TIN TỨC
  • Thơ
  • Phan Thành Đạt và chùm thơ Trầm tích thời gian

Phan Thành Đạt và chùm thơ Trầm tích thời gian

Người đăng : phunghieu
Ngày đăng: 2025-10-31 21:01:28
mail facebook google pos stwis
22 lượt xem

(Vanchuongthanhphohochiminh.vn) - Phan Thành Đạt là một tác giả trẻ trên văn đàn thi ca, tuy nhiên anh đã khẳng định mình bằng những dòng thơ đẹp, đậm chất trữ tình, sâu lắng. Thơ Phan Thành Đạt mang nỗi khắc khoải giàu tự sự. Ngôn ngữ chắt lọc, sâu lắng, nhẹ và rung động như tiếng thở giữa tĩnh lặng. Là nét thấm đẫm tự tình của một tâm hồn đủ trưởng thành trong “Lặng”. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Phan Thành Đạt – Trầm tích thời gian.

 

Tác giả Phan Thành Đạt

 

Trầm tích thời gian

 

Anh không lau bụi nữa.

Cứ để nó ở đó

trên góc màn hình tivi

trên tấm hình cũ kỹ

trên bìa cuốn sách mình đang đọc dở dang.

 

Bụi là trầm tích của thời gian

là những hạt vi mô từ vũ trụ lạc lối

là kết tủa của không gian khi mất tập trung một khắc

là lời chưa thốt ra đã hóa hữu hình.

Đừng lau nó đi

vì mỗi lần phủi sạch

đồng nghĩa em quên đi một góc ký ức.

 

Tối nay anh sẽ bật đèn

nhìn những hạt bụi lấp lánh trong đêm

như một dải ngân hà thu nhỏ

Anh sẽ thở thật khe khẽ

để không làm phiền chúng.

Anh và bụi

cùng nhau trong căn phòng này

chờ đợi gì đây.

 

Đồng hồ

 

Đồng hồ quê tôi

không có kim quay

nhưng chưa bao giờ

tôi sai giờ giấc

 

Khi lá ổi trước sân

ngưng đọng trong nắng gắt

là khi đất trời hít vào một hơi thật dài

để chợp mắt ban trưa

 

Khi bóng dừa lười biếng

vun vai dài trên nền gạch trước sân

là chiều đã buông vòng tay

xuống những ngọn cỏ

 

Khi tiếng mẹ sau bếp vọng ra

gọi con vô để ăn cơm

thì mặt trời cũng vội vã

trốn mình sau vạt tre

 

Khi tiếng muỗi

ve vãn trong màn đêm

là trời đất chìm vào giấc ngủ

đem cho tôi những giấc chiêm bao

 

Thời gian ở đây

là hơi thở của đất trời

là nhịp sống của vạn vật

là ký ức đong đầy

trong từng khoảnh khắc.

 

Lặng

 

Hai đứa mình

không biết nói gì đây

khi sự im lặng đã chiếm hữu không gian

lặng là một thể chất có thể cân, có thể đo

nặng trĩu đè lên hơi thở của nhau

trên ghế salon cũ.

 

Lặng không phải là khoảng trống

mà là nơi những gì sắp sửa nói

thì hai ta đã thấu hiểu

khi vũ trụ được sinh ra từ hai con mắt nhìn nhau

khi mọi vì sao đều mệt mỏi và ngừng xoay.

 

Đừng phá vỡ sự tĩnh lặng này

bởi mỗi tiếng động vô tình

đều sẽ trở thành một tác động

trên tấm kính trong suốt của sự kết nối hai ta

Hãy để ta ngồi đây

nhường chỗ cho lặng

để tình yêu lớn lên

từ những gì chưa được nói thành lời.

 

Lấp lánh những ký ức

 

Anh không vứt đi chiếc ly sứ vỡ đâu

cầm mảnh vỡ trên tay anh thấy cả

một dải lịch sử

những vết nứt không phải là sự chia ly

nhưng sẽ trở thành bản đồ

của những lần va chạm

và giận dỗi vu vơ

 

Anh sẽ dùng vàng sơn mài

để gắn chúng lại

để những vết thương thành hoa văn rực rỡ

để mỗi lần nâng ly

anh không chỉ thấy riêng dòng nước

mà còn thấy dòng chảy của thời gian

và của sự tha thứ sau những lỗi lầm

 

 

Thế giới trong ngăn bàn

 

Kéo ngăn bàn ra lại là nó

lá thư cũ

mép giấy đã ố vàng theo thời gian

anh chưa bao giờ đọc nó nhưng anh biết

nó chứa đựng cả một châu lục

của tình yêu từ tận đáy lòng em

 

Trên trang giấy

những dòng chữ là con sông uốn lượn

nếp gấp nơi góc là dãy núi đã cũ

vệt mực lúc vội vàng là một biển cả mênh mông

và dấu chấm cuối câu là một hòn đảo cô độc

 

Đó là một thế giới không người ở

chỉ có em và anh

mãi mãi ở trong đó

Đừng gửi nó đi, em nhé!

để nó mãi là một địa hình bất tận

nơi tình yêu được bảo tồn

trong hình hài của tiềm năng.

Phan Thành Đạt

Bài viết liên quan

Xem thêm
Người đi – tình thơ còn ở lại
Cựu chiến binh, nhà thơ Trần Trí Thông – hội viên Hội Nhà văn Việt Nam và Hội Nhà văn TPHCM, người đồng hành nhiều năm cùng Câu lạc bộ Thơ Phương Nam – vừa rời cõi tạm vào tối 29/10/2025, để lại bao thương tiếc trong lòng bạn hữu.
Xem thêm
Nhà thơ Trần Trí Thông mang “tiếng gà gáy trong ba lô” đi khắp chiến trường
Chiến tranh đã lùi xa, nhưng hào khí một thời cùng những nỗi niềm bi hùng vẫn âm vang trong lòng dân tộc, thổn thức mỗi khi ta đọc thơ của những người lính – những người may mắn trở về hay đã mãi mãi nằm lại nơi chiến trường, hóa thành tuổi hai mươi bất tử.
Xem thêm
Còn lâu (2) – Thơ Lâm Xuân Thi, Nhạc Hoài Phúc
Một cuộc đối thoại lạ lùng giữa con người và định mệnh – giữa cái hữu hạn của kiếp người và cái vô tận của linh hồn.
Xem thêm
Thơ khóc bạn của Trần Hóa
Vào 19h31’ cùng ngày, nhà thơ – cựu chiến binh Trần Trí Thông, hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, Phó Chủ nhiệm CLB Thơ Phương Nam, đã vĩnh viễn ra đi tại tư gia, hưởng thọ 70 tuổi.
Xem thêm
Trong cõi hư không vẫn một mình – Chùm thơ Thụy Sơn
Bằng những dòng thơ trữ tình và đầy cảm xúc, Tổ quốc trong thơ Thụy Sơn mang cái linh thiêng của hồn dân tộc, là sự lừng lững của mảnh đất hình chữ S đi qua bao binh biến, suốt chiều dài lịch sử với xương máu và tiếng vọng thâm trầm của người ngã xuống. Với lối lục bát rơi vần, tác giả đã vẽ lên một ngữ điệu bài thơ tròn trịa trong câu tứ và lời thơ đầy mộng mị. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Thụy Sơn – Trong cõi hư không vẫn một mình.
Xem thêm
Thơ của người gieo mùa trên đồng chữ
Giống như nghề giáo đạm bạc mà cao quý, thơ của tác giả Nguyễn Văn Đào - hiện là Phó chủ tịch CLB VHNT Nguồn Việt Quảng Nam, cũng nhờ thế mà tao nhã giản dị, đọc qua một lần thấy dễ thấm và đồng cảm.
Xem thêm
Cánh đồng quê mẹ - chùm thơ Tịnh Bình
Bằng những lời thơ nhẹ nhàng truyền cảm, Tịnh Bình thể hiện một cách rất tinh tế và sâu sắc tâm trạng của người con khi rời xa quê mẹ, để mỗi câu thơ đong đầy nỗi nhớ thương, đầy chiều sâu và thấm đẫm nỗi lòng khi nhớ về mảnh khói lam chiều, với bờ lau trước ngõ. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Tịnh Bình.
Xem thêm
Chiều đông sa – chùm thơ Chu Long
Mùa đông cũng là mùa của ký ức, khi mùa đông đã cận kề, tiết trời se lạnh, qua khung cửa kính, vẻ đẹp thi vị và thơ mộng gieo vào lòng người những cung bậc trầm lắng. Mùa đông cũng mang những dịu nồng của mối tình đã qua, của những mênh mông trong tâm hồn lữ khách. Bằng những lời thơ đẹp, giàu tự sự, Chu Long đã viết về mùa đông bằng những cảm xúc nồng nàn, của những kỷ niệm ngày xưa cũ. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Chu Long – Chiều đông sa.
Xem thêm
Đinh Nho Tuấn: Mỗi bài thơ là máu đỏ của tôi
Ẩn sau những câu chữ được gọt giũa kỹ lưỡng là một trái tim nồng ấm, biết yêu thương say đắm, biết nhớ quê hương da diết, và trên hết, là một quan niệm sáng tác nghiêm cẩn: Mỗi bài thơ là máu đỏ của tôi.
Xem thêm
Thi ca điểm hẹn: Hoa của nước - những bông hoa bất tử trong trường ca của Trầm Hương
Trường ca “Hoa của nước” vừa được nữ tác giả của “Người đẹp Tây Đô” phát hành gồm có 3 chương: Hoa thủy sinh, Hoa tôi gặp trên đường thiên lý, Hoa thời hậu chiến... xâu chuỗi nhiều loài hoa, nhiều số phận, những kỳ tích và những nỗi mất mát hy sinh…
Xem thêm
Những khoảng lặng trong thơ Lê Ngọc Mai
Nữ nhà thơ Lê Ngọc Mai sinh năm 1969 tại huyện Hoằng Hóa, tỉnh Thanh Hóa; Hội viên Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu, hiện chị sinh sống tại phường 11, Thành phố Vũng Tàu (cũ) - Nay là Thành phố Hồ Chí Minh.
Xem thêm
Nguyễn Ngọc Thành và chùm thơ Chuyện hai người đàn bà
Mỗi người phụ nữ là một “bông hoa” đẹp, tài năng và trí tuệ, phụ nữ luôn mang lại nguồn cảm hứng trong thi ca, mở ra chiều sâu của tĩnh lặng. Những người phụ nữ trong thơ Nguyễn Ngọc Thành với những cuộc đời khác nhau nhưng tựu trung vẫn là sự hy sinh, khao khát yêu thương và những gánh nặng mưu sinh, chờ đợi…với lời thơ dung dị nhưng giàu cảm xúc, có sự thăng hoa của hồn thơ và có cả cách sử dụng ngôn từ thâm trầm, mang lại cho người đọc những nỗi buồn lắng đọng và khắc khoải. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Nguyễn Ngọc Thành – Chuyện hai người đàn bà.
Xem thêm
Hồng Quang và chùm thơ Chăn mùa trên đá
Trên miền cao nguyên đá khắc nghiệt, người dân vẫn bền bỉ gieo hạt, chắt chiu từng giọt nước, từng tia nắng để nuôi dưỡng mùa màng. Họ đã “chăn mùa trên đá” như chăn dắt đàn con bằng mồ hôi, đôi tay và niềm tin vào sự sống. Bằng sự biến hoá của ngôn từ, bài thơ “Gió mới sang mùa” cho thấy một sự thay đổi của vùng quê nghèo hẻo lánh, giờ đây đã được khai sáng cả tư tưởng và sinh hoạt bản làng, không còn những tập tục mê tín như xưa. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Hồng Quang - Chăn mùa trên đá.
Xem thêm
Mùa trong mắt mẹ - chùm thơ Trần Lưu
Mẹ luôn là nguồn cảm hứng trong thi ca bởi tình mẹ bao la như trời biển. Mẹ là cội nguồn yêu thương, là mái ấm cho mỗi người, giữa thăng trầm biến động, mẹ là điểm tựa bình yên. Với những lời thơ cảm động như lời tự sự của người con dành cho mẹ đã gieo vào lòng người đọc những bồi hồi rung cảm. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Trần Lưu – Mùa trong mắt mẹ.
Xem thêm
Mưa ngâu lối cũ - Chùm thơ Bùi Trọng Hiển
Từ “Mưa Ngâu lối cũ” đến “Bản Sonata cho em”, những câu chữ đều ngân lên âm điệu của nỗi nhớ – nhẹ nhàng, sâu lắng và rất người.
Xem thêm
Một Lâm Xuân Thi đa diện: Từ tự trào đến triết luận
Nhân Ngày Doanh nhân Việt Nam (13/10), Văn chương TPHCM xin trân trọng giới thiệu chùm thơ của nhà thơ - doanh nhân Lâm Xuân Thi.
Xem thêm
Dưới cánh rừng tàng thức - chùm thơ Nguyễn Đăng Khương
Trong hành trình kiến tạo chữ nghĩa, thơ Nguyễn Đăng Khương như tiếng vọng thổn thức của đại ngàn, của giam hãm tận cùng cảm xúc và trỗi dậy khát vọng yêu thương. Lời thơ là sự bứt phá khỏi khuôn khổ tâm trạng bị dồn nén để miên man trong một thế giới thong dong của sự hồi sinh, của linh cảm và đổ vỡ. Văn chương Thành phố Hồ Chí Minh xin giới thiệu chùm thơ Nguyễn Đăng Khương – Trên bến bờ linh cảm.
Xem thêm
Thơ Cao Tiến Sĩ: Giản dị mà đằm sâu như “Vầng mây ấm”
Với “Vầng mây ấm”, người cựu chiến binh Cao Tiến Sĩ mang đến một thế giới thơ bình dị mà đằm sâu, nơi con người sống trọn trong yêu thương, tri ân và khát vọng.
Xem thêm
Thơ Bùi Ngọc Phúc: Giữa lặng yên và rung động nhân sinh
Ở tuổi ngoài bảy mươi, Bùi Ngọc Phúc vẫn giữ cho mình giọng thơ trầm tĩnh và nhân hậu – nơi ký ức, quê hương và tình người hòa làm một.
Xem thêm
Những vần thơ lặng lẽ từ một đại tá thương binh
Văn chương TP. HCM trân trọng giới thiệu chùm thơ rút từ tập thơ này - Đi qua cơn gió mùa (NXB Hội Nhà văn, 2025) – năm bài thơ tiêu biểu cho những mảng cảm xúc đã làm nên giọng điệu riêng của người lính thi sĩ U95.
Xem thêm