- Thơ
- Anh sẽ ăn những vầng trăng vỡ
Anh sẽ ăn những vầng trăng vỡ
ĐINH NHO TUẤN
Nhiều khi
Nhiều khi ta thấy
Rượu là rượu, gió đồng là gió đồng
Nhiều khi ta thấy
Rượu là gió đồng, gió đồng là rượu
Nhiều khi ta thấy
Dối gian là dối gian, sự thật là sự thật
Nhiều khi ta thấy
Dối gian là sự thật, sự thật là dối gian
Nhiều khi ta thấy
Em là em, ta là ta
Nhiều khi ta thấy
Em là ta, ta là em
Nhiều khi ta thấy ta là một
Ta là trăm mảnh, lại nhiều khi
Mảnh này theo ta cùng đứng lại
Bao mảnh phiêu bồng em dắt đi.
28.02.23
Anh sẽ ăn những vầng trăng vỡ
Mùa đi qua chẳng còn gì để lại
Trên phận người thấp thoáng nỗi mênh mang
Một góc phố lá bàng cháy đỏ
Một đêm hè đầm đìa ánh trăng
Để có một vần thơ cho em
Đã xóa đi ngàn bài thơ viết dở
Để có cùng một đêm thâu
Đã bạc tóc chiều dài nỗi nhớ
Ký ức là gió ào ào trên sa mạc
Là suối sông lầm lạc lối về
Đêm đêm bầu trời sao chợt nhắc
Đàn chim xưa dang cánh bay đi
Đất đã chuyển, núi đã dời
Lòng người trước thời gian vụn vỡ
Nhưng sợi tóc em ngày nào trên vai anh
Vẫn thầm thì đốt anh ngọn lửa
Anh sẽ ăn những vầng trăng vỡ
Nuốt vào lòng tiếng nói thân quen
Dẫu hóa đá thiên thai tức tưởi
Chôn chân ngàn năm anh đợi em.
23.02.23.
Sao em nhiều thế em ơi!
Ngày đầu gặp anh
Em chỉ là giọt nắng
Ai nuôi em lớn thành mặt trời
Mà chiếu trong anh từng hơi thở
Sao em nhiều thế em ơi!
7.02.23.