TIN TỨC
  • Thơ
  • Chùm thơ của Lê Tuyết Lan

Chùm thơ của Lê Tuyết Lan

Người đăng : phunghieu
Ngày đăng: 2022-03-17 23:58:15
mail facebook google pos stwis
3996 lượt xem

Tự nhiên

Như sự kết tụ chẳng cần minh chứng nào
Như những rã tan và tiến hóa
Giấc mơ đã được sinh sôi và chiến đấu
Là mình. Là bầu trời. Là khoảng không vô định và chỉ có mỗi người
tường tận

Có thể mơ về loài cỏ dại cứ mọc xanh lòng mặc kệ sỏi đá bầm thân
Hay cứ để mình được rụng rơi bao lần thay mùa Chiếc lá ủ vào đất
Thân gỗ mục đã tìm lũa vào dung dị để điểm nhấn cái chết
Và tảng đá rêu mình hay thấu thạch mà trang điểm vào thật thà

Tự nhiên thôi vòng đời đem tái tạo lại điều tha thiết nhau
Không xua đuổi và cuống quít
Không mặc cả và bỏ quên
Tự nhiên những lớp cỏ nhú mầm, xanh um, cháy rụi rồi khai sinh lại
từng nỗi niềm dưới đất nâu

Những đôi mắt và bàn tay lớn lên với trái tim đập vào mênh mông
Trân trọng hơn cả lần chẳng còn tiếng nói
Cháy qua đam mê từ trũng ngực
Hóa thân nước mà rơi trên vách núi hay gương mặt của góc cạnh thâu
tóm bão bùng
Chẳng có con đường nào nhân danh được vì sao

Cứ chảy theo dòng mình
Khô héo vừa mình

Những dấu chân đem xâm lấn trở về mòn mỏi
Những ngón tay thều thào quá ranh giới xa xôi

Nhẹ nhàng và hài lòng khi hình hài xin tạm bợ vào kẽ thời gian
Vô tận không ấm trên đôi mắt khô để thêu đốt bước chân.

Nhà thơ trẻ Lê Tuyết Lan.

 

Viết cho linh hồn lưu lạc

Có những bước chân đã không căn cước
Chiếc bóng tách rời hộ khẩu tiếng người sau lần bị chối bỏ một cái tên
Dòng máu và thịt da đắp xây lòng lưu lạc
Viết cho linh hồn chưa kịp trú giữa tình thâm

Chẳng có nơi ở lại và đến
Chẳng có giấc mơ nào tồn tại giữa chiếc răng co ro
Những người sinh ra để chết
Những người đi để ở lại thêm lần

Nỗi đơn độc được xé đem rải trên đường tìm hoang vắng tuổi buồn
Cái nóng lạnh chia nhau hâm trên từng đường vân cũ kỹ
Chỉ có đôi môi vẫn mới
Để học gọi nhiều lần từ vòng tay nào dành ẵm bồng xa xưa

Cứ gục khóc ngay khi trái tim còn trẻ
Dưới mồ xanh còn lưu nhịp đập lãng quên
Không cần đi cũng đã vạn dặm nỗi niềm
Đâu có ở mà đâm chồi hôm nhớ

Đốt thêm đỏ ấm nơi ngực đầy gió vọng.

 

Nước mắt

Tôi đã thấy Mặt Trời thoi thóp trong những gương mặt không tiếng nói
Sự hủy diệt quá gần
Và nước mắt chỉ dành khóc cho chính mình trong giây phút chia ly
Chỉ dành nói với mình trong vẫy vùng

Những vết thương ghim vào thịt da để vết đau không ngừng trăn trối
Đôi mắt im lặng chờ những bàn tay
Đôi mắt xa xăm không được giãi bày
Đôi mắt không thể chiến đấu
Lửa vẫn cháy và bẫy vẫn giăng sẵn cuộc đời
Hơi thở của màu xanh tìm trổ lên cây
Hơi thở của sự sống xin chẳng có an bày

Sự sợ hãi đã bất lực
Giấc mơ nào không còn dây leo rừng rậm bao bọc
Hồn nhiên nào rêu xanh
Tiếng kêu nào lạc loài
Và dấu chân nào đang bị bôi xóa bởi dấu chân

Thớ thịt nằm im
Nỗi đau ròng ròng
Tái sinh và hóa kiếp
Về đâu
Về đâu

Tôi đã nghe ngày về trong hiu quạnh
Tia nắng tàn và giọt nước bay đi
Chiếc lá xanh cũng rụng mình vào gốc cội
Ngọn gió cào xé lòng những đêm trắng qua tay

Ai cũng khóc nên đừng chia dấu cắt…

L.T.L

 

Bài viết liên quan

Xem thêm
Bài ca Trường Sơn - Thơ Nguyễn Đức Hạnh
Văn chương TP.HCM trân trọng giới thiệu chương 6 – “Bài ca Trường Sơn” – trích từ trường ca Đất nước tôi của nhà thơ Nguyễn Đức Hạnh vừa được xuất bản.
Xem thêm
Khúc Trường Sơn - Chùm thơ Nguyễn Xuân Vượng
Rừng trắng là bản cáo trạng đau đớn về di chứng chiến tranh, nơi sự sống chỉ còn trong ba trái tim đồng đội. Thơ ông - dẫu nhuốm màu đau thương - vẫn cháy lên khát vọng về ngày hòa bình, như lời nhắn gửi cho hôm nay: Hãy trân quý những hy sinh đã đổi lấy bình yên.
Xem thêm
Chùm thơ về chiến tranh và biển đảo của Nguyễn Vũ Quỳnh
Trong chùm thơ dưới đây, nhà thơ Nguyễn Vũ Quỳnh mang đến những trang viết thấm đẫm tình đồng đội, nỗi đau của một thời bom đạn, và cảm hứng thiêng liêng với Trường Sa - Hoàng Sa.
Xem thêm
Trả lại tên anh - Chùm thơ nhân Ngày 27/7
Chùm thơ tháng Bảy của Nguyễn Thị Thanh Long như một lời tưởng niệm lặng thầm nhưng lay động, hướng về những người đã ngã xuống vì Tổ quốc.
Xem thêm
Tự sự sau một lần trở về – Chùm thơ Đinh Nho Tuấn
Sau một cơn bệnh lạ tưởng như “suýt ngẻo”, nhà thơ Đinh Nho Tuấn đã chọn cách trở lại đầy xúc cảm: bằng thơ. Và thơ anh không chỉ là vết thương được gọi tên, mà còn là ánh sáng chiếu rọi những phần sâu thẳm nhất trong thân phận và khát vọng yêu thương.
Xem thêm
Hồn nhiên vần thơ từ Cây thần tiên
Mèo rất thích ăn cá/ Nấu với lá rau chua/ Mẹ mang từ vườn ngoại
Xem thêm
Chùm thơ Dương Xuân Linh
Ta lược gió để lần tìm hơi thởNgười ở nơi xa lỡ mộng hẹn hòNụ hôn cũ qua đêm dài lại mớiKhi trong lòng mong đợi được tin yêu
Xem thêm
Chùm thơ viết về đất nước Palestine – Kỳ 2
Chùm thơ do nhà thơ Hữu Việt – điều phối viên Phong trào thơ thế giới tại Việt Nam tổ chức.
Xem thêm
Chùm thơ viết về đất nước Palestine – Kỳ 1
Chùm thơ của Nguyễn Quang Thiều và Trần Đăng Khoa
Xem thêm
Chùm thơ của tác giả trẻ Phan Thành Đạt
Anh chỉ cười: có khi chữ còn nuôi được linh hồnCó khi chữ là dây thừng, kéo mình lên khỏi đáyCũng có khi là dao, khứa chính mình ra máu tươi.
Xem thêm
Trần Ngọc Phượng và những khúc trữ tình
Văn chương TP. Hồ Chí Minh xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc ba bài thơ mới của ông: Ngòi bút, Giọt nắng cuối chiều và Bồng bềnh.
Xem thêm
Con cò và những câu chuyện nhỏ - Chùm thơ Trần Hà Yên
Chùm thơ gồm các bài Cô kể bé nghe, Con Cò be bé, Du lịch biển, Lời cô dặn, Sáng mùa hè... thể hiện sự am hiểu tâm lý trẻ thơ cùng khả năng truyền tải nhẹ nhàng những thông điệp giáo dục mang tính định hướng nhân cách.
Xem thêm
Hương thơ thiếu nhi từ Trại sáng tác Nam Đàn
Chùm thơ đăng Văn nghệ Công an và Nghệ An Cuối Tuần.
Xem thêm