TIN TỨC
  • Nhà văn trẻ
  • “Để có được ngọc, con trai phải trải qua một quá trình đau đớn…”

“Để có được ngọc, con trai phải trải qua một quá trình đau đớn…”

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2021-08-19 22:03:35
mail facebook google pos stwis
1359 lượt xem

Tiểu Quyên tên thật là Bùi Thị Thanh Quyên, sinh năm 1985, thuộc thế hệ 8X, quê Long An, hội viên Hội Nhà văn TP.HCM. Tốt nghiệp Khoa báo chí, Trường Đại học Khoa học xã hội và Nhân văn khóa 2003-2007. Từng công tác tại báo Người Lao Động, hiện là phóng viên Ban Văn hóa – văn nghệ, báo Phụ Nữ TP.HCM.


Nhà văn Tiểu Quyên

Năm 2015 Tiểu Quyên tròn 30 tuổi, viết rất sung sức, bút lực mạnh mẽ, tác phẩm hấp dẫn được độc giả, chị đã phát hành 4 tập truyện ngắn: Đi ngược chiều thương (NXB Văn Nghệ, 2008), Con tàu đi tìm sân ga (NXB Văn hóa – văn nghệ, 2012), Cỏ đồi phương Đông (NXB Văn hóa – văn nghệ, 2014, tác phẩm được trao giải Nhà văn trẻ của Hội Nhà văn TP.HCM 2014), Cỏ lau vạn dặm (NXB Văn hóa – văn nghệ, 2015). Đặc biệt, tập truyện ngắn Cỏ lau vạn dặm được tái bản sau khi phát hành lần thứ nhất chỉ vài tháng.

Được chọn là nhân vật trẻ của năm của Tuần báo Văn Nghệ TP.HCM, nhà văn trẻ Tiểu Quyên đã có những chia sẻ thú vị. Mời quý độc giả theo dõi cuộc trò chuyện này.

  • Dĩ nhiên là ai cũng sẽ rất vui khi tác phẩm mình được công chúng đón nhận, nhất là khi được tiếp tục đề nghị tái bản. Nhưng sau niềm vui đó, chị có thể cho biết, bằng tinh thần của người viết, chị nghĩ mình có trách nhiệm hay không đối với nền văn học của TP.HCM nói riêng và cả nước nói chung?
     

Nhà văn TIỂU QUYÊN: Tôi đã luôn nghĩ về điều này khi xác định chọn văn chương là đường dài, là sự nghiệp. Trong suốt những năm tháng làm báo, chính tôi cũng đã viết rất nhiều loạt bài về văn trẻ, phân tích, lý giải nhìn rõ thực trạng lẫn chia sẻ, thấu cảm với bạn văn cùng thời. Câu hỏi: “Vì sao người viết trẻ không có tác phẩm đỉnh cao?” hay nhận xét “văn trẻ hời hợt với cái tôi nhỏ bé, nông cạn”… tôi đã nghe trong rất nhiều năm qua. Suy nghĩ chứ, trăn trở chứ. Thế hệ 8X xét ra ở thời điểm này đâu còn trẻ trung gì nữa. Nhất là “đời giữa” sinh năm 1985 như tôi cũng có thể coi là “chuyển giao” thế hệ. Không trực tiếp nếm trải những mất mát đau đớn của đất nước thời chiến tranh nhưng cũng đủ thấm thía những gian khó, vất vả khi cả nước đang trong giai đoạn vực dậy nền kinh tế. Tôi cũng lớn lên trong ký ức đau thương và tận mắt nhìn thấy những nỗi đau lớn trong cuộc đời người khác. Tôi luôn nhớ câu nói “văn chương suy cho cùng là thân phận con người” của bậc cha chú, và luôn tự hỏi tôi đã làm được gì cho văn chương, cho thân phận con người mà đôi khi cái bi ai nhất lại có thể làm nên sức mạnh cứu rỗi, nhân văn và những giá trị đẹp đẽ vĩnh hằng. Văn chương là một con đường dài nhọc nhằn và đòi hỏi người cầm bút một khát khao sáng tạo, viết không chỉ để giải tỏa mình mà cần phải viết như một ngọn lửa. Hẳn nhiên, ngọn lửa đó mỗi người phải tự thắp lên cho mình, sáng như một que diêm hay là một ngọn đuốc soi đường là lựa chọn của người đó. Tôi luôn nhìn thấy rõ con đường mình đi, từng bước chân hay từng nấc thang mình có thể chạm tới. Hiểu mình có thể làm được gì và làm như thế nào trong mỗi một giai đoạn; ý thức được cả lựa chọn, nguồn năng lượng mình có và điều mình muốn làm, cần làm với văn chương ở từng thời điểm. Trách nhiệm hay một lời hứa, đối với một người cầm bút mà nói, đó không phải là điều ta có thể tùy tiện và dễ dàng mang ra phát ngôn. Tác phẩm luôn là câu trả lời có sức thuyết phục nhất. Tôi không dám nói mình sẽ hứa gì, chắc chắn gì. Điều duy nhất tôi có thể nói ở thời điểm này là với văn chương, tôi luôn nhìn thấy được ngọn lửa của mình.

  • Theo suy nghĩ cá nhân của chị, vì sao những người cầm bút ở thế hệ 7X, 8X, 9X, chưa thấy có tác phẩm nào viết đề tài chiến tranh cách mạng? Đề tài con người và xã hội hiện tại?
     

Nhà văn TIỂU QUYÊN: Có nhiều nhà văn đi trước hỏi chúng tôi rằng, tại sao các bạn không mạnh dạn thử viết đề tài chiến tranh cách mạng? Rồi cũng có nhiều bạn văn trẻ nói với tôi rằng, làm sao dám viết đề tài chiến tranh cách mạng khi mà bản thân mình chưa từng trải qua, chưa từng hiểu và thấm thía. Nếu các thế hệ cầm bút lắng nghe nhau, sẽ vỡ ra rất nhiều những trăn trở. Có rất nhiều lý do để người viết trẻ từ chối hoặc ngán ngại các vấn đề lớn của xã hội, đề tài con người và xã hội hiện tại (dù rằng đã có người trẻ thử sức nhưng vẫn chưa tạo được “sức bật đỉnh cao” như kỳ vọng của thế hệ nhà văn đi trước). Tôi không phủ định nỗ lực sáng tạo, định vị giá trị và khẳng định mình với văn chương của rất nhiều cây bút trẻ. Họ vẫn viết như một mạch ngầm âm ỉ mà mạnh mẽ của sáng tạo, chỉ có điều mỗi người một lựa chọn. Cuộc sống hiện tại với quá nhiều va đập bất an khiến cho không ít người viết trẻ vẫn còn loay hoay trong thế giới của chính mình. Dễ thấy trong nhiều trang viết của người trẻ là những tâm sự ngổn ngang, muốn trải lòng mình, muốn khỏa lấp khoảng trống cô đơn, sự chênh vênh có lúc đến tận cùng hoang mang… Khi lòng mình còn không vững trước vấn đề cá nhân thì làm sao đủ sức lực mà vươn tới một tầm cao nào? Đó là chưa kể đến có rất nhiều cây bút trẻ viết vì nhu cầu tự thân muốn chia sẻ trải nghiệm bản thân, du ký, khám phá… chứ không phải là lựa chọn đường dài với văn chương. Thế nên trên kệ sách càng lúc xuất hiện rất nhiều cái tên, nhưng chỉ một, hai đầu sách thì họ không trở lại nữa. Nhiều lúc tôi nghĩ, tác phẩm đỉnh cao của bất kỳ thế hệ văn chương nào cũng như ngọc trai. Có rất nhiều con trai được nuôi nhưng không phải con trai nào cũng cho ra ngọc. Mà để có được ngọc thì con trai đó cũng phải qua một quá trình rất đau đớn…

  • Hiện tại, chị đang được xem là một nhà văn trẻ, nhưng 10 năm nữa thì đã trở thành trung niên, vậy chị đã có suy nghĩ, hoặc dự tính, lên kế hoạch mình sẽ viết gì khi bước qua tuổi 40?
     

Nhà văn TIỂU QUYÊN: Tôi không chờ đến khi bước qua tuổi 40. Lâu quá! (cười). Tôi có những dự án của riêng mình, xác định ở từng thời điểm tôi sẽ ra mắt dự án này, đến một lúc phù hợp sẽ ra mắt dự án khác. Ở từng độ tuổi và trải nghiệm nhất định, tôi biết mình thích hợp viết thể loại nào, đề tài nào và có đủ độ chín để bắt đầu cho một dự án lớn khác hay chưa. Hiện tại tôi có riêng cho mình một hoạch định, ít nhất là cụ thể trong vòng ba năm tiếp theo tôi sẽ… viết gì. Nhưng cho dù là nhà văn trẻ hay “nhà văn trung niên”, mục tiêu cao nhất tôi hướng đến vẫn là độc giả của tôi – những người qua từng năm tháng vẫn nói rằng họ luôn chờ đợi từ tôi những tác phẩm mới. Mục tiêu cao nhất ấy chính là: không làm cho độc giả của tôi thất vọng. Còn với câu chữ, giá trị văn chương, tính tư tưởng…, tôi tin rằng tất cả cũng sẽ theo thời gian cùng tôi mà lớn lên.

  • Cám ơn chị, chúc chị hoàn thành tốt những dự án của mình trong tương lai gần nhất.
     

P.N. Thường Đoan
Tuần Báo Văn Nghệ TP.HCM Xuân 2016.

Bài viết liên quan

Xem thêm
Văn học trẻ TPHCM: Chờ đột phá
Tháng 12/2021, Hội Nhà văn Việt Nam dự kiến tổ chức Hội nghị Những người viết văn trẻ toàn quốc lần thứ 10 tại Đà Nẵng. Hiện tại, Hội Nhà văn TP.HCM vừa hoàn tất danh sách đề cử 15 tác giả trẻ gửi ban tổ chức. Đây là cơ hội để nhận diện văn học trẻ của thành phố hiện nay.
Xem thêm
‘Tôi không tin một tác phẩm thiếu thực tế lại chạm được vào cảm xúc con người’
Sau những dự án về biển đảo với những ấn phẩm ra đời song hành cùng các hoạt động xã hội sôi nổi tri ân hậu phương của những người lính Trường Sa, nhà thơ nhà báo Lữ Mai lại tiếp tục đồng hành cùng những cựu chiến binh trong hành trình kiếm tìm đồng đội. Tri ân những anh hùng liệt sĩ đã ngã xuống nhưng không chỉ có tiếng bom đạn, không chỉ có đau thương mà còn có những cảm xúc ngậm ngùi, hoài niệm trên hành trình đưa hài cốt các anh về đất mẹ. Chư Tan Kra là địa danh đã đi vào lịch sử gắn với những cuộc chiến đẫm máu, nhưng Chư Tan Kra xuất hiện trong thơ Lữ Mai không chỉ là những trận đánh ác liệt, mà còn là một kỉ niệm, nơi tình đồng chí được tôn vinh và sống mãi. Chư Tan Kra mây trắng, tập trường ca mới nhất của chị vừa hoàn thành ngay lập tức đã tạo những hiệu ứng xã hội lan tỏa. Chị cho rằng, thực tế là điều kiện quan trọng để nảy sinh cảm xúc khi viết, chị không tin một tác phẩm thiếu thực tế sẽ chạm đến được cảm xúc của người đọc.
Xem thêm
Nghệ sĩ sáng tạo và nhà phê bình – Truyện ngắn của Võ Chí Nhất
1. Thành phố Hồ Chí Minh có bao nhiêu Quận thì Mẫn “lãng tử” có bấy nhiêu cái tên. Điều ấy đòi hỏi một trí nhớ tốt, vì người ta nhẵn mặt gã trên báo với những “chiến tích” lừa đảo và trộm cắp. Xui xẻo cho gã là cả gan đội lốt phóng viên một tờ báo Công an tìm đến tư thất nhà văn Lan Chi để nhận bài viết “Chiến công thầm lặng của những người khoác bộ quân phục xanh lá mạ”. Bà nhà văn già trước khi viết bài đã sốt sắng gọi về tòa soạn báo để hỏi thăm và thế là sau khi chôm chiếc nhẫn đính kim cương 4 karat của bà, Mẫn “lãng tử” được cảnh sát chờ sẵn để mời đi “nghỉ dưỡng”… Nhưng nhà tù chỉ giữ chân Mẫn chứ không thay đổi được gã, hết hạn thì cũng phải thả ra thôi.
Xem thêm
Người bị sét đánh - Truyện ngắn Ngô Thúy Nga
Ngô Thuý Nga sinh năm 1989 ở Hà Tĩnh, tốt nghiệp Khoa Ngữ văn – Báo chí Trường Đại học Khoa học xã hội & nhân văn TPHCM, hiện là Biên tập viên NXB Hội Nhà Văn chi nhánh miền Nam. Cô đã xuất bản 2 tập truyện ngắn Nước mưa của chàng câm, Mùa này sao cứ dài nhung nhớ, tiểu thuyết Những mùa ngâu và tập thơ Nốt lặng; được trao nhiều giải thưởng, trong đó có Giải thưởng Nhà văn trẻ Hội Nhà văn TPHCM năm 2016 cho tập thơ Nốt lặng và Giải ba Giải thưởng Cây Bút Vàng lần thứ 3 (2015 -2017) với tiểu thuyết Những mùa ngâu.
Xem thêm
Ở phía bên kia núi - Truyện ngắn của tác giả trẻ Đặng Thùy Tiên
Đặng Thùy Tiên sinh ngày 08/8/1990 ở Lai Châu, tốt nghiệp cử nhân chuyên ngành bảo hiểm Trường Đại học Lao động – Xã hội năm 2013; có truyện ngắn, tản văn đăng trên báo chí địa phương, trung ương và in chung một vài tuyển tập, được trao 2 giải thưởng văn học mạng; Hội viên Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Lai Châu.Truyện ngắn của Đặng Thùy Tiên là những câu chuyện xoay quanh đời sống người miền núi, chủ yếu là giới trẻ, với những hình ảnh lạ lẫm và cung bậc cảm xúc khác nhau, hạnh phúc xen lẫn đớn đau, ấm nồng xen lẫn nghịch cảnh. Với người phụ nữ trẻ hòa trộn ba dòng máu Thái-Kinh-Hoa, văn chương với Đặng Thùy Tiên như là cánh cửa tâm hồn rộng mở để cô tìm đến sự chia sẻ, đồng cảm và lưu giữ những ký ức văn hóa, cuộc sống đang diễn ra lặng lẽ và sinh động “ở phía bên kia núi” nơi mảnh rất ruột thịt ở vùng biên cương phía Bắc. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh trân trọng giới thiệu truyện ngắn Ở phía bên kia núi của nhà văn trẻ Đặng Thùy Tiên đến với bạn đọc.
Xem thêm
Nhà văn trẻ và câu hỏi Vì sao chúng ta viết?
Vì sao chúng ta viết là khẩu hiệu và cũng là định hướng thảo luận quan trọng tại Hội nghị Viết văn trẻ toàn quốc lần thứ 10 do Hội Nhà văn Việt Nam dự kiến sẽ tổ chức vào nửa cuối tháng 12/2021 tại TP Ðà Nẵng.
Xem thêm
Nhà văn Võ Thu Hương - Truyện viết ra được in vạn bản
Nhà văn Võ Thu Hương sinh năm 1983, hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, hiện là Chánh Văn phòng Hội Nhà văn TP.HCM.
Xem thêm
Đọc ‘Phút Bù Giờ’ của Minh Đan để ta có trách nhiệm hơn với cuộc đời mình
Từ một niềm say mê bóng đá, tác giả Minh Đan vừa ghi thêm vào bộ sưu tập thơ của mình một thi phẩm mới có cái tựa rất thể thao: “Phút bù giờ” sau nhiều lần trì hoãn vì dịch Covid-19.
Xem thêm
Tháng Chạp mùa đi tìm nắng | Chùm thơ Mạc Tường Vi
Cầu nguyện giữa núi rừng, Em yêu lục bát & Tháng Chạp mùa đi tìm nắng
Xem thêm
Chùm thơ Trần Hạ Vi
đường xưa quen lối ngày đã đinhuộm nước mắt trở mình tấm thiệplời chúc mừng lọt trót lời giã biệtngậm rã đắng mềm rời lạc mảnh tim
Xem thêm
Dịch Ruồi - Truyện trinh thám của Võ Chí Nhất
Dịch Ruồi – Truyện ngắn trinh thám Võ Chí Nhất
Xem thêm
Chùm thơ Nguyễn Trọng Lĩnh
Thu lại về trên mắt biếc long lanhbuồn rơi rớt chiếc lá vàng đâu đóanh vội nhặt gói vào trong nỗi nhớsay giấc Huếchiều mơ…
Xem thêm
Diễn đàn Tác động của mạng xã hội với văn chương: “Đó là một phần thế giới mà chúng tôi đang sống”
Đối với người viết trẻ, việc đề cập đến mạng xã hội, công nghệ… trong tác phẩm là hoàn toàn tự nhiên - nhà văn trẻ Nguyễn Dương Quỳnh nói.
Xem thêm
Dịch giả trẻ Hà Linh: Văn chương thế giới đang dần xoay trục
Hà Linh là một dịch giả trẻ dịch khá nhiều tác phẩm Hàn Quốc sang tiếng Việt nhưng cô khá kín tiếng trong giới dịch thuật. Cô cũng từng tham gia dự án chuyển ngữ tiếng Anh cuốn tiểu thuyết Untold Night and Day của Bae Suah – một trong những nhà văn đương đại Hàn Quốc nổi bật. Mới đây, Hà Linh đã giới thiệu đến bạn đọc Việt Nam dịch phẩm Trắng của Han Kang, một nhà văn Hàn Quốc nổi bật khác. Cô cũng đang rất háo hức với cơ hội được trải nghiệm dịch Cursed Bunny của Bora Chung trong thời gian tới. Góc nhìn của cô về văn chương Hàn và con đường để văn học xứ kim chi đi ra thế giới có nhiều điều đáng để suy ngẫm.
Xem thêm
Hùynh Thị Quỳnh Nga: Sự chiêm cảm về cái đẹp, sự sống và thời gian
(Vanchuongthanhphohochiminh.vn) - Nhà thơ chính là người đi tìm và tái hiện giấc mơ tuổi thơ mà con người trưởng thành đã lãng quên hoặc đánh mất. Giấc mơ tuổi thơ ẩn chứa cái đẹp trong trẻo, sự sống nguyên sơ và sự chuyển dịch, biến đổi của thời gian trong tâm thức của nhà thơ.
Xem thêm