- Thơ
- Khi Tổ quốc nguy nan từ biển
Khi Tổ quốc nguy nan từ biển
ĐINH NHO TUẤN
Khi Tổ quốc nguy nan từ biển
(Kính dâng hương hồn những người con đã ngã xuống trên biển đảo quê hương)
Việt Nam - khoảng trời riêng tuyệt đẹp
Thướt tha thân hình thiếu nữ
Tóc xoã đại dương
Vòng tay ôm ấp Trường Sơn
Dòng sông nào không chảy về miền cổ tích
Ngàn hòn đảo khơi xa - ngàn vú trời rưng rưng biển rộng
Đất nước thơm mùi sữa
Đất nước ngọt lời ru.
Đất nước sinh ra triệu người thiếu nữ
Đất nước sinh ra triệu chàng trai
Những người đàn bà vừa sinh con vừa gánh nước trên vai
Những người đàn ông lớp lớp biên thuỳ quân thù che chắn
Miệt mài chiến trận
Miệt mài máu rơi.
Những hòn đảo Tổ quốc là một phần xương thịt
Nếu tách rời Tổ quốc sẽ bị thương
Lịch sử Việt Nam thẳng mình, không chống gậy
Bốn ngàn năm đất nước trường tồn.
Những hòn đảo Tổ quốc không thể mất
Trái tim không thể chết một phần
Đất nước rùng rùng tòng quân
Cha tiễn con, bà tiễn cháu
Gộp cốt xương cao hơn Trường Sơn
Gộp máu đào chảy tràn hơn sông Hồng mùa lũ
Gộp đau thương quằn lên lịch sử
Lắng hận thù muôn kiếp vẫn trào lên.
Hoàng Sa! Trường Sa
Khi Tổ quốc chết đi từ biển
Xác những đứa con trôi dạt vào bờ
Cả biển Đông xát muối vào lòng mẹ
Đất vẫn còn nhưng nước chẳng nên thơ.
Hoàng Sa! Trường Sa!
Vị mặn nào ướp thêm trang sử
Lật trang sách, ngùn ngụt cháy con tàu
Những tràng đạn từ quân thù xối xả
Con ngã xuống rồi, gia tài mẹ - niềm đau.
Đất nước đứng lên, những hòn đảo đứng lên
Thân gục xuống, cờ đào trôi máu biển
Lớp người sau vớt cờ lên
Lại gục xuống, ngôi sao vàng cháy sém.
Hoàng Sa! Trường Sa!
Vòng tay mẹ quá xa
Khi con chết không có ai vuốt mắt
Chỉ có biển mặn mòi
Tắm thân con lạnh ngắt.
Nhưng đất liền con ơi!
Nhưng đất liền con ơi!
Những người đàn bà gồng mình sinh vội
Những chiến binh tranh nhau cất tiếng oa oa
Những cánh đồng giục nhau thêm khoai lúa
Những phù sa í ới gọi đồng xa.
Tất cả!
Từ lòng mẹ đến lòng cha
Từ lòng cha đến lòng đất
Từ trẻ thơ đến người già
Lửa căm thù cháy lên rần rật.
Khi Tổ quốc nguy nan từ biển
Sự sống trong bờ đau đớn vùng lên
Những con tàu chồm ra phía biển
Mỗi tim người nòng đạn đã lên.
Khi Tổ quốc nguy nan từ biển
Cả cỏ cây không một phút yên lòng
Đau đớn thay phải lấy máu mà làm nên đất nước
Lấy tro người tô thắm non sông.
Đất nước vẫn phải chọn hy sinh làm sự sống
Chọn đau thương như một lẽ thường tình
Giữ Hoàng Sa, Trường Sa là máu thịt
Nước Việt ơi, nước Việt của trường chinh.