vũ Hùng

Người đăng : phunghieu
Ngày đăng: 2023-11-01 08:25:02
mail facebook google pos stwis
630 lượt xem

Tui dám khinh các ông nhân viên hành chánh cấp xã dưới chế độ cũ bởi không biết học hành, chữ nghĩa thế nào mà tên tuổi của công dân cứ làm sai be bét, dở khóc dở cười. Không phải chỉ mỗi thầy Dài đâu nghen mà cả thằng bạn thân của tui ở làng Tây Trù cũng chung số phận như vậy!

Tác giả Vũ Hùng

Ông Nội hắn đặt tên đầy đủ là Lương Lâm Phổ. Chẳng hiểu tại sao khi đánh máy giấy khai sanh lại thành Luôn Làm Phó?vCái tên đã vận vào cuộc đời của hắn như một định mệnh! Hắn học giỏi lắm. Nhất trường, nhất tỉnh luôn. Bản danh dự hàng tháng, hàng năm chất đầy chiếc tủ đứng. Ấy vậy mà cũng chỉ làm lớp phó. Khi đi dạy cũng cứ loay hoay với cái chức hiệu phó cho đến ngày về hưu.

Nghĩ cũng lạ! Nhưng lạ nhất là hắn lấy vợ quá sớm, mới 18 tuổi. Cô vợ Ung Thị Nhọt, người làng chài Nhơn Lý, nay thuộc thành phố Quy Nhơn, lớn hơn hắn 7 tuổi. Mà khuôn mặt hắn nào có xấu xí gì cho cam. Mũi thẳng, mắt sáng, miệng cười có duyên. Chỉ mỗi khuyết điểm là đoản người với cái lưng cong và ốm tong teo như gã nghiện hút! Trái lại, cô vợ cũng chẳng cao hơn hắn là bao. Có lẽ do nhiều năm gồng gánh cá tôm qua mấy động cát như sa mạc mà mái tóc rễ tre của Nhọt đỏ quạch như chiếc đuôi ngựa và đôi mông phình ra như cặp thúng vậy? Ngày dự lễ rước dâu ai cũng ngạc nhiên. Ngạc nhiên vì cô dâu chú rể đối nhau chan chát như hai câu thực và luận trong bài thơ thất ngôn bát cú Đường luật! Nếu như bàn tay của Phó giống mấy chiếc búp măng dài thì bàn tay của Nhọt giống như nải chuối mốc bự chảng. Giọng nói của Phó mượt mà êm như nhung thì giọng nói của Nhọt nghe khào khào như gió cuộn miết vào bãi đá lổn nhổn ở Eo Gió.

Ấy vậy mà vợ chồng hắn yêu nhau cuồng nhiệt ra phết! Chín năm đẻ liền tù tì nửa tiểu đội nhóc con đủ cả nếp tẻ, khiến hắn bị cảnh cáo, hạ bậc lương mấy phen! Vợ hắn vẫn tỉnh bơ cười hô hố:

– Nhằm nhè gì mấy đồng lẻ, đôi vai này, bàn tay này là tiền, là bạc! Nếu thích mình cứ nghỉ dạy, em lo. Cái chức hiệu phó là cái đinh gì chớ?

Nhìn cái bộ dạng hình chữ nhật, bè bè trụ trên hai bàn chân như hai cái lưỡi cuốc mới rèn ở làng Biểu Chánh, đôi tay chống nạnh vững vàng như hộ pháp của Nhọt, trộm nghĩ  bạn tui kể ra cũng chẳng đến nỗi nào? Có điều tui ngán ngẩm cái thói ghen tuông vớ vẩn của vợ hắn, hễ bạn tui đi dạy về muộn là truy hỏi, họp về trễ là chất vấn, ngửi áo có mùi lạ gì không…

Nhưng Phó hiền hơn ông Bụt, nào có trăng hoa gì đâu, chỉ nhìn cái nước da xanh lướt kể từ ngày lấy vợ đến nay, muỗi đói cũng chẳng nỡ đậu vào. Hễ nghe chỗ nào có chuyện lăng nhăng là Nhọt để ý rồi can thiệp vào dù chẳng ai nhờ nhõi đến.

Năm ngoái, gã anh rể của Nhọt có bồ nhí ở phường Hải Cảng,  mấy chị em bàn bạc đánh ghen. Không biết bố trí thế nào mà phe ta nện quân mình một trận tả tơi, đứa em út phải nhập viện, tóc tai bị xẻo nham nhở như chó gặm!

Vừa rồi nghe đâu Nhọt chở hai giỏ hoa Đa lộc đúng trăm cành xuống Chợ Lớn bỏ mối sỉ. Khi ngang qua xí nghiệp gỗ Thành Đạt thấy hai đám công nhân toàn là nữ rất đông đang ẩu đả nhau dữ dội. Chỉ nghe tiếng chửi bới tục tĩu biết tỏng là đánh ghen rồi! Dựng chiếc xe Wave Tàu bên lề đường, Nhọt cũng xông vào đánh giúp chẳng cần biết bên nào đúng sai. Rồi chóng vánh  những cành hoa Đa lộc cứng như củi biến thành vũ khí. Hai bên giáp lá cà, tiếng hét, tiếng la, tiếng tru tréo vang cả một góc đường.

Bỗng có tiếng còi r…é…t r..é..t  vang lên, ba bốn chiếc áo xanh của công an xuất hiện, đám đông biến nhanh như thổi… Nhọt thẫn thờ như kẻ mất hồn đứng nhìn những cánh hoa tan nát, vung vãi khắp nơi. Không hiểu chuyện gì đã xảy ra như bị ma ám, vậy là mất toi bốn triệu bạc chứ ít gì đâu!

Số tiền định chiều mai làm quà cưới cho thằng cháu gọi bằng bác. Và Nhọt chợt thấy quặn lòng với cái lưng hình chữ C dúm dó những xương sườn, xương sống của chồng cả năm trời cùi cũi tưới nước, bón phân cho đám hoa Đa lộc.

Nước mắt của người đàn bà ăn đằng sóng nói đằng gió, cả đời không biết khóc là gì bỗng nhiên ứa ra!

Bình Định 20.10.2023

Vũ Hùng

Bài viết liên quan

Xem thêm
“Ông Ba Hay” – Truyện ngắn của Phan Đức Nam
“ÔngBa Hay” – Truyện ngắn của Phan Đức Nam
Xem thêm
Những trang sách cũ
Mẹ tôi kể là trong ngày sinh nhật đầu tiên, gia đình đã bày trước mắt tôi một cây bút, một quyển sách, một tờ giấy bạc, một chiếc hàn thử biểu và một cái muổng gỗ dùng để nấu ăn. Chọn thứ nào sẽ là dự báo tương lai cho cuộc đời tôi.
Xem thêm
Làng Nủ thân thương
Tác giả Bỉ Hao tên thật là Nguyễn Phúc Bảo Huy sinh năm 2007 (17 tuổi), tại Đăk Lăk. Hiện đang là học sinh Trường Trung học phổ thông Krông Bông. Em viết truyện ngắn, bút ký, tản văn và cả sáng tác thơ. Có thể nói các tác phẩm của em đang được ví như một viên ngọc nhỏ thô sơ còn cần thời gian gọt dũa, mài sáng, nhưng tôi tin rằng, trong thời gian tới, khi ở tuổi trưởng thành, em sẽ tiến bộ nhiều hơn nữa. Văn chương TP.HCM trân trọng giới thiệu tản văn Làng Nủ thân của Bỉ Hao đến với bạn đọc.
Xem thêm
Bạn cấp ba – Truyện ngắn của Nguyễn Văn Phúc
Phòng đã tắt hết đèn, ánh sáng từ điện thoại chiếu vào mặt tôi, hắt sáng tạo thành cái bóng hình đầu người in trên tường. Đây! “Carl Jung” của tôi đây rồi, tôi cười như một thằng dở người giữa buổi tối tĩnh mịch, hiu hiu gió và tiếng ve hở chút lại réo lên.
Xem thêm
Những ngày nông nỗi - Truyện ngắn Thúy Dung
Con tàu to lớn cập bến Sầm Sơn, (nay là cảng cá Lạch Hới, phường Quảng Tiến, thành phố Sầm Sơn tỉnh Thanh Hóa), bước chân lên đất liền, Hiệp quá mệt mõi vì hành trình hơn một tuần lễ trên biển. Mặc dù chiếc tàu của Ba Lan rất to lớn nhưng lần đầu tiên ra biển quả là chới với, chưa hết hồi hộp. Cái cảnh tàu chồng chành, khi nó nghiêng bên phải, cả bạn con gái lăn qua, khi nghiêng bên trái, bọn con trai bị lăn lại thì say sóng là điều không tránh khỏi. Thậm chí, có vài em nhỏ sức yếu, không sống nổi khi lên được bờ.
Xem thêm
Đường vòng - Truyện ngắn
Nguồn: Để sống bình yên – tác giả Lê Thanh Huệ, Nhà xuất bản Phụ nữ
Xem thêm
Nơi Bão Đi Qua - VOV
Truyện Bích Ngân
Xem thêm
Miền gió - Truyện ngắn của Viên Kiều Nga
Từ trong góc khuất, một tên khủng bố nhắm bắn Ngạn vì cho rằng cô là “con mồi” đơn độc, yếu ớt nhất và không có khả năng phản kháng. Hắn giương họng súng hướng về phía cô và bắt đầu lên đạn. Dường như có một dự cảm không lành, Hoàng đột nhiên lao tới. Anh đứng chắn ở phía trước và ôm chầm lấy Ngạn. Bất chợt có tiếng súng nổ ở cự ly rất gần. Mọi thứ diễn ra chỉ trong vài tích tắc.
Xem thêm
Con trâu - Truyện ngắn của Lê Thanh Huệ
Con trâu đủng đỉnh bước. Bình minh Đồng Tháp Mười mát lạnh. Hương tràm, hương thảo mộc hòa với gió quyện hơi nước sông Vàm Cỏ Tây mát lạnh. Con Khỏe vơ vội mấy nhánh cỏ ven đường đẫm sương đêm.
Xem thêm
Lứa đôi - Truyện ngắn Lê Thanh Huệ
Truyện ngắn của Lê Thanh Huệ
Xem thêm
“Bến nước” cơ quan | Truyện ngắn Lại Văn Long
Tôi đang đứng trước gương trong nhà tắm rộng rãi, ốp đá Italia cầu kỳ với la bô, bồn cầu, bồn tắm nhập từ Nhật Bản có bộ điều khiển điện tử và máy nghe nhạc cực chuẩn, để tự vấn.
Xem thêm
Đòi nợ - Truyện ngắn Kim Uyên
Phàm ngồi kiểm đi kiểm lại mấy lượt vẫn thấy thiếu tiền. Ngày hôm nay gã bán hết ba mươi ba con vịt nướng, mười bảy con vịt luộc, hai thúng bún, hai kí măng khô cùng nhiều đồ gia vị. Hết hàng là có lãi, vậy mà không một đồng lời, thậm chí còn hụt vốn.
Xem thêm
Chạy - Truyện ngắn Ngô Thị Thu An
“Chạy đi đâu đó một thời gian đi”. Anh bạn thân là bác sĩ khuyên tôi. “Em cần có thời gian để hồi phục nhiều thứ. Cuộc sống bào mòn em quá mức. Không ai có thể giúp em tốt hơn chính em”. Chạy đi đâu? Chạy như thế nào? Trong sự mệt mỏi và ngừng trệ của cả thể xác và tinh thần, những lời khuyên cứ trượt qua tôi, lùng nhùng như trong một mớ sương mù dày đặc vào một buổi sáng lập đông.
Xem thêm
Đêm của âm nhạc
Trích tiểu thuyết “My Antonia” của Willa CatherWilla Sibert Cather (1873 – 1947) là một nhà văn người Mĩ nổi tiếng rộng rãi với những tiểu thuyết viết về vùng biên giới cao nguyên rộng lớn ở miền trung Bắc Mĩ. Bà được coi là một trong những người chép sử biên niên tài năng nhất về cuộc sống của những người tiên phong khai hoang của thế kỉ 20. Tác phẩm hay nhất của bà là My Ántonia (1918). Nguồn: online-literature.com
Xem thêm
Lỗ thủng nhân cách
“Con vua không biết làm vua/ Con sãi ở chùa hỗn chúa lấn ngôi”
Xem thêm
Nhạt - Truyện ngắn Phan Duy
Một xã hội ê chề hiện ra sờ sờ trước mặt như một thằng câm khát khao được nói dù biết chắc là không thể, biết bao cay tủi bổ vào cuộc đời này một cách vô cảm. Thật ra, bản thân nó cũng từng tự lọc mình ra khỏi cái nhiễu nhương sậm màu bi đát.
Xem thêm
Rừng chưa yên tĩnh – Truyện ngắn Trần Quang Lộc
Phong cảnh rừng núi yên bình thoáng đãng như ăn sâu vào máu huyết người dân tộc rồi. Đi đâu, ở đâu, làm chức vụ gì, cuối cùng cũng quay về với núi rừng, sống với núi rừng, chết với núi rừng. Xa núi rừng một buổi cứ thấy nhớ!
Xem thêm
Đưa con về quê
Truyện ngắn của LÊ THANH HUỆ
Xem thêm