TIN TỨC
  • Thơ
  • Đã có ai tìm ADN cho biển? - Chùm thơ Nguyễn Văn Mạnh

Đã có ai tìm ADN cho biển? - Chùm thơ Nguyễn Văn Mạnh

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2024-07-16 11:42:02
mail facebook google pos stwis
848 lượt xem

NGUYỄN VĂN MẠNH

 

ADN của biển

 

Gửi câu hỏi này vào Thái Bình Dương

Rằng đã có ai tìm ADN cho biển?

Trái tim tôi âu lo thắc thỏm

Sao câu trả lời vẫn cứ ở…mênh mông.

 

Dân tộc ủ hồn trang truyền thuyết nghìn năm

Ngạo nghễ dáng rồng bay, giữa trùng dương xanh thẳm

Cha dẫn đàn con về biển lớn

Nguồn Mẹ muôn đời thao thiết hướng về Đông.

 

Ngàn năm nghe nơi đầu sóng rì rầm

Bước chân Việt tạc trên thềm lục địa

Rừng yêu biển, hóa trùng trùng cọc gỗ

Đất nước dưới trời căng ngực chắn bão dông.

 

Ra biển hiểu thêm, biển có những con đường

Hoàng hôn nhuộm tái tê con đường máu

Gió lồng lộng, đỏ lời tử sĩ

Hồn cốt vẫn còn thầm lặng dưới sao khuya.

 

Và biển cứ xanh miên man vỗ trước nhà

Ánh mặt trời đan vào mắt lưới

Thủy triều nâng câu hò bạc muối

Châm lửa lòng thuyền cháy nỗi xa xăm…

 

ADN, liệu có phải đi tìm

Khi máu mặn trong tôi từng giờ rung tiếng biển

Dẫu bạc đầu vẫn trong vòng tay bến

Và cánh buồm khao khát sóng khơi xa?

------

Bài thơ đăng báo Văn nghệ số 26, ngày 29/6/2024 (ảnh cuối bài).

 


Ngư dân miền trung vươn khơi đánh bắt hải sản. Ảnh: Đăng Khoa

 

Về quê

 

 Bây giờ trút hết bụi đường

Về quê, nhung nhớ, yêu thương tìm về

Đón mây rụng xuống sông quê

Thuyền trăng neo giữa bốn bề mênh mông

Lợi danh thành khói hư không

Thả hồn theo cánh gió đồng bao la

Bạn xưa ta gặp lại ta

Câu thơ bầu rượu vườn nhà thảnh thơi.

 

Hiệp Hòa tháng 5 năm 2020.


 

Chiều nghĩa địa làng

 

Mỗi vuông đất một phận người

Đã thành cát bụi bời bời chân mây

Một đời vật vã vần xoay

Ngửa bàn tay, trắng bàn tay một đời

Vẫn nguyên kiếp cỏ dưới trời

Bốn mùa, tám tiết đầy vơi đất đồng

Kiếp phù du ngỡ như không

Chẳng tan hóa hết chất chồng đắng cay

Trăm ngàn duyên nợ, trả vay

Để trên mặt đất găm đầy chân mưa

 

Tưởng như thoát kiếp sống thừa

Trở về cõi vắng vẫn chưa hết buồn

Chưa thôi chớp bể mưa nguồn

Quê nghèo nắm mộ phủ toàn cỏ rêu.

Khói hương bảng lảng ánh chiều

Dường như động bóng bao nhiêu người làng

Cũng đa tình, cũng đa mang

Cơn mơ bế tắc, bẽ bàng cơn mơ

Trần vai đắp đập, be bờ

Lưng còng oằn nỗi đợi chờ, ngóng trông

Sống ở đồng, chết ra đồng

Xuôi tay, về với… mênh mông gió trời.

 

8/2023

Bài viết liên quan

Xem thêm
Giọt nắng tương tư – Chùm thơ Duy Phạm
Với những lời thơ tự sự, giàu triết lý nhân sinh theo lối lục bát, nhà thơ Duy Phạm đã mang đến cho người đọc những cảm xúc sâu lắng, trôi trên những thâm trầm, du dương qua từng câu chữ. Văn chương thành phố Hồ Chí Minh xin gửi đến bạn đọc chùm thơ đậm chất thi ca của nhà thơ Duy Phạm.
Xem thêm
Thi ca điểm hẹn: Hòa theo những ngọn gió biên cương với thơ Trần Mai Hường
Vì ở tập thơ riêng thứ 6 này, Trần Mai Hường hiện diện trong một tâm thế hoàn toàn khác với những dòng thơ viết về chủ quyền đất nước, về những hi sinh của bao thế hệ cha ông để bảo vệ sự vẹn toàn lãnh thổ Việt Nam…
Xem thêm
Bài ca Trường Sơn - Thơ Nguyễn Đức Hạnh
Văn chương TP.HCM trân trọng giới thiệu chương 6 – “Bài ca Trường Sơn” – trích từ trường ca Đất nước tôi của nhà thơ Nguyễn Đức Hạnh vừa được xuất bản.
Xem thêm
Khúc Trường Sơn - Chùm thơ Nguyễn Xuân Vượng
Rừng trắng là bản cáo trạng đau đớn về di chứng chiến tranh, nơi sự sống chỉ còn trong ba trái tim đồng đội. Thơ ông - dẫu nhuốm màu đau thương - vẫn cháy lên khát vọng về ngày hòa bình, như lời nhắn gửi cho hôm nay: Hãy trân quý những hy sinh đã đổi lấy bình yên.
Xem thêm
Chùm thơ về chiến tranh và biển đảo của Nguyễn Vũ Quỳnh
Trong chùm thơ dưới đây, nhà thơ Nguyễn Vũ Quỳnh mang đến những trang viết thấm đẫm tình đồng đội, nỗi đau của một thời bom đạn, và cảm hứng thiêng liêng với Trường Sa - Hoàng Sa.
Xem thêm
Trả lại tên anh - Chùm thơ nhân Ngày 27/7
Chùm thơ tháng Bảy của Nguyễn Thị Thanh Long như một lời tưởng niệm lặng thầm nhưng lay động, hướng về những người đã ngã xuống vì Tổ quốc.
Xem thêm
Tự sự sau một lần trở về – Chùm thơ Đinh Nho Tuấn
Sau một cơn bệnh lạ tưởng như “suýt ngẻo”, nhà thơ Đinh Nho Tuấn đã chọn cách trở lại đầy xúc cảm: bằng thơ. Và thơ anh không chỉ là vết thương được gọi tên, mà còn là ánh sáng chiếu rọi những phần sâu thẳm nhất trong thân phận và khát vọng yêu thương.
Xem thêm
Hồn nhiên vần thơ từ Cây thần tiên
Mèo rất thích ăn cá/ Nấu với lá rau chua/ Mẹ mang từ vườn ngoại
Xem thêm
Chùm thơ Dương Xuân Linh
Ta lược gió để lần tìm hơi thởNgười ở nơi xa lỡ mộng hẹn hòNụ hôn cũ qua đêm dài lại mớiKhi trong lòng mong đợi được tin yêu
Xem thêm
Chùm thơ viết về đất nước Palestine – Kỳ 2
Chùm thơ do nhà thơ Hữu Việt – điều phối viên Phong trào thơ thế giới tại Việt Nam tổ chức.
Xem thêm
Chùm thơ viết về đất nước Palestine – Kỳ 1
Chùm thơ của Nguyễn Quang Thiều và Trần Đăng Khoa
Xem thêm
Chùm thơ của tác giả trẻ Phan Thành Đạt
Anh chỉ cười: có khi chữ còn nuôi được linh hồnCó khi chữ là dây thừng, kéo mình lên khỏi đáyCũng có khi là dao, khứa chính mình ra máu tươi.
Xem thêm
Trần Ngọc Phượng và những khúc trữ tình
Văn chương TP. Hồ Chí Minh xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc ba bài thơ mới của ông: Ngòi bút, Giọt nắng cuối chiều và Bồng bềnh.
Xem thêm