TIN TỨC
  • Truyện
  • Nguyễn An Bình - Chùm thơ dự thi (Chùm 2)

Nguyễn An Bình - Chùm thơ dự thi (Chùm 2)

Người đăng : phunghieu
Ngày đăng: 2024-04-14 18:19:51
mail facebook google pos stwis
1337 lượt xem


(Mời click vào icon để truy cập thư mục)

NGUYỄN AN BÌNH

 

GỞI NGƯỜI BẠN NHỎ Ở THIỀNG LIỀNG*

 

Người bạn nhỏ tôi ơi

Làm sao tôi quên cái được níu áo khẽ khàng

“Chú đến nhà con chơi

Nói với ba má cho con được đi học”

Một ngày tôi đến đây với Mùa hè xanh đầy khát vọng

Người bạn nhỏ muốn tìm giấc mơ “mót chữ”

Để ngày ngày vượt sông

Trên mấy chuyến đò ngang cách trở

Tấm áo đồng quà chắt chiu đến lớp

Mẹ cha còng lưng trên cánh đồng muối mặn

Giấc mơ đổi đời nghe xa thiệt là xa

Hai chuyến đò ngang sớm tối đi về

Giữa Thiềng Liềng – Thạnh An dù nắng mưa giông bão

Lo những lúc nước ròng đò mắc cạn

Lo thêm mùa gió chướng đâm ngang

Sóng lưỡi búa duềnh dập vùi nghiêng ngả

Chỉ sợ một ngày làm “rớt chữ” dọc sông

Không thể nào vớt được.

Nghe người bạn nhỏ kể thương thật là thương.

 

*

Chuyện cơm áo với bao lần bỏ học

Chông chênh theo những chuyến đò

Giấc mơ “mót chữ” sao bình thường quá đổi

Giản dị trong muôn điều giản dị

Giản dị trong ước mơ mặc chiếc áo dài

Ngày ngày đến trường

Trên con đường vô cùng quen thuộc

Bạn với chiếc bảng đen

Cùng học trò tiếng chim non ríu rít

Bạn với nét chữ yêu thương

Trên từng trang giáo án

Đi hết cuộc hành trình trên con đường phía trước

Cũng nhọc nhằn biết kể ai nghe

Ở Thiềng Liềng còn bao điều kỳ diệu

Có một ngày ấp đảo xa sẽ lại hóa gần

Có một ngày ấp đảo xanh lại thêm xanh

Có một ngày người bạn nhỏ của tôi

Tiếng cười rạng ngời trong ánh nắng.

*Sài gòn, tháng 9-2023

_____________________

*Thiềng Liềng: ấp đảo xa của xã Thạnh An huyện Cần Giờ thuộc tp. Hồ Chí Minh

 

 

KHI ĐỨNG TRƯỚC CỘT CỜ THỦ NGỮ

 

1.

Anh ngắm lá cờ đỏ

Phấp phới bay trên cột cờ Thủ Ngữ

Một sáng Sài Gòn lồng lộng gió sông

Bến Nhà Rồng vẫn tươi màu ngói đỏ

Nhắc nhở ta bao điều xưa cũ

Tiếng súng vọng về từ Nam Bộ kháng chiến*

Vẫn còn nghe tiếng thét xung phong

Lịch sử lật qua từng trang sách thời gian

Bao nếp gấp thăng trầm

Nhưng chưa hề bị lãng quên

Trên cột cờ Thủ Ngữ

Ngày ngày sẵn soi mình trên sóng nước mênh mông.

 

2.

Buổi chiều cơn mưa nhỏ qua đây

Mang theo cánh cò quay về chốn cũ

Cầu Ba Son in bóng

Rực rỡ trong ánh chiều tà

Soi từng nhịp yêu thương

Nối khu đô thị mới Thủ Thiêm bao năm cách trở

Xanh lục bình vừa trôi vừa nở

Đêm bừng lên ánh điện

Lấp lóa dòng xe xuôi ngược.

 

3.

Cờ đỏ bay hiên ngang trước gió

Trên cột cờ 156 mùa nắng mưa không đổi

Chứng nhân bao vật đổi sao dời

Vừa khoác lên mình áo mới

Thêm thương mảnh đất anh linh

Một thời tiền nhân máu xương mở cõi

Em có đi cùng anh

Trên các con đường Sài Gòn ngập tràn ánh nắng

Hương mùa thu thơm từng hơi thở

Nụ cười hiền của cái nắng phương Nam.

28/9/2023

 

*Theo lịch sử Nam Bộ Kháng Chiến, sáng 23/9/1945 một tiểu đội tự vệ chiến đấu bảo vệ cột cờ Thủ Ngữ đã hy sinh anh dũng.

 

 

KHI QUA CẦU BA SON

 

Thêm một chiếc cầu mới

Chiếc đòn gánh hai bờ vui thành phố

In trên dòng nước trong xanh

Trụ tháp cong đón chào khu đô thị mới

Từng sợi dây văng

Mang từng sợi nhớ sợi thương

Xóa đi thời đò ngang cách trở

Ngày và đêm đón dòng xe xuôi ngược qua đây

Chở ước vọng tương lai

Trên lưng cánh cò trắng bay về phương xa

Mang theo bao điều trăn trở

Về một giấc mơ hiện thực.

 

*

Bên kia là cánh đồng diều Thủ Thiêm

Những con diều đầy sắc màu vô cùng lạ mắt

Nối đuôi nhau dập dìu

Bay trên bầu trời trong ngăn ngắt

Tiếng sáo vi vu ngân vang lồng lộng gió chiều

Ta nghe nhịp sống chậm lại

Thả mình để ký ức tuổi thơ ùa về

Quên đi bao nỗi lo toan bộn bề thường nhật

Một chút yên bình

Trong từng hơi thở thành phố ven sông.

 

*

Cơn mưa để lại bảy sắc cầu vồng

Vẽ trên nền trời xanh biếc

Mùa thu vừa đi ngang qua đây

Trên hàng cây điệp vàng bung sắc nhớ

Và mùa bằng lăng vừa tụ quả

Cái nhìn của em cho lòng ta chợt ấm

Cho tình yêu Sài Gòn dài theo năm tháng

Len lỏi trong tâm thức mỗi người

Những hạt mầm đã lên xanh

Nuôi khát khao một thời chín đỏ.

13/10/2023

 

ĐỨNG TRƯỚC BIỂN CẦN GIỜ

 

Ta lại về với biển

Cần Giờ một sớm khói sương huyền ảo

Sóng đến từ đâu ta nào hay

Sóng đi về đâu ta chẳng biết

Chỉ thấy trái đước chợt nẩy mầm xoay mình xuống đất

Cắm sâu vào bùn bắt rễ tự đứng lên

Cây nối tiếp cây, hàng nối tiếp hàng

Vươn mình cùng nhau lấn biển

Chở hạt phù sa bồi chở che bồi đắp

Những vạt đước bạt ngàn xanh thẳng đứng

Cuộc hành trình vạn dặm từ thuở hoang sơ

Mênh mang rừng Sác cổ xưa.

*

Dưới tán rừng xơ xác mấy mươi năm

Sóng vỗ hoài xát lòng muối mặn

Dân vẫn sống bằng nghề “rập xếp”*

Ấp đảo đò ngang cách trở

Ai qua Lòng Tàu băng ngang Gành Rái

Ai xuôi Soài Rạp đón gió Nam non

Thương con cá thòi lòi ngớp ngáp

Ẩn sâu trong đáy bùn bãi cạn

Chỉ sợ mai phơi mình trên bàn tiệc lưu linh

Cua cáy tự thu mình

Giương đôi mắt láo liên phòng thủ

Có kịp nhìn trăng lên.

 

*

Ta về đứng trước biển

Đau đáu nhìn nước triều lên xuống

Chiếc áo cũ mặc hoài chưa kịp giũ

Mùi đất bùn vét cạn vẫn còn nguyên

Cần Giờ ôm trong lòng bao điều trăn trở chưa yên

Cửa ngõ đô thị biển phía đông

Nuôi bao niềm tin và hy vọng

Có còn xa tầm tay với

Cần Giờ ơi

Biết có tự chuyển mình

Trước giờ biển động đêm nay.

________________

* “Rập xếp”: dụng cụ dùng để đánh bắt thủy sản...của ngư dân biển Cần Giờ.

 

 

ĐƯỜNG TÀU MÙA XUÂN

  *Mừng chuyến tàu Metro số 1 chạy thử nghiệm thành công

 

Xin chào tuyến metro số một

Chuyến metro đầu tiên trong hành trình mơ ước

Không phải câu chuyện huyền sử

Cậu bé làng Gióng

Trong khu vườn cổ tích ngoại kể

Những đêm mưa.

 

Từ ga ngầm Bến Thành

Tàu tăng tốc lướt êm

Vượt sông Sài Gòn lên cao lên cao

Kiêu hãnh chạy qua các cao ốc chọc trời

Thẳng tiến nối vào các sân ga

Về điểm hẹn

Mở ra một trang sử mới.

 

Sân ga đợi những chuyến tàu

Như cây đợi gió

Rì rào tiếng chim

Như ngày qua lại nhớ đêm

Nụ hoa đón nắng

Mùa thêm xanh mùa.

 

Một giọt đàn thánh thót

Kết thúc bản giao hưởng mùa xuân

Thành phố đang trở mình

Vượt vũ môn.

21/10/2023

N.A.B

Bài viết liên quan

Xem thêm
Xóm thốt nốt - Truyện ngắn của Lệ Hồng
Truyện đăng báo Nghệ An số ngày 9-3-2025
Xem thêm
Tình muộn – Truyện ngắn Võ Đào Phương Trâm
Huân bước chân vào ngôi nhà, ngôi nhà đã 15 năm anh vắng mặt vì thi hành án phạt tù cho tội danh buôn lậu. 15 năm Huân trở về, ngôi nhà vẫn vậy, không gian vẫn không có gì thay đổi, chỉ là cũ kỹ hơn bởi những mảng tường phủ rêu xanh, dưới chân tường hoen ố một lớp màu quằng quện.
Xem thêm
Nỗi buồn sương khói – Truyện ngắn của Cao Chiến
Nhà văn Cao Chiến, Phó chủ tịch Hội đồng Văn xuôi, Hội Nhà văn TP. Hồ Chí Minh.
Xem thêm
Thầm lặng một đời người – Truyện ngắn của Hồng Chiến
Già làng buôn Thi sống hơn tám chục mùa rẫy, tóc trắng như mây buổi sáng trên đỉnh Chư Yang Sin (1) mùa khô, da mặt nhiều nếp nhăn nhưng không giấu được khuôn mặt phúc hậu; ngồi như hóa đá, lưng tựa cột nhà.
Xem thêm
Mùa hoa về trên núi
Đêm nay gã lại say. Say là gã chửi. Đầu tiên, gã chửi vợ. Gã chửi vợ là con đàn bà không biết đẻ, đẻ đến lần thứ ba mà vẫn chỉ ra toàn con gái. Gã muốn vợ đẻ cho gã một đứa con trai để sau này khi gã chết đi còn có đứa cúng ma, nhưng vợ gã đã kiên quyết, nếu cứ bắt đẻ nữa nó sẽ ăn lá ngón mà chết. Đương nhiên gã sợ vợ chết, nếu nó chết thì sẽ không có người đi nương, trồng lúa để đổi lấy rượu cho gã uống. Mà không có rượu để uống thì gã bứt rứt, khó chịu trong người lắm. Mà con vợ, gã có chửi thế nào nó vẫn cứ nằm mà ngủ được chứ, nó ôm đứa con gái út quay lưng vào tường, mặc gã ở gian ngoài cứ chửi.
Xem thêm
Nặng một chữ thương - Truyện ngắn của Minh Phong
Truyện đăng Tạp chí Văn nghệ TP. Hồ Chí Minh số Xuân Ất Tỵ 2025
Xem thêm
Người cha thầm lặng - Truyện ngắn của Lê Thanh Huệ
Bài đăng báo Văn nghệ - Hội Nhà Văn Việt Nam số 3382
Xem thêm
Chính ủy và tôi - Truyện ngắn của Phạm Minh Mẫn
Tôi gặp Chính uỷ trong những năm tháng hào hùng thật khó quên. Dạo đó quân đi như nước chảy vào các chiến trường. Những bài hành khúc hát tưởng mòn vẹt đi từng nốt nhạc
Xem thêm
Về quê - Truyện ngắn của Lê Thanh Huệ
Ông Ban trằn trọc. Không thể nằm mãi, ông bật dậy, sờ soạng bấm công tắc.
Xem thêm
Khúc biệt ly màu tím - Truyện ngắn của Trầm Hương
Có một cái gì đó không giải thích được cho một chuyến đi. Vì công việc, vì được mời mọc, ham vui, vì một sức mạnh vô hình vẫy gọi…
Xem thêm
Bến nguyện – Truyện ngắn của Ninh Giang Thu Cúc
Bước chậm chậm, Dã Quỳ để mặc cho làn mưa bụi hắt vào mặt những sợi nước li ti mát lạnh, gió xuân mơn man vuốt nhẹ từng lọn tóc thả hững hờ trên đôi vai tròn trịa, chiếc áo dài bằng lụa màu tím than ôm sít sao dáng vóc gợi cảm của người thiếu phụ.
Xem thêm
Quy cố hương - truyện ngắn Châu Đăng Khoa
Để anh nhớ xem. Mẹ vẫn gọi là loài trên cạn em à. Tín hiệu mẹ cài trong đầu mình đó, em tìm lại xem. Gọi gì cũng được, mình cứ gọi theo tổ tiên thôi.
Xem thêm