- Văn chương thế giới
- Vẫn đắm chìm trong nỗi buồn khao khát | Chùm thơ của một thời đã xa
Vẫn đắm chìm trong nỗi buồn khao khát | Chùm thơ của một thời đã xa
Dịch giả ĐINH NHO TUẤN
ANH YÊU EM HƠN CẢ THIÊN NHIÊN…
Thơ: Evghenhi Evtusenko
Anh yêu em hơn cả thiên nhiên
Vì chính em là cây, là suối
Anh yêu em hơn cả tự do
Vì thiếu em, tự do là ngục tối
Anh yêu em bất cần cẩn trọng
Rơi xuống vực sâu không cả lối mòn
Anh yêu em hơn những gì có thể
Và những gì không thể cho em
Anh yêu em không cân nhắc, vô hạn
Yêu lúc tiệc say, lúc lỗ mãng giữa đời
Yêu là yêu cả tấm lòng chân thật
Hơn bản thân mình và chỉ em thôi
Anh yêu em hơn cả Shakespeare
Hơn tất thảy thế gian này, sắc đẹp
Hơn tất thảy trái đất này, âm nhạc
Bởi vì rằng: sách, âm nhạc là em
Anh yêu em hơn cả vinh quang
Điều sẽ đến trong tương lai có thể
Yêu em hơn một cường quốc sét gỉ
Đất nước của anh, đó chính là em
Em đau khổ? Em cầu xin số phận
Trách Chúa chi em bằng những thỉnh cầu
Anh yêu em nhiều hơn hạnh phúc
Yêu đắm say hơn cả tình yêu.
Я люблю тебя больше природы…
Я люблю тебя больше природы,
Ибо ты как природа сама,
Я люблю тебя больше свободы,
Без тебя и свобода тюрьма!
Я люблю тебя неосторожно,
Словно пропасть, а не колею!
Я люблю тебя больше, чем можно!
Больше, чем невозможно люблю!
Я люблю безрассудно, бессрочно.
Даже пьянствуя, даже грубя.
И уж больше себя — это точно.
Даже больше чем просто себя.
Я люблю тебя больше Шекспира,
Больше всей на земле красоты!
Даже больше всей музыки мира,
Ибо книга и музыка — ты.
Я люблю тебя больше славы,
Даже в будущие времена!
Чем заржавленную державу,
Ибо Родина — ты, не она!
Ты несчатна? Ты просишь участья?
Бога просьбами ты не гневи!
Я люблю тебя больше счастья!
Я люблю тебя больше любви!
1995 г.
VỚI ANH, EM NHƯ MỘT CON TÀU
Thơ: Evghenhi Evtusenko
Với anh, em như một con tàu
Con tàu chạy về bốn hướng
Anh yêu em, yêu xa, sâu, rộng
Hướng thứ nhất, em là người vợ
Là em gái bé bỏng, hướng thứ hai
Hướng thứ ba em trở thành con gái
Đuổi tuổi già tàn phai
Hướng thứ tư em là mẹ
Hiện thân trong vợ thân yêu.
Ты мне, словно кораблю
Ты мне, словно кораблю,
все четыре стороны.
Далеко тебя люблю,
широко,
просторно
В самой первой стороне
ты женою стала мне.
В стороне другой,
второй,
стала ты моей сестрой.
В третьей стороне –
ты дочь
мою старость гонишь прочь.
А в четвёртой стороне –
мать,
воскресшая в жене.
PHƯƠNG TÂY XA LỊM DẦN HỒNG NHẠT
Thơ: Aleksey Tolstoy
Phương Tây xa lịm dần hồng nhạt
Những vì sao rải rác bên trời
Rừng bạch dương tiếng sơn ca thánh thót
Và hương thơm đồng cỏ khắp nơi.
Anh hiểu điều gì len vào suy nghĩ của em
Những thổn thức trái tim em bé nhỏ
Anh muốn em đừng giả vờ thêm nữa
Đừng gượng cười, đâu cần thế em yêu.
Trái tim em xa xót bao điều
Không sao chiếu lòng em dù là duy nhất
Hãy khóc lên em hồn nhiên, chân thật
Trong tiếng sơn ca lảnh lót khu rừng.
Tiếng sơn ca đâu đó thật buồn
Thổn thức tim em đầy nước mắt
Khóc đi người yêu anh, chân thật
Mặc bầu trời sao yên lặng ngắm nhìn.
Запад гаснет в дали бледно-розовой
Запад гаснет в дали бледно-розовой,
Звезды небо усеяли чистое,
Соловей свищет в роще березовой,
И травою запахло душистою.
Знаю, что к тебе в думушку вкралося,
Знаю сердца немолчные жалобы,
Не хочу я, чтоб ты притворялася
И к улыбке себя принуждала бы!
Твое сердце болит безотрадное,
В нем не светит звезда ни единая -
Плачь свободно, моя ненаглядная,
Пока песня звучит соловьиная,
Соловьиная песня унылая,
Что как жалоба катится слезная,
Плачь, душа моя, плачь, моя милая,
Тебя небо лишь слушает звездное!
CHỚM THU
Thơ: Fyodor Tuytchev
Thu có khoảnh khắc chớm Thu
Tuy ngắn nhưng mùa tuyệt diệu
Ngày yên lặng như bình pha lê
Và huyền ảo hoàng hôn nắng chiếu.
Khi liềm hái dạo qua, ngả nghiêng đồng lúa
Và giờ đây trống trải đất trời
Chỉ mạng nhện đan dày tóc rối
Lấp lánh màu trên thửa ruộng nghỉ ngơi.
Không gian rỗng, tiếng chim trời im ắng
Nghe còn xa những cơn bão mùa đông
Những tia nắng long lanh, ấm áp
Trải mềm lên thư thái cánh đồng.
Есть в осени первоначальной
Есть в осени первоначальной
Короткая, но дивная пора -
Весь день стоит как бы хрустальный,
И лучезарны вечера...
Где бодрый серп гулял и падал колос,
Теперь уж пусто всё - простор везде,-
Лишь паутины тонкий волос
Блестит на праздной борозде.
Пустеет воздух, птиц не слышно боле,
Но далеко ещё до первых зимних бурь -
И льётся чистая и тёплая лазурь
На отдыхающее поле...
VẪN ĐẮM CHÌM TRONG NỖI BUỒN KHAO KHÁT
Thơ: Fyodor Tuytchev
Vẫn đắm chìm trong nỗi buồn khao khát
Cả tâm hồn hướng đến bên em
Trong màn sương dày lên ký ức
Anh lần tìm hình bóng của em
Hình bóng em dịu dàng, vĩnh cửu
Là vì sao mãi mãi trong anh
Không với tới, không bao giờ thay đổi
Bên trời đêm toả sáng long lanh.
Еще томлюсь тоской желаний
Еще томлюсь тоской желаний,
Еще стремлюсь к тебе душой -
И в сумраке воспоминаний
Еще ловлю я образ твой...
Твой милый образ, незабвенный,
Он предо мной везде, всегда,
Недостижимый, неизменный,
Как ночью на небе звезда...