TIN TỨC

Bóng tình mong manh trong “Ngày không bọt” của Minh Đan

Người đăng : vanchuong
Ngày đăng: 2021-10-25 06:05:49
mail facebook google pos stwis
1998 lượt xem

Đọc tập thơ “Ngày không bọt” của Minh Đan, tôi thật sự thấy thú vị trước cách thể hiện lạ cùng sự phản biện bất ngờ của nữ tác giả.

Tập thơ gồm 42 bài, nội dung tập trung vào chủ đề tình yêu. Qua đó, tác giả đã ít nhiều tạo được một chân dung thơ riêng biệt.
 

Trong tập thơ, tình yêu có khi được ví von một cách ngộ nghĩnh:

“Ngày trơ mắt bão môi xinh

sóng ánh mắt

cứ lình kình nhú gai”

              (Nhảy kim)

Hoặc có khi lại bộc trực đến quyết liệt:

Nắng

gọt giũa ngày đông

dệt đôi chiếu ấm

bóng non cao đổ

đêm ghì

đợi hình hài mới

vén thì”

(Vén thì)

 

Đó là sự dấn thân của tình yêu chăng? Tác giả tỏ rõ thái độ, tưởng như mơ hồ nhưng trong mạch sóng tình ấy là một sự quyết đoán:

“Ngậm gió

thở hơi em nhú trắng

sương…

thác bọt

ngày không bọt

cao nguyên áo bay

cạn chén!”

 (Ngày không bọt)

 

Và rồi tình yêu trong tâm hồn nữ sĩ lại lung linh hình ảnh cụ thể nguyên sơ với một người con gái:

 

“thèm

có anh đánh thức

mắt chạm cành hồng bên gối

tin nhắn vỗ về Love you forever”

 (Hỏi giữa mùa trăng)

 

Chân thật, ngộ nghĩnh, thông minh và mạnh mẽ trong tình yêu, tác giả còn bộc lộ đây đó nỗi hoài nghi với chính tình yêu khi gặp sóng gió và đổ vỡ:

“Tình yêu cấy

rủi may”

(Khát)

 

Ngay cả trong mơ, tình yêu cũng có nhiều nét buồn:

“Cộng trừ đong đếm đắm say

cửa lòng ban phát chuỗi ngày phù du”

 

Và nỗi đau được khắc họa đến lạ lùng:

“Ngờ đâu tình lỡ đa mang

lời sám hối rượt lang thang ngọn buồn”

 

Rồi nữa:

“Rưng rưng lá rụng đọa đày

giấc mơ lõm tìm biếc ngày hư vô”

 (Đêm lạ)

 

Qua nỗi đau, tác giả ví mình như một cánh mỏng của đóa tường vi yếu ớt sau cơn mưa gió bão bùng:

“Niềm tin quá đỗi

ngù ngờ

giọt tan giọt đọng

ngẩn ngơ chỉ mình”

(Tường vi cánh mỏng)

 

Và từ cái ước muốn “xé toạc rủi may” cùng với sự “không thỏa hiệp với mùa đông” ấy, tác giả vẫn không thôi hướng tới:

“Tri ân ngọn cỏ lông chông

giũ sạch bụi trần

cuộn tròn đau thương theo gió

tiếng cười nở trên môi

Anh trôi về em”

(Tri ân)

 

Cho dù đó là một tình yêu đã đi xa:

“Yêu mòn mỏi

nhớ quắt quay

lẽ nào như gió trăng

ngày cuối năm”

(Tường vi cánh mỏng)

 

Đọc "Ngày không bọt", tôi thấy những con chữ của Minh Đan gợi và lạ. Những con chữ như: "vén thì", "ngậm gió", "lơi bơi"… đã tạo ra những nét riêng ẩn chứa sự biểu cảm của nữ thi sĩ.

 

Minh Đan đã viết thay lời tựa cho tập thơ, rằng:

"Trời ban em sương khói

 phận đàn bà khắc khoải

 trái nhu nhú đòi rụng".

 

Đọc thơ Minh Đan, thấy tình yêu đến với nữ thi sĩ thật mong manh. Nó như ngọn lửa bừng cháy mãnh liệt, rồi ra đi một cách đầy nuối tiếc. Sự thật phũ phàng ấy cho dù cay đắng nhưng Minh Đan vẫn thể hiện một tình cảm trân trọng quá khứ.

 

Bài thơ gọn ghẽ, câu thơ có nội lực, truyền cảm. Giọng thơ trẻ trung, hiện đại. Đó là ấn tượng của người đọc về tập thơ tình của nữ tác giả Minh Đan.

 

VƯƠNG TÂM

(Nguồn: Báo Công an Nhân dân)

Bài viết liên quan

Xem thêm
Một cây bút nhạy bén, giàu tình
Nguồn: Thời báo Văn học Nghệ thuật
Xem thêm
Nhà thơ Nguyên Hùng với “Ký họa thơ” và “Trăm khúc hát một chữ duyên”
Phát biểu chia sẻ tại buổi ra mắt 2 tập sách Trăm khúc hát một chữ duyên và Ký họa thơ của Nguyên Hùng
Xem thêm
“Nắng dậy thì” Rọi lòng sâu thẳm
Nắng dậy thì là tập thơ thứ 4 trên hành trình sáng tạo của nhà thơ Nguyễn Ngọc Hạnh. Ở tập thơ này, Nguyễn Ngọc Hạnh thể hiện nỗi buồn thẳm sâu của một tâm hồn nhạy cảm, tha thiết yêu thương và đầy niềm trắc ẩn, như nhà thơ tâm sự: “Cho đến tập thơ này, nỗi buồn vẫn là nguồn mạch thơ tôi” (Thay lời mở). Thơ Nguyễn Ngọc Hạnh biểu hiện nỗi buồn gắn với một vùng quê cụ thể, với tình thân, bạn bè, người yêu, với dòng sông, bến nước, con đò, chợ quê hay cánh đồng làng. Những kỷ niệm thân thương và đau thương cứ “cằn cựa” trong tâm hồn người thơ để có những vần thơ độc đáo, đồng vọng trong lòng người đọc.
Xem thêm
Những vần thơ sáng nghĩa kim bằng
Nhà thơ Trinh Bửu Hoài là người bạn văn tốt của tôi đã quen thân nhau từ năm 1970 khi anh hoạt động văn nghệ ở An Giang. Cách nay hơn 10 năm, sau khi nhà văn quá cố Nguyễn Khai Phong đã vài lần giục tôi làm đơn xin gia nhập Hội Nhà văn Việt Nam cùng với tán thành của nhà thơ đánh kính Trịnh Bửu Hoài. Dù biết ở Cần Thơ mình là người mồ côi, kém tài lại vụng về trong giao tiếp nên ít có bằng hữu tình thâm, năm 1918, tôi vẫn đánh bạo nghe lời những người bạn tốt xin vô Hội Nhà văn Việt Nam với sự giới thiệu nhiệt tình cùng lúc của các nhà văn : Nguyễn Khai Phong, Trịnh Bửu Hoài, Lê Đình Bích, Lương Minh Hinh, Nguyễn Trọng Tín. Mặc dù biết rằng với mình, con đường về La Mã vẫn còn diệu vợi ! Hôm nay, nhà thơ Trịnh Bửu Hoài đã về với cõi Ly Tao bất diệt, tôi viết bài này để ân tình bày tỏ lòng nhớ ơn anh, một thi sĩ tài hoa nhân cách rất tốt với bạn bè.
Xem thêm
Nội trú trong ta một nỗi buồn
Bài viết của nhà thơ Đặng Huy Giang về “Năm ngón chưa đặt tên” của Đinh Nho Tuấn, NXB Hội Nhà văn 2024
Xem thêm
Thấy gì từ “Ký họa thơ” của Nguyên Hùng?
Bài viết của Lê Xuân Lâm, cộng tác viên tích cực của Văn chương TPHCM.
Xem thêm
Mấy điều bất thường xung quanh bài thơ “Màu thời gian” của Đoàn Phú Tứ
Không phải vì tác giả là người viết kịch, có duy nhất một bài thơ được chọn vào sách “Thi nhân Việt Nam” của Hoài Thanh và Hoài Chân, mà bài thơ này có tính bất thường. Trong sách của Hoài Thanh và Hoài Chân có những tác giả sau chỉ có một bài : Thúc Tề, Đoàn Phú Tứ, Vân Đài, Phan Khắc Khoan, Thâm Tâm, Phan Thanh Phước, Hằng Phương, Mộng Huyền. Có hai tác giả được nói đến mà không trích bài nào trọn vẹn là T.T.KH, và Trần Huyền Trân. Vậy thì bài thơ của Đoàn Phú Tứ bất thường ở chỗ nào?
Xem thêm
Tiểu thuyết “Trưng Nữ Vương” – Bản tráng ca về những Nữ Vương đầu tiên của đất Việt
Bà Trưng quê ở Châu Phong,Giận người tham bạo thù chồng chẳng quên.Chị em nặng một lời nguyền,Phất cờ nương tử thay quyền tướng quân…(Đại Nam quốc sử diễn ca)
Xem thêm
Về nương bậu cửa kiếm tìm an yên
Bài viết cho cuộc ra mắt tập thơ “Lục bát chân mây” của Võ Miên Trường
Xem thêm
Nguyễn Minh Tâm với ‘Ấm lạnh pháp đình’
Bài viết của nhà văn Nguyễn Văn Hòa
Xem thêm
Bồi hồi, thổn thức, bâng khuâng…
Bài viết cảm nhận của nhà thơ Hoa Ngọc Dung
Xem thêm
Bàn về tính lý luận trong các bài giảng của thầy và bài viết của trò hiện nay
Lý luận văn học Lý luận văn học (LLVH) là bộ môn nghiên cứu văn học ở bình diện lý thuyết khái quát nhằm tìm ra những quy luật chung nhất về văn học. Trong đó bao gồm sự nghiên cứu bản chất của sáng tác văn học, chức năng xã hội-thẩm mỹ của văn học, đồng thời xác định phương pháp lý luận và phân tích văn học. Lý luận văn học tồn tại như một môn học độc lập ở một số trường đại học; nó cũng là một phân môn cho sinh viên và học sinh THPT thế hệ trước. Cho dù độc lập hay là phân môn của môn Ngữ văn thì vai trò của LLVH là vô cùng lớn.
Xem thêm
“Lời của gió” - Lời của nước mắt, nụ cười
Tôi may mắn được người anh, người đồng nghiệp quý mến - Nhà thơ, Nhà báo Trần Thế Tuyển gửi bản thảo trường ca “Lời của gió” với tin nhắn giản dị, mộc mạc “Gửi chú đọc và thẩm cho anh”. Đọc thì đương nhiên rồi, nhưng không dám “thẩm”. Mấy lời sau đây tôi viết với tư cách là bạn đọc, là người em của Nhà thơ Trần Thế Tuyển.
Xem thêm
Không gian thiền tịnh và buông xả trong thơ Nguyễn Thị Sơn
Chùm thơ 4 bài: Thiền, Tịnh, Buông, Nhàn của nhà thơ Nguyễn Thị Sơn đã khái quát một không gian thơ mang tính tâm linh cho riêng mình, ở đó mỗi bài đều chứa đựng những tầng ý nghĩa sâu sắc về tâm trạng và trải nghiệm của con người. Những bài thơ này thể hiện sự kết hợp hài hòa giữa cảm xúc và trí tuệ, giữa thiên nhiên và tâm hồn. Mỗi bài thơ là một khía cạnh khác nhau của sự tìm kiếm sự an lạc và bình yên trong cuộc sống.
Xem thêm