TIN TỨC

Tôi đọc thơ bố tôi

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2023-03-10 08:11:40
mail facebook google pos stwis
312 lượt xem

LS NGUYỄN THỊ MINH PHƯƠNG
(Con gái bố Tâm)


LS Nguyễn Thị Minh Phương bên bố Tâm

Thủa đó, cậu bé Tâm giỏi văn nhất vùng, người đã từng viết một bài thơ đầy tâm huyết gửi cô hiệu trưởng của trường mình khiến cô rất xúc động. Theo truyền thống gia đình, tình yêu thơ ca như lẽ tự nhiên, là hơi thở, là niềm vui của cậu bé. Tình yêu ấy theo chân chàng lính trẻ đi dọc Trường Sơn bảo vệ quê hương, đất nước. Những vần thơ tràn đầy nhân văn, mang nhiều hy vọng, nỗi nhớ da diết, yêu thương nồng nàn... vượt qua một thời lửa đạn để về với ông bà nội tôi. Đến nay, tôi còn nhớ những câu thơ bố tôi viết từ chiền trường 50 năm trước.

“Con đi đã mấy năm rồi

Trường Sơn đọng lại một trời nhớ thương

Chưa lần thăm lại quê hương

Cũng vì đất nước yêu thương chưa về…

“ ... Phía trước mặt chập chùng rừng núi

Đầy trời màu lửa khói chiến chinh

Sau lưng là cả quê mình

Quê hương làng xóm gia đình người thân.

Mắt khao khát mẹ trông cha đợi

Lòng ước ao em hỏi anh đâu?

Đáp lời tiếng vọng rừng sâu

Bóng hình con vẫn khuất sau núi ngàn…”

… “Mấy năm rồi vui trong chiến tuyến

Sống cuộc đời chinh chiến xông pha

Nóng nung, bão táp mưa sa

Rèn thêm nghị lực mà qua hiểm nghèo.

Nên con đã lớn nhiều hơn trước

Cùng anh em vững bước tiến lên

Đến nay trí vững gan bền

Sẵn sàng cầm súng dẫm lên đầu thù.

Mấy năm rồi sống trong lửa đạn

Đường hành quân có bạn trăng sao

Suối sâu dốc đứng đèo cao.

Bốn bề pháo khoét bom đào đau thương…”

(1973)

Người ta thường bảo "nghề chọn mình", đúng vậy đối với chàng lính trẻ. Rời quân ngũ quay trở lại Trường Đại học Tổng hợp Hà Nội, khóa đầu tiên của Khoa Luật vừa mới bắt đầu nên số phận đẩy đưa, chàng lính trẻ Nguyễn Minh Tâm không được học văn mà bước vào học Luật, ra trường tiếp tục hành trình bảo vệ: bảo vệ công lý, bảo vệ số phận pháp lý của con người. Đúng như một định mệnh, nghề Luật đã chọn ông nên hôm nay chúng ta biết đến Nguyễn Minh Tâm, trước hết là một Luật sư và sau đó là nhà thơ đầy tâm huyết với nghề, người đã đau đáu trước bao số phận của thân chủ và nói lên tiếng lòng qua những bài viết, qua những vần thơ.

... Trái tim thì vẫn đỏ tươi
Tâm thành vẫn vẹn một lời thủy chung
Đường nghề gian khó không cùng
Gió mưa trộn với bão giông đầy trời...

Năm 1990, dù thời bao cấp còn khó nghèo, bố tôi - nhà báo, luật sư Nguyễn Minh Tâm đã chính thức ra mắt tác phẩm đầu tiên, tập truyện "Kẻ cô đơn", trong những câu chuyện đó cũng chứa đựng những số phận pháp lý của những con người có thật trong hành trình đi tìm công lý dẫu gian nan, hiểm nguy chực chờ.

Tôi nhớ mãi những đêm khuya với ngọn đèn leo lét, bóng ông gù xuống in trên vách tường, ngón tay như múa trên chiếc máy chữ cũ kỹ, dáng ông trầm tư, tiếng ông thở dài… để rồi sáng mai ông lại hăm hở tiếp tục bước vào những thách thức đang chờ phía trước.

… Thân tâm dù có mệt nhoài

Dẫu cho thăm thẳm đường dài, cứ đi

Ai đó từng nói nghề Luật là một nghề khô khan, cạn tính nhân văn, nhưng có ai biết có những ngày cả một đám người xăm mình vằn vện, hùng hổ đứng trước cổng toà la ó, hăm doạ? Có ai biết, có những đêm phải cài chặt then cửa trong những tiếng lao xao bên ngoài? Có ai biết??? 

 

Nhưng giống như bom đạn đã tránh ông cả một thời khói lửa, tấm lòng của ông, cái tâm của người sáng trước mỗi vụ án đã cảm hoá, đã chạm đến sâu thẳm trái tim của mỗi con người.

 … Trăm năm trọn một kiếp người

Tu tâm dưỡng tính, một đời thiện ngôn

Sớm khuya thanh lọc tâm hồn

Nuôi dòng cảm xúc - cội nguồn thơ ca

Hoà trong Trời - Đất bao la

Cuộc đời cứ thế nở hoa bốn mùa.

Dù với ai nghề Luật là thế, nhưng với bố tôi nhìn nghề Luật bằng ánh mắt của nhà thơ, ông đã rót vào thơ những cung bậc cảm xúc, gửi tiếng lòng mình chất chứa những nỗi niềm và hy vọng. Sau mỗi trăn trở, niềm đau, mỗi niềm vui ngoài những bài báo, bài viết thì ông còn gửi cả vào thơ, tôi còn nhớ, nhiều lần khi tôi còn bé, nửa đêm đang ngủ ông đánh thức tôi dậy chỉ để khoe một ý thơ vừa nảy, ví dụ như:

Đừng tưởng ở thiên đường chỉ có những ông quan

Tận tuỵ, thanh liêm, công bằng chính trực

Rộng mở lòng trời thương dân hết mực

Và Thượng đế lúc nào cũng mong cho hạ giới bình an…

Có trải qua những tháng ngày gian khó, hiểm nguy, của những cái LẠNH lẽo của nghề, của đời mới hiểu thấu, mới cảm nhận được sự ẤM áp của tình người, của lương tri, của nụ cười ngập nước mắt nhưng tràn đầy tin tưởng, tươi vui vẫn còn đó trong cuộc sống này.

Tập thơ “Ấm Lạnh Pháp Đình” - tập thơ tiên phong viết nên những tâm tư, trăn trở của nghề Luật đã được gửi đến tay bạn đọc sau bao tháng ngày tháng ấp ủ.

Mở đầu tập thơ là những trăn trở, thương cho những thân phận như cánh bèo chìm - nổi giữa pháp đình.

“… Nắng mưa ấm lạnh pháp đình

Thương bao thân phận bập bình nổi trôi”

 

Xuyên suốt tập thơ là những cung bậc cảm xúc, tâm tư, suy nghĩ về nghề, về phận đời của mỗi con người đã, đang và sẽ có thể gặp thấp thoáng đâu đó trong cuộc đời này. Tập thơ cũng là lời nhắc, là kinh nghiệm, là ước mong, là bài học cho những thế hệ thẩm phán, thế hệ luật sư trẻ tiếp nối sau này:

… Lương tâm bài học một thời

Cha ông đã dạy làm người có nhân

Chữ rằng nảy mực cầm cân

Nhớ câu giữ lấy lòng dân hỡi người

Chỉ mong với tấm lòng vơi

Góp thêm chút nắng cho đời ấm lên…

 

Khép lại tập thơ là sự lạc quan, là niềm tin vào ánh bình minh rực rỡ ấm áp, vào ánh sáng dịu của vầng trăng nhẹ nhàng, là hy vọng vào những điều tốt đẹp về con người, về cuộc sống.

… Phải kiên trì nhẫn nại

Trái tim thắp sáng mình

Khi vượt qua đêm tối

Sẽ oà một bình minh

… Ta vẫn giữ một niềm tin có thật

Vầng trăng kia sẽ toả sáng bầu trời

Như Công lý dẫu xa mờ trong đục

Sẽ có ngày như Trăng đấy, Trăng ơi…”

Con nghĩ thế nào thì viết thế, cảm ơn bố, người đã truyền thêm ngọn lửa nghề cho con gái qua tập thơ này.

Bài viết liên quan

Xem thêm
Lê Văn Nghĩa trong cõi nhớ Sài Gòn
Hai cuốn truyện trào phúng về điệp viên Không Không Thấy – một nhân vật hấp dẫn của Lê Văn Nghĩa – vừa rời bàn biên tập để đưa tới nhà in. Một luận văn thạc sĩ nghiên cứu về tác phẩm của anh cũng đang triển khai. Vậy mà Lê Văn Nghĩa không chờ được, đã vội ra đi…
Xem thêm
Đọc Đường đến Cây cô đơn
“Cây nào đứng thẳng cũng đều là Cây cô đơn”.
Xem thêm
Sài Gòn ơi! Đau đáu một nỗi niềm
Rất nhiều “mĩ từ” dành cho Sài Gòn trong những ngày nơi đây trở thành tâm dịch Covid-19: “Sài Gòn đau”, “Sài Gòn bệnh”… riêng tôi lại cảm nhận một nỗi niềm lo lắng không yên, bởi nơi đó tôi có nhiều người thân thương ruột thịt, nhiều bạn bè và cả những người tôi không quen nhưng cảm nhận về sự thân thiện và cởi mở của “người Sài Gòn” đã khiến lòng mình đau đáu… Sáng nay, vẫn những con số, hôm qua và những ngày trước vẫn những con số, những hình ảnh, những khu phố giăng dây… Em tôi nói, em đã phải đi xét nghiệm đến mấy lần mỗi khi nơi em ở có người nhiễm bệnh Covid-19. Bất chợt bắt gặp bài thơ “Gửi Sài Gòn” của nhà thơ Từ Kế Tường, tôi như bắt gặp sự đồng cảm, nỗi niềm.
Xem thêm
Ðạo thơ hay dụng điển?
Lâu nay, “đạo” văn “đạo” thơ vẫn là một câu chuyện dài bất tận không có hồi kết. Những câu hỏi luôn được đặt ra là: Thế nào là “đạo” (văn, thơ)? Ðâu là giới hạn của việc sử dụng sáng tạo những thành quả của ng
Xem thêm
Văn chương: Ðạo và không đạo?
Những bức tường như số phận chúng ta, bài thơ sáng tác năm 2019 của Thanh Thảo (Viết và Đọc mùa Đông 2020), với lời đề từ bằng câu thơ của Nguyễn Thụy Kha Nhìn tường nhà chúng ta từng ở lở lói. Buồn lạ. Thi sĩ cảm hứng từ câu thơ của người khác, tạo ra một không khí những bức tường hữu hình và vô hình của đời mình, riêng mình. Bức tường thời gian, và giới hạn…
Xem thêm
Nhà thơ và thi hứng sáng tạo
Nói đến thơ ca, người đọc nghĩ ngay đến tư tưởng tiềm ẩn, thi pháp vừa trực giác,
Xem thêm
Huệ Triệu và Đoản khúc trao mùa
Huệ Triệu qua tập thơ này mới mẻ và góc cạnh hơn; mềm mại, nữ tính mà mạnh mẽ và sâu lắng
Xem thêm
Trương Nam Hương - câu thơ trong trẻo nỗi buồn
Nhiều lần tôi có ý định viết về anh, nhưng một phần vì chưa đọc anh đầy đủ, phần nữa là anh em quen biết đã lâu, để viết về nhau không dễ.
Xem thêm
Nhà văn Sơn Tùng: “Ðạo là gốc của văn”
Nhà văn Sơn Tùng sinh ra trong một gia đình có truyền thống nho học và cách mạng.
Xem thêm
Những quả thơ của Ngọc Lê Ninh
Sở dĩ tôi đặt tên bài viết là Những quả thơ của Ngọc Lê Ninh, vì tôi và nhiều người thích bài Quả thơ
Xem thêm
Lê Quang Trang và những trang viết về lý luận phê bình
Sau khi học xong khoa Văn đại học Tổng hợp Hà Nội và dự một lớp viết văn do nhà văn Nguyên Hồng làm Giám đốc, Lê Quang Trang và các bạn cùng đi vượt Trường Sơn vào chiến khu Nam bộ, công tác ở Ban tuyên huấn Trung ương cục Miền Nam. Ấy thế mà đã qua 50 năm...
Xem thêm
Nhà thơ Tôn Nữ Thu Thủy: Giữ lại một ngày ta như lá
Cốt cách đằm thắm của một người phụ nữ Huế thể hiện trong thơ Tôn Nữ Thu Thủy chủ yếu tập trung vào sự chan hòa với thiên nhiên.
Xem thêm
Người lạc giữa “vòng tròn số phận”
Mỗi câu thơ viết ra là để tự ru mình, ru người. Nhưng suy cho cùng cũng là một cách mượn lời ru… để thức.
Xem thêm
Có một nguồn thi hứng về văn hóa Óc Eo trong thơ Đồng bằng Sông Cửu Long
(Vanchuongthanhphohochiminh.vn) – 1. Văn hóa Óc Eo là di sản văn hóa vô giá góp phần minh chứng cho quá trình khai phá, mở mang, phát triển vùng Đồng bằng sông Cửu Long (ĐBSCL) có từ ngàn xưa. Nó chứa đựng những giá trị lớn cả về vật chất lẫn tinh thần trong đời sống của dân tộc Việt Nam nói chung và cư dân ở ĐBSCL nói riêng. Vì thế, từ sau năm 1975 đến nay đã có nhiều cuộc Hội thảo khoa học, nhiều công trình khảo cứu về nền văn hóa rực rỡ này, để trên cơ sở đó làm rõ những điều bí mật bị chìm lấp qua hàng ngàn năm lịch sử; đồng thời, góp phần khẳng định, tôn vinh và gìn giữ những gì cao quý mà các bậc tiền nhân đã làm nên. Trong bối cảnh đó, nhiều nhà thơ ở ĐBSCL, nhất là những nhà thơ ở An Giang đã có những vần thơ xúc động giãi bày tâm tình và tự hào về cái đẹp của văn hóa Óc Eo còn lưu giữ được nơi đây.
Xem thêm
Tình khúc phương Nam - Một bài thơ gợi nhiều cảm xúc
TÌNH KHÚC PHƯƠNG NAM – MỘT BÀI THƠ GỢI NHIỀU CẢM XÚCNhư là có duyên với nhà thơ Vũ Thanh Hoa vậy, trong số nhiều bài thơ của nhiều nhà thơ gửi dự thi trên trang vanchuongthanhphohochiminh.vn, tôi dừng lại ở bài thơ “Tình khúc phương Nam” của chị. Có phải vì tứ thơ? Có phải vì hình tượng thơ?
Xem thêm
Vũ Hồng ngân lên Đoản khúc số 8
(Vanchuongthanhphohochiminh.vn) – Mấy năm trước, nhà văn Vũ Hồng ra mắt tập thơ với tựa đề mang ý tưởng rất lạ và thú vị, dễ gây sự tò mò cho bạn đọc: Đoản khúc số 8. Lại còn chọn khổ tập thơ 19x19cm, khá ngộ nghĩnh. Suy cho cùng đây thường là cái tạng của người nghệ sĩ đa tài khi đặt tựa dù là truyện ngắn hay thơ. Bởi “Nghệ thuật là không lặp lại chính mình và không lặp lại của người khác”. Ai đó đã từng nói như thế.
Xem thêm
Từ một khúc đồng dao
Kao Sơn viết Khúc đồng dao lấm láp năm 1976, trong gần một tháng tham gia trại viết của Hội Văn nghệ Hà Nam Ninh.
Xem thêm
Bài thơ “Một nửa bông hồng”... và những trăn trở nhân sinh
Một nửa bông hồng mắc ở dây thép gaitàn tích chiến tranh để lại
Xem thêm
Câu chữ vời vợi thanh âm
“Búp bê áo rách”, tựa truyện ngắn này của nhà thơ, nhà báo Bùi Phan Thảo khơi gợi tôi cảm giác tò mò lạ lạ, một bàng bạc buồn bảng lảng trắng mây bay.
Xem thêm
Phạm Trung Tín và đường chân trời
Người ta thường nói “Thơ là người” với nhà thơ Phạm Trung Tín thì đúng vậy.
Xem thêm