TIN TỨC
  • Thơ
  • Khát cháy của Nguyễn Đức Hạnh: Thơ như lửa và nước mắt

Khát cháy của Nguyễn Đức Hạnh: Thơ như lửa và nước mắt

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2025-07-15 11:52:19
mail facebook google pos stwis
1694 lượt xem

PGS. TS Nguyễn Đức Hạnh, nguyên Giám đốc NXB Đại học Thái Nguyên, là người tài hoa. Anh vừa là nhà Lý luận - phê bình sắc sảo, vừa là nhà văn, nhà thơ viết nhanh, viết khỏe và rất có cá tính. Chỉ tính riêng về mảng thơ, “Khát cháy” đã là tập thơ thứ năm của anh. Trước đó là các tập "Núi khát" (2000), "Vết thời gian" (2014), "Khoảng lặng" (2016) và "Thầm" (2020).

"Khát cháy" (NXB Văn học, 2025) gồm 95 bài là thành quả của 5 năm sáng tác. Tập thơ in dưới dạng song ngữ Việt – Anh với phần tiếng Anh do nhà thơ – dịch giả Võ Thị Như Mai thực hiện. Tập thơ như một bản giao hưởng về những khát vọng nhân sinh, nơi cái đẹp được khai sinh từ chính vết nứt của đời sống. Ở đó, người đọc tìm thấy không chỉ nỗi đau thời đại mà còn cả ánh sáng của lòng trắc ẩn.

"Khát cháy" của Nguyễn Đức Hạnh không đơn thuần là một tập thơ - đó là lời thú tội của một tâm hồn dám sống đến tận cùng những mâu thuẫn: giữa nỗi đau và vẻ đẹp, giữa phản kháng và chấp nhận, giữa tro tàn và lửa ấm. Như chính hình ảnh "ống cơm lam nướng vụng" mang đầy tính biểu tượng, thơ ông cháy đen trong thực tại nhưng vẫn dẻo thơm tựa hạt gạo nếp quê hương.

Có thể nhận thấy, Nguyễn Đức Hạnh đã góp vào thi đàn Việt Nam một giọng điệu riêng - giọng của kẻ "ngậm mưa" giữa bão giông, của người nhóm lửa từ chính đống tro tàn ký ức. "Khát cháy" xứng đáng là tập thơ cần được đọc chậm, để mỗi câu chữ thấm qua vết nứt tâm hồn, như cách nước mắt mẹ thấm vào rơm rạ mùa đông năm nào...

Trong dòng chảy thơ ca đương đại đang ngày càng nghiêng về phô diễn kỹ thuật, sự chân thành đến tàn khốc của Nguyễn Đức Hạnh là lời nhắc quý giá: Thi ca chỉ thực sự tồn tại khi nó cất lên từ máu và nước mắt của một đời người.

Và để cảm nhận rõ hơn điều đó, mời bạn đọc hãy cùng đến với chùm thơ dưới đây – những mảnh ghép đa chiều về thân phận con người trong dòng chảy khắc nghiệt của đời sống. Từ nỗi đau thấm đẫm tình mẫu tử (Mẹ ơi con nhóm lửa rồi), đến những suy tư về thân phận nghệ sĩ (Nghĩ về thơ trong ngày mưa nhiều), mỗi bài thơ như một vết cắt sâu vào hiện thực, nhưng vẫn ẩn chứa ánh sáng của niềm tin.

Ngôn ngữ thơ Nguyễn Đức Hạnh vừa gai góc ("Ống cơm lam nướng vụng / Cháy đen rồi còn cố bùi thơm"), vừa dịu dàng ("Khu vườn nhỏ có cây khế nhỏ / Quả chín rơi ngọt cả tay cầm"). Tác giả phơi bày sự thô ráp của số phận ("Lưới số phận đã quăng / Nhảy múa kiêu hãnh gì cũng là kiếp cá"), nhưng đồng thời cũng nhen nhóm yêu thương ("Anh là củi còn em là lửa / Đêm đêm che gió nhóm yêu thương").

Đọc thơ Nguyễn Đức Hạnh, ta bắt gặp một tâm hồn vừa bầm dập vừa kiên cường, một trái tim biết đau nhưng không ngừng khát khao hướng về sự trong trẻo nguyên sơ. Như chính nhan đề tập thơ - "Khát cháy" - đó là tiếng lòng của một thi sĩ dám sống đến tận cùng, dám viết bằng máu và nước mắt.

N.H chọn thơ và giới thiệu.

 

 

MẸ ƠI CON NHÓM LỬA RỒI

 

Thiếu phụ mùa đông vẩy triệu giọt lạnh lùng

Thất tình nên nghiệt ngã?

Sông co ro. Người xuýt xoa. Lửa hồng thương kêu lép bép

Phố đêm nghiêng thõng tiếng đàn bầu

Ao chuôm thở làn khói ấm

Cá lỡ hẹn hò nên lặn rất sâu

 

Trong ổ rơm nhìn trăng gầy quá

Giống quả ổi cuối cùng trên cây mùa đông

Cột tre kêu làm nứt đêm dài

Lá chuối khô giống bàn tay cha chai, ấm

Nhà dột mang hết xoong nồi ra hứng

Mẹ hứng bằng đôi mắt trũng sâu

Mưa đong đầy rồi tràn ra ngoài mắt mẹ

Ướt sũng con đang ngắm ngọn đèn dầu

 

Giờ nhà không dột nữa

Đêm đêm mẹ vẫn ngồi cắn chắt ngày xưa ...

Bóng những giọt mùa đông vẫn chảy vào mắt mẹ lúc lành lúc vỡ

Nóng như hạt muối đang thở, muối ướp tiếng thở dài

 

Mẹ lần tràng hạt

Những mùa đông tròn xoe trên tay mẹ

Mẹ ơi! Con nhóm lửa rồi

Sưởi cho bao mùa đông lăn thành giọt lệ

Lăn đi đâu cũng mặn vào lòng,

Càng mặn càng trong.

 

 

TÔI LÀ ỐNG CƠM LAM NƯỚNG VỤNG

 

Tôi là ống cơm lam nướng vụng

Cháy đen rồi còn cố bùi thơm

 

Vỏ ống tre quê hương

Xanh lặng lẽ bụi cây ai biết

Tình yêu tụ thành gạo nếp

Mắt mẩy thơm thức ngó đêm dài

 

Nước là lệ của mẹ, mồ hôi của cha

Lửa số phận đốt đau không khóc

Ống cơm lam vỡ trôi qua vực chiến tranh

Dập trong mùa giáp ranh

Hoàng hôn đánh ban mai oà khóc

Niềm vui méo, nỗi buồn tròn - hai chiếc bát

Đựng nỗi niềm tôi mời mẹ, mời em

Đũa gian lao gắp tôi đến nát

 

Em là muối ớt

Tôi chấm tôi vào cùng trăm năm

Ngon cũng khóc mà đắng cay cũng khóc

Ống cơm lam xấu đen còn mơ ước

Tặng dẻo thơm chẳng ai thấy trong lòng

 

Buồn thì ra bến

Thả mình trôi khoả đục tìm trong.

 

 

NGHĨ VỀ THƠ TRONG NGÀY MƯA NHIỀU

 

Hồ trong vì người không xả rác vào?

Hồ vẫn trong khi đầy rác?

Trong hay đục do mình ...

 

Trong rừng khiếu, sáo, vẹt véo von

Thiên hạ vỗ tay la hét

Hồ mùa thu hát bằng ánh trăng vỡ nát

Chỉ một hòn sỏi nghe rồi khóc

Cái đẹp đau thường nói một mình

 

Trong bao người hát múa

Ai cùng tôi ngậm mưa?

Phim doanh thu vài trăm tỉ chắc gì hay?

Cuốn sách ế không bán được chắc gì dở?

Bài vè có ngàn người vỗ tay

Lá cỏ của Uýt Man có mười người đọc, hai người xé ...

 

Tự ngắm rồi thương mình từng múa may theo tiếng kèn hư danh

Tâm biển khơi hóa ao tù thì tài mặt trời thành đom đóm...

 

Dắt hai câu thơ hay-dở về nhà

Thơ dở hóa cáo. Thơ hay hóa gà...

 

 

NÓI VỚI EM KHI TÓC BẠC

(Tặng Yến Nga)

 

Chặt vui buồn dựng hàng rào xanh

Buông bỏ nở hoa lặng lẽ

Khu vườn nhỏ có cây khế nhỏ

Quả chín rơi ngọt cả tay cầm

 

Căn nhà bé dựng cuối xa xăm

Mưa cứ ghé rồi ôm trong vắt

Lấy gió đan tấm lưới xanh ngát

Bao hương thơm của hoa dại lạc đường

 

Anh là củi còn em là lửa

Đêm đêm che gió nhóm yêu thương

Có than hồng bùng trong vất vả

Khoai nướng cứ thơm. Kệ được, mất vô thường

 

Khu vườn lạc vào tác phẩm

Nhân vật biết cười biết khóc thật khó khăn

Hạnh phúc như bài ca đợi tận đáy biển

Hái bó hoa hồng chợt rỏ máu tay cầm

 

Khu vườn ru căn nhà ngủ

Bao loài cây vẫn thức đợi chờ

Những quả chín như mặt trời xấu hổ

Sưởi môi nhau ngọt đến sững sờ.

 

 

NGẮM BẦY CÁ MÀ NGHĨ ....

 

Con cá dưới sông nhìn theo sóng

Con cá trên đĩa nhìn theo đũa

Chúng mình - hai con cá

Áp vui buồn đánh dấu môi nhau

 

Trên sông

Mặt trời đàn ông đa tình

Sáng vuốt ve trưa thiêu đốt

Mặt trăng đàn bà cố nén đam mê

Làm sao mà không khuyết?

 

Thi sĩ là con cá dị biệt biết hát

Làm sao không cô đơn?

Mắt không chớp suốt trăm năm

Cát đâm vào nên hay khóc

 

Lưới số phận đã quăng

Nhảy múa kiêu hãnh gì cũng là kiếp cá

Hát đồng ca vui quá ...

 

Này sông này lưới này dao

Bơi tung tăng mãi rồi vào nơi đâu?

Bài viết liên quan

Xem thêm
Hồng Quang và chùm thơ Chăn mùa trên đá
Trên miền cao nguyên đá khắc nghiệt, người dân vẫn bền bỉ gieo hạt, chắt chiu từng giọt nước, từng tia nắng để nuôi dưỡng mùa màng. Họ đã “chăn mùa trên đá” như chăn dắt đàn con bằng mồ hôi, đôi tay và niềm tin vào sự sống. Bằng sự biến hoá của ngôn từ, bài thơ “Gió mới sang mùa” cho thấy một sự thay đổi của vùng quê nghèo hẻo lánh, giờ đây đã được khai sáng cả tư tưởng và sinh hoạt bản làng, không còn những tập tục mê tín như xưa. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Hồng Quang - Chăn mùa trên đá.
Xem thêm
Mùa trong mắt mẹ - chùm thơ Trần Lưu
Mẹ luôn là nguồn cảm hứng trong thi ca bởi tình mẹ bao la như trời biển. Mẹ là cội nguồn yêu thương, là mái ấm cho mỗi người, giữa thăng trầm biến động, mẹ là điểm tựa bình yên. Với những lời thơ cảm động như lời tự sự của người con dành cho mẹ đã gieo vào lòng người đọc những bồi hồi rung cảm. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Trần Lưu – Mùa trong mắt mẹ.
Xem thêm
Mưa ngâu lối cũ - Chùm thơ Bùi Trọng Hiển
Từ “Mưa Ngâu lối cũ” đến “Bản Sonata cho em”, những câu chữ đều ngân lên âm điệu của nỗi nhớ – nhẹ nhàng, sâu lắng và rất người.
Xem thêm
Một Lâm Xuân Thi đa diện: Từ tự trào đến triết luận
Nhân Ngày Doanh nhân Việt Nam (13/10), Văn chương TPHCM xin trân trọng giới thiệu chùm thơ của nhà thơ - doanh nhân Lâm Xuân Thi.
Xem thêm
Dưới cánh rừng tàng thức - chùm thơ Nguyễn Đăng Khương
Trong hành trình kiến tạo chữ nghĩa, thơ Nguyễn Đăng Khương như tiếng vọng thổn thức của đại ngàn, của giam hãm tận cùng cảm xúc và trỗi dậy khát vọng yêu thương. Lời thơ là sự bứt phá khỏi khuôn khổ tâm trạng bị dồn nén để miên man trong một thế giới thong dong của sự hồi sinh, của linh cảm và đổ vỡ. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Nguyễn Đăng Khương – Trên bến bờ linh cảm.
Xem thêm
Thơ Cao Tiến Sĩ: Giản dị mà đằm sâu như “Vầng mây ấm”
Với “Vầng mây ấm”, người cựu chiến binh Cao Tiến Sĩ mang đến một thế giới thơ bình dị mà đằm sâu, nơi con người sống trọn trong yêu thương, tri ân và khát vọng.
Xem thêm
Thơ Bùi Ngọc Phúc: Giữa lặng yên và rung động nhân sinh
Ở tuổi ngoài bảy mươi, Bùi Ngọc Phúc vẫn giữ cho mình giọng thơ trầm tĩnh và nhân hậu – nơi ký ức, quê hương và tình người hòa làm một.
Xem thêm
Những vần thơ lặng lẽ từ một đại tá thương binh
Văn chương TP. HCM trân trọng giới thiệu chùm thơ rút từ tập thơ này - Đi qua cơn gió mùa (NXB Hội Nhà văn, 2025) – năm bài thơ tiêu biểu cho những mảng cảm xúc đã làm nên giọng điệu riêng của người lính thi sĩ U95.
Xem thêm
Bao giờ hết lũ miền Trung - Chùm thơ Cẩm Thạch
Như một dòng chảy liền mạch, những lời thơ lay động, nhẹ nhàng, mang tình yêu quê hương, đất nước, con người trải dài trong mỗi bài thơ, nơi đó có tiếng mẹ ru con, có cô gái nuôi tằm nơi thôn bản, là một thành phố hoa lệ Sài Gòn vươn mình đứng dậy, hay nỗi thương da diết khúc ruột miền Trung, chìm trong bão lũ…Những bài thơ của Cẩm Thạch đưa người đọc cảm nhận sâu sắc những dấu ấn của mỗi vùng miền, gắn kết trong đó là nỗi niềm nhớ thương, kỳ vọng. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Cẩm Thạch – Bao giờ hết lũ miền Trung.
Xem thêm
Giọt lệ hạnh phúc – Chùm thơ Hồng Quang
Bằng những lời thơ gần gũi nhưng giàu tượng hình, những câu thơ trong chùm thơ Hồng Quang mang vẻ đẹp đời thực, chạm đến lòng người. Nơi có bóng mẹ già bên khói bếp lam chiều, là bóng ngoại nơi ngôi vườn trĩu quả. Là đêm trung thu ở cánh đồng quê với tiếng hát thơ bé trong đêm hội trăng rằm. Hình ảnh những người mang tấm lòng đến với miền cao luôn là những điều làm người ta rung cảm, bởi nơi đó là hiện thân của sự cống hiến, hy sinh, là nét đẹp từ những tấm lòng yêu thương, rộng mở. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh giới thiệu qua chùm thơ tác giả Hồng Quang.
Xem thêm
Phía không nhau - Chùm thơ Nguyễn Trọng Hòa
Chùm thơ Nguyễn Trọng Hòa từ Bà Rịa - Vũng Tàu
Xem thêm
Ta dại khờ thương nhớ tuổi mười lăm – Chùm thơ Phạm Mỹ Hằng
“Tuổi mười lăm” là bài thơ dung dị, mộc mạc với những kỷ niệm về một thời ấu thơ trong trẻo, gieo vào lòng người những xúc cảm bồi hồi khi nhớ về mái nhà đơn sơ. Bằng ngôn từ nhẹ nhàng, lời thơ dịu ngọt, mùa thu trong thơ Phạm Mỹ Hằng như vạt khói mỏng manh, vẽ lên bức tranh một Hà Nội thanh tao, thơ mộng, của lá vàng, ngõ nhỏ, góc quán quen…Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Phạm Mỹ Hằng.
Xem thêm
Để tan cho hết đọa đày theo sương – Chùm thơ Trần Lưu
“Còn nợ mùa đông” là bài thơ mang những hoài niệm tiếc nuối về mối tình chưa trọn vẹn, để mỗi mùa đông đến luôn làm lòng người bồi hồi và day dứt. Thơ của Trần Lưu mang nét đẹp triết lý của văn học hiện sinh, tươi mới nhưng cũng trầm mặc. Khơi mở tinh tế trong lối diễn ngôn, tràn đầy xúc cảm. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Trần Lưu.
Xem thêm
“Danh giá làm người” – Thơ nhân bản của Dương Xuân Linh
“Danh giá làm người” là tập thơ thứ 19 của Đại tá, nhà thơ Dương Xuân Linh. Văn chương TPHCM trân trọng trích giới thiệu chùm 5 bài từ tập thơ mới này của ông.
Xem thêm
Nơi này có một ngày xưa – Chùm thơ Lê Thanh Hùng
Lưới chiều với những lời thơ sâu sắc mang nỗi buồn khắc khoải khi nhớ về những ngày tháng ở miền quê xưa, có bếp lửa bên sông, cá đớp bóng trăng, có ánh nắng cong cả chiều phẳng lặng…là hoài mộng tiếc nuối về mối tình còn dở dang . Thơ Lê Thanh Hùng lãng mạn, giàu ý tứ, mang cái đẹp của tình yêu và cuộc sống. Câu thơ trữ tình, hàm chứa sự chiêm nghiệm, được mất, có cả chơi vơi, thương cho mình và thương cho phận người đàn bà cả đời tảo tần vất vả…Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Lê Thanh Hùng.
Xem thêm
Từ khát vọng đến nỗi niềm - Chùm thơ Lê Vinh Dự
Xin giới thiệu chùm thơ của nhà giáo, nhà thơ Lê Vinh Dự do nhà thơ Nguyễn Xuân Sang tuyển chọn và giới thiệu.
Xem thêm
Phía chân trời luôn toả sáng ánh bình minh – Chùm thơ Vũ Đăng Bút
Bằng những lời thơ giàu cảm xúc, mang linh hồn của đá, tạo nên nét đẹp của miền biên cương vững chãi, hay những đồi núi, nương ngô, qua bao mùa khai hoang để trở thành những phố phường tươi đẹp, mở ra một giai đoạn phát triển vươn mình. Lời thơ dung dị, gần gũi như khắc họa lên nét tảo tần của người nông dân, đậm nghĩa tình, giàu tình yêu với ruộng đồng, nương rẫy, với quê hương đất nước. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Vũ Đăng Bút.
Xem thêm
Lời của đất, lòng của người – Chùm thơ về miền Trung
Miền Trung, miền Trung... thương nhớ mãi trong tôi!
Xem thêm
Miền Trung – nỗi đau và sức sống trong thơ
Chùm thơ dưới đây của Nguyễn Đức Hạnh, Nguyên Hùng, Minh Hạnh là ba tiếng nói đồng vọng: vừa da diết nỗi đau, vừa thắp lên niềm tin và hy vọng.
Xem thêm
Những ngày mưa cuối thu - Chùm thơ Đỗ Thị Kim Thoa
Tình yêu lứa đôi, tình yêu quê hương luôn mang lại cho mỗi người những hoài niệm và day dứt, luôn là nguồn cảm hứng vô tận trong thi ca. Với Đỗ Kim Thoa, những lời thơ như vết cắt vào lòng người khi chạm đến những khổ đau của cõi đời trần tục, nơi con người luôn phải ngụp lặn đắm chìm trong muôn vàn sầu thương và tiếc nuối, của những được mất, tan vỡ. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Đỗ Thị Kim Thoa.
Xem thêm