TIN TỨC

Sáng mãi ánh Sao Khuê - Chùm thơ nhiều tác giả

Người đăng : nguyenhung
Ngày đăng: 2024-07-21 07:57:59
mail facebook google pos stwis
5906 lượt xem

Trước sự ra đi của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, đã có khá nhiều thơ viết về ông với lòng kính trọng và niềm tiếc thương sâu sắc. Văn chương TPHCM xin phép chọn đăng một số bài thơ từ các trang Facebook của các hội viên Hội Nhà văn TP. Hồ Chí Minh. Mời quý vị và các bạn cùng đọc.

NGUYỄN MINH TÂM


LỜI ÔNG

 

Lời ông dặn đậm nghĩa tình

"Ném chuột đừng để vỡ bình...", nhớ chưa

Cuộc đời sớm nắng chiều mưa

May, nhiều chuột chết mà chưa vỡ bình

 

Ông đi những bước lặng thinh

Nhẹ lòng để một chữ VINH trong đời

Đưa tôi về nhà, bà ơi

Để tôi vui vẻ ở nơi sinh thành

 

Thế nhân khổ vì lợi danh

Chết rồi còn muốn tham giành đất đai

Cho tôi một nấm nhỏ thôi

Để sau khỏi khổ vì lời thán ca

 

Tôi đi chỉ một thân già

Nhưng mà để lại cho bà tiếng thơm

Mặc ai đặt đó kê đơm

Lòng mình trong sáng thì cơn cớ gì

 

Mấy lời thủ thỉ vân vi

Thôi, bà ở lại tôi đi...

Nhé bà!

 

 

BÀ CỦA ÔNG

 

Một trong bí quyết thành công

Là trong sự nghiệp của ông có bà(*)

Bên ông, bà rất thật thà

Không "sân sau", chẳng xa hoa như người

 

Chăm lo nhà cửa, thế thôi

Lễ nghi nào đấy thì tôi theo chồng

Đến khi thủ tục đã xong

Thì tôi về, lại chăm công việc nhà

 

Bà lo yên phận tại gia

Để ông gánh việc sơn hà nước non

Lòng bà thắm một màu son

Trong vai người vợ vẹn tròn thủy chung

 

Người đời ghi nhớ tên ông

Nghĩa tình gia thế sẽ không quên bà...

 

(*) Bà Ngô Thị Mận, vợ TBT Nguyễn Phú Trọng.

 

NGUYÊN HÙNG

 

NGƯỜI LÃNH ĐẠO

 

Bình tĩnh tự tin lái con thuyền đất nước

Vì sinh mạng nhân dân không được phép sai lầm

Trong hoạn nạn chỉ nói lời trung thực

Không màu mè phô diễn mị dân.

 

 

TBT NGUYỄN PHÚ TRỌNG

 

Người trọn đời vì dân vì nước

Kiên định đi theo một con đường

Điều tâm huyết còn trong mơ ước

Để lại ngậm ngùi nỗi tiếc thương.

 

 

HỒ BÁ THÂM
 

SÁNG MÃI ÁNH SAO KHUÊ

(Kính viếng Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng)

 

Cả nước buồn đau

                          Anh đã ra đi!

Mưa tuôn nam bắc đẫm hàng mi

Anh về với Bác nơi “tiên cảnh”

Vẫn nặng lòng ai hỉ xả từ bi!

 

Nhớ ngày miệt mài dưới mái Trường của Đảng

Trên trang Tạp chí nắng ray vàng

Làm học trò nhỏ theo chân Bác

Nửa thế kỷ rồi mà nắng cứ mênh mang!

 

Ở đỉnh cao mà như một lão nông

một giáo làng

                     quần áo cứ phong phanh

Sống giữa lòng Dân bao tín nghĩa

Bà con, đồng chí một lòng thành!

 

Về thăm bao bà mẹ anh hùng

Như những người con ngồi bên mẹ rưng rưng

Bậc cửa nghèo tháng năm mòn lối cũ

Nhún nhảy trên tay bé nhỏ búp tươi hồng!

 

Cởi chức vị để ngoài… ôm bạn học

Truyền bao hơi ấm giữa đông rơi

Vẫn là trò cũ bên cô giáo

Thương kính thay

                             Một- Con- Người!

 

Đằng đẵng thời gian nặng nợ đời

Chưa một ngày đêm được thành thơi

Chăm bắt sâu… lo trừ tham nhũng

Xây gốc cho cây mãi được xanh chồi!

 

Trở trăn biển Đông - Hoàng Sa - Trường Sa

Nghìn năm đất nước vững sơn hà

Vẫn Cây Trẻ Việt Nam trong gió bão

Con tàu vuợt sóng gió khúc Trường ca!

 

Người đi qua bao giông bão đường đời

Đất nước quanh co vượt dốc băng đồi

Nho nhã mà kiên cường quyết liệt

Sĩ phu Bắc Hà nghìn năm đã rèn trui!

 

Đất nước chưa bao giờ vững bước như hôm nay

Tương lai sáng lạn rộng đường dài

Cao cao Việt Nam sánh vai cùng bè bạn

Trời Sao vàng đỏ thắm địa cầu bay!

 

Chưa được gặp lại Anh, Anh đã ra đi

Học trò của Bác thắm Đảng kỳ

Anh đi để lại bao gương sáng

Và lò hồng vẫn cháy rạng sớm trưa!

 

Những ai sống tranh nhà cho to rộng

Chết còn dành đất dân xây lăng mộ… dư thừa

Để muôn đời sau mãi lời nguyền rủa

Lòng tham nào đến chết tưởng như… đùa!

 

Anh ra đi giữa mùa thiêng tháng Bảy

Hương thơm mộ chí giữa nắng mưa

Nghĩa trang nặng muôn lòng ơn nghĩa

Những người vì nước mãi còn kia!

 

Thế là Anh đã chọn về với bình dị làng quê

Đông Anh nắm đất nặng câu thề

Trở về cát bụi bàn tay trắng

Ngàn năm sáng mãi ánh Sao Khuê!

 

                                 19/7/2024

 

ĐÀO VĂN SỬ
 

THƯƠNG NHỚ  “NGƯỜI ĐỐT LÒ”

 

“Lò đã nóng, củi tươi cũng cháy”...

Lời Người vang, ấm mãi trái tim dân

Thương đồng bào, yêu đồng chí vô ngần

Trước tội phạm, Người không hề chùn bước

Trị kẻ xấu để cứu dân, cứu nước

Cứu uy danh cho Đảng, chế độ ta...

 

Người ra đi... trời đổ lệ, khóc òa

Đảng đau buốt, muôn dân ta thương tiếc

Người sinh ra như để lo công việc

Lo lợi ích Quốc gia, vì hạnh phúc nhân dân

Với đồng sự, bạn bè người nhân ái, ân cần

Luôn đoàn kết, không ham danh, tư lợi!

 

Việc “đốt lò” hợp lòng dân, mong đợi

Lửa sáng ngời soi tỏ Tổ quốc ta

Thiêu lũ gian tà, tham nhũng mưu ma

Đảng trong sạch, nước nhà thêm vững bước!

 

Người sống mãi với dân,

       trong hào quang Bác Hồ phía trước

Noi gương Người

       cả nước kết đoàn theo!...

Bài viết liên quan

Xem thêm
Trần Gia Bảo: Văn học thiếu nhi nuôi một đời vui
Bài viết của Tống Phước Bảo trên Văn nghệ Công an.
Xem thêm
Thắp nỗi vắng xa bập bùng từng con chữ
Bài của Lê Thiếu Nhơn trên Văn nghệ Công an.
Xem thêm
“80 gương mặt Văn nghệ sĩ Quân đội” Chất lính trong những tâm hồn mơ mộng
80 con người, 80 gương mặt là 80 cá tính khác nhau. Thế nhưng ở họ có hai điểm giao rất độc đáo, đó là màu áo xanh của người lính và tâm hồn nhạy cảm, yêu nghệ thuật và cái đẹp.
Xem thêm
Nhà văn Nam Cao trong thoáng cười lặng lẽ
Nguồn: Tạp chí Văn nghệ TP. HCM số Xuân Ất Tỵ 2025
Xem thêm
Có một người Ninh Bình di cư
Bài viết của nhà thơ Văn Công Hùng về nhà văn Hoàng Phương Nhâm
Xem thêm
Nhà văn Đỗ Viết Nghiệm - Những kỷ niệm khó quên
Tôi được gặp nhà văn Đỗ Viết Nghiệm từ khá sớm. Đó là Trại viết Đồ Sơn năm 1996. Khi đó tôi đang là binh nhất học ở Trường Lái xe 255 - Tổng cục Kỹ thuật được nhà văn Khuất Quang Thụy đi xe máy lên Sơn Tây làm việc với Ban Giám hiệu để tôi được đi dự Trại viết...
Xem thêm
Những kỷ niệm với nhà thơ Xuân Sách
Trong những thăng trầm mỗi nhà văn nếm trải mỗi người mỗi vẻ ấy, tôi luôn có suy nghĩ rằng, nhà thơ Xuân Sách đã nếm trải nỗi buồn, có những lúc như là sự cơ hàn và cả sự thất vọng ở một tình thế khác người. Và ông đã tự vượt qua. Và ông cầm bút viết ra những bài thơ, những trang văn, theo tôi không ít trang sâu sắc và bình dị. Để rồi, khi sau này dành thời gian viết những bài thơ chân dung các nhà văn, chất lượng và tâm huyết ở thời kỳ mới, đã dường như gây ra những nỗi buồn cho người viết chăng? Tôi vẫn nghĩ chưa có sự công bằng cho các bài thơ chân dung của ông, và về phía cá nhân, tư cách người viết văn, tôi mong muốn các tác phẩm ấy được hiểu một cách bình đẳng. Chúng ta nên tự nâng mình trong sự hiểu và cho phép hiểu mọi tác phẩm văn học nghệ thuật, miễn là phục vụ sự tiến bộ của xã hội loài người, trong đó có những văn nghệ sĩ, để chúng ta, khi viết về nhau một cách bình thường, cũng là chuyện bình thường. Những khuyết điểm, kể cả sự non yếu, ấu trĩ về chính trị của người viết, đương nhiên nó sẽ tự đào thải, thời gian và sự tinh tường của độc giả đích thực sẽ biết giải quyết êm thấm một cách công bằng những điều ấy.​
Xem thêm
Nhà thơ Quang Chuyền: Một dòng sông lặng trầm, xoáy xiết
Nhà thơ Quang Chuyền sinh năm 1944 tại Sơn Đông, Lập Thạch, Vĩnh Phúc. Tốt nghiệp Đại học Tổng hợp Văn. Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam. Hội viên Hội Nhà báo Việt Nam. Từng công tác tại Hội Văn nghệ Việt Bắc. Phó Tổng Biên tập Báo Thông tin. Phó Chủ nhiệm Chính trị Lữ đoàn 596 (Bộ Tư lệnh Thông tin liên lạc). Hiện sống và viết tại Thành phố Hồ Chí Minh. Đã in các tập thơ: Đường qua kỷ niệm, Chùm quả đầu mùa, Khoảng cuối mùa thu, Hạt giống chim gieo, Lặng thầm, Mắt đêm, Khát, Trở lại cánh rừng, Sông gọi, Chiều đi qua cửa, Lục bát không mùa…
Xem thêm
Thơ Phan Thị Nguyệt Hồng: Nơi cảm xúc giao thoa
Chương trình Thi ca điểm hẹn của VOH và bài viết của Nguyên Hùng về tập thơ Lời khúc tạ mùa xuân của Phan Thị Nguyệt Hồng.
Xem thêm
Từ một trang văn Trang Thế Hy
Bài viết của nhà văn Nguyễn Thanh
Xem thêm
Tưởng nhớ nhà thơ Nguyễn Đình Thi & nhà báo Madelein Riffaud
Phim tư liệu về Madelein Riffaud & Bài viết nhân 100 năm ngày sinh Nguyễn Đình Thi
Xem thêm
Nhà văn Anh Đức và bản góp ý văn chương tình nghĩa
Bài của đạo diễn Lê Văn Duy đăng trên báo Phụ nữ ngày 26.8.2014
Xem thêm
Anh Đức, nhà văn yêu dấu của cách mạng và kháng chiến
Bài viết của GS Mai Quốc Liên trên báo Sài gòn giải phóng điện tử ngày 23/08/2014
Xem thêm