- Thơ
- Chùm thơ Trần Hoàng Thiên Kim
Chùm thơ Trần Hoàng Thiên Kim
Nhà thơ Trần Hoàng Thiên Kim
Sóng Tam Giang
Những cơn mưa vội
Vùng sáng phía cầu vồng dội huyết linh ngàn năm
Dập dềnh sóng Tam Giang
Viên sỏi tròn óng ánh!
Ngủ một giấc mộng dài
Ngỡ mình về cõi khác
Tung tẩy trong ngôi nhà xưa yêu dấu
Mẹ ngồi khâu lại tháng năm còn
Bềnh bồng sương, tay khua mái chèo
Buổi sáng gạt mây tìm lá biếc
Tìm cọng trăng qua rằm ướt đẫm
Nước mắt thế gian mặn mòi
Triệu linh hồn bay lên cùng cơn mưa
Vệt sáng đưa em về bên anh
Chúng ta tuổi đôi mươi
Ngồi bên sông đếm sóng
Bay trên cầu vồng óng ánh…
Tiền kiếp
Em đi giữa nghĩa địa người lầm lũi
Bóng đêm mang hình thù những cái cây khô quấn vào nhau
Quấn vào loài người rách rưới đi hàng dọc hàng ngang
Vừa đi vừa lấy tay quyệt vào nước mắt
Người người lạc vào bóng đêm loắt choắt
Những đôi mắt sói hoang lặng im lá mục
Em tìm anh, nép trong bụi cây chờ phép màu thành hiện thực
Ngạt thở bởi quá bí bức, muốn xé bỏ tấm áo cũ để tan vào đất
Kéo em dậy, bàn tay anh độ lượng
Cánh tay anh trầy xước bùn và máu lẫn trong từng thớ thịt
Ta đi bên nhau từ bi tiếng nhạc
Những bóng ma đi giật lùi vào tiền kiếp
Dưới gốc cây có ánh sáng nhiệm màu
Le lói giữa đỉnh đầu một vầng nhật nguyệt
Những chiếc lá trổ mầm mùa xuân vàng óng
Rọi vào gương mặt nhem nhuốc gầy còm trong nghĩa địa chỉ còn lại bê tông
Em cúi xuống nhẹ nhàng nhặt một tiếng chuông…
Hát ru những ngôi sao trên trời
Ngủ đi những ngôi sao thức đêm
Ngủ đi những mệt nhọc bay bay như mây mềm
Ngủ đi cơn gió lang thang khắp thế gian
Ngủ đi lá sen gói mộng mơ rải đầy sông Thiên Đức
Một, hai, ba ngôi sao nhấp nháy
Mắt ai dõi về trăm năm hoá ngôi sao lặng lẽ
Ngôi sao sáng trên trời đêm thành phố
Thành phố đã chìm trong giấc mộng say nồng
À ơi, ru những ngôi sao sáng trên nền trời đêm
À ơi, ru em những gian nan mệt nhọc
À ơi, ru con đường dài một mình
À ơi, ru hời nỗi khát trước bình minh
Ngủ ngoan giấc mộng ánh sáng lung linh
Năm cánh ngôi sao ru dài năm tháng
Sông chở bầu trời đầy thuyền tìm bến đỗ
Gom hết tiếng vọng từ ngàn sao trời…
Bên giường chiếu mùa đông
Âm âm u u âm âm u u
Những linh hồn chạm nhau bên bờ sông thu
Mệt mỏi chạy trốn vũ trụ đen đặc loài người cắn xé nhau
Những tấm áo rách khoác lên người kẻ chợ
Con đò nằm đợi
Gốc đa chòng chành
Linh hồn bơ vơ quá mong manh
Muốn trốn khỏi thế gian, trốn tiếng gọi bạn tình ới ời không dứt
Chạy về căn phòng sặc mùi ẩm mốc
Giường chiếu mùa đông ho khan
Vắng ái ân từ ngày hồn đi lạc
Người tình xé bỏ những hình nhân mọc tóc
Nép vào bông hoa huệ trắng
Ngủ vùi trong tấm rèm mới đón dâu
Mơ giấc trăm năm cùng nước mắt
Linh hồn bay lên khỏi mặt đất
Âm âm u u âm âm u u
Những linh hồn chạm nhau bên bờ sông xưa
Chuyến đò cuối đưa hồn về thiên thu
Giấc mộng làm người cuốn theo sóng nước…
T.H.T.K