TIN TỨC
  • Thơ
  • Chiều Chi Lăng em hát | Chùm thơ Nguyễn Văn Mạnh

Chiều Chi Lăng em hát | Chùm thơ Nguyễn Văn Mạnh

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2024-05-09 09:38:21
mail facebook google pos stwis
1126 lượt xem

NGUYỄN VĂN MẠNH
 

Sen và trăng

 

Chiều thả đầy trời những hạt đêm u mê

Tiếng mõ nấc nghẹn lòng gian chùa cổ

Ni cô thắt trái tim vào vòng tràng hạt gỗ

Sương khói nhạt nhòa gương mặt búp sen.

 

Con cá chép ngẩng đầu nghe kinh

Lời giáo huấn rụng đầy mặt biếc

Chìm trong giấc phù du, mơ hóa rồng hóa Phật

Bỏ quên vầng trăng xuân đáy nước đương tròn.

 

Gió vô tình trôi, nào có giữ mùi hương

Cá chẳng thể cất mình ra khỏi nước

Những vần xoay làm cho vành trăng khuyết

Lửa hạ lịm rồi, sen rạc lá vào thu.

 


Ảnh: Internet.


Chiều xứ Lạng

 

Câu ca xưa rủ anh về ải Bắc

Ở cuối trời xa lắc đất Đồng Đăng

Bất chợt... em giữa đỉnh mây Kỳ cấp

Sương như đùa thấp thoáng cánh mùng giăng.

 

Hoàng hôn nhuộm Kỳ Cùng đến tím

Tóc gió thả hương thắt buộc đến xao lòng

Người ngọc liếc ánh nhìn  bịn rịn

Nửa nụ cười, nem rượu cũng bằng không.

 

Đất nước mình có mấy miền gái đẹp

Anh đã đi qua để mua lấy nặng lòng

Lúng liếng muốn nhủ gì trong mắt

Đêm Kỳ Lừa  em có hẹn anh không ?

 

 

Chiều Chi Lăng em hát

 

Tóc mây bồng bềnh thả trên gió đường biên

Khăn áo thả hương trầm vào điệu hát

Tiếng ngàn thông lưng trời như hòa âm reo vi vút

Bờ công sự trụi trần… quan họ trao duyên.

 

Em gọi về chiều ải Bắc dải sông xanh

Con thuyền thúng chở Hội Lim cập bờ thương bến nhớ

Vỗ bập bùng, núi Thiên Thai, trống cơm níu gọi

Tình tứ mắt ai… giấu sau nón ba tầm?

 

Bên cột mốc biên thùy toàn lính Chi Lăng

Những gương mặt phong sương áp vào nòng súng thép

Lặng lẽ gửi hồn về đêm trăng Kinh Bắc

Uống lời em dòng nước sông Cầu.

 

Yêu nhau cởi áo trao nhau

Lúng liếng thả bùa giăng không gian vương vấn

Chiều thành thơ trong hương trầu cánh phượng

Màu áo lá lặng thầm xích lại hóa rừng cây.

 

Vắt qua câu ca,

Sông biếc chảy lơ thơ…quấn quýt dải cuối trời

Lòng lính tựa bình yên vào lời thương đất nước

Đá như mềm đi trong không gian tẩm mật

Em hóa vầng trăng hiền dịu giữa chiến hào.

 


Ảnh: Internet.

 

Chiều ải Bắc tìm em

 

Tiếng súng đã chìm vào quá khứ

Anh trở lại tìm trong sương khói Pha Long

Anh đi tìm em

Chỉ có tiếng chim buồn kêu trong rừng lá

Biên ải chiều hun hút gió…

 

Em đã ngã xuống lòng đất mẹ

Ngay trong trận đánh đầu tiên

Khi trên đầu tóc vẫn còn xanh

Lá thư cho người yêu chưa kịp gửi.

 

Tháng hai đường biên nhuộm máu

Ngực em làm khiên che đỡ đất mẹ hiền

Cho rừng cho núi bình yên

Và lời ru ngọt ngào hương bên nôi con trẻ

 

Bây giờ em hóa thân trong chập chùng đỉnh đá

Hay em kia vầng may trắng Mường Khương

Linh hồn đan lũy thép trường thành

Chở che cả một vùng biên ải

 

Anh vẫn như nghe trong đá núi

Âm vang rầm rập bước quân hành

Anh vẫn như nhận ra nụ cười em

Trong sắc hoa đào xứ sở…

 

 

Hẹn về Mù Cả

 

Đường dựng dốc quanh co hun hút gió

Như sợi dây kéo ta ngược vào mây

Mù Cả (1) chìm giữa ngàn cây

Hoa ban trắng nở như hồn biên ải

Nghìn năm mặc định ở cuối trời.

 

Nơi bắt đầu gầm sóng sông Đà

Nồi bánh chưng sôi trên bếp đồ rau đá

Như phảng phất hương xa viễn cổ

Bàn chân Lang Liêu đã in dấu đất này?

Bỗng muốn ôm phần Tổ quốc trong tay

Mảnh đất xa mờ rào sương, bờ gió

 

Bồng bềnh trôi trong khói trong hơi

Chạm mắt gái Hà Nhì như níu lòng ở lại

Nhưng tiếng đổ đèo đang dồn là vó ngựa

Khèn lá ơi, hẹn trở lại mùa sau

Bia Nếp Trám(2) còn say hơn cả rượu.

________

(1) Thuộc huyện Mường Tè, tỉnh Lai Châu.

(2) Bia của người Hà Nhì có hàng trăm năm tuổi.

 

 

Ngỏ với hoa mai

 

Ngỡ trăng tan, rụng xuống vườn khuya

Hóa ra nghe tiếng mùa mà thức dậy

Trên những nhành mai gầy

Chùm sao bạc nở dần trong sương khói

Thoảng hương vào gió đêm

 

Vươn qua lụi tàn buốt giá mùa đông

Vắt những đóa thơm màu trinh nguyên

Đậu vào bàn tay biếc lá

Thầm thì thề hẹn mùa xuân...

 

Như cánh bướm trời muôn kiếp mỏng manh

Có phải vì đất không mà trở lại

Để một thoáng sáng bừng rồi tàn lụi

Để như mất như còn, như có như không?

 

Giờ hoa như mưa rụng trước hiên

Cánh vàng đẫm mùa qua dần rã vào cát bụi

Lòng thảng thốt nghe mơ hồ hơi nắng hạ

Hồn hoa đã hóa mây bông?

Bài viết liên quan

Xem thêm
Giọt nắng tương tư – Chùm thơ Duy Phạm
Với những lời thơ tự sự, giàu triết lý nhân sinh theo lối lục bát, nhà thơ Duy Phạm đã mang đến cho người đọc những cảm xúc sâu lắng, trôi trên những thâm trầm, du dương qua từng câu chữ. Văn chương thành phố Hồ Chí Minh xin gửi đến bạn đọc chùm thơ đậm chất thi ca của nhà thơ Duy Phạm.
Xem thêm
Thi ca điểm hẹn: Hòa theo những ngọn gió biên cương với thơ Trần Mai Hường
Vì ở tập thơ riêng thứ 6 này, Trần Mai Hường hiện diện trong một tâm thế hoàn toàn khác với những dòng thơ viết về chủ quyền đất nước, về những hi sinh của bao thế hệ cha ông để bảo vệ sự vẹn toàn lãnh thổ Việt Nam…
Xem thêm
Bài ca Trường Sơn - Thơ Nguyễn Đức Hạnh
Văn chương TP.HCM trân trọng giới thiệu chương 6 – “Bài ca Trường Sơn” – trích từ trường ca Đất nước tôi của nhà thơ Nguyễn Đức Hạnh vừa được xuất bản.
Xem thêm
Khúc Trường Sơn - Chùm thơ Nguyễn Xuân Vượng
Rừng trắng là bản cáo trạng đau đớn về di chứng chiến tranh, nơi sự sống chỉ còn trong ba trái tim đồng đội. Thơ ông - dẫu nhuốm màu đau thương - vẫn cháy lên khát vọng về ngày hòa bình, như lời nhắn gửi cho hôm nay: Hãy trân quý những hy sinh đã đổi lấy bình yên.
Xem thêm
Chùm thơ về chiến tranh và biển đảo của Nguyễn Vũ Quỳnh
Trong chùm thơ dưới đây, nhà thơ Nguyễn Vũ Quỳnh mang đến những trang viết thấm đẫm tình đồng đội, nỗi đau của một thời bom đạn, và cảm hứng thiêng liêng với Trường Sa - Hoàng Sa.
Xem thêm
Trả lại tên anh - Chùm thơ nhân Ngày 27/7
Chùm thơ tháng Bảy của Nguyễn Thị Thanh Long như một lời tưởng niệm lặng thầm nhưng lay động, hướng về những người đã ngã xuống vì Tổ quốc.
Xem thêm
Tự sự sau một lần trở về – Chùm thơ Đinh Nho Tuấn
Sau một cơn bệnh lạ tưởng như “suýt ngẻo”, nhà thơ Đinh Nho Tuấn đã chọn cách trở lại đầy xúc cảm: bằng thơ. Và thơ anh không chỉ là vết thương được gọi tên, mà còn là ánh sáng chiếu rọi những phần sâu thẳm nhất trong thân phận và khát vọng yêu thương.
Xem thêm
Hồn nhiên vần thơ từ Cây thần tiên
Mèo rất thích ăn cá/ Nấu với lá rau chua/ Mẹ mang từ vườn ngoại
Xem thêm
Chùm thơ Dương Xuân Linh
Ta lược gió để lần tìm hơi thởNgười ở nơi xa lỡ mộng hẹn hòNụ hôn cũ qua đêm dài lại mớiKhi trong lòng mong đợi được tin yêu
Xem thêm
Chùm thơ viết về đất nước Palestine – Kỳ 2
Chùm thơ do nhà thơ Hữu Việt – điều phối viên Phong trào thơ thế giới tại Việt Nam tổ chức.
Xem thêm
Chùm thơ viết về đất nước Palestine – Kỳ 1
Chùm thơ của Nguyễn Quang Thiều và Trần Đăng Khoa
Xem thêm
Chùm thơ của tác giả trẻ Phan Thành Đạt
Anh chỉ cười: có khi chữ còn nuôi được linh hồnCó khi chữ là dây thừng, kéo mình lên khỏi đáyCũng có khi là dao, khứa chính mình ra máu tươi.
Xem thêm
Trần Ngọc Phượng và những khúc trữ tình
Văn chương TP. Hồ Chí Minh xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc ba bài thơ mới của ông: Ngòi bút, Giọt nắng cuối chiều và Bồng bềnh.
Xem thêm