TIN TỨC
  • Thơ
  • Lạc giữa mênh mông Cần Giờ - Chùm thơ nhiều tác giả

Lạc giữa mênh mông Cần Giờ - Chùm thơ nhiều tác giả

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2025-04-04 15:47:41
mail facebook google pos stwis
780 lượt xem

Từ những trải nghiệm chân thực của đoàn nhà văn TP.HCM, chùm thơ tiếp nối "Cần Giờ mùa nắng gọi" đã chạm đến mọi cung bậc cảm xúc về vùng đất "rừng biển gặp nhau". Ở đó, có nỗi đau lịch sử thầm thì trong từng gốc đước ("Rừng nhớ" – Lệ Hồng), có tình yêu bình dị mà nồng nàn của người con Thạnh An ("Em vẫn là hoa biển" – Nguyễn Tam Phù Sa), và cả khát vọng vươn lên từ gian khó ("Cần Giờ uyển chuyển bước sang ngang" – Hoàng Hải Phương).

Mỗi bài thơ như một mảnh ghép – khi trầm lắng, khi rực rỡ – để tạo nên bức tranh toàn cảnh về Cần Giờ: vừa hoang sơ, vừa kiên cường. Văn chương TP. Hồ Chí Minh xin gửi đến bạn đọc những sáng tác chọn lọc, như lời tri ân đến mảnh đất đã "níu giữ hồn dân tộc" (Hoàng Hải Phương).

 

Chùm 2

 

EM VẪN LÀ HOA BIỂN

Nguyễn Tam Phù Sa

 

Vinh hạnh cuối đời anh may mắn gặp em

Người con gái Thạnh An bám rừng giữ biển

Ánh nhìn của em anh không thấy lằn ranh ngăn cách

Chỉ thấy tấm lòng như biển quá mênh mông

 

Từng có một thời đạn bon giày xéo

Từng đi qua một khúc ngoặt đau buồn

Tưới nước mắt xuống những người con Cần Giờ

Hy sinh vì đất mẹ

Và dành nụ cười cho cảng biển bay lên

 

Để anh rót mời em ly rượu tri ân

Người con gái Thạnh An trước sau vẹn tình với biển

Không cần ai khen tặng tận mây xanh

Em vẫn là hoa biển

 

Đất nước gần một trăm triệu dân

Ai cũng gánh trên vai hai đầu Tổ Quốc

Anh về lại Sài Gòn bỗng nhớ, rất thương em

Bấy nhiêu đó vẫn còn chưa đủ

Ai bắt mà em gánh hai vai thêm một làng nghề làm muối

 

Xin ngả mũ trước lung linh màu nắng biển

Hít thật sâu cảm cảm nhận vị mặn của Cần Giờ

Ngày sắp hết anh không còn trẻ nữa

Gặp em và Cần Giờ một lần cũng đã đủ trăm năm

 

 

CẦN GIỜ UYỂN CHUYỂN BƯỚC SANG NGANG

Hoàng Hải Phương

 

Nơi dừng chân khai mở đất gian nan

Lạ lẫm màu xanh bạt ngàn quê kiểng

Sơ cảng thị tò mò tìm gắn quyện

Cần Giờ chìa tay níu cánh chim ngàn

 

Ngưng nội chiến giành ngôi vua bia miệng

Người dân thuỷ triều bán nhật niềm riêng

Chằng chịt vững bền lòng người rễ đước

Xí xoá vung tay nâng hạ cực quyền

 

Lắng Giồng Cá Vồ  thâm trầm tĩnh lặng

Hồn dân tộc thiêng lấp lánh ánh vàng

Giấc mơ đất nuôi dưỡng bao khát vọng

Quá khứ xa xăm biến động xoáy vòng

 

Để chiến sĩ đặc công chí kiên cường

Nhà đậu ngang cây, nước bao quanh khát

Phá kho bom, đánh đắm tàu không tưởng

Hoà máu đôi mươi, sông cất tỏ tường

 

Rồi thời gian ngỡ ngàng chuyện đổi thay

Người dân miệt mài khôi phục rừng xanh

Ruộng muối trắng tinh, nuôi trồng thủy sản

Vươn lên làm giàu hồ hởi sánh vai

 

Đô thị lấn biển, tương lai bừng sáng

Du lịch mở ra năng động trăm nhà

Cảng sâu quốc tế tầm nhìn đột phá

Cầu sẽ xây văn minh sóng toả lan

 

Nơi rừng dự trữ lợi ích hài hoà

Thấu hiểu ứng hô chèo lái nhịp nhàng

Dẫu đi qua bao thăng trầm giông bão

Cần Giò vươn mình uyển chuyển sang ngang

 

 

Phạm Đình Phú
 

NỢ CẦN GIỜ

 

Mượn trăng rừng Sác ngỏ lời

Mượn em

Em ngại dòng trôi gập ghềnh

 

Cần Giờ nài nỉ cần anh

Bao lâu cũng đợi

Chúng mình nợ nhau!

 

HƠI ẤM VÀO NHÀ

(Nhân đoàn nhà văn TP. HCM tới thắp nhang tưởng nhớ các anh hùng liệt sĩ tại Đền thờ liệt sĩ Rừng Sác)  

 

Ghé thăm các Anh sắc trời tím đỏ

Môi các em mang nhựa sống tế bào

Nụ ấm linh thiêng vào từng ngõ nhỏ

“Nhà Anh”(*) đầy hơi ấm các em trao!

----------------

(*) Đền thờ anh hùng liệt sĩ Rừng Sác tại Cần Giờ

 

 

CHIỀU, CẦN GIÒ

Dương Xuân Định

 

Chiều cuối năm về thăm đất biển

Lòng xuyến xao, tiếng gió hát miên man

Nghe như những âm vang tha thiết

Vẫn âm thầm mơ ước chứa chan

 

Bao chiến sĩ đã ra đi anh dũng

Cho hôm nay đằm thắm những nụ cười

Rừng Sác vẫn muôn đời dào dạt

Để quê nhà, từng góc nhỏ xinh tươi

 

Dẫu qua rồi thời chiến tranh, lửa đạn

Lá rừng còn mãi quyện tiếng xung phong

Mỗi người dân quyết tâm làm ngọn đước

Giữ yên lành từng tấc đất, dòng sông

 

Sông Lòng Tàu dập dềnh sóng nước

Trong gió chiều bát ngát một màu xanh

Những tia nắng xuyên qua kẽ lá

Vô ngôn xanh theo điệu thức thanh bình.

 

 

ĐỨNG TRƯỚC BIỂN CẦN GIỜ

Nguyễn An Bình

 

Ta lại về với biển

Cần Giờ một sớm khói sương huyền ảo

Sóng đến từ đâu ta nào hay

Sóng đi về đâu ta chẳng biết

Chỉ thấy trái đước chợt nẩy mầm xoay mình xuống đất

Cắm sâu vào bùn bắt rễ tự đứng lên

Cây nối tiếp cây, hàng nối tiếp hàng

Vươn mình cùng nhau lấn biển

Chở hạt phù sa bồi chở che bồi đắp

Những vạt đước bạt ngàn xanh thẳng đứng

Cuộc hành trình vạn dặm từ thuở hoang sơ

Mênh mang rừng Sác cổ xưa.
 

*

Dưới tán rừng xơ xác mấy mươi năm

Sóng vỗ hoài xát lòng muối mặn

Dân vẫn sống bằng nghề “rập xếp”*

Ấp đảo đò ngang cách trở

Ai qua Lòng Tàu băng ngang Gành Rái

Ai xuôi Soài Rạp đón gió Nam non

Thương con cá thòi lòi ngớp ngáp

Ẩn sâu trong đáy bùn bãi cạn

Chỉ sợ mai phơi mình trên bàn tiệc lưu linh

Cua cáy tự thu mình

Giương đôi mắt láo liên phòng thủ

Có kịp nhìn trăng lên.
 

*

Ta về đứng trước biển

Đau đáu nhìn nước triều lên xuống

Chiếc áo cũ mặc hoài chưa kịp giũ

Mùi đất bùn vét cạn vẫn còn nguyên

Cần Giờ ôm trong lòng bao điều trăn trở chưa yên

Cửa ngõ đô thị biển phía đông

Nuôi bao niềm tin và hy vọng

Có còn xa tầm tay với

Cần Giờ ơi

Biết có tự chuyển mình

Trước giờ biển động đêm nay.

________

* “Rập xếp”: dụng cụ dùng để đánh bắt thủy sản của ngư dân biển Cần Giờ.

 

RỪNG NHỚ

Lệ Hồng

 

Những cung đường xanh màu mắt biếc

Lá trĩu cành quấn quýt chẳng rời

Vòng tay biển khơi mầm đất dậy

Gió đại ngàn vuốt nụ rừng thiêng

 

Tôi trở lại dấu chàm đã nhạt

Những bãi bồi thầm lặng vết thương

Người cùng đất trở mình gió hát

Vết lăn trầm qua bước chân đời

 

Vàm Sát đó từng vùng chiến địa

Góc thăng trầm ngọn mắm rau rừng

Mùi lá đẫm hương miền cổ tích

Bóng mây trời thả giọt bình yên

 

Giữa thinh không đôi cánh chim non

Gọi rừng nhớ nghe từng hơi thở

Của mầm xanh vươn chồi bóng bẩy

Gió theo mùa hương cuốn bay xa.


 

SÓNG LÒNG TÀU BẠC ĐẦU CHIỀU ĐƯA KHÁCH

Tô Minh Yến

 

Về đây Cần Giờ thương người xứ đảo

Mưa nắng nồng nàn tình đất, tình sông

Con nước thuỷ triều xoá vết bão giông

Mấy mươi năm đất dậy thì sức sống

 

Cần Giờ đổi thay niềm vui trở lại

Cánh chim bay lên dệt ngày cổ tích

Ai hay Cần Giờ một thời xám xịt

Máu thắm rừng Sác, vết tích đạn bom

 

Chất độc chiến tranh thầm lặng vùi chôn

Nơi hy sinh những chiến sĩ không tên

“Mỗi người ngã xuống một bài thơ” (*)

Cảm ơn các anh làm nên lịch sử

 

Lừng lẫy chiến công dòng sông yết hầu

Rừng Sác hiên ngang non sông ghi dấu

Tôi đến đây thấy lòng mình neo đậu

Gữa bốn bề xanh sông biển núi rừng

 

Sóng Lòng Tàu bạc đầu chiều đưa khách

Gió chập chờn nghiêng mặn môi người

Nắng nói gì mà mắt biển chơi vơi

Tôi đã đến và đi rồi trở lại.

-----

(*) “Mỗi người ngã xuống một bài thơ” (thơ Lê Bá Ước)

 

LẠC BƯỚC MÊNH MÔNG

Võ Văn Pho

 

Tôi nghe nắng gọi Cần Giờ

Phía biêng biếc lá đánh thơ đi tìm

Chênh chao con sóng nỗi niềm

Bâng khâng rừng Sác cánh chim chao mùa

Gió lùa hay tiếng võng khua

Bao âm vọng...chiến trường xưa ùa về

Bom cày đạn xới tứ bề Đầy thương tích vẫn chẳng hề núng nao

Đước - bần thành lũy thành hào

Chở che sự sống dạt dào tin yêu

Vượt qua nắng lửa mưa chiều

Hồi sinh như thể là điều trong mơ

Hương rừng thoang thoảng vào thơ

Giục tôi lạc giữa Cần Giờ mênh mông.

 

 

CẦN GIỜ ĐIỂM ĐẾN ƯỚC MƠ

Nguyễn Văn Minh

 

Không thể sánh biển Vũng Tàu, Mũi Né

Thành phố Hồ Chí Minh với biển Cần Giờ

Biển nơi đây hoang sơ và lạ lắm

Đi mãi tít ra xa

Nước chỉ lấp xấp bàn chân, ngang mắt cá

Với lớp bùn đen mịn, lắng phù sa.

 

Anh đến Cần Giờ hãy ghé thăm xã Đảo

Nơi sóng gió, thăm làng chài nghề muối

Đảo Thạnh An với ấp đảo Thiềng Liềng

Ngỡ ngàng gặp, em mắt huyền lúng liếng

Nét duyên thầm, gái vùng biển dễ thương.

 

Chiều lang thang, sinh thái biển Nam Phương

Đi chợ Hàng Dương, ngắm cầu Nam Hải

Vùng bưng biền nơi chiến khu, một thời hoang hoải

Nay khang trang, đường thảm nhựa…khác xưa rồi

 

Đêm Cần Giờ cùng em đếm sao rơi

Thương ngọn Hải Đăng, nhớ ai đêm nháy mắt

Em thầm thì bên tôi, xa nhau anh có nhớ…

Sớm mai thôi

Tôi trở về thành phố

Mang nỗi nhớ Cần  Giờ

Em và biển…vào thơ

Cần Giờ ơi! điểm đến ước mơ.


Bài viết liên quan

Xem thêm
Từ giàn khoan đến miền thơ: Giấc mơ xanh từ biển
“Giấc mơ xanh từ biển” tập hợp những sáng tác của các cán bộ, người lao động ngành Dầu khí – những con người sống và làm việc giữa công trường, bến cảng, giàn khoan và sóng gió trùng khơi.
Xem thêm
“Nước mắt và đồng hồ” - Chùm thơ Đinh Nho Tuấn
Từ danh vọng, nhịp bước đời người cho đến nước mắt người viết, mỗi tứ thơ đều như một sự tự vấn lặng lẽ, nơi cảm xúc không ồn ào mà đằm sâu, để lại dư vang bền bỉ sau mỗi lần đọc.
Xem thêm
Phan Thành Đạt và chùm thơ 1-2-3 Giao thừa sum họp
Thơ 1-2-3 đến nay vẫn được xem là thể thơ có nhiều sự mới mẻ, sáng tạo, với những câu chữ không bị bó buộc theo niêm luật như những dạng thơ cũ. Kết hợp hình ảnh đơn giản, chân phương cho đến việc xây dựng chất liệu đạt đến tính hình tượng, là sự kết tinh từ trí tuệ và văn hóa lâu bền, xuất hiện đúng thời điểm đời sống sáng tạo thi ca cần đến. Trong những vầng thơ của tác giả trẻ Phan Thành Đạt mang sự tươi mới trong nắng xuân, của những ngày trời đất giao mùa, mang theo cái đẹp của vạn điều ước vọng. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ 1-2-3 của tác giả Phan Thành Đạt.
Xem thêm
Hành trình về với ký ức – Chùm thơ Trần Ngọc Phượng
Chùm ba bài thơ sau đây của nhà thơ CCB Trần Ngọc Phượng là hành trình xúc động về với những miền ký ức thiêng liêng.
Xem thêm
Chùm thơ đoạt giải B sáng tác về bộ đội hậu cần kỹ thuật 2025
Câu chuyện này tôi đã ấp ủ trong những ngày tháng ở Điện Biên trong đợt công tác dài ngày nhân dịp kỷ niệm 50 năm Chiến thắng lịch sử Điện Biên Phủ (7/5/2025 - 30/4/2025). Khi đó, tiếp xúc với các cựu chiến binh tham gia Chiến dịch Điện Biên Phủ tuổi đều trên dưới 90, có cụ đã trên trăm tuổi được nghe những câu chuyện đã trở thành huyền thoại trong chiến tranh. Tôi rất nhớ có một cụ nguyên là chiến sĩ anh nuôi của đại đội Công binh trong Đại đoàn Công - Pháo đã kể lại câu chuyện khi đơn vị hành quân qua dốc Pha Đin đã phân công người dừng lại khi nghe tiếng kêu cứu của một phụ nữ người dân tộc sắp sinh con. Và người chiến sĩ Hậu cần vừa mới chưa tròn hai mươi tuổi đã bất đắc dĩ làm bà đỡ trong tiếng súng pháo giờ xung trận. Bài thơ ra đời từ bối cảnh trên.
Xem thêm
Nồng nàn phương Nam – Chùm thơ Nguyễn Đinh Văn Hiếu
Nhà giáo, nhà thơ Nguyễn Đinh Văn Hiếu tên thật là Nguyễn Văn Hiếu, sinh năm 1977 trên mảnh đất Tiểu Cần - Trà Vinh. Anh là Hội viên Hội Văn nghệ dân gian Việt Nam; Hội viên Hội VHNT Trà Vinh. Đã xuất bản các tác phẩm: “Thủ thỉ phù sa” Tập thơ 1-2-3, 2022; Một số bài thơ, truyện ngắn in chung trong các tập: “Lạc giữa mùa xuân”, 2016; “Viễn Châu - Tác phẩm đi cùng năm tháng”, 2019; “Quà mưa”, 2021; “Trên đồng gió thổi”, 2022; “Nhân nghĩa đất phương Nam”, 2022; “Vũ khúc sen”, 2023; “Nồng nàn phương Nam” thơ, Nxb Hội Nhà văn 2025.
Xem thêm
Hoàng Quý: những câu thơ mang bóng thời gian
Mời bạn đọc chùm thơ của nhà thơ Hoàng Qúy, do nhà thơ Nguyễn Xuân Sang tuyển chọn & giới thiệu.
Xem thêm
Lĩnh Hồ Quang và chùm thơ Nhắn gửi mùa thu
Với sự rung động nội cảm, lặng lẽ trôi, nhưng càng đọc, người ta càng thấy mình bị cuốn vào cái chảy ấy, dẫn lối người đọc đến thế giới tâm hồn của nhân vật trữ tình trong thơ. Bằng những lời thơ rung động mãnh liệt, tinh tế, và ấn tượng, khơi mở những xúc cảm trong tâm hồn con người trước cuộc sống, được nén chặt cảm xúc của tác giả. Với bút pháp tinh tế của nghệ thuật đặc tả kết hợp điệp cấu trúc câu, đã gieo vào lòng người nhiều suy tư về những thăng trầm đã qua, như một dòng chảy lênh đênh trên phận người. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Lĩnh Hồ Quang – Rồi có một ngày.
Xem thêm
Thi ca điểm hẹn: Triệu Kim Loan dịu dàng khi chữ gọi mùa trăng
Với 54 bài thơ giàu nữ tính trong “Chữ gọi mùa trăng”; người phụ nữ, người mẹ, người vợ, cô giáo Triệu Kim Loan đã mượn trăng và cùng trăng để gửi gắm, để bộc bạch cùng con chữ những nỗi niềm nhân thế và nỗi niềm của chính mình;
Xem thêm
Thi ca điểm hẹn: Phạm Thị Cúc Vàng gửi niệm lành vào thơ
“Niệm lành” là tập thơ thứ 7 của nhà thơ gốc Hải Phòng Phạm Thị Cúc Vàng
Xem thêm
Nguyễn Hồng Quang và chùm thơ Cao Nguyên thức giấc
Nơi hiện hữu núi rừng trùng điệp, đẹp đẽ và thơ mộng đã nuôi dưỡng, đã hun đúc nên những vần thơ giàu biểu cảm. Với lối khai thác triệt để, linh hoạt qua các biện pháp nghệ thuật nhưng cách hiệp vần, gieo vần, liên vận phối hợp cũng thật nghiêm chỉnh, sự hòa quyện giữa cảm xúc mãnh liệt và tư tưởng nhân văn cao đẹp cất lên từ hiện thực cuộc đời. Lời thơ nhẹ nhàng, tự nhiên, ngôn từ không một chút gọt giũa công phu nhưng lại đẹp, thơ Nguyễn Hồng Quang mang chất lắng sâu của đồng quê và tính triết lí sâu sắc. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Nguyễn Hồng Quang – Cao nguyên thức giấc.
Xem thêm
Rừng trong lòng tay – Chùm thơ Nguyễn Đăng Khương
Bằng vẻ đẹp của tâm hồn con người với những cung bậc cảm xúc. Tác giả đã tô đậm tình yêu quê hương đất nước, tình cảm gia đình bằng lối chắt lọc ngôn từ, hình ảnh, biểu tượng, ẩn dụ, so sánh tinh tế. Rừng là một motif giàu tầng nghĩa với vẻ đẹp khác nhau. Với sắc thái tĩnh lặng, u buồn, là nơi để nhân vật trữ tình gửi gắm tâm sự. Thơ Nguyễn Đăng Khương vừa lắng sâu nội tâm, vừa bồng bềnh của những hoài vọng bộn bề về triết lý nhân sinh. Lối gieo vần và rơi chữ là một nét chấm phá độc đáo trong thơ tác giả. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Nguyễn Đăng Khương.
Xem thêm
Nỗi lòng người lính – Khi một vị tướng trở lại với thi ca
Tập thơ Nỗi lòng người lính là một phần kỷ niệm khó quên của một đời binh nghiệp và một tâm hồn trĩu nặng nhân tình. Với 46 năm trong quân ngũ, Thiếu tướng Trần Bá Dũng mang vào thơ mình hơi thở của thao trường, ký ức chiến tranh và tình người hậu chiến – những gì thiêng liêng, day dứt mà cũng đầy ấm áp.
Xem thêm
“Chân trời điểm hẹn”: Góc nhìn khác về Trung tướng Nguyễn Đức Hải
Chùm 5 bài thơ rút từ tập truyện ký - thơ Chân trời điểm hẹn.
Xem thêm
Giới thiệu chùm thơ Lê Bá Duy – Từ Tình Giang tôi lớn
Nhà thơ Lê Bá Duy, sinh năm 1966 tại làng Tình Giang, xã Phước Hiệp, huyện Tuy Phước, tỉnh Bình Định (nay là tỉnh Gia Lai), là nhà giáo, nhà thơ, Hội viện Hội Văn học Nghệ thuật Gia Lai.
Xem thêm
Huỳnh Ngọc Lan - Người đàn bà đi qua mùa gió
Thơ Huỳnh Ngọc Lan là tiếng nói của một tâm hồn đàn bà từng trải và đầy mộng mị.
Xem thêm
Kỷ niệm về mẹ - Chùm thơ Ngô Quỳnh Lan
Nữ nhà thơ Ngô Quỳnh Lan, bút danh Quỳnh Minh, sinh 1949 tại Sóc Trăng. Tốt nghiệp ngành Ngữ văn, đại học Tổng hợp Hà Nội. Hội viên Hội VHNT tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu (cũ) - nay là Thành phố Hồ Chí Minh.
Xem thêm
Phía sau những lũy tre làng - Chùm thơ Hà Thiên Sơn
Với cách diễn giải thật bình dị nhưng tươi vui, thơ Hà Thiên Sơn gần gũi như với đời thường, để khi đọc qua, người ta có thể cảm nhận một cách chân thật nhất những hình ảnh trong cuộc sống. Những bài thơ của tác giả kể về câu chuyện của thôn làng, của vùng miền quê hương, ở nơi đó ghi dấu bao ký ức tuổi thơ mỗi người và tình cảm lứa đôi thật đẹp. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh giới thiệu chùm thơ của tác giả Hà Thiên Sơn – Phía sau những lũy tre làng.
Xem thêm
Hồ Xoa và chùm thơ Lời mây khói
Với chất nhân tình thấm đẫm, cuốn hút, những dòng thơ theo thể thơ tứ tuyệt – lục bát được Hồ Xoa viết lên tròn đầy ý nghĩa và giàu cảm xúc, ngôn ngữ gãy gọn súc tích. Mỗi bài thơ đều mang trong đó một câu chuyện của mộng thực, trong cõi xa xăm, từ địa đàng đến ngôi đền cổ, hóa ra tận mây trời. Bằng bút pháp ẩn dụ và tả thực, giàu mỹ cảm, thơ Hồ Xoa hiện lên vẻ đẹp bình yên đầy mộng mị. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Hồ Xoa – Lời mây khói.
Xem thêm
Thơ Đoàn Trọng Hải – Tìm mình trong góc khuất hiện sinh
Cchùm thơ của nhà thơ Đoàn Trọng Hải do nhà thơ nhà thơ Vũ Thanh Hoa chọn & giới thiệu.
Xem thêm