TIN TỨC

Một bút pháp mới lạ qua truyện ngắn Khai khẩu

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2024-04-09 18:44:03
mail facebook google pos stwis
241 lượt xem

LÊ THANH HUỆ

Truyện Khai khẩu đăng trên Văn nghệ số 3058 của nhà văn Nguyễn Trường sáng tạo được một tình tiết đặc biệt: sau cả chục năm tịnh khẩu (không nói) phục vụ tu hành, Ông Đạo Dừa (Nguyễn Thành Nam) đã kịp ngăn không cho câu hỏi ngạc nhiên bật ra khỏi miệng khi biết tin con trai mình chết. Tình tiết này không chỉ nói lên công phu khổ luyện cũng như ý chí sắt đá của những người tu hành mà còn là chi tiết thú vị, đáng để các nhà khoa học tâm thần kinh lưu ý khi nghiên cứu phản xạ tự nhiên từ ý nghĩ chuyển thành lời nói sau hàng triệu năm được thiết lập và trở thành bản năng của loài người.

Điều đáng nói, tác giả đã đưa ra ánh sáng sự thật chính quyền Ngô Đình Diệm sử dụng rất nhiều quan chức, tướng lĩnh cao cấp và thân tín là người theo Đạo Phật, mặc dù ông và gia đình theo Đạo Thiên Chúa Giáo. Đó là sự dũng cảm nhìn nhận lại một phần sự thật trong phong trào đấu tranh Phật giáo đưa đến sự sụp đổ của gia đình họ Ngô. Nhà văn nào nhìn nhận lại các sự kiện lịch sử với một góc độ mới, nhân văn hơn thì sớm muộn gì cũng được đánh giá công lao và tầm vóc văn hóa.

Nhưng có một điều quan trọng hơn là cho thấy nhãn quan triết học cao của nhà văn, như một sự khẳng định: Thời Thập tự chinh đã qua đi và sẽ không bao giờ quay lại ngay cả khi có mảnh đất màu mở là chế độ gia đình trị hậu thuẫn; cũng như lực lượng Taliban, IS, sẽ rất nhanh bị loại bỏ khỏi cuộc sống nhân loại.

Lần đầu tiên có một truyện ngắn với rất nhiều nhân vật, tất cả các nhân vật chính đều ở một tuyến, có nguyên mẫu thật trong đời và là nhân vật phản diện, họ đều thất bại: từ Tổng thống VNCH Ngô Đình Diệm đến ông Đạo Dừa, cô Diệu Thúy, Trung tá Tỉnh trưởng Kiến Hòa Nguyễn Mạnh Hùng. Không có nhân vật hay phe phái đối lập thắng cuộc. Nhưng truyện đã nêu được triết lý thời hiện đại: Khi không chấp nhận được ý kiến phản biện hoặc không dám phản biện đến cùng, tất thảy các bên sẽ gặp thất bại.

Để thấy điều này, chúng ta xem lại mạch chính của truyện: Ngô Đình Diệm bỏ qua tiếng nói phản biện của ông Đạo Dừa (Nguyễn Thành Nam) sau 14 năm tịnh khẩu. Khi ông Đạo Dừa tiếp tục phản biện để cứu chế độ gia đình trị khỏi sụp đổ, đến lượt bộ máy của ông lập tức bắt thầy trò ông Đạo Dừa bỏ vào ngục… Lúc ông Đạo Dừa ra khỏi trại giam, bỏ về luôn, không tìm mọi cách tiếp tục phản biện để việc khai khẩu của mình sau 14 năm tịnh khẩu trở nên vô ích. Tiếp đến là Ngô Đình Diệm không nghe được tiếng nói phản biện của Phong trào Phật tử, để cho bộ máy thuộc cấp vu khống: “Họ bị cộng sản lợi dụng”, mặc dù ông thừa kiến thức để biết các nhà sư, từ xưa đến nay có chính kiến rõ ràng, chẳng để cho ai hoặc bất cứ thế lực nào lợi dụng họ …v…v… Diệu Thúy và Trung tá Tỉnh trưởng Kiến Hòa là những người thông minh, sáng suốt, nhưng không làm tròn trách nhiệm phản biệt cho cấp trên, người lãnh đạo chỉ huy mình… dẫn đến tất cả đều có chung số phận: Thất bại không còn con đường cứu vãn.

Đây là một truyện ngắn rất lạ ở chỗ có 2 nhân vật: Diệu Thúy và Trung tá Tỉnh trưởng Kiến Hòa. Khi bị hút theo cốt truyện, tôi bực mình vì cho rằng họ bị nhà văn ép duyên, cứ muốn nhà sư hoàn tục để yêu người hùng đã liều lĩnh giúp mình, đẩy 2 nhân vật vốn là cái cớ và chất kết dính cho những nguyên mẫu có thật trong lịch sử dính lại với nhau trong truyện một cách logic. Nhưng đọc đến đoạn kết mới hiểu cách viết mới lạ của nhà văn. Ở đây, Nguyễn Trường cũng là một nhân vật đồng hành với tất cả các nhân vật bằng cách đưa ra cách nhìn chủ quan của người trong cuộc với mong muốn người có công phải được đền bù xứng đáng như ước nguyện. Tung thì phải hứng. Cho đến khi buộc phải giải quyết số phận của họ theo đúng nguyên tắc của truyện ngắn, tác giả đưa ra hàng chục giả thuyết theo cách nhìn chủ quan của người trong cuộc và để cho độc giả tự quyết theo cảm nhận của họ. Bởi vì, suy cho cùng, khoa học lịch sử hay nhà văn, họ cũng đều đứng ở góc độ nhìn lại sự kiện, nhìn xã hội theo lăng kính cá nhân của mình, nó khác với máy quay phim, ghi lại sự thật lịch sử trần trụi và không lột tả được hết những góc khuất của tâm hồn.

Chúng ta biết, bất cứ sự thực nào đi vào đầu óc của con người sẽ bị thay đổi do góc nhìn của cá nhân, ít nhiều sẽ có phần của chủ quan.

Tư duy khoa học, sử học, triết học, xã hội học hòa quyện nhau trong Truyện ngắn Khai khẩu của nhà văn Nguyễn Trường dưới bút pháp hiện thực chủ quan của tác giả.

Nguồn: Báo Văn nghệ Hội Nhà  văn Việt Nam số 39 ra ngày 29/9/2018

Mời độc giả đọc truyện ngắn Khai khẩu của Nguyễn Trường theo đường link: https://vanhocnghethuatquoctevietnam.vn/khai-khau-40.html

Bài viết liên quan

Xem thêm
Nhà văn Phương Huyền: Khuyến đọc cũng là một phần trách nhiệm của nhà văn
Trong khuôn khổ Ngày Sách và Văn hóa đọc năm 2024, Sở TT-TT TPHCM đã công bố 10 Đại sứ Văn hóa đọc TPHCM nhiệm kỳ 2024-2025, trong đó có nhà văn Phương Huyền - người có nhiều hoạt động khuyến đọc trong thời gian qua. Báo Sài Gòn Giải Phóng đã có cuộc trò chuyện cùng chị.
Xem thêm
GS Mai Quốc Liên – Người đất Quảng cương trực
Tôi gặp GS-TS Mai Quốc Liên tại nhiều sự kiện của Hội Nhà văn Việt Nam và Hội đồng Lý luận, Phê bình văn học nghệ thuật Trung ương. Trong các cuộc họp, mỗi khi đăng đàn, ông sang sảng chất giọng Quảng đậm đà, khảng khái, thẳng thắn, thậm chí có lúc tranh luận khá gay gắt, chẳng cần rào trước đón sau, mà cũng chẳng ngại va chạm, có thể hơi làm “nghịch nhĩ” ai đó, nhưng tư duy logic, liên tưởng, liên kết các vấn đề mạch lạc. 
Xem thêm
Để thơ không “thất lạc nhau” nữa
Nguồn: Tuần báo Văn nghệ số 9/2024
Xem thêm
Nhà thơ Nguyễn Quang Thiều: 350.000 tỉ đồng chấn hưng văn hóa vẫn là con số rất ít
Chiều 29.02 phát biểu tại buổi gặp mặt giữa Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng cùng lãnh đạo Đảng, Nhà nước với trí thức, nhà khoa học, văn nghệ xuân Giáp Thìn 2024, Chủ tịch Hội Nhà văn Nguyễn Quang Thiều đã dành thời gian nói về vấn đề xây dựng văn hóa.
Xem thêm
Quyển sách là chữ nghĩa...
Quyển sách là chữ nghĩa. Mà chữ nghĩa của một quyển sách phải kết hợp vừa từ trí tuệ vừa từ trái tim.
Xem thêm
Nhà thơ Từ Quốc Hoài để lại “Khu vườn kí ức”
Từ Quốc Hoài, đến với thơ ca khá sớm. Ông là nhà thơ cùng thời với những tên tuổi quen thuộc: Trần Vũ Mai, Thanh Quế, Thanh Thảo, Phạm Tiến Duật, Hữu Thỉnh… cũng từng vào chiến trường khói lửa. Nhưng với con đường thơ ca, ông bước chậm, thận trọng, dè dặt. Cho tới tuổi hơn 80 ông chỉ cho ra mắt độc giả sáu tập thơ. Tập thơ thứ 5, “Sóng và khoảng lặng” (2010) đoạt giải thưởng văn học của Hội Nhà văn Việt Nam. Kỹ tính, khó tính (trong thơ và có lẽ cả trong cuộc sống), trăn trở, tìm tòi nên thơ Từ Quốc Hoài không lẫn, tự do, phóng khoáng, lần dò khám phá chiều sâu nội tâm.
Xem thêm
Im lặng- ngôn ngữ đặc biệt của văn chương
Nhà văn đoạt giải Nobel Văn chương 2023 – Jon Fosse vừa có một buổi gặp gỡ và đọc diễn từ của mình tại Oslo
Xem thêm
Quyền lực thơ ca và quyền uy thi sĩ
Bài đăng báo Văn nghệ của nhà văn Bích Ngân; Thơ và ảnh của nhà thơ Nguyên Hùng...
Xem thêm
Nhớ Nguyễn Đình Thi: “Một chút trắng hồng dào dạt vàng”
Bài viết của nhà báo Nguyễn Thế Khoa nhân 99 năm ngày sinh nhà văn hóa lớn Nguyễn Đình Thi ,20/12/1924-20/12/2023
Xem thêm
Nguyễn Du bàn về sáng tác văn chương
Bài viết rất bổ ích của nhà thơ Vương Trọng
Xem thêm
Thử nêu cách chữa “chứng lười đọc sách” – Tác giả: Nhà văn Nguyễn Khắc Phê
“Dạy con từ thuở còn thơ”; “Uốn cây phải uốn khi non”… là những điều ai cũng biết, nhưng đã có những thời đoạn do bận rộn mưu sinh và vô số sự xô đẩy, lôi kéo khác nữa, nên rất nhiều người và gia đình đã quên hoặc sao nhãng bài học giản dị và chí lý đã có tự cổ xưa. Có phải những biểu hiện tha hóa trong xã hội hiện nay chủ yếu bắt nguồn từ đó? Thiết nghĩ, cuộc vận động sáng tác văn học hướng đến lớp trẻ và thiếu nhi do Hội Nhà văn Việt Nam phát động đầu năm 2022 là một hoạt động thiết thực của văn giới nhằm góp phần chấn hưng đạo đức xã hội nói chung và góp phần bồi đắp tâm hồn cho lớp trẻ nói riêng.
Xem thêm
Làm mới cải lương – con dao hai lưỡi
Gần đây, cải lương được đưa lên mạng với một số hình thức mới: kết hợp rap, trang phục ma mị… Nhiều người cho rằng cải lương cần phải được “làm mới” để phù hợp với thời đại, với lớp trẻ. Nhưng làm mới cách nào để không bị mất chất, để người xem vẫn còn “nhìn ra” cải lương là câu hỏi không dễ giải đáp.
Xem thêm
“Vua phóng sự” Vũ Trọng Phụng làm gì khi cuốn sách về gái điếm bị đá vào xó tường?
Nguyễn Vỹ lặng lẽ đưa mũi giày đá luôn quyển “Lục Xì” vào trong xó tường. Quyển sách vừa xuất bản, hãy còn mới tinh, nằm xơ xác bên chân tủ.
Xem thêm
Văn học dân gian Đồng Nai trong bối cảnh văn học dân gian Nam Bộ từ 1945 đến nay
Công tác sưu tầm và in ấn các tuyển tập văn học dân gian Việt Nam nói chung đã được các nhà Nho thực hiện từ cuối thế kỷ XVIII với các sưu tập bằng chữ Nôm, chữ Hán. Sang đến cuối thế kỷ XIX và đầu thế kỷ XX, cùng với sự phổ biến của chữ quốc ngữ thì các sưu tập văn học dân gian được phát hành phổ biến nhiều hơn nữa. Tuy nhiên trong giai đoạn này phần lớn vẫn là các sưu tập miền Bắc hay ở một số tỉnh thành miền Trung, ở Nam Bộ việc sưu tầm và phổ biến văn học dân gian dưới dạng các tuyển tập in ấn vẫn còn chưa được coi trọng đúng mức, do vậy không gian nghiên cứu văn học dân gian vùng miền cũng đồng thời bị bỏ ngỏ.
Xem thêm
Nhà thơ thì chơi với ai?
Nguồn: Website Hội Nhà văn Việt Nam
Xem thêm